※※※ĐÁNH RƠI NỬA MẢNH TRĂNG NGÀ ※※※
Mưa phùn lất phất mờ sương
Hồn thơ chết lịm ..phấn hương nhạt nhòa
Ngoài kia gió cợt hương hoa
Để cho rơi mảnh trăng ngà đang treo
Những lời ước hẹn bay vèo
Như mây lơ lửng trong veo bầu trời
Chẳng mơ ..hình bóng lã lơi ..
Chợt tan ..chợt biến cho đời thêm đau
Phúc chốc trót lở xuyến xao
Tim đen nào có được màu hồng tươi
Đánh rơi lời nói ngọt bùi
Bỏ quên câu thệ ..ngậm ngùi hôm nao
Đốt luôn nụ ái dạt dào
Chôn bao kỷ vật ..bạc màu thời gian ..
Xây chi lầu nguyệt muộn màng
Đắ́p chi lối mộng ..bẻ bàng duyên tơ ...
...MT....
....16..12..16...
Trăng ngà sao nỡ đánh rơi...
Để đêm mù mịt để trời,,tối tăm..
Mồng qua thì sẽ đến rằm,,
Nửa vầng trăng khuyết rồi trăng lại tròn,,
Quản gì cách núi cùng non,,
Nhớ câu ước nguyện vẫn còn đinh linh,,,
Trúc xinh,,nhưng thẹn với mình,,
Sao không đứng giữa sân đình mà reo,,
Nửa vầng trăng hãy cứ treo,,
Đánh rơi trăng tủi,,gió heo may ,,buồn,,,
..TÙNG LÊ..
TRăng treo sườn núi mơ màng
Giật mình tỉnh mộng trăng tàn đầu non
Nửa kia rơi rụng đâu còn
Bầu trời u ám..trăng lòn biển sâu
Trăng nay tím thẫm đổi màu
Chỉ đùa với biển cùng nhau tự tình
TRăng nay đã hết điêu linh
Trăng với lục bình trôi xuống trôi lên...hj...
MỘNG THƯỜNG...
...duyên tơ...
Cuộc đời chỉ một giấc mơ
Gây chi ngang trái ....đâu chờ kiếp sau
Đêm trường chợt giấc quặn đau
Thế gian hỡi ... đong nỗi sầu miên man
Ngoctrung Tran
Yêu chi để trái ngang sầu
Để tình tuyệt vọng một màu nhớ thương
Đã xa sao mãi vấn vương
Thế gian là thế đoạn trường bi ai
MỘNG THƯỜNG...?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét