※※※ CĂN NHÀ CỦA NHỎ ※※※
Đông đã ghé ...tuyết rơi đầy ngõ
Trắng sân vườǹ của nhỏ hôm qua
Tinh mơ nhỏ mở cửa ra
Một vùng băng giá ..thật là đáng yêu ..
Căn nhà nhỏ liu xiu quạnh vắng
Chẳng mối tình gởi nắng sưởi lòng
Ô kìa mộng thật viễn vông
Bướm thôi đùa cợt ..lại ong lượn lờ ...
Ừ ...có thể là mơ cũng được ..
Cuộc đời mà hãy ước đi cưng ..
Hãy cùng sánh bước người dưng
Để nghe cái lạnh ..như đừng ghé qua...
Nhỏ là thế ...anh à chỉ thế
Làm thơ buồn chỉ để thỏa lòng
Hãy cho là nhỏ rất ngông
Nhỏ yêu từng chữ ...nhỏ bồng để thương...
Chuyện tình chẳng sắc hương mà đượm
Nghĩa không thành lại lượm tàn tro
Phải chăng nhỏ trễ chuyến đò
Đành ngồi vọng nguyệt ..để cho đỡ̉ buồn..
Ôi dòng chảy cứ tuôn êm dịu
Bởi tình thơ ru điệu ngọt ngào
Nhỏ nghe cái dạ nao nao
Hình như là nhỏ chiêm bao nảy giờ ..
...MT ....
..06..12...16....
Thỏa ước mong chờ một mái nhà.
Xây đời hạnh phúc vẹn tình ta.
An nhàn cũng bởi bền tâm trí.
Hưởng lạc là do vững dạ tà..
..VIET CT....
Chỉ thỏa vần thơ đượm tháng ngày
Bên thềm mộng đẹp ước mơ say
Tình kia chẳng trọn lòng mong mãi
Tháng đợi năm chờ khắc dạ ai...
MỘNG THƯỜNG...
Nhỏ ơi nhỏ ,,dại khờ quá vậy,,,
Chỉ mong đừng sập bẫy yêu thương
Tàn phai một kiếp má hường..
Bỗng nhiên thấy nhỏ dễ thương quá à,,,,,khà khà
TÙNG. LÊ..
Nhỏ chẳng dại có đâu mà sợ
Tung lưới tình ...mang nợ sầu thêm
Má hồng cửa khép im lìm
Mặc cho ong bướm ..con tim khóa rồi ...hj...an toàn
...MỘNG THƯỜNG,...
VỀ QUÊ
Lần về tìm lại ngày xưa
Thời gian rơi rụng như vừa hôm qua
Phố quê từ độ người xa
Chông chênh vạt nắng chiều tà nhớ nhung
Đèn đêm mở tỏ mông lung
Đông về phổ nhỏ lạnh lùng bước chân
Gió lay tà áo trắng ngần
Nghiêng nghiêng chiếc nón «tứ ân» quai màu
Hôm nào chẳng gặp mặt nhau
Mạ xanh cũng muốn lao xao úa vàng
Hôm nào đón được xuồng nàng
Qúa giang xuống chợ mua làn tơ vương
Mua nhung mua nhớ mua thương
Mua đôi má hường sau cưới anh «hun»
Mua căn nhà nhỏ ở chung
Mua đôi trâu kéo cày vun ruộng đồng
Nắng mưa hai đứa chung lòng
Đắp tô hạnh phúc bỏ công tháng ngày
Ngồi mơ xây dựng tương lai
Nào hay xuồng rẻ lái quay ngược dòng
Thu sau em đã theo chồng
Làm dâu xứ lạ chẳng còn mong chi
Từ ngày em bước vu qui
Quê mình vẫn thế không gì đổi thay
Quạnh năm tay làm hàm nhai
Sáng ra ruộng cày tối lại giăng câu
Cực nhọc mưa nắng dài dầu
Nhiều người bỏ xứ tìm cầu dịp may
Mấy năm về lại hỗm rày
Quê nhà cảnh cũ ôn vài chuyện xưa
Mùa đông mưa cứ còn mưa
Cho đông thêm lạnh cho vừa nhớ thương.
...TAM CA..
...GÁI QUÊ...
Ừ thì nhỏ cũng gái quê
Ngày đi mái tóc buông thề ngang vai
Trải qua tháng rộng năm dài
Giờ đây tóc nhỏ hai phai mất rồi
Cũng lời hứa ấy đầu môi
Chợt trôi theo nắng bên đồi thở than
Cũng hôm đó chuyến đò ngang
Chòng chành con nước lỡ làng cuốn đi
Qua rồi cái thuở xuân thì
Ngày xưa đỏng đảnh ..ai bì được đâu
Chuỗi ngày như nước qua cầu
Đuôi gà cột nhỏng ..mắt câu liếc thầm ...
Thoảng nghe vọng tiếng xa xăm
Đường quê rộp bóng ..trâu nằm nhai rơm
Khói chiều thoang thoảng hương thơm
Mùi cơm gạo mới ....cá cơm kho dừa ..
Em về vào lúc trăng thưa
Để nghe tiếng dế đêm mưa hôm nào
Chợt dâng một nỗi khát khao
Chợt thèm lời mẹ ngọt ngào như ru
Không còn đượm sắc mùa thu
Lá vàng còn đó cho dù đã đông
Buốt giá vào tận cõi lòng
Mãi xua mãi lạnh ấm nồng tìm đâu...
Từ ngày xuất giá mưa ngâu
Về nơi sứ lạ dòng châu lăn dài
Mảnh tình xưa gãy làm hai
Lối mòn khắc dạ ..trang đài cũng quên
Giờ thì lặng bước mình ên
Cho cô đơn ấy khắc lên cung đàn
Trớ triêu một kiếp hồng nhan
Cần chi diễm lệ ..vội vàng ..nhạt phai ...
...MỘNG THƯỜNG...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét