※※※ NGÀY GIỖ MẸ ※※※
Thương mẹ lắm chuỗi đời vất vả
Nuôi đàn con nay đã lớn khôn
Cầu mẹ thanh thản linh hồn
Về nơi cực lạc ..thế tôn đang chờ ..
Nhớ mẹ lắm con khờ nhớ mẹ
Cũng ngày này thỏ thẻ những lời
Buông tay mẹ đã trút hơi
Bỏ con côi cút trên đời bơ vơ
Còn đâu nữa đợi chờ bóng mẹ
Dáng hao gầy vui vẻ nâng niu
Thương con mẹ đã dắt dìu
Vượt qua khổ ải liêu xiêu thân già
Giọt nước mắt xót xa hồi tưởng
Đức cao dầy kính ngưỡng công ơn
Tình mẹ trọng tợ thái sơn
Gian lao gánh chịu ..còn hơn biển trời
Nay giỗ mẹ xin mời ghé lại
Nhà của con thết đãi mẹ yêu
Bún mắm người thích rất nhiều
Tuy là đạm bạc...nhưng đều rất ngon
Con thành bái lòng son tạc dạ
Công đức này hướng cả mẹ hiền
Hãy về ngự cõi thần tiên
Gần bờ chánh giác gieo duyên phật đà
...MT....
...17 ..11...16...ât...
Lá Thư Ngày Tết
Tg : Phong Nguyễn
Trời cuối năm nhận được thư của mẹ
Lòng vui mừng con không ngủ cả đêm
Từng dòng chữ làm nổi nhớ dài thêm
Mưa tí tách suốt đêm ngoài khung cửa
Lại một năm , lại rồi một năm nữa
Hứa bao lần, mà con chẳng về thăm
Màu tóc mẹ giờ đã nhạt màu râm
Vầng trán đợi mỏi mòn bao nhung nhớ
Thằng em nhỏ lại giận hờn vô cớ
" Tết đến rồi sao chẳng thấy anh Hai "
Cơn gió thổi vô tình mắt mẹ cay
Giọt nước mắt ướt nhoè trang giấy trắng
Lời mẹ viết sao mà nghe sầu lắng
Chứa bao điều nhung nhớ kẻ tha phương
Đọc thư mẹ con lại nhớ quê hương
Muốn ôm lấy tấm thân gầy nhỏ bé
Muốn được ăn buổi cơm nghèo với mẹ
Chén canh bầu giản dị ! Thế mà ngon ..
Muốn quay về cái thuở là trẻ con
Được mẹ dắt những ngày xuân vui phố
Mẹ ơi mẹ ! Ngoài kia mai đào trổ
Pháo rộn ràng , đường phố đã vào xuân
Chiều ba mươi mà nổi nhớ buâng khuâng
Trời quê mẹ chắc giờ này vui lắm
Mẹ ơi mẹ bao lời con gửi gắm...
Con không về xin hẹn lại ngày sau
... Nguyễn Thanh Phong...
Mẹ đã biệt giờ không còn nữa
Nhớ thật nhiều tựa cửa nhìn trời
Khi nào gặp nữa mẹ ơi..!
Âm dương cách trở ...nghẹn lời đớn đau ...
Thôi hẹn nhé kiếp sau mẹ nhé
Sẽ cùng nhau vui vẻ sum vầy
Hồǹ mẹ yên chốn trời mây
Cho lòng con trẻ canh chầy nhớ thương
Nơi chín suối vấn vương cảnh giới
Những đài sen đang đợi mẹ hiền
Phật đà ngự trị an nhiên
Thoát cơn bỉ cực ...vườn thiền rong chơi ...
...MỘNG THƯỜNG...
Ân sâu nặng,thiết tha trung hiếu.
Nhớ nhung người thấu hiểu lòng con.
Cầu thanh thản linh hồn cực lạc.
Cả đời con gánh vác công ơn..
(Chia sẻ cùng bạn)....VIET CT..
Con của mẹ suốt đời vẫn nhỏ
Dù tuổi đời đã có nhiều rồi
Ơn người tạc dạ mãi thôi
Mẹ là tất cả trên đời của con
MỘNG THƯỜNG...
...CON KHẮC GHI...
Lòng da diết, bồi hồi nhớ mẹ
Chín tháng trời, lặng lẽ đớn đau
Sinh con như phép nhiệm màu
Mong cho chóng lớn, ngày sau nên người
.
Bao vất vả, mẹ cười thế sự
Vẫn mội đời, mẹ tự Vươn lên
Con đây không thể nào quên
Một đời mẹ đã, dệt nên ân tình.
VO LAM Son
Bao vất vả làm thinh cam phận
Đời mẹ hiền lận đận truân chuyên
Gánh luôn tất cả ưu phiền
Làm sao tả hết hãy điền tạc bia
Mẹ chịu khổ đầm đìa giọt đắng
Cũng đành lòng giải nắng dầm mưa
Vì con mẹ phải cày bừa
Miễn con hạnh phúc... sớm trưa mẹ hài ....(.lòng)
MỘNG THƯỜNG...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét