Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Thứ Hai, 31 tháng 10, 2016

KHÔNG LÀ MỘNG

___ KHÔNG LÀ MỘNG ___
       
Ta trót lỡ kiếp tằm nhã kén
Dệt thơ tình không thẹn núi sông
Nhìn trăng cũng thỏa tơ lòng
Nhìn biển say đắm ..mênh mông chân trời ...

Ta cảm thấy tuyệt vời hạnh phúc
Biết đủ là địa ngục dần xa
Thảm kia trải dưới gót ngà
Nhà tranh vách lá vẫn là cung loan

Ta tha thiết trần gian diễm lệ
Chẳng ngậm ngùi như thế mới yên
Tỉnh thôi chớ để muộn phiền
Trôi theo dòng nước ...đảo điên chực chờ

Đời không đẹp như mơ bởi mộng
Đường còn dài lồng lộng bao la
Tương lai mở rộng đợi ta
Cớ sao ..vương khổ ..bởi là ..vô minh ...!

Ta ngẫm nghĩ chữ tình mãi thế
Mấy ai yêu mà để được yêu
Xem kìa lời nói mỹ miều
Để bao ngấn lệ ...lụy điều trái ngang....

Là cõi tạm lang thang lạc lối
Hãy trở về nông nổi lầm than
Nhớ rằng đang ở trần gian
Để ta an trú ...nhẹ nhàng ..thân tâm..

...MT...
....27...10...16....sr 7....

QUÁN TRỌ CUỘC ĐỜI

___ QUÁN TRỌ CUỘC ĐỜI___

Quán trọ trần gian quán trọ đời
Chu du khắp nẽo muốn rã hơi
Vòng quanh vũ trụ là do bởi
Tấc dạ chưa hài ...Chẳng nghĩ ngơi

Món nợ trần gian món nợ dài
Xoay vòng trả mãi khổ nào sai
Vì sao ngấn lệ mà hoang dại
Có thể vì yêu ..Cũng an bài...

Trả dứt thôi buồn gởi vấn vương
Từ nay thấu hiểu kiếp vô thường
Tình là oán nghiệp người mỗi hướng
Khắc khoải thêm sầu tợ khói sương

Lỗi hẹn không thề cõi mộng đang
Chờ ta mở lối chốn thiên đàng
Tâm yên thiện hưởng cho đời rạng
Thoát ải mê lầm cõi thế gian

... MT....
...27..10..16...sr 6...

BIỆT TÌNH THU

____ BIỆT TÌNH THU___

Ngẫm cái tình kia tựa khói mây
Như cơn gió thoảng nửa canh chầy
Sầu cho chiếc lá xa cây mãi
Vị đắng hôm nào  thoảng ngất ngây

Chợt thoáng qua đời đủ ngấm say
Người đi cuối nẽo chẳng  phân bày
Thu đi vội vã cành hoang dại
Lá rụng bao mùa lả chả bay

Có phải từ ly ...biệt nghìn trùng
Đâu còn hẹn ước....chỉ mông lung
Chim trời mỏi cánh tìm an trú
Bão tố làm sao ...Có trùng phùng..

... M T...
...25..10...16...sr 5 ...

...có trùng phùng.
Dẫu là bể khổ kiếp mông lung
Vùi lấp tháng năm trải nginf trùng
Qua cơn bĩ cực thời loan phụng
Hòa với nhân gian thú vui chung

Ngoctrung Tran

Mộng vẫn hoài mong vẫn lạnh lùng
Đêm buồn não ruột cứ mông lung
Vì đâu rẽ lối rời loan phụng
Nẽo ái còn đâu ...đợi trùng phùng ...hj

...MT....

Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2016

TRỞ LẠI TÌNH THƠ

___ TRỞ LẠI TÌNH THƠ___

Tình người dạ ngẫm tái tê
Dù sao ÂU HẢI cũng về vườn thơ
Người ta có đợi có chờ
Như lời nhắn nhủ ....bến bờ năm xưa

Hay để bến vắng sớm trưa
Thuyền buồn đi mãi cho vừa lòng ai
Những gì say đắm bao ngày
Như cơn gió thoảng ..mây bay phương trời .

Nỗi sầu đượm mãi nào vơi
Tình thơ đã lạc ...Để đời đớn đau
Nhìn trăng nức nở nghẹn ngào
Đôi dòng dư lệ chợt trào khóe mi

Còn chăng kỷ niệm khắc ghi
Đậm nơi tâm khảm níu ghì quạnh đơn
Chữ tình tựa một cung đờn
Vu dương trầm bổng ..gọi cơn mưa chiều

Cõi lòng lạc chốn cô liêu
Nửa vần thơ ấy ...bấy nhiêu tơ sầu ...
Bên rèm tựa cửa canh thâu
Bao lời than thở ..in sâu vào đời ..

.... M T...
...24..10...16....sr 4...

DÕI BÓNG CHIM TRỜI

Xoài cánh hải âu lộng gió ngàn
Trời đang trở lạnh tiết đông sang
Bầy đàn tất tả tìm nắng ấm
Rời xa nơi cũ đợi tuyết tan

Có một người đi như cánh chim
Mênh mông biển cả biết mong tìm
Lắng đọng trong tìm niềm hoài cảm
«Hải âu phi xứ» một nổi niềm

Bặt bóng thiên di nèo mờ xa
Trời đông gieo lạnh lạnh lòng ta
Mưa đổ chiều hôm rơi lất phất
Mây xám giăng mở lãng đãng qua

Mấy dậm trùng khơi lượn sóng gào
Vỗ bờ cát trắng gợi niềm đau
Lưng linh mờ ão đôi chân ngọc
Lưu dấu bước đều bao xuyến xao

Kia rặng thùy dương xoã tóc buồn
Gió lay lay nhẹ tóc mềm buông
Thơ nhã chữ thơ tình thơ trãi
Dõi cánh chim trời trắng đêm suông.
       .          24-10-16

̉Nguyen Tam Ca..

...LẠC BẦY ...

Một cánh chim trời mệt mỏi bay
Trời không trở lạnh ...buốt bao ngày
Xa đàn ..lẻ bạn lòng khắc khoải
Một nỗi u buồn ..nổi lắc lay ...

Có một loài chim chẳng biết bay
Thầm yêu biển sóng đã bao ngày
Con tim lắng đọng ..chiều hoang dại
Lặng lẻ nơi nầy HẢI ÂU ..say ...

Chỉ có mình ta chỉ có ta
Đường xa chẳng mỏi gót chân ngà
Mưa thu khắp nẽo nào băng giá
Vẫn ấm tơ lòng mấy trăng qua

Nhã khúc tình thơ vẫn thiết tha
Sầu dâng mắt ngọc lụy chan hòa
Nai vàng gặm cỏ đồng hơi lạ
Chợt thoảng buông hồn ..ngắm cảnh hoa ...

Tóc xỏa bềnh bồng liễu rũ sông
Ngoài kia gió nhẹ tỏa hương nồng
Đôi lời bút ngã vần thi mỏng..
Biệt nẽo mây trời chẳng hoài công ...

...MT...

... in sâu vào đòi.
Đường đời lạc lõng chơi vơi
Ánh trăng lạc bước như khơi tâm sầu
Dẫu rằng trãi kiếp bể dâu
Tơ chùng lỡ nhịp cung sầu đa đoan

Ngoctrung Tran

Đâu rồi ..một kiếp lỡ làng ..
Nàng đi lặng lẻ hỡi chàng buồn không ..?
Thương ai còn mãi in lòng
Cố nhân người hỡi bên sông vẫn chờ ..hi

...MT....

Phong rêu bến cũ ngày xưa đó .
Vẫn đợi con thuyền trở về đây.
U buồn bóng liễu bao ngày.
Dòng sông hiu quạnh lắt lay ngóng chờ.

Viet CT

Bến xưa cũ thờ ơ nào đợi
Con thuyền buồn vì bởi phong ba
Xót thương một bóng trăng ngà
Treo lưng chừng núi ..vỡ òa sóng xô

...MT...

BỎ LẠI SAU LƯNG

___ BỎ LẠI SAU LƯNG___

 Thu chợt đến chợt đi vội vã
Trời chợt buồn ..chiếc lá rụng rơi
      Hàng cây trơ. trụi tả tơi
Ven rừng thảm trãi ..muôn nơi một màu

Người cất bước phía sau bỏ lại
Con đường dài hoang oải lặng im
      Cảnh buồn se thắt con tim
Ai đi bỏ lại nỗi niềm đắng cay

Đông chưa đến mắt ngài mong đợi
Se thắt lòng nhắn gởi cùng ai
    Người đi héo úa hình hài
Sẽ luôn mãi đợi ...tháng ngày bên nhau ...

....M T....
....20...10..16...sr 3..

Người đi mãi đong đầy nỗi nhớ.
Có bao giờ trở lại bến xưa.
Hàng liễu rủ giãi nắng mưa.
Dòng sông soi bóng sớm trưa đợi chờ.

Viet Ct

Không còn nhớ người thơ ngóng đợi
Hàng cây buồn do bởi  thu đi
Liễu rũ cảnh có vui gì
Bến kia thiếu bóng đò đi u sầu ...

...MT...

Vẫn biết em đi rồi lòng quặn đau.
Nhớ da diết tình đầu bao ước hẹn.
Mộng thắm duyên nồng cùng nhau vun vén.
Thường trao ân,thề nguyện chẳng phai tình ....

Viet Ct

Chỉ biết  ân tình xưa ghi dấu
Có một thời thơ ấu đã quen
Hải còn đượm chút hơi men
Âu là phận số ..chớ nhen ...làm gì ..  hi

...MT...

LẠC GIỮA DÒNG ĐỜI

_____ LẠC GIỮA DÒNG ĐỜI____

 Chim mỏi cánh bầu trời tan tác
Đã lạc bầy ngơ ngác chiều hoang
     Tìm đâu chốn cũ đại ngàn
Chỉ là vực thẳm trần gian u buồn

Mưa lạnh buốt chợt tuôn tơi tả
giữa dòng đời vạn ngã không nhau
      đường xưa tím phủ hôm nào
Chỉ là mộng ảo ..bạc màu thời gian ..

Ta đếm bước lang thang thầm nhủ
bão cuộc đời vần vũ bao ngày
      Đưa hồn ru mộng đắm say
để rồi khi tỉnh nơi này riêng ta ...

....M T.....
.....19...10...16...sr 2...

Người xa người ngơ ngác mộng tan
Đau lòng mà tím cả chiều hoang
Bước đi chân cũng vội vàng
Chỉ là ngoảnh mặt phũ phàng quên nhau
😭😭😭😭😭
Mưa lạnh buốt tim đau tơi tả
Giữa đường đời muôn ngả mất nhau
Tình xưa giờ đã phai màu
Chỉ là ảo mộng ... Nát nhàu thời gian ...
😭😭😭😭😭

Ta nuốt ngược trái ngang tình cũ
Quên nỗi đau người phụ trong lòng
Để giờ thôi hết nhớ mong
Để ngày tháng ấy của lòng bình yên .
😭😭😭😭😭

Hoa trệch loại ..

Chữ tình ấy không duyên đành lỡ
Lướt qua đời dang dỡ dạ sầu
Nhìn ai mưa đẫm giọt ngâu
Một trời hoang lạnh vì đâu chia lìa

Chim lẻ bạn đi dìa mỏi cánh
Đã lạc loài xa lánh trần gian
Tiếc chi giờ cũng muộn màng
Chỉ là ảo ảnh ..vẫn đang vương buồn ..

Người vội vã tím thương man mác
Lối đi về trôi dạt nơi nao
Ký ức xưa khắc đậm phương nào
Giờ chôn chặc  xuyến xao mà chi nữa...

...MT....

Có phải là em của ngày xưa.
Một thời mơ mộng mình đón đưa.
Mà nay hải âu bay lại lối.
Để bến mong chờ dãi nắng mưa.

Viet Ct

Hải âu tung cánh giữa bầu trời
Mộng lòng vui thỏa chốn trùng khơi
Tình xưa lạc lối vì do bởi
Biển sóng dâng trào bến buông lơi ..

..MT....

DĨ VÃNG CHÔN VÙI

___ DĨ VÃNG CHÔN VÙI ___

Buông tất cả chôn vùi dĩ vãng
Nấm mộ buồn quên lãng tìm vui
    Kỷ niệm xưa cũ bùi ngùi
Chỉ là gió thoảng ....đẩy lùi từ đây ..

Ta mượn bút cùng mây dệt mộng
Chốn gian trần ..bay bổng vần thơ ..
     Tình hoa với bướm thôi chờ
Bâng khuâng hôm nọ ..ngẩn ngơ đôi dòng ...

Chỉ có thế mênh mông trời nhớ
Điệp khúc buồn dang dở đành xa
     Bao nhiêu cay đắng vỡ nhòa
Chợt trong tìm thức ..thiết tha trở về ..

Tình muôn dặm não nề trăm mối
Nhớ chi nhiều nông nỗi hờn căm
      Đêm đêm lệ đẫm gối nằm
Thắm lên mi mắt ...Bao năm ..mỏi mòn ...

....M T....
...17..10...16...sr 1..

Tình thơ nghĩa bạn bao năm vẹn.
Mộng ước duyên lành nguyện ý xây.
 Giờ đây cách biệt trùng mây.
Phương xa lẻ bạn lòng này đớn đau....

Viet Ct...

Thơ thuở ấy ngọt ngào xao xuyến
Tình chúng mình lưu luyến nào phai
Đối họa say đắm bao ngày
Nhưng người thay đổi ..lạc loài chân mây....

...MT...

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2016

BÀI HỌA


*** BÀI HỌA ****


Có phải em không vậy Mộng Thường
Vừa nhìn anh để dạ vấn vương
Mắt môi xinh đẹp làm anh đã
Thơ thẩn dại khờ bởi vì thương

...pham Dinh Dung Pham

Đích thị là em đó mộng thường
Phai tàn nhan sắc chẳng còn hương
Xin người chớ vội khen mà ngượng
Dĩ vãng qua rồi chẳng còn vương ....hi

MỘNG THƯỜNG...


Em nhìn xa thẳm lòng thương nhớ
Lữ khách u hoài nhớ cố nhân
Ngày đó anh đi sầu ly biệt
Trăng tàn lẻ bóng nhạt dung nhan

... Dinh Dung Pham..

Mắt em xa thẳm bầu trời
Mơ màng nhìn cánh hoa rơi thoảng sầu
Lãng tử người đã về đâu
Dừng chân ghé lại bên cầu ngắm hoa

Nơi đây là chốn ta bà
Cũng như tiên cảnh sắc..là không không..
Nhìn kia ngọc nữ tiên đồng
Đùa vui giữa chốn mênh mông ngự thiền

Ở đấy nhiều lắm hương liên
Có dành riêng chỗ thiện duyên khách trần
Xin mời ghé lại một lần
Cho hồn thanh thản ...buông dần buồn vui ...

Xa đi nẽo ái ngậm ngùi
Đến gần bờ giác  đẩy lùi tham sân
Nhìn thấy rõ nét thiện chân
Thân tâm an lạc ..vạn phần tốt tươi ..

Lãng khách ghé lại xin mời
Một chung trà nhạt ..một đời thông dông
Vui thỏa nơi chốn tiên bồng
Có bao tiên nữ ...lòng vòng ngắm hoa ..

...MỘNG THƯỜNG...

Em là ảo Mộng , vô Thường
Yêu em anh mới  tìm đường vào trang
Nick em anh cứ miên mang
Đọc thơ , xem ảnh lang thang cả ngày

Dinh Dung Pham

Anh à lỡ đã đắm say
Tình anh em lỡ đã cài vào trăng
Lên chơi cùng với chị hằng
Anh mê cung nguyệt quên rằng có em ..huhu

..MỘNG THƯỜNG ...

TRẦN GIAN ÊM ĐỀM

Em ơi tiên cảnh xa vời
Anh nào được phước vui chơi chốn nầy
Xin em hãy đến nơi đây
Cùng anh dệt mộng sum vầy tơ duyên

Trai anh hùng gái thuyền quyên
Trần gian anh nguyện  se  duyên một đời
Dù cho tiên cảnh trên trời
Không bằng hạ giới tình đời đâu em

Chiều về dạo gót bên thềm
Đêm về hòa quyện trăng lên thắm tình
Bên nhau tình nghĩa chúng mình
Một đời trọn mộng ân tình ta trao

Ánh trăng ngã xuống bờ ao
Long lanh sóng nước làm sao bằng nàng
Em nghe anh gãy cung đàn
Đưa em vào mộng " trần gian êm đềm :

Ngày nào ta cũng ấm êm
Trần gian nào kém ở trên tiên bồng
Không không sắc sắc là không
Không tình không nghĩa mới không nẻo về

P/S  Gởi em cô gái Mộng Thường
Mong em xinh đẹp bên đường trần gian
Đường tính dù có gian nan
Bên bờ, bên dậu chứa chan ân tình
Ngày về đôi mắt lung linh
Đôi môi tươi thắm nguyên trinh má đào

Dinh Dung Pham

Anh ơi em vẫn đợi chờ
Ngày đêm ta dệt vần thơ hữu tình
Tuy rằng em chẳng đẹp xinh
Nhưng mà em muốn chúng mình bền duyên

Từ đây trút bỏ ưu phiền
Đôi ta sánh bước về miền hư không
Thỏa rồi một kiếp mênh mông
Chỉ thuyền và nước tiên bồng trần gian

Nơi ấy chỉ phụng và loan
Rồng mây bay lượn ngỡ ngàng lòng ai
Mối tình đẹp tựa liêu trai
Nằm mơ mới thấy hình hài tiên nương

Bởi em là kiếp mộng thường
Là hoa tàn úa phấn hương nhạt nhòa
Nhìn đời ánh mắt xót xa
Nhìn trăng đẫm lệ ..gót ngà chợt đau

Cõi trần với những xuyến xao
Với bao cay đắng ngọt ngào đấm say
Mệt mỏi nặng cả hình hài
Hồng nhan phận bạc ..trang đài ....sắc không....

...MỘNG THƯỜNG

BÀI HỌA TỔNG HỢP









BÀI HỌA TỔNG HỢP








BÀI HỌA TỔNG HỢP








BÀI HỌA TỔNG HỢP








BÀI HỌA TỔNG HỢP








KỶ NIỆM KHÔNG PHAI



*** KỶ NIỆM KHÔNG PHAI ***
********************************

Bao nỗi nhớ trăng về phố biển
NHÀ CỦA TÔI câu chuyện tình buồn
Ngoài thềm bao giọt mưa tuôn
Những lời tâm sự ..vẫn luôn in lòng

Vẫn khắc khoải hoài mong bóng nhạn
Mãi nhạt nhòa năm tháng dần trôi
Hôm nào cháy bỏng bờ môi
Khoảng cách là thế ..đâu rồi luyến lưu

Tình thuở ấy như ngưu và chức
Thoảng qua hồn thao thức tàn canh
Khác nào cái buổi đầu xanh
Khi yêu là vậy ..phải đành lụy nhau

Như cơn sóng rì rào rồi lặng
Kỷ niệm buồn quằn nặng đôi vai
Một thời héo úa hình hài
Rèm mi khép vội ..bao ngày quạnh đơn ..



...MỘNG THƯỜNG.....

...10..10...16...

BÉ NA CHÉM GIÓ VỚI ÔNG TÙNG

....BÉ NA CHÉM GIÓ VỚI ÔNG TÙNG ......

Nhìn cháu lại muốn yêu bà..
Vì cháu nào chẳng giống bà giống ông...
Ngày xưa lúc còn tuổi hồng..
Chắc là bà cháu cũng trông như này....kkkkk tỷ tỷ nhề

Dạ con chào ông TÙNG LÊ

Ai cũng nói con xinh lắm đó
Hôm chào đời còn nhỏ dễ thương
Chắc là giống ngoại mộng thường
Tùng Lê ông muốn vấn vương thiệt à

Con nghe nói ngoại ..bà rất dữ ..
Ông đừng hòng yêu thử biết tay
Con sợ ..Ông sẽ nằm dài
Khi nhìn thấy ngoại ..Hồn bay chẳng còn ...hehe

..MỘNG THƯỜNG...

Ông lại nói để con được rõ..
Ngoại của con..người nhỏ dáng siêu
Nhìn hình thấy thật mỹ miều
Ông làm thật chứ không yêu thử mà

Con hãy chuyển đến bà ngoại nhé..
Nhìn hình con vui vẻ đáng yêu
Ngoại con dù đã xế chiều
Thì ông cũng sắp phiêu diêu cõi trần

Con hãy cố ân cần khuyên bảo
Ngoại của con lên lão chẳng sao
Răng ngoại không còn cái nào..
Thì ông vẫn cứ khát khao ngoại mà...

Con hãy bảo với bà ngoại nhé...
Rằng dáng ông thấp bé nhẹ cân
Bồng bà chẳng cần lên gân
Bế bà ông đứng một chân thôi mà

Con lại nói để bà ngoại biết
Rằng ông đây chẳng khiếp chẳng kinh
Trong tim in đậm dáng hình..
Của bà Mộng ý đẹp xinh....thủơ nào....hihi nhớ chuyển lời tới bà hộ ông kkkkk

..TÙNG LÊ ...

Con sẽ nhắn ngoại con ông nhé
Nhưng ông đừng có lé khi dòm
Ngoại con tóc bạc lưng khom
Nhưng còn duyên dáng....nom mà dễ thương

Con bảo trước mộng thường sư tử
Xinh gái nè rất dữ nhất vùng
Cỡ như ông á ...LÊ TÙNG...
Một chiêu khiếp vía ..Sẽ lùn ..Không cao ..

Con nói trước xuyến xao sẽ khổ
Ngoại của con cuồng nộ oai phong
Chớ nên yêu bạ̉ là ngông
Ngoại con rất chảnh đèo bồng thiệt thân ..

Con nhắc nhở bao lần ông bướng
Ngoại con già đừng tưởng tầm thường
Một đời phiêu bạc phong sương
Bắc nam lăn lộn thương trường chuyện chơi

Thôi ông nhé nghĩ ngơi cho khỏe
Khuyên ông TÙNG cô trẻ đẹp xinh
Đang chờ ông hãy cố rinh
Tha cho bà mộng ...bả binh ông giờ .. " là oánh đó "

Con cũng biết ông đang mơ ngủ
Tỉnh thôi nè đừng dụ con nha
Con đây có nói với bà
Nhưng bà cũng nói ...thiệt à ..giỡn bây ...
Ông TÙNG ơiiiiiiiiiiiiiiii

..MỘNG THƯỜNG...

Bà nói giỡn đặt bày..con đó
Nè con nghe cho rõ ông thương
Con bảo với ngoại Mộng Thường
Ông cũng lăn lộn chiến trường bắc nam

Ông đã nói là làm thiệt đó
Có lý đâu lại bỏ dễ dàng
Lưng còng răng rụng vẫn ham..
Để ông sắm kiệu rước nàng về dinh..

Con bảo ngoại thuận tình ông nhé
Sư tử già..hay mẹ con trâu
Ông là đoàn trưởng từ lâu
Chỉ huy gánh xiếc diễn ngầu lắm nha..

Con hãy bảo với bà sư tử
Vào tay ông có dữ phải lành..
Bà mà giữ thói đành hanh
Về bên ông sẽ lại thành người ngoan

Bảo với bà các nàng còn trẻ
Ông lấy về để đẻ nữa đâu
Ngoại con dù bạc mái đầu
Lưng còng ông thấy rất ngầu đó con...

Bảo với ngoại đâu còn trẻ nữa
Ngoại đừng như cành bứa vắt ngang..
Tối nay ông sẽ mò sang..
Con bảo bà ngoại then ngang đừng cài.....
Con ngoan ông cho kẹo nè...nhớ dỗ bà dùm ông hen.....kkkkk

...TÙNG LÊ ...

Con đã nói mộng thường đã hét
Bà giận con và ghét luôn ông
Nói con còn nhỏ bốc đồng
Chỉ lo ăn sữa ..chớ không tầm phào

Ông chỉ dụ rồi mau trốn mất
Con ở đây dập mật với bà
Tốt hơn ông tránh thật xa
Để thân đỡ khổ ...chăn gà sướng hơn ..

Bà mộng ấy tới cơn thấy sợ
Nhìn mặt thôi đã vỡ tim gan
Vậy mà không ngán vội vàng
Cứ đòi cưa bả ....hiên ngang ..vậy trời...?

Con tư vấn ..Ông thời ..mau tỉnh
Chớ mơ lâu thành bịnh thất tình
Ngày đêm cứ ngắm bóng hình
Của bà mộng ý ..chẳng xinh... đâu mà ...

Tóc bạc trắng làn da khô héo
Cái miệng thì leo lẻo khó ưa
Đôi mắt liếc xéo chẳng vừa
Chiều cao một thước ..răng thưa ..khó nhìn ..

Con nhắc nhở ông tin đi nhé
Hãy quây lưng chạy lẹ kẻo nhầm
Mộng thường bà ấy hơi hâm
Thấy trai là bả ..muốn đâm lìa đời ...

Con thương lắm nguồn khơi cạn tỏ
Ông yếu nè ..ra gió ..cảm ngay ..
Đi nắng thì ông cũng say
Rồi ông bệnh nặng sẽ đay sớm chiều

Con còn nhỏ chuyện yêu không biết
Chỉ khuyên ông đừng điếc lẫn mù
Đeo theo bà mộng ..chắc tu...
A đi đà phật ..ở tù sướng hơn ...

Thôi ông nhá đừng hờn chớ giận
Hãy ở nhà an phận trai tơ
Đừng yêu rồi hóa thành khờ
Chỉ điên mới biết hằng giờ ..nhớ ai ...

Ông dụ kẹo con nhai không được
Còn bé nè uống nước sữa thôi
Con nói hết đã cạn lời
TÙNG LÊ ông nhé đừng chơi ngông cuồng
Dạ̣ con góp ý thôi  Ông đừng giận con nhá mà có giận thì con chịu biết mần sao giờ kkkk

...MỘNG THƯỜNG ...

Con nói vậy ông buồn lắm đó
Kẹo không nhai ông có sữa đây
Vilamiu.. sữa dâu tây
Hà lan sữa nữa ông đầy mấy bao...

Con hổng sợ cứ vào thỏ thẻ
Nói vào tai và khẽ thôi con
Ngoại xấu hổ sợ họ dòm
Chứ ông biết lòng ngoại con thật hiền..

Nếu ngoại có nổi điên con chạy..
Sang nhà ông con hãy tỏ bày
Con ngoan ông hỏi con này..
Tối bà ngoại ngủ có quay vô tường..

Ban ngày ngoại có thường buồn bã
Hay ngoại con ra rả đọc kinh
Buồn là ngoại khổ vì tình..
Còn nếu ngoại chỉ đọc kinh..tuyệt vời...

Mai ông sẽ đến mời sư cụ..
Dạy cho ông cũng đủ bài kinh
Bảo bà đừng tụng một mình...
Chờ ông sang tụng hai mình mới vui...

Nghe con nói ngoại không vui lắm
Mà dạo này ngoại cùng lắm lời
Con à chờ ngoại thảnh thơi
Con ho một tiếng ông thời mò sang...

Giờ ông bận sang làng bên đã
Con về nhà con nhá... phải ngoan
Mát trời ông sẽ lại sang
Lỳ đòn xem tính ngoại ngang cỡ nào....

Nè sữa nè kẹo nè..vì ngoại con ông sẽ đầu tư..đã ăn chơi đâu sợ mưa rơi...trường kỳ kháng chiến nhất định thắng lợi ...con về nhá...mà bà này cũng kỳ ghê...già rồi giữ làm gì không biết.....kkkkk

..TÙNG LÊ...

Dạ con nói không tin con hả
Ngoại của con bả chỉ đọc kinh
Chứ không có biết thất tình
Là gì ông hở .. đẹp xinh có thừa ..

Ngoại con đã còn chưa ưng ý
Bởi ngoại con chung thủy tuyệt vời
Suốt ngày chẳng dám rong chơi
Ở nhà gõ mõ ...một đời ...nam mô ...

Nói hết nhẽ bi bô từ sáng
Ngoại của con đã táng bạt tay
Còn bé̉ lắm bị ai bày
Về nhà to nhỏ nói ngay ..không nà...

Ngoại còn nói oánh cha nói chửa
Ui ..ông nào ...mấy lửa còn ho
Sang đây ngoại hét cũng bò
Chớ không đi nổi ...bởi do sợ bà...

Con thấy ngoại nết na duyên dáng
Nhưng chẳng hiền không ngán ..nhào vô ..
Chắc là ông muốn xuống mồ
Mỗi đêm ngoại tụng ..nam mô ...chạy dài ...

Nghe suốt cả đêm ngày rồi ngất
Chung quan tài khỏi nấc thở than ..
Thôi ông nhé chớ mê nàng
Mộng thường ..cũng chẳng thấy sang chút nào

Ông đeo bả tào lao lắm đó ..
Ở gần ông cô nhỏ đáng yêu
Nhìn là hồn phách muốn siêu
Ông qua cưa cẩm ..để yêu thỏa lòng

Ngoại con nói nếu ông lỳ á
Thì ngoại con nói bả lên chùa
Cạo đầu xuống tóc chào thua
Để ông hâm quá ..làm vua thất tình

Ngoại con nói ông tin dùm cái
Sữa ông cho nói mãi bà rầy
Kẹo thì sâu cắn là gay
Ông mang về nhé ..con đây no đòn

Thương ông quá nên con hết dạ
Nhưng mà ông cũng lạ ghê nè
Yêu chi cho khổ vậy he .,
Ở nhà đóng cửa ngủ phè tấm thân

Ngủ no giấc lên cân mập ú
Đi ra đường họ tưởng phú ông
Làm troai ế có khỏe không
Cưa chi gái đẹp ...cho lòng dở hơi    kkk

Con xin lỗi buổi trưa con ngủ
Một giấc rồi mới đủ tinh thần
Chém ông một phát hồn lâng
Không còn chổ trốn .,Ở trần ...chạy đâu ,...?..con xin lỗi ông hehe

...MỘNG THƯỜNG ...

Ờ bà ngoại con dầu dĩ Vậy
Để ông đây cũng thấy mủi lòng
Sợ ngoại con nghĩ lòng vòng
Mai cạo đầu sạch ông trông...không vào

Thôi con ạ ông nào dám ép..
Để ngoại con khóc thét thì phiền
Biết đâu bả nổi tính điên..
Đánh cô cháu gái ngoan hiền khổ ông...

Thôi ông tạm nén lòng ông lại
Để ngoại con đỡ ngại vì ông
Từ nay ông sẽ ở không
Các bà mà thích cửa lòng khép luôn

À ông gởi cái chuông cho ngoại
Để đêm về ngoại lại tụng kinh
Bảo rằng ngoại tụng một mình
Ông không sang nữa tụng kinh chẳng màng

Còn kẹo sữa con mang về nhé
Của ông cho con trẻ thôi mà
Ngoại làm như thể trả quà
Con bảo với ngoại.. ông tha ...ngoại rồi..

Già rồi lẫn tính hơi lẩn thẩn
Không ưng thì tỉ mẩn từng li
Con trẻ nó chẳng biết gì
Bắt ne bắt nét nhiều khi giở người

Bảo với bà tươi không cần tưới
Cứ chăm nom vườn bưởi với cam..
Chuyện tình bà đã không ham
Ông nào còn dám sỗ sàng làm chi

Con về nhé ông đi dọn dẹp
Để cửa nhà thêm đẹp khang trang
Dảnh thì con lại chạy sang..
Nghe ông ca điệu sàng sê đỡ buồn..

Trời chiều sắp đổ mưa tuôn
Chuyện đời nay đã thấm buồn rồi đây......
Ngước nhìn lên gió vờn mây
Chắc là thời tiết chiều nay...mưa nhiều......
Cửa phòng khép chặt cô liêu
Mặc cho mưa đổ thật nhiều...tịnh tâm...hức hức

Hơ hơ tỷ thấy mùi không kkkkk

...TÙNG LÊ ..

KKkkk ông cháu chém đã quá lun mắc cười quớ ...

Con mệt mỏi nếu ông đã biết
Vậy từ nay tha thiết việc làm
Ngoại con già lắm chẳng ham
Yêu đương chi đó ...chỉ làm khổ thân ...

Ngoại không ngu cạo đầu sạch sẽ
Bởi ngoại con cũng trẻ lắm mà
Chưa cần mặc áo cà sa
Ở nhà thong thả uống trà ngâm thơ ...

Ông vui vẻ đánh cờ uống rượu
Bởi tuổi già là thú điền viên
Sống là như thế như tiên ...
Tuy là cõi tạm ..Không phiền lụy ai ...

Cái chuông ấy lai rai ngoại gõ
Ngày hai lần chỉ có tụng kinh
Vui vẻ lắm rất an bình
Và không đau khổ ..thất tình làm chi ..

Cảm ơn nhé những gì ông biếu
Sữa ở nhà không thiếu rất nhiều
Kẹo ăn răng sẽ rớt tiêu
Nên con không dám ..Không liều nữa đâu

Ngoạì bạc tóc nhưng đâu có lẫn
Nói ngoại nhiều bả giận khổ con
Con sợ lắm những trận đòn
Bà đép vô đích ..là con hết đời ...

Bà tươi lắm nào đâu cần tưới
Ở vườn nhà cam bưởi tròn đầy
Say quằn trổ cả ngàn cây
Khi nào vàng rực ..con đây biếu liền

Khi nào rảnh con siêng sẽ ghé
Thăm ông nha ..vui vẻ chớ buồn
Ngoài kia đẫm giọt mưa tuôn
Cớ sao mà cũng vội buồn hở ông ..

Thôi hãy sống nhưng không hỗ thẹn
Bởi cuộc đời nào vẹn tròn đâu
Thức đêm mới biết nhiều sầu
Thôi đừng thức nữa trọn câu vui vầy

Con chào ông TÙNG LÊ ..

...MỘNG THƯỜNG ....

GHẾ ĐÁ CÔNG VIÊN

*** GHẾ ĐÁ CÔNG VIÊN  ***
********616*****************

Đếm từng hạt ...rơi buồn quạnh quẻ
Công viên chiều vắng vẻ chờ ai
ghế đá lặng lẻ bao ngày
Nằm bên lối cũ đợi bài tình thơ

Mưa đổ mãi ...lá giờ rụng cả
Vàng đất trời như đã hờn cây
Mong gì ...tình đã vơi đầy ..
Hoàng hôn ngã xuống chốn này hoang du

Mưa nặng hạt ...lời ru mấy dạo
Tiếng chim gào gọi bão thê lương
Vọng vang giữa lúc canh trường
Thầm như nhắn bạn mười phương trở về

Mưa đẫm ướt.. não nề lòng khách
Ngang qua thềm chớ trách hờn nhau
Lá rơi trong nổi bạc màu
 Chuyển mùa buốt cả ..nghẹn ngào vì mưa ....

...thơ mộng thường ...
....06..10..16....

Giao mùa  tái  buốt mưa ướt lạnh
Vắng vẻ chiều nay chạnh lòng ta
Từ ngày hai đứa cách xa
Tình đầu một thuở nhạt nhoà lãng quên......

Lặng Lẻ Thầm..

Nỗi buồn ấy không tên mấy bận
Cuộc tình sầu lệ ngấn tàn canh
Mưa khuya ướt đẫm buông mành
Chợt nghe buốt lạnh..sao đành quên nhau ...hehe ..
ai đốp ta ..haha..lặng lẻ Thầm ..ta đốp mi...

..MỘNG THƯỜNG....

Từng chiếc lá, rụng rơi tơi tả.                                          
Khi đông về, xối xả cơn mưa.                                      
Còn đâu cái buổi sớm trưa.                                      
Hai đứa chung đường, đoán đưa  nhau  về.        

Hàng ghế đá, mộng mơ còn đó.                                        
Sao người đành, nỡ bỏ ra đi.                                          
Đông về ai kia nghĩ gì.                                          
Còn ta giữ mãi, một kỳ mộng mơ

VO LAM SON

Ta lặng bước bơ vơ nẽo vắng
Cơn mưa phùng sâu lắng tâm tư
Đường xưa lối cũ rối nhừ
Bởi bao chiếc lá giả từ cành đau

Và hôm ấy lao xao mưa đổ
Lạnh cõi lòng  vẫn cố làm vui
Nhìn mưa trong dạ bùi ngùi
Bâng khuâng nuối tiếc ...chôn vùi ..tình ai ...

MỘNG THƯỜNG...

Ghế đá công viên tàn lá đổ.
Ngậm ngùi buồn kỷ niệm cũ trôi qua.
Tình yêu xưa nay còn mãi trong ta.
Ngồi nhớ lại hàng cây xanh thuở ấy.
Mà lòng ta nghe buồn miên man quá.
Lối đi về xào xạc lá vàng rơi.

....Nguyễn Duy Trang

Vẫn chiếc ghế hôm nay ngồi đợi
Cơn mưa chiều như gợi niềm đau
Lá sầu vàng rụng một màu
Con đường nằm đó khát khao bóng người

Vẫn mong mỏi những lời tha thiết
Của hôm nào da diết gởi ai
Mưa dầm ướt lạnh bờ vai
Của người lãng tử ..những ngày tha phương ..

*****

Lối cũ đường xưa đã vắng rồi
Còn đây ghế đá lá vàng thôi
Mưa rơi lạnh buốt vào mỗi tối
Hẹn ướt hôm nào chỉ mình tôi ...

MỘNG THƯỜNG ...

Chia tay thu đông buồn biết mấy.
Thu đi rồi đông thấy bơ vơ.
Nắng vàng còn chút lẳng lơ.
Con đường hò hẹn ngẩn ngơ sắc tàn.

Đông đem lại một màu sương trắng..
Nhóm lửa hồng sưởi ấm tình ta.
Nhớ lại mùa đông đã qua.
Lòng còn luyến tiếc xót xa thuở nào.

Ghế đá phong trần buồn ảo não.
Nhung nhớ ai một dạo đắm say.
Khoảng trời thơ mộng còn đây.
Em đi biệt xứ....
                    Nơi này hoang vu.

VIET CT

Ta lặng lẻ nhìn thu vàng lá
Giữa dòng đời vội vã ngẩn ngơ
Con đường vắng vẻ như tờ
Nỗi cô đơn ấy ..bây giờ còn ghi

Đông chưa đến kéo ghì ký ức
Hạ xa rồi tìm thức vẫn đây
Mưa buồn tí tách hồn say
Thả vầng nhật nguyệt ..mắt cay cay sầu

Cũng chiếc ghế lần đầu gặp gỡ
Khẽ thì thầm vẫn nhớ từng lời
Bây giờ đếm những hạt rơi
Giọt sa chốn cũ giọt rời biển xanh

MỘNG THƯỜNG..

người xưa
ngày ấy bây giờ!
mù xa hương ngọc...
câu thơ chênh vần
ghế cô độc
đá bâng khuâng
vàng thu mưa xám lá bần thần
đau
“Lá rơi trong nỗi bạc màu
Chuyển mùa buốt cả ..nghẹn ngào vì mưa ....”(thơ Mộng Thường

Bây giờ
Người ấy đã xưa
Xa rừng
Vì bởi cơn mưa tím chiều (VMT)

VŨ MIÊN THẢO

Mưa buồn
Trong nỗi quạnh hiu
Cô đơn
Giết chết những điều
Chờ mong
Kìa ai
Đứng đợi ven sông
Cõi lòng
 chợt nhớ mênh mông ráng chiều
Người đi
Bến vắng  liêu xiêu
Con thuyền
Nằm đó buồn thiêu đốt lòng
Mỏi mòn
Ai đó biết không
Bơ vơ
Về chốn trời đông lạnh lùng .
Bây giờ
Ngồi ngắm mưa phùng
Gió lùa
Nghe lạnh tận cùng tim gan
Tình xưa
Ngày ấy phủ phàng
Gởi vào
Cơn bão đến chàng dùm ta...hj

MỘNG THƯỜNG
Vần thơ xưa anh viết còn dang dỡ
Mĩm cười đợi em lớn viết cho xong
Hai ba năm rồi em mãi chờ mong
Anh biệt tâm sao  thấy em con nít....

Tuyet Loan Nguyen

Xa lâu rồi sao anh vẫn  còn thích
Kỷ niệm nào con nít rất đáng yêu
Em ngây thơ trong trắng nét mỹ miều
Là con gái ..làm xiêu lòng ..ai đó....hehe .:-)

MỘNG THƯỜNG

...nghẹn ngào vì mưa.
 Hạt nhung nhớ rụng nơi khung cửa
Gói niềm riêng đóm lửa đêm đông
Đừng đem chim sáo sang sông
Vui buồn ai biết sổ lồng bay xa

Ngoctrung Tran...

Sáo bay nhé bóng tà nghiêng tối
Về phương trời mong mỏi uyên ương
Tìm đâu nữa bóng người thương
Chỉ còn nỗi nhớ canh trường ..xót xa ...

MỘNG THƯỜNG ..

Ghế đá buồn mưa rơi lả tả
Chiếc là nào rụng xuống quanh đây
Ngày nào ta vẫn ngất ngây
Bây giờ mưa ướt cơn say rã rời

Pham Dinh Dung

Mưa buốt lạnh tả tơi chiếc lá
Ngoài bầu trời như đã buồn tênh
Nhìn ai lặng lẻ mình ên
Cõi lòng quạnh quẻ trỗi lên cung sầu ...

MỘNG THƯỜNG ..

NHÂN GIAN HỮU ÁI

*** NHÂN GIAN HỮU ÁI ***
***************615**********

Ôi thế giới vô cùng nhỏ bé
Đường chân trời có lẻ đâu đây
Chim kia có cặp đủ bầy
 Bậu than hiu quạnh ..bủa quây trĩu hờn ...

Ơi... vũ trụ làm ơn nhỏ lại
Để nhân gian vẫn mãi gần nhau
Suốt đời quấn quít ngọt ngào
Và không rời nữa để đau vương sầu

Sao trái đất một màu mai rủi
Gặp gỡ chi buồn tủi vì xa
Nhớ nhau tha thiết vậy mà
Cõi tình muôn dặm lệ nhòa gối chăn

Duyên không nợ bảo rằng là nghiệp
Nên phải đành chẳng dịp có nhau
Đường xưa lối cũ hôm nào
Chỉ là một giấc chiêm bao qua đời

Thôi luyến tiếc chân trời hoa mộng
Thiên đường này ...đã đóng ..khát khao..
Quên đi lòng chợt nghẹn ngào
Vẫn còn say giấc hôm nào trăng khuya

...thơ mộng thường ...
...05..10..16...

Trong thế giới tình kia lộng lẫy
Ta mài tim hội trẫy trăng rằm
Ước mong giai ngẫu âm thầm
Nhưng trời và đất xa xăm cách ngăn....

Lặng Nhìn

Ta ngẫm thấy băn khoăn trong dạ
Nhìn cuộc đời chẳng thỏa hồn yêu
Đã say đã đắm bao chiều
Một lời ly biệt...muôn điều đắng cay ...hj ..ôi tềnh yêu ..!

MỘNG THƯỜNG

Thì thôi cứ luyện chai tim đấy
Cho hồn yêu chán ngấy tình hờ
Đừng ai cũng thể mộng mơ
Con tim hóa đá khỏi chờ lắm đau

Lặng Nhìn ...

Tim nhỏ bé xuyến xao ngây dại
Bởi chữ tình ngang trái nên sầu
Yêu chi ..chưa nói trọn câu ..
Trở thành ..băng giá ..vì đâu ..hỡi người...

MỘNG THƯỜNG...

Đọc thơ tỷ đầm đìa nước mắt
Lời thơ buồn dạ thắt vì thương
Cũng vì xa cách dặm trường
Yêu nhau mãi để sầu vương tủi buồn....huhuhu

TÙNG LÊ

Sầu trăm mối tình vương chưa thắm
Sợi chỉ hồng sao lắm phủ phàng
Nay đành rẻ thúy chia loan
Sương khuya ướt đẫm ...bàng hoàng ..cõi thơ ...

MỘNG THƯỜNG ...

Yêu đi để vội trăng tàn
Trăng treo đầu ngõ ướt làn mi em
Khi nào trăng đến bên thềm
Anh đưa kiệu đến  đón  em về nhà

Dinh Dung Pham

Nhanh lên kẻo muộn em già
Làn mi héo úa ..ngọc ngà cũng phai ..
Còn đâu một nét trang đài
Để anh chiêm ngưỡng ...hình hài ..ngây thơ ...hi

MỘNG THƯỜNG...

HOA IN ĐÁY NƯỚC

*** HOA IN ĐÁY NƯỚC ***
*********600**************

 Lung linh đáy nước mơ màng
Bầu trời mây trắng ngỡ ngàng hồn thơ
Hoa tím hương thoảng hững hờ
Một rừng hoa dại thẩn thờ lòng tôi

 Lãng khách trong dạ bồi hồi
Dừng chân ghé lại bên đồi hoa sim
Đi dạo thỏa mộng êm đềm
Dệt lên điệp khúc ngọt mềm vấn vương

Trầm tư tuyệt cảnh thiên đường
Như mơ như ảo đẹp dường thiên thai
Ô kìa những cánh hoa lài
Ngất ngây hồn bướm ..đắm say lòng người ...

...MỘNG THƯỜNG...
....15..09...16...

THANH TỊNH

*** THANH TỊNH ***
***********599*******

Mặt nước hồ trong lặng bóng in ..
Cây xanh gió thoảng cảnh hữu tình
Chim oanh ríu rít chuyền nhành liễu
Bảng lãng chân trời ánh bình minh ..

...MỘNG THƯỜNG...

Khung cảnh thiên nhiên quá hữu tình
Trời xanh nước biếc thật đẹp xinh
Chim hót líu lo tình tang tính
Cúc vàng nở rộ đẹp lung linh..

...KHÁNH TRINH....

Mặt nước trong xanh thỏa mộng tình
Ru hồn bảng lãng cúc trắng xinh
Ngoài kia gió thoảng cây trầm tỉnh
Cá lội tung tăng ..mãi ngắm nhìn ...

...MỘNG THƯỜNG...

Mặt nước trong xanh tỏ bóng hình.
Cảnh đẹp mê hồn chết lặng thinh.
Chợt cơn gió nhẹ tôi bừng tỉnh.
Gọi nhớ thu xưa một bóng hình.

...Viet Ct....

Thắm thiết  chiều nay bởi chân tình
Hoàng hôn lặng lẻ vẻ như in
Hàng cây lã lướt lòng bịn rịn
Cứ mỗi triều lên ...tím ..lục bình ...

...MỘNG THƯỜNG...

Liễu in bóng nước mặt hồ
Chim khuyên díu rít ngâm thơ vui vày
Ngắm nhìn khung cảnh trời mây
Thiên nhiên đẹp thực ngất ngây sóng tình.........

...Tùng LÊ....

Phải chăng cảnh có chim xinh
Lúc ấy chúng mình dạo mát ngắm trăng
Em khoe sắc với chị hằng
Anh đùa cung quảng gió trăng tuyệt vời ...

...MỘNG THƯỜNG ...

Gió vờn cành liễu lả lơi
Tay anh lắm chặt chẳng rời tay em
Mộng mơ khép chặt đôi dèm...
Môi anh gắn chặt môi em ngọt ngào..

Mặt hồ sóng gợn lao sao
Đưa anh cùng với em vào...Thiên thai.....kkkkk

..Tùng  LÊ....

Ôi ..trời ..lạc cảnh liêu trai ..?
Chú cuội ngây ngất đắm say chị hằng
Đùa giỡn giữa chốn cung trăng
Thượng đế thấy được cái răng không còn

Yêu nhau miệng lưỡi ngọt ngon
Để cho chết lịm ..héo mòn con tim
Anh về mơ ngủ ..nhớ kìm ..
Kẻo là bị phạt ...bị chìm thiên thai ...kkkk

...MỘNG THƯỜNG...

Sơn thủy hữu tình trời lặng in
Cây xanh ru cảnh họa ân tình
Thả hồn thi họa tâm thiền định
Tìm cỏi ảo ảnh quên nhân sinh

Lầm than khổ ái đang đói khát
Lộc lừa quanh ta thế thái tình
Thả trôi dòng nước bao trăng trở
Non nước hữu tình , khổ nhân sinh

....tho say..

Cảnh đẹp nên thơ chất hữu tình
Cho hồn ngây ngất buổi bình minh
Hoa thơm bướm lượn tâm trầm tỉnh
Cảnh khổ trần gian tựa lục bình

Phước báo ai dầy trời đã định
Ai người gánh nghiệp hưởng quanh vinh
Ta nghèo cam phận nào xu nịnh
Hãy sống an vui ..vững niềm tin ...

...MỘNG THƯỜNG ...

Thủy mạc bách tùng lộng bóng gương
Bạch cúc ven bờ tỏa mùi hương
Mặt hồ thoáng động dường tiếp nhận
Lấp lánh điểm tô ánh kim cương

Gió đứng lặng nhìn cây rũ bóng
Thiên thanh, lục biếc thiếu màn sương
Để thành hư ảo Hương Sơn động
Từ Thức cãm hoài nhớ tiên nương

       NHU ĐẠO GIA.   15-09-16

Cảnh không vắng lặng in nhành liễu
Nước chao mình nặng trĩu mơ màng
Bướm vờn cúc trắng nhụy vàng
Gió lay nhè nhẹ ..lang thang mây chiều

Trên cao nhẹ lướt diều bay lã
Cá tung tăng bơi cả khắp hồ
Tạo hóa khéo lắm điểm tô
Một khung trời đẹp ..hư vô tuyệt trần

MỘNG THƯỜNG ..