※※※ QUẲNG GÁNH PHONG BA ※※※
Ta chỉ là ta ...vức bụi trần
Đời là giã tạm vốn phù vân
Nào ham phú quí mà cam phận
Tận hưởng rồi tham ...của lụy thân ...
Quẳng gánh phong ba giữa chợ đời
Mang nhiều sầu hận bỏ trùng khơi
Hư danh trút xuống đừng mong đợi
Gởi cả sầu lo ..Ở cuối trời ...
Chỉ có niềm vui hạnh phúc đầy
Buông dần mộng tưởng chẳng ngất ngây
Thiền tâm sẽ định hồn như thấy
Cả cảnh thần tiên ở cõi này
....MỘNG THƯỜNG.
...22...11...16...sr 28...
Ta chỉ là ta cỏi giả thiên
Của bao ngang trái của lụy phiền
Phú qúi có ham cầu chẳng được
Đãi túc tâm thanh qúi hơn tiền
Phong ba cuộc sống đời vướng nghiệp
Tự tại căn phần chữ phước duyên
Bao nhiêu hư thoái mà quẳng được
Ắt chốn trần gian hiện cảnh tiên.
...TAM CA...
Ta vẫn là ta chớ ngỡ ngàng
Trần đời tạm giả mãi đeo mang
Làm sao thoát khỏi ..nhìn ngao ngán
Chỉ bởi vì tham ...kiếp dã tràng ...
Bão tố vì đâu phủ xuống đời
Vì không tỉnh mộng lắm sầu rơi
Bao nhiêu nghiệp chướng vì tâm khởi
Gánh trọn niềm đau chẳng xa vời....
...MT....
Cố gánh niềm đau cả một đời.
Cũng vì ngang trái lụy tình thôi.
Làm sao tránh được đời là thế.
Gieo mãi sầu vương một kiếp người.
....VIET CT ...
Đánh đổi làm chi những khổ sầu
Rồi than phận số ...lụy dòng châu ..
Tình là nạn kiếp ..là nghiệp sấu ..
Vức bỏ đời an... rất nhiệm mầu...
....MT.....
Ta chẳng là ta,,người khác sao,,,,
Đi sang nước Thái thử xem nào,,,
Thoát y phẫu thuật ..thành khác giới,,
Nhìn thấy xong là té xuống ao,,,
Cho lên ta mãi chỉ là ta
Đàn ông chớ có chuyển đàn bà
Phụ nữ ưa nhìn người ẻo lả,,
Như thuở xưa nào răng hạt na,,răng đen ý muội,,,hihi
TÙNG LÊ
Có phải người không hở ..tùng lê..
Đã sang đất thái mới trở về ..
Ba vòng có đủ nàng diễm lệ
Má đỏ môi hồng thấy cũng mê ...háhá
Nhớ gìn cho kỷ nét phong ba
Kẻo không sẽ trở thành đàn bà
Ra đường trai đẹp rần rật nhá
Ẻo lả nhiều vào ...ta hỡi ta ...haha...
Hãy sang xứ thái để làm bà..
Đàn ông yêu lắm bởi làn da
Trắng như bông bưởi hồng đôi má
Có phải tùng LÊ phận quần thoa...:-)
..MT....
HẰNG NGA BIỆT HẬU NGHỆ
Trời trong xanh thẳm
Thang mây đón bước ai?
Nguyệt thềm lặng gió ánh trăng cài
Lơ lửng Hằng Nga tha thướt bay
Dứt mối tương tư chàng Hậu Nghệ
Trần gian mấy nẽo đọa đày?
Vương mang có một đã phai má hồng
Gió chớm đông phong
Se sắt loan phòng
Đã không trọn chữ tâm đồng
Nhân sinh chàng ở nén lòng thiếp đi
Linh Chi! Trường sinh mà chi!
Mấy viên thuốc có duyên gì tính toan?
Một ánh trăng loang
Ngọc Thố mơ màng
Từ nay xa cách đôi đàng
Mỗi tuần trăng sáng chàng, nàng thấy nhau!
27-11-16
* Cảm tác qua ảnh.
TAM CA....
Nga lã lướt cung trời xa thẳm
Cánh mỏng vờn ai ngắm mà say
Ô kìa ...có phải hằng bay ..
Hay là ..ta mộng ..tháng ngày tương tư ....
Ta ngự đó rối nhừ chờ đợi
Nàng đi rồi vời vợi nhớ mong
Trót trao một sợi chỉ hồng
Đêm ngày se mãi vẫn không được bền
Nàng vui bước mình ên hậu nghệ
Tiếng sáo buồn biết kể cùng ai
Thôi đành nửa mảnh trăng cài
Nàng kia ta đó tháng dài gặp nhau
Cùng thỏ ngọc xuyến xao mỹ ái
Nàng quên rồi ta phải lòng hằng
Đêm buồn tựa cửa ngóng trăng
Trời cao nàng thấu cho chăng lòng này ....
..MT...
HOÀI CỔ
̉
Cung nguyệt ơ hờ đã bao năm
Lầu hoa phong kín lạnh hương thầm
Năm canh hiu hăt ngoài song gió
Dổ́ giấc mộng lòng hướng xa xăm
Rừng phong thu lá rụng xác xơ
Hiên sương đếm giọt rơi tính giờ
Chân trời rạng hé vầng dương sáng
Lại một đêm qua vắng tiếng thơ
Phòng trống nghiên thư đọng mực rồi
Thơ buồn vương nữ chằng ngự ngôi
Nàng thơ cũng vắng không màng đến
Hoa tiên bút ngọc đợi đêm trôi
Dương quang bóp trán ngấn ngơ sầu
Nguyệt tàn thao thức trũng mắt sâu
Dặm ngàn gió cuốn chim bay mỏi
Lồng lộng phương nào ...cánh hải âu
Nắng chiếu sương tan mộng nửa vời
Lung linh một bóng dáng xa khơi
Chương đài xa vắng ôi! Hồng liễu
Giục vó lên yên đến một nơi...
Cung thẳm lầu son nay đã vỡ
Hoài cổ đêm tàn chút mơ thôi!
30-11-16
...Tam ca.....
Cung quảng chờ ai quạnh quẻ sầu
Nên hoài vọng mãi giọt mưa ngâu
Ngoài kia lát đát thì thầm khẽ
Một giấc mơ màng đẫm canh thâu
Rũ xuống hàng cây gió lao xao
Hoàng hôn rẻ lối xám một màu
Trăng non lấp ló trông mờ ảo
Tiếng của côn trùng cũng thấy nao ..
Ngã bút mực lem vần bay bỗng
Thư phòng lạnh lẽo phía triền sông
Vườn hoang đợi đó nàng biệt nẽo
Có phải đau lòng ngóng tuyết đông
Nguyệt khuất đầu non đã khuất xa
Hải âu cánh mỏng biển là nhà
Ngoài kia sóng giỡn đâu làm lạ
Bão tố quanh đời vẫn thiết tha
Ló dạng bình minh ửng góc trời
Đàn chim rời tổ thỏa rong chơi
Thuyền nao bến cũ còn neo mãi
Liễu rũ chờ ai ..lã lướt mời ..
...MT.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét