Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Thứ Ba, 15 tháng 11, 2016

BẾN ĐỢI.

※※※ BẾN ĐỢI ※※※

 Bến vẫn đợi người đâu biệt mãi
Con đò xưa nằm lại mong chờ
Trăng tròn xa lắc thờ ơ
Cơn mưa nhẹ thoảng bơ vơ đêm tàn

Kia phẳng lặng xuồng nan hiu quạnh
Ngọn gió lùa len cảnh tà buông
Tiếng oanh gọi bạn thêm buồn
Não lòng bi thiết chim muông lẻ bầy

Vầng nguyệt lạnh rời mây nào tỏ
Thâu canh dài vò vỏ mơ màng
Côn trùng rả rít thở than
Gợi ta nỗi nhớ ...miên man về người ..

...MỘNG THƯỜNG...
...11..11...16...sr 20...

Mưa rơi mãi đêm dài trăn trở
Bóng trăng mờ than thở cùng ai ...
Đò neo đậu bến sông dài
Chờ ai đò vẫn đậu hoài bến xưa ...

Kìa đêm tàn trăng khuya lẻ bóng
Cơn mưa buồn mong ngóng cố nhân
Khách qua sông chỉ một lần
Để vương bến đợi muôn phần xót xa

HOA trệch Loại....

Mưa ướt đẫm nhạt nhòa ký ức
Trăng đợi chờ thao thức tàn canh
Xuồng kia rời bến sao đành
Neo hoài chốn cũ như tranh não lòng

Vẫn  xao xuyến hoài mong mòn mỏi
Gió rì rào réo gọi hồn thơ
Trăng sầu bến vắng bơ vơ
Đêm nay lặng lẻ ...đò chờ khách xưa ....hj

...MỘNG THƯỜNG....

Đợi khách xưa đêm mưa lặng lẽ
Ánh trăng thề cô lẻ sông quê
Mỏi mong bóng dáng ai về ..?
Con đò bên ánh trăng thề ngẩn ngơ ...

Trăng đêm nay chơ vơ chạm sóng
Trời giăng mưa như bão trong lòng ...
Đò xưa bến cũ đợi mong .
Hỏi người nữ khách sao không thấy về ?

....Hoa trệch Loại....

Đêm mưa lạnh não nề cõi vắng
Nhìn hoàng hôn mà nặng u sầu
Câu hò gởi trọn canh thâu
Về nơi xứ lạ ví dầu người dưng

Trăng cô quạnh tủi rưng dòng lệ
Ánh lặp lòe như thể ru hồn
Niềm vui tìm thức vùi chôn
Cho nhau vị đắng ..nụ hôn thuở nào...

....MỘNG THƯỜNG......

Trăng sáng tỏ đêm Đông lạnh giá.
Đợi em về ấm dạ tình tôi.
Hoa quỳnh đua nở rạng ngời.
Hương thơm lan tỏa muôn nơi mặn mà.

Tình mãi đẹp thiết tha mong đợi.
 Trái tim này xin gởi lời thương.
 Giấc mơ hạnh phúc chung đường.
Ân tình thắm đượm ngát hương suốt đời.

...VIET CT....

Câu hò hẹn như lời thỏ thẻ
Đợi trăng về sẽ ghé vào vườn
Lung linh gởi trọn yêu thương
Tình kia như đã ..thiên đường của nhau ..

Hoa tinh khiết ngạt ngào hương tỏa
Quyện vào đêm ru thỏa ân tình
Rạng ngời một nét trung trinh
Lời thơ người đã như in cõi lòng

....MỘNG THƯỜNG....

Đêm trăng lạnh phương nào người hỡi
Biết nơi đây bến đợi đò xưa
Đoạn trường , canh vắng đêm mưa
Vẫn mong một chút duyên thừa gửi trao

Môi hôn đó xuyến sao mong nhớ
Một lần thương để nợ muôn đời
Mưa buồn trăng ướt lả lơi
Như câu nhắn gửi ... Không rời cố nhân .

...Hoa trệch Loại ....

Đêm cô quạnh tình nhân nào thấy
Ánh trăng tàn giận lẩy cả tuần
Thuyền kia cập bến bâng khuâng
Có hay lưu luyến... bến dần lãng quên

Nỗi sầu ấy không tên chia cắt
Tình thôi đành... môi mắt lệ chan ..
Yêu xưa sao lắm phủ phàng
Bến nằm đó đợi ...bóng chàng biệt tăm ...hj

Chị em đối họa vui thỏa tháng ngày
Tình thơ ngất ngưỡng thoáng thế mà say...hj

....MỘNG THƯỜNG....

Đêm cô quạnh mơ về phương ấy
Trăng hao gầy gợi nhớ gợi thương
Tình chia cách biệt đôi đường
Để nơi " Bến Đợi " phấn hương phai nhoà

Trăng mấy mùa tròn khuyết  trôi qua
Bến đò xưa nhạt nhoà thương nhớ
Tình có duyên không có nợ
Nên trăng buồn ... Trăng vỡ giữa đêm mưa ...

...Hoa trệch Loại ....

Trăng huyền ảo say sưa dệt mộng
Đêm cũng tàn vô vọng phù du
Tình trao bên dốc sương mù
Để quên vào nhớ ..mùa thu xa rồi

Bao say đắm bờ môi mặn đắng
Dòng lệ này xin tặng người dưng
Yêu xưa ngang trái đã từng
Khung trời kỷ niệm thôi đừng nhớ chi....

Ta say lắm thơ tình lãng mạn
Say thật nhiều lai láng tình thơ...haha...

....MỘNG THƯỜNG.....

Nhớ buổi ấy phân ly tiễn biệt
Bến sông buồn da diết đợi mong
Bước đi vẫn khắc bên lòng
Mong ngày trở lại tình không chia lìa

Giờ xa mãi tình kia có nhạt
Đêm trăng buồn hát khúc biệt ly
Cơn mưa thổn thức thầm thì
Xa anh em có nhớ gì nữa không ... ?

Có nhớ gì không hỡi người điên thơ ... Hihi

...Hoa trệch Loại....

Em vẫn nhớ tình hồng mấy dạo
Dòng sông buồn giông bão đời ta
Bao nhiêu cay đắng xót xa
Là bao nhung nhớ ...vỡ òa đớn đau ..

Tình không biệt mà sao lịm tắt
Cơn mê nào sâu sắt đành quên
Kiếp hoa lạc lối bồng bềnh
Giờ ôm khối hận mình ên cô phòng

Ta điên khúc thơ nồng ảo ảnh
Dệt đêm ngày cô quạnh lòng đau
Điên thơ cũng biết ngọt ngào
Cũng SAY tình ái như bao nhiêu người ...hít

...MỘNG THƯỜNG...

Anh cũng buồn xót xa ảo não
Duyên phận đời giông bão đôi ta
Cách chia mắt ướt lệ nhoà
Bao nhiêu đau đớn vỡ oà con tim

Đêm trăng lạnh im lìm thêm nhớ
Mưa buồn rơi như thở như than
Tình xưa nay vẫn nồng nàn
Người xưa gặp lại thoả ngàn nhớ mong

Tình lại đẹp thắm nồng như mộng
Bầu trời yêu lồng lộng mây hồng
Từ nay chẳng có bão giông
Tay ta nắm chặt nguyện không xa rời ...

...Hoa trệch Loại....

Anh hạnh phúc chân trời hoa mộng
Nối duyên xưa ..biển động quay cuồng...
Có đôi lã lướt chiều buông
Uyên ương chấp cánh ..mãi luôn sum vầy ...

Sánh vai nhé rồng mây thỏa ước
Cuộc đời người như rước mùa xuân
Trai tài cùng với giai nhân
Tơ hồng xiết chặt muôn phần thiết tha

Hãy họp lại một nhà son sắt
Nhìn cô nàng đôi mắt đưa tình
Môi cười chúm chím thật xinh
In chung thiệp cưới linh đình cho vui ...kkk

....MỘNG THƯỜNG
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét