☆☆ VÔ THƯỜNG ☆☆
Tiền tài vật chất tựa phù vân
Ảo mộng hư danh có bao lần
Chợt đến rồi đi sao vướng bận
Tan thành bọt nuớc ..trĩu ngàn cân..
Chỉ bởi vì tham khổ vạn lần
Sao lòng đố kỵ ..lánh hiền nhân...
Phù du một kiếp ..say ..rồi hận..
Tất cả nào đem ..lắm kẻ cần..
Lặng hụp trầm luân sáu nẽo đường
Hoa tàn bướm lượn bởi mùi hương
Sân si ảo ảnh mà thầm tưởng
Có phải vì mê ..chẳng tỏ tường
Đến chốn ta bà lụy thế gian
Người cao kẻ thấp lắm bẻ bàng
Đừng than trách phận sầu lai láng
Hãy gắng bình tâm để được an
....MỘNG THƯỜNG
....
...01...11..16...sr 12...
....để được an.
Sân si cho lắm rồi oán than
Thả hồn lắng động với mây ngàn
Cửa thiền rộng mở đầy muôn vạn
Đón kẻ lầm đường ở nhân gian
Ngoctrung Tran
Tiền tài vật chất tựa phù du
Ảo mộng hư danh áng sương mù
Chẳng hiểu ta bà là cõi tạm
Ô kìa vọng tưởng chốn âm u ..
Có phải trần gian chuốt lụy phiền
Tham tà đắm đuối lúc nào yên
Bình tâm nhẫn nại đừng lưu luyến
Sẽ thấy chân trời ..chớ đảo điên ...
...MỘNG THƯỜNG....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét