※※※ ĐÃ LÂU RỒI ..TA QUÊN MẤT TÊN NHAU...?.. ※※※
Đã lâu rồi ..ta chẳng gọi tên nhau
Như hằng đêm thuở nào từng xao xuyến
Tình đã xa không một lời đưa tiễn
Không nhạt nhòa mãi lưu luyến ..vì sao ..?
Vẫn còn nhớ những khoảnh khắc ngọt ngào
Nhiều kỷ niệm ôi...hôm nào cách trở ..
Cũng đành thôi chỉ là không duyên nợ
Phải chia lìa nay dang dỡ ..hợp... tan ...
Ngoảnh nhìn nhau trong chua xót phủ phàng
Đôi dòng lệ chợt đẫm tràn mi mắt
Hãy quên thôi ..trái tim giờ quặng thắt
Chợt đau lòng ..thôi nhắc nữa mà chi ..
Hãy cố quên không nức nở kéo ghì
Đời là thế ...mãi lâm ly mà đắng ...
Đã buông tay ..Không gian là phẳng lặng
Tên chúng mình ..một màu trắng phôi pha ...
...MT ...
...21...12...16...
...người cố nhớ ..ta nào cấm nhớ ...
....Nên hiểu rằng đừng kiếm cớ chọc ta ..
....gươm đao chẳng biết chánh tà
....ai muốn chém đây gót ngà ta đở....
....MT....
...người gây sự...ta đây gây sư
...có trả vay cự nự người ta...
...đất trời rộng mở bao la...
...đừng mong chạy thoát...để mà trêu ngươi....
Hà hà...
Ngoctrung Tran
Người khiêu khích ta đây sẵn đón
Hãy mơ đi và chọn có nàng
Đêm ngày mơ mộng trái ngang
Lời thơ than thở ...hỡi chàng ..chọc ta...
....MT....
ƠI chao cớ sự thế này
Tôi giờ chỉ biết khoanh tay đứng nhìn
Cũng đành câm nín lặng thinh
Chẳng ai để ý thì mình rút lui
NHẬT HỒ..
Ơ hay ..thế sự ai khêu..?
Để rồi oán trách những điều nọ kia ..
Chúc ai hạnh phúc không lìa
Ta đây cam phận ...đường dìa quạnh hiu...
...MT...
Thôi thì thôi đã chẳng còn
Em về tô điểm phấn son cuộc đời.
Bao năm thành bại kiếp người
Còn tôi với nỗi buồn tôi vô cùng!
...NHẬT HỒ...
Tôi khép hồn tôi chẳng đợi chờ
Khuê phòng lạnh lẽo trút hồn thơ
Bao năm khắc khoải chùng duyên nợ
Luyến ái tàn canh nỗi thẩn thờ...
Hải âu tung cánh chỉ có nơi
Nào đâu cách biệt... lại quá lời
Vì sao giăng lưới ..Mà muốn nhốt
Có phải là say ..Dạ rối bời.....hihi
Hằng đêm thao thức gọi tên nhau
Mệt mỏi anh ơi ...hét lẫn gào
Cứ mãi thả rong ..rằng cứ bảo..
Chung tình bật nhất ...chỉ nói sao....(.nặng) kkkk
...MT ...
Phen này quyết bắt Hải Âu
Đem về cất giữ trên lầu nhân gian
...Nhật Hồ...
Nhắm đi nuôi nỗi được nàng
Đem về mà nhốt lầu vàng thiếp son
Còn không thì phải chịu đòn
Cơm ngày ba buổi ..giấc tròn ..ngựa xe ..he..
...MT....
Tưởng gì, chuyện đó " khoẻ re"
Cơm ngày 4 bữa ngủ phè cánh luôn
Nuôi cho vừa mập vừa tròn
Khoảng chừng chín chục ký hơn là vừả
Nhật Hồ...
Hứa rồi nhớ nhé đừng lừa
Bà con hai họ chớ đùa nghe không ?
Em đây chẳng có đèo bồng
Kiệu vàng anh rước ...sẵn lòng vu qui ....
Nhớ nè ....Em chẳng đẹp gì...
Mập lùn lại lé kèm lỳ nữa anh
Hay là anh chạy cho lành
Chớ vương lại khổ ...cầm canh vì nàng ...
..MT...
Sá gì chuyện mập với lùn
Sắm cho cao gót cở chừng 5 phân
Lại thêm rốp duýp váy đầm
Xẻ môi, cắt mắt lại xăm lông mày
Ra đường có khối anh giai
Chạy theo tán tỉnh dài dài đó cưng
...Nhật Hồ...
Anh à ..suy nghĩ đã ...đừng...
Vội yêu , vội ghét , vội mừng ...rồi xa...
Em đây dáng ngọc thướt tha
Chỉ biết ăn ngủ ...dậy là sop bin..
Trang điểm nghiêng cả miếu đình
Trai làng đột quỵ chữ tình vì em
Mắt lé vì bởi đã đem
Gởi trao tất cả ...từng đêm khóc thầm ...hem
...MT...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét