Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Thứ Năm, 29 tháng 9, 2016

MƯA TIỄN BIỆT

*** MƯA TIỄN BIỆT ***
************604********
 ..tặng em troai Hoa Trệch Loại Duong...

Mưa buốt lạnh ...
Cho tâm hồn hoang dại
Đêm cũng tàn...
 Ngang trái bởi vì đâu
Tình hôm kia...
Như nước chảy qua cầu
Nay từ tạ ...
Thốt lên câu tiễn biệt
***
 Mới đây thôi ...
Tưởng chừng như tha thiết
Quấn quýt nhau  ...
Da diết sẽ chung đôi
Tròn giấc mộng ...
Mình mãi mãi không rời
Trong thoáng chốc ...
Bờ môi thành biển lệ
***
 Hỡi thế gian ...
Chữ tình đau là thế
Cớ sao còn ...
Thêu dệt để sầu thêm
Mưa đêm nay ...
Rơi rớt ở bên thềm
Có ai đó..
Sầu đêm buồn không ngủ
***
 Thôi hãy chôn ..
Dĩ vãng ..và nhắn nhủ
Ru huyệt lòng ..
Tình cũ vào lãng quên
Lối mòn kia ..
Rêu phủ vẫn không tên
Đành khép lại ...
Chỉ mình ên đếm bước ...

....thơ mộng thường ...
...18..09...16...

Tâm hồn tôi chơi vơi
Đêm khuya lạnh
Cơn mưa gỏ cửa vào nhà
Bên ngoài còn gì?
Giá buốt!
Chợt thấy đâu đây
Có ánh mắt ai
Trong lần gặp gở
Má tóc dài bở ngở
Tôi dang tay đón nhận
Khói sương!
Màn đêm cô tịch
Chưa nói gì
Ở lần hẹn cuối
Mưa vẫn rơi
Mờ bóng ai xa vời
Ôi biển thẳm trăng mờ soi cuối bải
Gió xoay chiều se sắt gọi mùa đông
Mong manh thay con sóng giửa dòng
Tàn thu vương chút nắng hồng chưa phai
Viết bài thơ thức trắng đêm dài
Ngàn lời chưa nói
Mưa vẫn ..rơi ..rơi
Ơi!  hởi người ơi...

 NHU ĐẠO GIA. 17-09-16

Mưa thanh thản ..cứ rơi ..
Cảnh đời tôi tan tác
Gió ngoài kia xào xạt
Rủ hồn ai đi hoang  ..lang thang ..
Bài thơ tình lãng mạn
Lai láng giữa canh tàn
Cung đàn thôi lỗi nhịp
Tơ lòng đượm chứa chan ..vội vàng...
Về đâu với đại ngàn
Rừng sâu đồi gió hú
Chim cú gọi kêu vang
Bản tình ca giờ lẻ bạn ...nát tan ...
Ta về đâu ..ngao ngán..
Niềm tin chốn địa đàng
Biệt sầu vùi năm tháng
Cõi lòng đành dở dang ...trái ngang ...

....MỘNG THƯỜNG...

Mưa tiễn biệt rửa lòng ta thanh thản
Tình u buồn có đáng để đau thương
Người đã đi còn gì để tơ vương
Ta đón nhận giọt mưa rơi trên mắt

Dinh Dung Pham

Mưa trút mãi canh tàn tiễn biệt
Tình sao buồn tha thiết cũng rời
Nhìn kia những ánh sao rơi
Cũng đành tắt lịm chân trời ..của nhau ...

...MỘNG THƯỜNG...

Tang thương cảnh ấy vô thường
Người đi kẻ ở đoạn trường lắm thay
Con trẻ lệ đổ canh dài
Vợ thì xa nẽo ..dậm dài ..tha phương ...

MỘNG THƯỜNG...

TRĂNG HỜN

*** TRĂNG HỜN ***
********602*********

 Trăng tháng tám.., trở về quá muộn
Nay tròn vành. ..như muốn tỉ tê
Nhớ ai trăng lại não nề
Hay là nhớ biển lời thề hôm ́ kia

Trăng tròn lắm ..đến khuya lại mất
Giận hờn ai ..vội khuất vào mây ..
Có hôm trăng khuyết nào đầy
Để lòng biển cả ..chốn này âm u

Trăng chẳng sáng ..sương mù phủ lối ..
Che bầu trời đổ lỗi tại mưa
Hay là trăng đã bị lừa
Chung vào mây ngủ ...để mưa thỏa lòng..

Trăng giận dổi ..nên không thèm dậy
Mặc mưa rào suốt mấy đêm liền
Trăng mưa hai lối ..tự nhiên ..
Có mưa trăng trốn ..không phiền lụy nhau ...

...thơ mộng thường ...
...16..09...16...

Mùa thu đến phải mùa đưa tiển?
Buồn rơi rơi chim biển thiên di
Chim đi cũng chẳng vui gì
Ngoảnh trông chìều tím nhớ khi quay về

Về hái nụ hoa thề cài tóc
Ngan ngát hương một góc vườn mơ
Trăng treo tỏa sáng lửng lờ
Một không gian tỏ câu thơ hiệp vần

Len bước nhẹ lại gần khẻ hát
Thay lời ru man mác giấc nồng
Dổi hờn bay vút hư không
Lá thôi rơi nữa mênh mông thu vàng

Trăng cứ ngủ chớ tan mộng đẹp
Để hồn thu khép nép lặng nhìn
Canh tàn yên ắng vô thinh
Nhìn về quá khứ thâm tình miên man

Tóc buông xỏa nến tàn le lói
Phía chân trời sắp chói vầng hồng
Hoa thề rơi xuống chăn bông
Trăng mơ tỉnh thức mộng hờn còn không?
       
....NHU ĐẠO GIA .. 17-09-16

Trăng treo đỉnh mênh mông biển vắng
Chợt u buồn lẳng lặng vào mây
Chim quyên lẻ bạn gọi bầy
Nghe sao nức nở lệ dầy ..hơn mưa ...

Màng đêm xuống sao thưa lạnh giá
Biển hôm nào như đã dịu êm
Trăng khuya đã rớt bên thềm
Gởi lời nhắn nhủ ngọt thêm cõi lòng ...

Trăng đi mất hoài mong chi nữa
Cuối chân trời nhóm lửa yêu thương
Dựng lên cõi ái thiên đường
Ngự vào chốn ấy ..phấn hương ..tuyệt trần ..

Hồn ta bổng lâng lâng mây khói
Ánh trăng tàn làm nhói tim ta
Tìm đâu dư ảnh nhạt nhòa
Kết dòng nhật nguyệt để ta cùng người ..

Tạm biệt nhé bầu trời mơ mộng
Mây cuả người bay bổng hãy bay
Gió kia đừng vội đắm say
Trở về chốn cũ ...cội này trả ta....

....MỘNG THƯỜNG ...

Trăng trong mộng không bao giờ muộn cả...
Cho hồn thơ muôn ngả nghĩ về trăng..!
Nếu dỗi hờn là đêm không vội vã..!
Cho đời ta thong thả ngắm chị..... HẰNG...!!!

...TRẦN KÍCH...

Trăng của mộng muôn đời là nguyệt
Đã đi rồi luyến tiếc thêm buồn
Sương khuya lạnh buốt ..chim muông
Kêu gào gọi bạn ..canh trường ...tỉ tê ...

...MỘNG THƯỜNG ....

Trăng hỡi trăng ,sao trăng buồn thế.
Lưu luyến gì,mà để mây che.
Mặc cho đơm đóm lập lòe.
Để tôi buồn bã,,mà nghe tơ lòng...

...VIET CT...

Trăng buồn lắm mưa giăng phủ lối
Nên bầu trời u tối hoang du
Biển xanh đượm áng sương mù
Ánh đèn leo lét ..chỉ ru lòng người ...

...MỘNG THƯỜNG...

Trăng nhỡ nhàng,trăng rơi đáy nước.
Dòng sông sâu có vớt được chăng.
Để tôi nhung nhớ Cung Hằng.
Giấc mơ tan vỡ,,,nhìn trăng đâu rồi..

...VIET..CT...

Trăng đẫm lệ bên đồi hoang vắng
Mưa dạt dào chẳng thấu tâm tư
Lòng biển xao xuyến rối nhừ
Cớ sao trể hẹn ..trầm tư chốn này ...

...MỘNG THƯỜNG...

Trăng lên đỉnh núi trăng  chờ
Gió về nhắn gởi bài thơ năm nào
Bài thơ ngày ấy anh trao
Câu thơ đã ố đêm nào lệ rơi

Dinh Dung Pham

Câu thơ ướt trăng tàn đỉnh núi
Gió đưa hồn buồn tủi vu vơ
Cảnh sầu hoang vắng hững hờ
Câu thơ tình ái bây giờ ướt nhem

MỘNG THƯỜNG

BƯỚM HOA

*** BƯỚM HOA ***
*********603*******

Ong bướm lượn bên vườn hoa dại
Tỏa sắc màu trãi khắp chân trời
Bướm kia mi cứ lã lơi
Hoa kia đứng thẳng ..giữa trời hiên ngang ..

Vẫn khoe sắc giữa hoàng hôn tím
Thơm ngạt ngào ngọt lịm ...thân quen ..
Muôn hoa ganh tỵ hờn ghen
Lẫy lừng một cõi ...bướm khen ong vờn ...

Chẳng thua kém lay ơn thượt vượt
Dưới bình minh lã lướt hồng mai
Không thẹn cúc đóa hương lài
Sen nàng bông súng mệt nhoài tương tư

.... thơ mộng thường ...
...17..09...16...

Bướm một thôi, hoa ngàn vạn đóa...
Sắc trời mây muôn ngả hướng về đây...
Bướm ơi bướm cứ việc say....
Hòa cùng trời đất, nước mây tuyệt trần..!..

TRẦN KÍCH

Hoa khoe sắc ở trước  sân
Bướm ơi ..lơi lã chốn trần mệt không
Hoa kia lan tỏa khắp đồng
Mặc tình bướm lượn say nồng ..Bướm say ..

...MỘNG THƯỜNG....

Trăm hoa khoe sắt ngát hương
Bướm vàng sao lai vần vương đóa hồng
Chắt là bướm ấy một lòng
Chỉ hồng mãi mãi lượn vồng phí công

SON THAI

Bướm vàng ve vãn đám bông
Bay qua bay lại cánh đồng đầy hoa
Bướm say đến buổi chiều tà
Bay hoài thắm mệt là đà bướm say ..hi

..MỘNG THƯỜNG..

Cây hoa dại ai trồng trước ngõ
Bướm ong mi rủ bước vào thăm
Đừng nên mơ mộng âm thầm
Chạm đi gai đó giam cầm chết nha......
Kkk.zọt lẹ....

LẶNG LẺ THẦM

Giậu hoa mọc ở hàng rào
Nó nhiều gai góc bướm nào mê say
Hoa tỏa ngát bướm ngất ngây
Nhưng nhiều gai nhọn ...chốn này bướm ơiiiiiiiiiiiiiiii

..MỘNG THƯỜNG...

Rừng hoa khoe sắc hương trao.
Một mình bướm,chọn hoa nào xứng đây.
Mê tình bướm mãi lượn bay.
Đến khi mỏi cánh ,,,đậu ngay xương rồng.
Để bướm tan nát cõi lòng.
Bởi gai,,,bướm chẳng chờ mong Hoa nhài..

Viet Ct

Hoa mãi thắm bướm bay chốn củ
Giậu hồng gai quyến rủ hôm nào
Để lòng nay mãi xuyến xao
Nhớ ơi là nhớ dạt dào tình thơ

Hoa vẫn thắm ngẩn ngơ hồn bướm
Nơi chân trời mãi lượn chập chờn
Cớ sao bướm mãi quạnh đơn
Hoa tàn héo rủ ..cung đờn lỗi dây ..

...MỘNG THƯỜNG ...

Hoa nở thắm đón mừng ong bướm
Bướm say hoa bướm lượn tìm hương
Hoa thơm mật ngọt bướm thương
Mỗi ngày bướm lượn tinh  sương đến chiều

Dinh Dung Pham

Hoa vẫn thắm bướm vờn ngây ngất
Say mãnh tình hương  phất ngạt ngào
Hồn ai giờ mãi xuyến xao
Tình hoa và bướm ngọt ngào đắm say ...

...MỘNG THƯỜNG...

Hoa nầy bướm sợ ong chê
Toàn thân gai nhọn có mê chẳng vào

Son Thai

Bướm ơi ..đừng có xuyến xao
Tua tủa gai nhọn ...muốn đau ..xin mời ...

MỘNG THƯỜNG

Bướm kia khéo léo thông minh
Biết đâu chinh phục ngàn gai hoa nầy

Sơn Thai

Chảy máu mà vẫn muốn say
Nát xương mà vẫn đọa đày tấm thân ...hi

MỘNG THƯỜNG

Thứ Hai, 26 tháng 9, 2016

NGHỊCH CẢNH

***NGHỊCH CẢNH ***
**********************
**thơ*mộng thường**

Cuộc đời sao lắm trớ trêu
Người xài không hết kẻ nhiềù khổ đeo
Xót thương bao  cảnh đói nghèo
Trẻ con thân khổ  chèo queo bên đường

Nhìn bao nghịch cảnh thảm thương
Ở bên vệ đường lấy cát che thân
Thương trẻ nghèo đói cô bần
Người sang có xót kẻ gần bên ta

Ngọc ngà cao qúi tiền là
Lót thảm để mà cuộc sống cao sang
Có hay lắm cảnh lầm than
Cơm áo không đủ đang còn bơ vơ...

**12*06*15**

..MỘNG THƯỜNG..

Số kiếp lầm than của con người
Bụng kia đói lắm ắt phải bươi
Nhìn bao thống khổ mà chua xót
Bao cảnh giàu sang sung sướng cười

Có biết cho chăng cảnh bần hèn
Cuộc sống đói nghèo phải đua chen
Cơm không đủ ấm lòng ....nhà không có
Đấp cát qua ngày ấm thân hèn

Có phải taọ hóa đã triêu ngươi
Nghiệp chướng cũng thế không nhầm người
Ta mau tỉnh thức đời còn sáng
Qủa báo bây chừ chẳng để ..rơi..

Cuộc sống đau khổ của người đời
Cơm còn chưa ấm ..đói người ơi
Tấm thân rách rưới nhà không có
Cơm vụn qua ngày.. đầu đội trời...

Mồ côi phận hẩm phải lang thang
Đói rách cô đơn cảnh bần hàn
Phù du một kiếp đời đen tối
Tủi hờn số phận lắm phủ phàng

Trời cao có thấu cảnh đời con
Thân nghèo đói rách đến hao mòn
Tấm thân gầy yếu giơ xương xóc
Cơm cặn qua ngày đến heó hon

Mạc vận nên đời khó đổi thay
Tai bay họa gởi đã an bài
Phận nghèo gặp eo xèo muôn kiếp
Nào đâu có dịp để thoát eo

Tích lủy lâu đời mới được sang
Gặp cảnh nghèo đói phải ngó ngàn
Sớt chia  cơm áo đôi đồng lẻ
Để dành công đức tâm được an..

Giàu sang cũng phải cày bừa
Còn không hưởng phước của thừa mẹ cha
Sống sao cho phải mới là
Để dành phước đức ông cha của mình

Hãy nên chia sẻ chút tình
Để cho nhân loại điêu linh khó nàn
Kiếp sau được sống giàu sang
Chỉ vì vô lượng công mình đắp xây

Phận nghèo nên quá gian nan
Số kiếp phủ phàn đói khổ bằng ai
Kiếp nghèo nay đã an bài
Phước đức muốn có khó hơn lên trời

Giàu sang làm phước thảnh thơi
Nghèo ăn chưa đủ vậy thời giúp ai
Hãy mau tỉnh MỘNG lầm sai
Có ngày cũng được thới lai rạng ngời

Giàu đi du lịch phương tây
Nghèo thì ăn cháo chưa đầy bụng no
Mặt mũi đói khổ buồn xo
Muốn no muốn ấm phải lo cả đời ..

Nhìn cảnh vợ bở thấy thương
PHONG phải lên đường bó chiếu đó sao
Thương cho lữ KHÁCH anh hào
PHONG TRẦN phải chịu lao đao kiếp nầy

Số nghèo nên hẩm đó thôi
Chỉ vì hoàn cảnh lạc loài khổ chăng
Làm sao có thể sánh bằng
Tấm thân khô héo chỉ còn  tấm xương

Thứ Ba, 20 tháng 9, 2016

ĐI RUỘNG MUA CÒ

*** ĐI RUỘNG MUA CÒ ***
****************************

Hôm nay đi ruộng.... mua cò..
Cò đâu không thấy ...em mò vào hang..
Chẳng mai đụng phảỉ hai càng
Em vồ bắt đại ....máu tràn đứt tay ...

Từ buổi sáng nửa ngày một rổ
Chú cua đồng coi bộ oai phong
Em thì mê quá cũng ngông
Chổng mông bò mãi ..cánh đồng bắt ..cua ..

Đem về rang muối ngọt chua
Mời anh mời chị ..xoay tua một vòng
Cụng ly say tít ngon không  ?
Món này nó lạ ...cua đồng rang me ..

****
Hôm nay rảnh việc mời nè
Giòn giòn... ngọt ngọt ...chua nghe lại thèm ...
Ăn vào là nghiện cho xem
Nhanh chân kẻo hết. ..em không có chừa ...nha...

... thơ mộng thường ..
...16..09..16...

Ôi lời gọi thiết tha thèm chết
Nước dãi đầy ác thiệt luôn ta.
Bây chừ ở quá là xa
Thôi đành nuốt ực chém .ha mấy.....mgười
Hu hu mẹ ơi con ly dị ng này

...LẶNG NHÌN ...

Cua rang muối ôi thôi vàng rực
Nó rất giòn thơm nức mũi cay
Vài con một lít ắt say
Bỏ công đi ruộng cả ngày hôm qua ...kkkk

Có tôm nướng nữa nha nhậu đã
Đến khi nào nghiên ngã hãy về
Cua giòn tôm nướng hả hê
Cụng ly em nhé ...món quê Mình nè ...hít

....MỘNG THƯỜNG..

Cua rang me thật là hấp dẫn
Ngọt chua bùi mằn mặn giòn tan
Lại thêm mấy chú tôm càng
Rượu ngon nhấm nháp lâng lâng tuyệt vời

.... Trinh Khánh....

Cua ngon lắm xin mời tiểu muội
Rang me nè chút muối ớt cay
Hai ta phải uống cho say
Nếu không là uổng...món này hiếm nha...kkk
Khánh Trinh nè zô

...MỘNG THƯỜNG ...

Chị Chau Tan Mac Villalpando
DẠ em mời chị kính yêu
Món cua vàng ngậy ..đượm nhiều chua cay
Em mời chị nhậu ngất ngây
Em đây rang sẵn ...cua này thơm ngon ....mời chụy

...MỘNG THƯỜNG...

A Loi Pham ..ơiiiiiiiiiiiiii
 thèm cua đành phải nám mông
Mới bắt ở đồng về để rang me
Anh à nói nhỏ thôi nghe
Người ta biết được ..Em e ống chề ..hi

...MỘNG THƯỜNG....

Tuổi thơ em đầu trần chân đất
Lấy gì che nắng gắt mưa tuôn
Nhẹ trông lòng chợt thoáng buồn
Cầu mong em vững qua muôn nẻo đường
Chúc buổi chiều vui vẻ nhen Mộng Thường bạn mình

...NGOC TRUNGTRAN

Trưa đồng nắng cháy không gì đội
Em phận nghèo đấp đổi qua ngày
Mò cua bắt ốc cầu may
Đói no lót dạ ..thân này ..sớm hôm ..
Cảm ơn bạn hiền nhá chúc an lành nè

...MỘNG THƯỜNG...

mò cua bắt ốc là thường
ai chê nghèo khổ  quê hương mình hề
Chổng mông là chuyện chẳng ghê
Không ra đồng chổng lấy giề mà ăn...

SÔNG QUÊ..

Ở nhà chết đói nhăn răng
Đành ra ngoài ruộng kiếm ăn qua ngày
Bắt cua nấu lẩu chua cay
Hái thêm bông súng ...mình bày lên mâm .

MỘNG THƯỜNG...

Quê anh cũng thế E ơi
Chổng mông phơi nắng ngoài trời như điên
Nói ra ngại muốn chít liền
Không đi thì chẳng có tiền .....gạo đong...

SÔNG QUÊ...

Nếu thế thì phải chổng mông
Có nám đành chịu ..để chồng em vui
Từ sáng đến tối ngậm ngùi
Mang cua đổi gạo ...ngọt bùi anh ơiiiiiiiiiiiiiiii ...

MỘNG THƯỜNG....

Ruộng kia lúa cắt đã xong
Nhìn em cô gái chổng
               mông lên trời !

Xuân Hùng

Muốn ăn nghỉ việc ra đồng
Chổng mông mà bắt cho lòng hả hê
Nước miếng nó chảy tràn trề
Không khéo sếp ...bảo đi về ...đó cưng ...kkkk

Bắt cua là thế anh ơiiiiiiiiiiiiiiii
Không chổng  lên trời cua chạy mất tiêu
Cuộc sống chỉ có bấy nhiêu
Không ra bò ruộng ...cơm nêu chẳng đầy ...hj

..MỘNG THƯỜNG ..

Trưa ..túm tóc..thò tay vào..móc
Nước phọt ra òng ọc màu vàng
Lôi ra một chú cua càng
Thọc nhiều thêm... đủ mẻ rang..dầu mè...

Cho quả ớt quả me chua nữa
Nửa để rang một nửa nấu canh
Cả nhà đông đủ vây quanh
Bên mâm cơm thật ngon lành..món cua......

Chai rượu đế mới vừa chưng cất
Cha mang ra đầu cứ gật gù
Ngửa cổ một tợp cha tu..
Thế thôi mà cứ từ từ chai vơi

Canh hai bát mồng tơi mẹ nấu
Quả mướp hương sắt mẩu nêm vào
Gạch cua béo ngậy làm sao
Chị chan em húp...tiếng rào...thích mê.......

...TÙNG LÊ

Tô cua gạch húp phê đến lạ
Đãi ông ăn hả dạ hay chưa
Bò lăn bò lết đến trưa
Đĩa cua rang muối ...cho vừa lòng ông

Chai rượu thuốc đã không đụng tới
Giờ có mồi sởi lởi đem khoe
Cua đồng rang muối thêm me
Vàng ươm giòn rụm ..ăn thè lưỡi ra

Ớt cay quá hít hà uống rượu
Ông cụng ly còn rũ bạn bè
Nói rồi uống ít thôi nghe
Để rồi ông xỉn ...lại khè ..tùm lum...

Công  lặn ruộng  nên khum mệt mỏi
Làm đĩa mồi thơm ..đói rã lòng
Giờ nhìn có đã hay không ...?
Mời ông xơi nhá ...chổng mông mà gào ...đáng ghét ....hì

...MỘNG THƯỜNG...

Bà nó bảo tay nào đáng ghét
Chỉ cho tui tôi quét nó đi..
Vợ chồng một tí tì tì
Bà thích tôi có tiếc gì bà ơi...

Rượu bà nấu mang mời chồng uống
Có lần nao nỡ uổng công bà
Tối nào tôi chẳng mát xa
Để cho mình mảy tuổi già dãn cơ

Rượu tôi có bao giờ uống quá
Mà chưa gì bà đã nhăm nhe
Lại còn nói mát bà đe
Rằng ông say khướt ông đè tùm lum ..

Nhà này hả chúa chùm bà đấy
Khác ý là tôi thấy hết trơn
Tui không ăn nữa rỗi hờn
Bà bê luôn cả nồi cơm cất vào

Rỗi rồi không ăn không uống nữa...híc

...TÙNG LÊ....

Ông giận lẩy rồi gào ong ỏng
Không ăn à ...rống họng la to
Rả ruột mà vẫn hát hò
Ăn không thì bảo ...để cho bà lường ..

Tui nhắc nhở vì thương ông đó
Sợ ông hò ...con chó ..ngán rồi ..
Làng xóm trở dậy mà coi ..
Ông say bò lết ...cái môi sưng vù

Uống rượu đế ông tu xả láng
Xong rồi ông lướt mạng trên phây
Mê ai  Ông  lại quá lầy
Suốt ngày mơ mộng ..cùng bầy nữ tiên

Tui giận lắm nên khuyên nhỏ nhẹ
Ông lại hờn như trẻ lên ba
Không ăn dọn xuống đó nha
Tắt đèn tui ngủ ...đừng la ỏi trời ...kkk

Đi lun đi cho đói lun ...hi

...MỘNG THƯỜNG ...

Thơ với rượu..rượu thơ là vậy
Uống xong là phải quậy tung lên
Hằng nga hay mấy ả tiên
Cũng không bằng được tôi nghiền bà đâu..

Tui với bà mái đầu đã bạc
Nay thấy bà đổi khác rồi nghe
Tối nay tôi ngủ ngoài hè
Nữa đêm tôi bị bóng đè kệ tui

Vì bà da dẻ đen thui...
Không ăn cơm..củ khoai lùi chả tui

...TÙNG LÊ ...

Ông khoát lác nghe vui quá nhể
Mát xa rồi kể lể dong dài
Tui thì chán ngấy nói dai
Ngâm thơ kể chuyện tấu hài tui mê

Tui ghét nhất ngồi lê đôi mách
Không ở nhà cứ xách quần đi
Nói hoài ông vẫn cứ lỳ
Ngủ hè là chuyện ...để đỳ ông thôi

Đừng có khóc ỷ ôi tui ghét
Sáng đến chiều nói phét khó ưa
Từ nay ông phải xin chừa
Nếu ông tái phạm ...bà đưa ra tòa ...kkkkk

...MỘNG THƯỜNG ...

Nói đến chuyện ra tòa tui hãi
Vì với bà có cãi nổi đâu
Chánh án họ vặn một câu
Không chả lời được lại đau cái đầu

Bà học tính ở đâu đổi nết
Bây giờ bà giống hệt yêu tinh
Làm tôi trong dạ bất bình
Nhưng thôi cũng phải lặng thinh vì bà

Trai sợ vợ cũng là đạo Đức
Tôi sợ bà bởi sức bà dai
Bà quần tui đến mệt nhoài
Có hôm phải thở bằng tai bà nè..

Tôi không ngủ ngoài hè này nữa
Vợ chồng mình đóng cửa bảo nhau
Bà đi tắm rửa cho mau
Người bà ướt..mồ hôi dầu khét ghê..hêhê vợ chồng mình hùê nhá..
Chém đã thiệt kkkkkkk

...TÙNG LÊ...

Nếu đã chán thì không cần hãi
Ông ký đi chỉ dại một lần
Ra tòa biện lý định phân
Ở nhà đóng cửa ..:-)   rần rần thấy ghê ...

Tôi đã chán xin thề ly dị
Ông nhớ nè nhìn kỹ mặt tôi
Không cần năn nỉ ỷ ôi
Còn chê bị khét ..mồ hôi ...đó à ....

Lúc mới cưới xít xoa khen vội
Người em thơm ...gấp bội hoa nhài ..
Em là tuyệt thế ..nhân giai
Giờ thì chán ghét ...một ngày ông chê ...huhu

Tôi đã nói không huề chi cả
Cả một đời vất vả hao gầy
Giờ tôi tàn tạ ốm thây
Ông mê mẹ béo ..bầy hầy bỏ tôi...

Như thế nhé ly bôi cạn chén
Tình chúng mình không hẹn kiếp sau
Chia tay nước mắt đổi màu
Đường ai nấy bước ..nghẹn ngào ..làm chi...

Tạm biệt ông chồng phản bội .....chém phê lun...hahaa

....MỘNG THƯỜNG...

Bà này chẳng nghĩ suy gì sất
Vợ chồng thường nói thật với nhau
Bà vẫn có mồ hôi dầu...
Cãi nhau hăng hái đến đầu bốc hơi

Bà nhắc lại cái thời còn trẻ
Hôm nay tôi cũng kể bà nghe
Ngày xưa bao kẻ lăm le
Xếp hàng họ cũng..muốn đè được tôi...

Thời con gái thôi rồi... bà ý..
Nào phải là hoa lý hoa nhài
Tướng thì đặc sệt con trai...
Hai bên lông lách mọc dài nữa cơ...

Cũng là bởi ông tơ bà nguyệt
Và cũng là duyên kiếp trời se
Thế nên bà mới được đè..
Để tôi giờ cứ như que cành rào...

Bà cũng biết tôi nào có tệ
Đối với bà vẫn mết vẫn mê...
Tôi nào có ý định chê...
Mùi mồ hôi ý thấy ghê quá à...

Thế chẳng lẽ tối bà không tắm
Để người bà khăn khẳn mùi hoa
Chắc là tôi phải chạy xa..
Có khi ngủ ở chuồng gà còn hơn...
Bà ý chỉ thích khen thui...tui là tui bực lắm

..TÙNG LÊ...

Ông nhớ nhé ..nguồn cơn đã tỏ ..
Mê con nào ..chết xó ngoài đường...
Về nhà vẫn dính mùi hương ..
Vết son trên áo ..lên giường ngủ luôn ..

Tui không nói chỉ buồn trong dạ
Biết làm sao hạ hỏa ..trên đầu
Đêm qua đi suốt ở đâu
Giờ về nằm đó ..chùm râu dê sòm ...

Nay già chát sớm hôm ngắm nghía
Sáng soi gương cà khịa con nào
Ông già chết tiệt tào lao
Ông mà léng phén ...hãy mau ..khỏi nhà ...

Tôi đã quyết không tha chém chết
Ông đừng than đừng lết theo sau
Đừng năn nỉ nói ngọt ngào
Từ nay tôi bỏ ...vẫy chào ông thôi ...

Dám nói sấu về tôi ông nhể
Tôi không cần khi dễ các ông
Mê sắc nên mãi đèo bồng
Ra đường bêu rếu ...rờ mông con gà....

Cứ đi nhé si đa rồi lết ...
Không cho về ...Ông chết ngoài đường ...
Cái đồ ...đắm sắc phong sương ...
Hết tiền sẽ thấy bộ xương nó lòi ...

Mê lũ đó nó moi hết của
Đá ông liền rồi sủa ..gâu gâu
Lột hết từ đít đến đầu
Nay trần như nhọng ...còn lâu cho về

Đi luôn nhé hiền thê tạm biệt
Em bây giờ không tiếc chẳng thương
Em đây nguyệt thẹn hoa nhường
Có người đưa đón ...Không THƯỜNG đâu anh ...!...kkk

Ông chồng chết toi dám bêu sấu nhá ...

...MỘNG THƯỜNG...

Không chém gió bởi tui bận việc
Bà đưa tin thất thiệt vậy sao
Chém thơ thì cứ ào ào
Bà bảo tui ngã xuống ao vậy bà..

Tui nói thiệt bảo là nói xấu
Lông lách dài bà bẩu tui chê..
Bà...tui vẫn gọi mẹ sề
Là câu quen miệng tui chê hồi nào

Bà cứ vậy bảo sao chẳng chán
Thói lăng loàn..tui ngán bà ơi
Từ nay mỗi đứa một nơi..
Bà mà xuống bếp tui chơi trên nhà

Bà mà ở trên nhà tui phắn
Ra ngoài vườn trồng sắn trồng ngô
Ở gần chắc chắn tui dồ..
Bởi có bà vợ vừa thô vừa lỳ..

Bà tưởng bà Tây Thi đó hả
Hay tưởng mình lặn cá..chim xa...
Bà giờ như cái con gà
Mái đang ấp dở..động là xù lông..

Tui hổng thích chim lồng cá chậu...
Đâu phải là bướm đậu rồi bay
Bà không bỏ tính đó ngay..
Điên lên không khéo có ngày ra ma...

Nhà thì đứng tên bà...tui nữa
Thế mà bà cấm cửa là sao
Cấm thì tôi xé bờ rào
Cấm nữa tôi lội xuống ao tôi vào...

Sao lúc trẻ không làm cao nhỉ
Lại buông lời thủ thỉ yêu anh
Bây giờ héo hắt củ hành
Bà chơi cái kiểu vắt chanh...bỏ bì...

Bà đừng có khinh khi tui nhé
Đừng tưởng tui giá rẻ mà khinh
Nói cho bà đỡ giật mình
Tui ho một tiếng người tình...có trăm....
Bà tưởng tui ...THƯỜNG..đấy kkkkk

...TÙNG LÊ ..,

Mãi im lặng tui đây tưởng ngã
Chờ hai ngày vất vã phải đành
Tuyên truyền tất cả chị anh
Mọi người biết được ...thắng dành phần ai ...?

Tui đã biết không may phần số
Gặp phải chồng hơi ngố nên buồn
Có tật chạy khắp làng buông
Thấy gái mê tịt phát cuồng ... mới đau...

Cũng như thế ngày nào cũng vậy
Sáng tinh mơ thức dậy như gà
Trống tơ ve vãn mái hoa
Phành phạch đôi cánh ...lấy đà ..để yêu ..

Tui chán ghét những điều trông thấy
Nói không nghe còn lẩy lại hờn
Không hiểu còn cải thiệt hơn
Cái miệng ong ỏng ...còn hơn cái còi....

Ăn chơi nhé ..sẽ rồi thê thảm
Suốt năm ròng cứ cảm mấy nàng
Bỏ nhà bỏ vợ đi hoang
Có ra thể thống ...hỡi làng nước ơiiiiiiiiiiiiiiii ...

Tui bày tỏ những lời ngon ngọt
Nào có nghe nhảy tót họng ngồi
Bảo rằng trời xuống mà coi
Ông còn muốn kiếm ...thiệt thoài ..đời trai ...

Dạ tui bái ..bẩm ngài ..dê chúa ..
Đời của ông chỉ lựa gái tơ
Nhưng mà mắt chắc đã mờ
Gặp toàn già háp ...đang chờ đợi ông

Ông thuột dạng tiên bồng nguyên soái
Thấy gái là lục lọi quơ liền
Ngỡ rằng ẳm phải nàng tiên
Nào ngờ nhền nhện ...mới điên cái đầu

Đã tỉnh chưa hỡi con trâu nước
Mê yêu tinh tưởng được nên liều
Xem nè ..cái quạt ba tiêu ..
Tiễn ông một phát khỏi kêu ngọc hoàng

Tui số khổ chẳng than không thở
Nhan sắc này tưởng bở  ..hả ông ...
Ra đường lắm kẻ ngống trông
Xe đưa kiệu đón ...ẳm bồng để cưng ....

....nhớ nhé chẳng phải chị vừa ...
Bó tay chịu trói xin thua đi nào ...kkk

...MỘNG THƯỜNG....

Số tui khổ gặp bà... La sát ..
Suốt ngày thì chỉ quát với la...
Thế nên nhận trước thua bà
Để đêm về được hái hoa..vít nhành..

Bà phải biết Tề Thiên Đại Thánh
Bảy mươi hai phép đã luyện thành..
Ở trên tui vẫn là anh
Đánh nhau cho tới tanh bành thì thôi...

Ngưu Ma Vương đất trời chẳng sợ..
Cả một đời hãi vợ mình thôi
Hôm nay bà kể một hồi
Bảo tôi nhiều tội..chịu thôi thua bà...

Hehehe mụ kể hành kể tỏi..tui lắm tội nhể kkkkkkk....
Cảm ơn tỷ tỷ đệ chịu thua ...nhá

...TÙNG LÊ ...

Ừ nói thế thôi huề ông xã
Mình ̃ nhớn rồi thư thả dạy nhau ..
Đừng phân ranh giới thấp cao
Em làm vợ trẻ cào nhào ...đáng yêu ..

Anh cũng tệ nói điêu quá thể
Em thật thà chỉ để anh thương
Bê tha quá

chẳng đo lường
Chạy rong khắp nẽo ..thiên đường ...gà tơ...

Anh mê lắm mãi mơ ảo ảnh
Nên về nhà phải gánh tai ương
Đời em phận bạc má hường
Bến trong bến đục ...đảm đương nhà chồng

Vợ như thế còn không chìu chuộng
Cứ bê tha ..chẳng muốn trở về
Ham phở cơm đã chán chê
Hôm nay tha thứ ...cho huề ..đó nhen...

Hi bó tay rồi hen khà khà ..

...MỘNG THƯỜNG ...

Thứ Năm, 15 tháng 9, 2016

TRĂNG ẢO ẢNH

*** TRĂNG ẢO ẢNH ***
********596*************

 Đêm nay ảo ảnh trăng nào có
Nét mơ hồ  trong gió lao sao
Màng đêm rẻ lối khát khao
Trăng như mơ ngủ để đau bầu trời

Treo vời vợi lỡ rơi đáy nước
Cảnh u buồn chẳng được lung linh
Mơ màng đượm chút hữu tình
Ánh đèn leo lét ..như in cõi lòng ...

Ta chợt nhớ hoài mong trăng biển
Năm canh tàn xao xuyến bến bờ
Lăn tăn mặt nước hoài mơ
Bãi còn nằm đó ..mãi chờ triều lên ..

Đêm huyền dịu ngồi bên khung cửa
Đếm sao ngàn nhóm lửa ..ấm thôi ..
Ngoài kia trăng đã đi rồi
Bầu trời tỉnh mịch ..mặn môi ...thêm sầu ..

Mưa rơi mãi canh thâu buốt lạnh
Trăng trốn rồi như lánh trần gian
Để cho nhân thế ngỡ ngàng
Nhuộm màu tăm tối bàng hoàng vì mưa ...

...thơ mộng thường ,..
...14..09...16....

Lung linh một ánh trăng huyền ảo
Phảng phất hồn thu chợt xuyến xao
Đêm nay trăng của thu nào
Không gian trầm lắng ngạt ngào hương nhu

Trăng thu củ ta cùng khai bút
Thả vần thơ bay vút tầng cao
Thu phong chuyển động lao xao
Lá rơi chầm chậm lượn chao âm thầm

Lá rơi chậm như ngầm nhằn nhủ
Cuộc đời người rồi cũng dần qua
"Đi về" đường đến bao xa!
Đằng kia "một cỏi" như là gần thêm

Trăng thu thực êm đềm như mộng
Mộng chiêm bao như gió ngàn khơi
Ngắm thu đêm quạnh chơi vơi
Thương thương chiếc lá xa rời cội cây

Ôi! Nâng chiếc lá trên tay thầm nhủ
"NHẶT LÁ" vàng lối củ ngày xưa
Đêm thu mưa rớt lưa thưa
Lá ơi! Mưa dứt ta đưa lá về...

  NHU ĐẠO GIA  15-09-16

Trăng rơi xuống mặt hồ tỉnh lặng
Đêm chợt buồn sâu lắng tâm tư
Vần thơ như đã rối nhừ
Hoàng hôn buông lã ...biệt từ trăng rơi....

Bao năm đã quyện nơi trần thế
Nay mất rồi rơi lệ..màng đêm..
Đâu rồi hôm bữa bên thềm
Mà nay vắng vẻ ...con tim héo gầy ...

Ôi xa khuất trời mây có thấu
Vầng trăng tròn yêu dấu thuở nào
Bao mùa chết lịm xuyến xao
Để cho nát dạ ..một màu tối đen ..

Lung linh ấy đã quen mấy dạo
Nét u buồn nương náo đâu đây
Ngơ ngác tơi tả cỏ cây
Hoang sơ buốt lạnh nơi này trăng ơi ..

Mưa mãi trút đã khơi niềm nhớ
Gieo vào lòng nhịp thở đơn côi
Lá tuôn khắp nẽo chân đồi
Làm sao ru nổi đôi môi ấm nồng ..

...MỘNG THƯỜNG ...

Trời...đau lắm khi trăng mờ..không tỏ...!
Để soi lòng ai rõ...hơn ai...?..
Tim kia cửa đóng then cài...
Trăng không đánh thức...sợ phai giấc nồng...!

....TRẦN KÍCH....

Trăng đi biệt nẽo hoài mong mệt mỏi
Hãy dặn lòng là cõi hư vô
Hôm nay trăng lặn xuống hồ
Nhờ ai vớt hộ ..điểm tô bầu trời ....

....MỘNG THƯỜNG ...

Trăng xa cách về miền hoang vắng.
Mặc cho ai thức trắng đêm nay.
Nỗi nhớ nhung vẫn đong đầy.
Tình đi biển biệt,,,từ đây mịt mù..

...VIET CT....

Trăng chẳng sáng mây mù nên tối
Mãi mong chờ mệt mỏi canh tàn
Trăng giờ đã khuất đi hoang
Mùa sau trở lại ,..lang thang phương trời ...

...MỘNG THƯỜNG...

Đêm trung thu tối trăng rằm
Nhìn trời mưa đổ âm thầm nhớ ai
Ngoài hiên gió thổi cành lay
Cô phòng chiếc bóng giọt dài tủi thân....

..Lặng lẻ Thầm ...

Đêm nay trăng sáng rất vui
Người yêu đến đón ...bùi ngùi ...Làm chi ..
Ngoài hiên gió mãi thầm thì
Hai người quấn quít ..còn gì vui hơn ...kkk

...MỘNG THƯỜNG...

VỮNG TÂM

*** VỮNG TÂM ***
*********595******

 Vững tâm giữa chốn chợ đời
Không bị lay chuyển những lời thị phi
Đường dài phía trước vẫn đi
Khen chê ..mặc kệ..có gì mà ham ..

Người ta mai mĩa cũng cam
Mỉm cười ..chỉ thế ...ai làm nấy mang ..
Vì ta đang ở trần gian
Hỷ nộ ái ố ..chẳng màng cũng vương

Ghét thương rồi cũng vô thường
Chỉ đem cái nghiệp ..Không lường nhỏ to
Dù sao chung một chuyến đò
Dìu nhau đi trọn ..hết cho kiếp người

Sắc không tự tại an vui
Chẳng tham chẳng lụy ..ngọt bùi xin buông
Sẽ cùng chung một chiếc xuồng
Vượt qua biển ái ..tiếng chuông xa gần ..

...thơ mộng thường ...
...13..09..16....

Chợ đời nhiều tiếng thi phi
Giữ tâm dững dạ nghỉ chi miệng đời
Người đời lắm kẻ dèm pha
Thốt ra lời nói người ta xem thường

SON THAI...

Bận lòng chi bởi ...vô thường...
Tham sân rốt cuộc ..chung đường mà đi ..
Lời nói khéo léo ...kẻo si ..   (ngu )
 Đời người tắt thở ...có gì thơm tho...

MỘNG THƯỜNG...

Người khôn há miệng biết khôn
Người thi xuất khẩu cuồng ngôn ngược đời

SON THAI....

Miệng xinh hoa nở khắp nơi
Mở ra là nói những lời dễ thương
Không nói chuyện quá tầm thường
Cho vừa lòng bạn ..vấn vương muôn đời

MỘNG THƯỜNG...

MƯA TRÊN PHỐ NHỎ

*** MƯA TRÊN PHỐ NHỎ ***
**********594 ****************

 Mưa ướt đẫm trở về phố nhỏ
Ánh đèn đường không tỏ mù khơi
Ngoài kia nặng hạt mãi rơi
Sao nghe lạnh buốt ..cuộc đời của nhau ..

Con ngõ vắng hôm nào nằm đó
Xóm u buồn gác trọ ngày xưa
Phủ trùm sau những cơn mưa
Từng cơn lá rụng như vừa xuyến xao

Mưa tơi tả bạc màu lối cũ
Kỷ niệm nào giờ đã ngủ quên
Đường kia vắng vẻ không tên
Chỉ còn nỗi nhớ trỗi lên ..canh tàn..

Ta lặng bước lang thang tìm lại
Ngọn gió nào hoang dại ngang qua
Mưa đêm se thắt nhạt nhòa
Ru tròn giấc mộng ..của ta với người ..

...thơ mộng thường ...
..13...09...16....

Phố củ giờ nầy sao vắng bóng
Tôi ngồi đây trông ngống  người xưa
Phố đêm lất phất hạt mưa
Ngồi nhìn những ánh sao thưa... bầu  trời

...SON THAI...

Mưa lạnh buốt́ tả tơi chiếc lá
Mãi dập vùi đau rả thân cây
Phố xưa ngập cả ...trời mây...
Một màu u tối ...bũa vây ...thêm sầu ...

...MỘNG THƯỜNG...

Thương thay chiêc lá tã tơi
Dập vùi thân sát mãi rơi bao mùa
Trách trời sao đổ hạt mưa
Làm cho chiếc lá năm xưa xa cành

...SON THÁI....

Mưa cứ đổ năm canh chẳng dứt
Lá rời cành thao thức vì đau
Mưa hoài trong nỗi xuyến xao
Tràn qua lối nhỏ ...thắm màu biệt ly

MỘNG THƯỜNG...

Có biệt ly mất đi hối tiết
Lá xa cành vĩnh biệt từ đây
Mưa giông  lá rụng chốn này
Lá xanh không nở bỏ cây đâu mà

SON THAI...

Mưa rơi mãi nhạt nhòa phố cũ
Đã tràn về nhắn nhũ ̉ cùng ai
Ngoài kia lá rụng canh dài
Đêm tàn lạnh giá ..trang đài quạnh đơn ...

...MỘNG THƯỜNG...

Cơn mưa nhỏ ướt mền hoa cỏ
Lối mòn nào ta bỏ đi hoang
Hoàng hôn tắt nắng màu tan
Em giờ như lá lang thang tủi hờn....

...LẶNG NHÌN...

Đêm hoang vắng cô đơn lặng bước
Chiếc lá vàng phía trước rụng rơi
Mình ta quạnh quẻ trong đời
Hoàng hôn chợt xuống bời bời nhớ nhung...

...MỘNG THƯỜNG ...

Cơn mưa thu lòng trai lạnh giá.
Đêm cô đơn,trong dạ đắng cay.
Con đường mơ mộng còn đây.
Con phố nhỏ ấy ,mà nay vắng Nàng.

...VIET CT....

Con đường vắng thêng thang cuối nẽo
Mưa tuôn nhiều lạnh lẽo không gian
Tình kia muôn kiếp phủ phàng
Nhìn con phố nhỏ vắng chàng ...quạnh hiu...

....MỘNG THƯỜNG....

CƠN MƯA BUỒN
( song thất lục bát )

Mưa mưa đến ào ào tuôn chảy
Như lòng em khắc khoải ưu tư
Những đêm đong giọt lệ dư
Tim đau quặng nhói châu từ từ rơi

Lạnh lạnh lắm khắp nơi thân xác
Sầu lại dâng buồn nát cõi lòng
Thương thay phận kiếp má hồng
Nhụy hoa tàn úa bềnh bồng nhạt phai

Mưa mưa mãi rơi hoài không dứt
Cuộc tình tan rạn nứt chia ly
Giọt mưa róc rách thầm thì
Lặng nghe gió buốt ôm ghì nhớ thương

Mưa cứ đổ ngoài đường phố nhỏ
Tiếng mưa buồn vò võ vấn vương
Tình chia rẽ lối đoạn trường
Kiếp hoa run rẩy bên đường mưa sa

21.8.2015
TTMH

Ngoài kia lá đổ mưa tầm tả
Giọt mưa buồn như đã bao mùa
Ai ngồi bên cửa vẫn chưa
Vơi đi nỗi nhớ khi xưa đợi người

Cũng chốn ấy là nơi hò hẹn
Của năm nào không vẹn đành xa
Lệ rơi rồi cũng nhạt nhòa
Cô đơn là chỉ ..để ta quên người

Mảnh tình đó biển khơi lộng gió
Cũng ngọt ngào sóng nhỏ thì thầm
Trách hờn mưa mãi lâm râm
Đôi ta dạo phố ..bao năm quên rồi ..

Thôi xao lãng bồi hồi chi nữa
Giọt mưa rào dập lửa yêu thương
Tình kia là nấc thiên đường
Hãy chôn vùi nhé ..đừng vương thêm sầu ...

...MỘNG THƯỜNG ...

Mưa đã đổ trong nhà cũng ướt
Chẳng u buồn chẳng rước ưu phiền
Tất cả tùy ở nơi duyên
Nếu không muốn lạnh ..đừng siêng ra ngoài ..hj

MỘNG THƯỜNG...

LAY HỒN MỘNG

*** LAY HỒN MỘNG***
************593********

Cơn gió nhẹ lay hồn tỉnh thức
Buông lơi thiền rớt vực ..thối tâm..
Từ nay quay gót âm thầm
Về nơi nẽo giác ..giam cầm cái ..TÔI ...

Bước thong thả để coi trần thế
Được những gì ..ngạo nghễ ..SÂN ..SI ...
Thả trôi sẽ thấy dịu kỳ
Tham danh ham lợi ..kéo ghì ..nỗi đau ..

Trời xanh thẳm không cao... vẫn thấp ..
Vén mây mờ nhìn khắp đó đây
Nhân sinh ..lăn lộn ..đọa đầy ..
Gây bao nghiệp chướng ..tạo xây ác tà...

Hãy trở gót ..không xa ..tội báo ..
Gieo nhân lành giông bão dần tan
Chậm chân vạn kiếp muộn màng
Kéo lê tứ hướng ..gian nan chốn trần

Đời là MỘNG ...có thân là KHỔ ..
Chọn con đường GIÁC NGỘ ..an lành
Đêm rằm ngắm ánh trăng thanh
Bầu trời từ ái ...long lanh ta bà ...

...thơ mộng thường ...
...13..09..16...

...long lanh ta bà...
Nơi đây đất thấp trời xa
Đòi đầy bể khổ tu là cõi duyên
Sân si chi lắm kim tiền
Trao hồn cõi giác muộn phiền tiêu tan

Ngoctrung Tran....

Đắm chìm nơi chốn trần gian
Lặn hụp trôi nổi.... thiên đàng thật xa ..
Mãi mê trôi vạt ta bà
Hồn say hồn tỉnh ...khiến ta điên cuồng ...

...MỘNG THƯỜNG....

Chiều chiều vang vọng tiếng chuông.
Tìm tôi đau thắt trong lòng chơi vơi.
Em đi buông bỏ tình tôi.
 Áo nâu em khoắc để rồi đi tu.

...VIET CT.....

Đỉnh thiền thấp thoáng sương mù
Tiếng chuông vang vọng như ru hồn người
Vẳng xa tiếng mỏ buông rơi
Lịm hồn tất dạ về nơi phật đài ...

MỘNG THƯỜNG ...

TRỒNG CÂY SI

*** TRỒNG CÂY SI ***
*********592***********

Đêm thao thức buồn ..Không muốn ngủ
Ngày không ăn ..ủ rủ tay chân
Nhớ em xa sút tin thần
Cái thân anh khổ ...tình nhân thấu nào

Tim anh móc.. đã trao nên.. nhói
Chờ mong nàng le lói canh thâu
Sang rồi em nở rút cầu
Để anh thương nhớ dạ rầu suốt năm

Giờ ốm yếu âm thầm chịu đựng
Trồng cây si em những ngày qua
Sao em ác thế em à
Đang tâm phụ bạc ..dọn nhà đi luôn

Anh mất cả lệ tuôn ướt gối
Bởi yêu nàng nông nổi khùng điên
Em đi gom hết của tiền
Ân tình anh để ..em khiêng luôn rồi ...

..Thơ mộng thường ...
...10...09...16....

Tim anh vỡ nát,lòng đau.
Xin em đừng khóc,,tình đầu đã tan.
 Bởi anh số phận cơ hàn.
Em đành rữ bỏ ,,lệ tràn  đắng cay.

Viet Ct

Thôi anh nhé từ nay lỗi hẹn
Tình chúng mình không vẹn phải xa
Em đi lòng rối lệ nhòa
Nhớ anh nhiều lắm ...nhưng mà đành thôi

MỘNG THƯỜNG

Người như thế ai đành từ chối
Yêu thật lòng trao cả trái tim
Tim tôi đã lấy cho nàng
Vậy mà nàng chẳng ngó ngàn gì tôi

SON THAI

Tình không trọn đành thôi anh nhé
Bởi duyên mình có lẻ thế thôi
Giờ ta cách biệt nhau rồi
Anh an phận tủi ...đơn côi chữ tình

Anh ơi chớ đến nhị tỳ
Không duyên chẳng nợ thì đi tìm người
Gái xinh nhiều lắm anh ơiiiiiii
Se tơ hạnh phúc sống đời hanh thông ...hj

Thôi đừng than thở đắng cay
Đừng buồn đừng trách ...đọa đày tấm thân
Yêu chi lụy đổ bao lần
Rồi chua rồi chát ..muôn phần long đong

Tình ta giả biệt từ nay
Anh về kiếm vợ ...đắm say duyên nồng
Em giờ an phận bên chồng
Chúc anh hạnh phúc ..cõi lòng hân hoan

Đàn ông thì rất tham lam
Vợ nhà xinh đẹp ...cũng ham cua đào
Phở ngon lại rất ngọt ngào
Có tiền cho hết ..tào lao ..lại khùng ...hj

Khi thèm chẳng lẻ xít xoa
Cũng đi ăn đại ..Phở gà thơm ngon
Dù rằng về bị đánh đòn
Có tiền cho gái ...là còn gì hơn..

MỘNG THƯỜNG

Cây si trồng ở nhà nàng
Từ ngày anh biết lang thang suốt ngày
Lòng anh em có nào hay
Để anh thơ thẩn suốt ngày em ơi

..PHAM DINH DUNG....

Anh trồng đó em nào hay biết
Chỉ nghe đồn rất tiếc tại anh
Giả từ tình đã mong manh
Em về bên ấy ....Không đành ...vì ai

...MỘNG THƯỜNG ...

Bến cũ u buồn nỗi đơn côi.
Nhung nhớ thuyền xưa  tận cuối trời.
Dẫu biết tình duyên xa vạn lối.
 Mà tôi trăn trở chốn chơi vơi.

.....VIET CT...

Từ đây cách biệt sẽ muôn đời
Hẹn nhé ..tình ta đứa mỗi nơi
Nẽo ái ..Không tròn xa tầm với
Đau này lệ đẫm mãi nào vơi

...MỘNG THƯỜNG ....

Phở ngon cũng là phở mà
Cơm ngon muôn thuở chúng ta mãi thèm
Nhịn coi ai đói ...mà xem ..
Ăn hoài ngán phở ...cơm em vẫn tìm...

MỘNG THƯỜNG...

Cơm vẫn là cơm của đất trời
Người đà ban tặng chớ để rơi
Phở ngon vẫn biệt xa tầm với
Cơm nguội đem chiên vẫn tuyệt vời ...

MỘNG THƯỜNG

Cơm nguội hấp lại vẩn ngon
Phở nguội hấp lại chẳng còn ai ăn

SON THAI...

Phở nguội đem vức chó chê
Cơm nguội ..ăn đỡ ..có khê ..thơm nhiều..
Ở ngoài gái đẹp mỹ miều
Túi tiền mà hết ..nó yêu ..mới kỳ ...hít

MỘNG THƯỜNG...

Tình mà mua bán chẳng bền
Tình mà tự phát kề bên suốt đời
Ta về ta tấm ao ta
Ham chi bóng sắc để mà khổ thân

SON THAI

Tình yêu như áng phù vân
Như mây như khói nợ nần đã gieo
Chỉ thương cho kiếp mình nghèo
Nên đành cam phận bọt bèo .,thế thôi ...

MỘNG THƯỜNG ..

Bọt bèo gì cảnh gieo neo
Minh nghèo vật chất tình theo trọn đời

SON THAI..

Tình kia như áng mây trời
Lang thang bay mãi chẳng nơi tạm dừng
Như thế chỉ gọi người dưng
Suốt đời ảo ảnh ..Ở lưng chừng đồi ...

MỘNG THƯỜNG...

Chủ Nhật, 11 tháng 9, 2016

DÒNG SÔNG HẬU

*** DÒNG SÔNG HẬU ***
*************591**********

 Chiếc xuồng nhỏ qua kênh ngõ bảy
Nhẹ mái chèo nước chảy xuôi dòng
Mồ hôi thắm đượm má hồng
Tình quê luôn mãi ấm nồng trong tôi

Dòng sông hậu bên bồi bên lở
Đi xa rồi vẫn nhớ hàng dừa
Ghe chèo mái đẩy đong đưa
Khăn rằn quấn cổ ..say xưa bơi xuồng

Gió khe khẽ em buông tiếng hát
Nhịp khoan hò át giọng chim quyên
Nụ cười em rất là duyên
Tóc thề buông xỏa nghiêng nghiêng ..trưa hè ...

..Thơ mộng thường ..
..09..09..16....

Xuồng ai đang bơi trên kênh nhỏ.                                      
Nhịp mái chèo cho rõ tình duyên                                    
Hỡi em cô gái miệt vườn                                    
Khua bao nhiêu nhịp, vấn Vương lòng này...      
                             
.... VO LAM SON...

Lặng lẻ xuồng kia giữa dòng đời
Em cô gái nhỏ khẽ chèo bơi
Nhìn đôi mắt biết sâu vời vợi
Môi hồng chúm chím ...bé yêu ơiiiiiii..

....MỘNG THƯỜNG....

Tiếng hò....ơ...thoảng trên dòng sông hậu
Bên rặng dừa luôn lắng đọng mãi sâu
Khăn rằn lay năm tháng mãi dãi dầu
Quê mình đẹp còn nơi đâu hơn nữa

NGOC TRUNG TRAN

Tiếng hò vang vọng sông tiền
Câu khoan câu nhặt dịu hiền gái quê
Dáng thon em thả tóc thề
Áo bà ba tím ...tái tê lòng người...

...MỘNG THƯỜNG...

Tuổi em vừa chớm đôi mươi
 Má hồng môi thắm nụ cười thắm duyên
 Anh về nặng dạ muội phiền
Nhớ nhung lưu luyến cảnh tiên đâu rồi

..NGOC TRUNG TRẦN...

Thiệt không chót lưỡi đầu môi
Tình kia như đã ..đâu rồi lại quên ...
Hỏng biết ...Em sẽ bắt đền ...
Sao anh chọc ghẹo ...gọi tên em hoài ...hj...

...MỘNG THƯỜNG...

Nhớ nhung đâu chỉ một mai
Yêu thương trải khắp ngày dài tháng năm
 Gởi hồn về chốn xa xăm
 Chiếc xuồng nón lá gọi thầm tên em

Ngoctrung Tran...

Tình kia ..sao nở anh đem ..
Trao cho người khác ...xem như hết rồi ..
Tiễn biệt anh nhé ..thế thôi..
Cùng nhau cạn chén ly bôi ...chia lìa ...

...MỘNG THƯỜNG...

Kinh Ngả Bảy chiều buông mặt nước
Dầm nhẹ khua xuồng lướt theo dòng
Thôn nử cười nụ tươi hồng
Xinh xinh mắt biếc xao lòng khách thơ

Cây đứng lặng bên bờ nhìn ngắm
Đẹp lung linh say đẳm hồn người
Mai về nhớ miệng em cười
Mốt kia lại đến mang mười mâm son

Xin cha mẹ cho con làm rể
Để hoàng hôn bóng xế mỗi chiều
Không gian tỉnh lặng cô liêu
Con ngồi viết được rất nhiều ý thơ
........
Cưới vợ là để làm thơ ??
Thôi cậu về "trển" đợi chờ mười năm.**

   NHU ĐẠO GIA              10-09-16

Anh về trển thưa cùng cha mẹ
Bưng cau trầu qua lẹ trể đò
Thò tay mà ngắt ngọn ngò
Thương em đứt ruột ...nên lo não lòng

Cha mẹ đến ...thương.. không là khổ
Anh nhanh chân hãy cố làm lành
Rể hiền nhân đức nên lanh
Không là mất vợ ...phải đành về không

Em thương lắm chỉ mong đến kịp
Duyên nợ mình có dịp tao phùng
Đổ gạo ta nấu cơm chung
Nhưng anh đến muộn ..tơ chùng ..sao se ..

Cha mẹ khó khắt khe cam chịu
Anh quay về hãy hiểu dùm cho
Đôi ta lỗi nhịp câu hò
Làm thơ tình ái ...để cho vơi sầu ....

...MỘNG THƯỜNG....

Thời gian thắm thoát thoi đưa
Bấm tay tính cũng đã vừa mười năm
Nay trở lại về thăm chốn củ
Cảnh u buồn rũ vẻ tiêu sơ
Gặp ông râu tóc bạc phơ
Hỏi thăm cô gái hiện giờ ở đâu

Ông lão nhẹ lắc đầu khẻ nói
Nó theo chồng đi khỏi đã lâu
Nhà nó ngoài vịnh nước sâu
Đứng bên nầy vịnh đầu cầu ngó qua

Cô ấy vẫn còn cha lẫn mẹ
Hai bác giờ có khỏe bình an?
Từ ngày nó bước sang ngang
Cửa nhà đơn chiếc gian nan ông bà

Cám ơn ông! Con xin từ giả
Thôn nữ xưa đã có đôi rồi
Chợt dâng một thoáng bồi hồi
Dòng kinh Ngả bảy bèo trôi xuôi dòng

Bây giờ trời sắp vào đông
Gió sông vi vút nghe lòng chơ vơ
Vẳng như ai hỏi trong mơ
-"Về đây chi khách hởi có ai chờ
-"Ai đưa đón?
-"Dạ xin thưa tôi...lạc bước..."

NHU ĐẠO GIA..       11-09-16

Anh đi đã mấy mùa mưa
Vẫn chưa trở lại ..thưa cùng mẹ cha ..
Em vâng lệnh ..chữ hiếu mà ..
Sang sông đổ lệ ...xót xa tơ lòng

Chờ anh mãi hoài mong thôi hết
Tình chúng mình đã chết từ đây
Hỏi thăm làng xóm chốn này
Anh đà có vợ..nay đà mấy con ..

Em đau khổ héo hon lòng dạ
Chợt nghe buồn trót đã yêu người
Thôi đành lặng lẻ buông rơi
Tại mình không nợ ...nên đời ly tan

Em chấp nhận dở dang số phận
Bởi vì nghèo lận đận cam rồi
Nhìn ai hạnh phúc tròn đôi
Hai dòng lệ chảy ..bờ môi đắng lòng ....

Anh trở lại bờ sông thuở trước
Để làm gì ...Em bước sang ngang
Phía trước đường rộng thênh thang
Hai ta rẻ lối ..mỗi đàng ..rồi anh ..

Thôi về nhé trăng thanh gió mát
Cùng vợ hiền đến bạc mái đầu
Chúng ta lỗi bước qua cầu
Nợ tình đã hết ...lệ sầu ..vội lau

Xin trả lại ..hãy mau trả lại
Kỷ niệm nào ngang trái chôn vùi
Em ôm nữa mãnh ngoai ngui
Chỉ là dĩ vãng ...ngậm ngùi ...chi đau ....

.....MỘNG THƯỜNG.....

Dòng sông Hậu bên bồi bên lỡ
Tưới mát đôi bờ,  mát quê em
Hàng dừa luôn mãi dịu êm
Buôn hàng bóng mát ấm êm đôi bờ

Dinh Dung Pham...

Bóng dừa ngã che bờ sông cũ
Quê em nghèo nước lũ phù sa
Làn da trắng nõn thướt tha
Tóc dài buông xỏa ....mượt mà dễ thương ...

MỘNG THƯỜNG...

MÙA LÚA

*** MÙA LÚA ***
*********590*****

Lúa trổ vàng nương nặng trĩu bông
Hương thơm thoảng nhẹ cũng vui nồng
Đàn chim lượm hạt no đầy dạ
Khói tỏa lam chiều bảng lãng ..sông..

Vắt vẻo đàn trâu chú mục đồng
Căng tròn bụng cỏ đã cày xong
Đêm về nhõm nhẻm mồm nhai lại
Có ngủ giây nào có nhọc không ..

Vất vả bao năm mãi cấy trồng
Dân nghèo cứ vậy phận làm nông
Lưng thời cháy nắng đời kham khổ
Hạnh phúc đơn sơ ..chẳng đèo bồng

 ...thơ mộng thường ....
....09..09..16...

Nhớ lắm quê hương của dạo nào
Mò cua bắt ốc ..một nắm rau
Cơm ngày ba buổi mà đạm bạc
Hạnh phúc dâng tràn mãi có nhau ...

Vách đất nhà tranh ở thôn quê
Nhưng tình thắm thiết mãi tràn trề
Đi xa vẫn nhớ là như thế
Cỏ nội hương đồng ...mãi cứ mê ..

Xa xa thấp thoáng con đò
Mái chèo khua nhịp ...hẹn hò tình quê
Dòng sông in mãi câu thề
Hàng dừa bến nước ...mau về ..nghe anh,..

Chờ anh lòng dạ não nề
Dòng sông còn đó ...hẹn thề ...đành quên
Con đò lặng lẻ mình ên
Ánh trăng tỏa sáng ....nói lên nỗi sầu ...

..MỘNG THƯỜNG ...

Em về chung sống với anh.
Ngôi nhà bé nhỏ ,anh dành cho em.
Ngàn hoa đua nở bên thềm.
Cùng xây hạnh phúc,ấm êm cuộc đời..

...VIET CT....

Em là Nàng Hương trên đồng lúa mới
Em lớn lên trên mảnh đất quê mình
Ngày qua ngày em dầm mưa dãi nắng
Cho lúa xanh màu  nuôi giấc mộng tình

Lúa Nàng Hương với chùm bông nặng trĩu
Theo gió hương thơm bay khắp trời chiều
Ngày lúa chín chùm bông thành hạt gạo
No ấm cho đời xây đắp tình yêu

...PHAM DINH DUNG...

Em là giống lúa tài nguyên
Quanh năm nặng hạt ...rất duyên no tròn
Nên người khen rất thơm ngon
E không có giá ..nhưng mòn cả răng ..hj

Ai cũng thích nên ăn nhiều lắm
Giúp cho đời từng nắm gạo thơm
Mọi nhà no đủ chén cơm
Là xong bổn phận ..sớm hôm ...trưa chiều...

...MỘNG THƯỜNG....

...chẳng đèo bồng
Quê hương  xanh mát những dòng sông
 Tháng năm tưới mát những cánh đồng
Trưa hè nồm nam cơn gió lộng
Đi xa thăm thẳm nhớ nhiều không

Ngoctrung Tran...

Nhớ lắm người ơi những cánh đồng
Triền đê lúa chín thỏa mênh mông
Trâu nằm gặm cỏ ...trời lồng lộng
Trĩu nặng quằn sai những chùm bông ...

....MỘNG THƯỜNG....

Tiếng sáo vi vu vang khắp đồng.
Biển lúa bao la trĩu vàng bông.
Trời cao mây trắng vờn gió lộng.
Được mùa khai hội khắp non sông.

Viet Ct

Mục đồng thổi sáo ở lưng trâu
Chàng ngưu gậm cỏ mãi gục đầu
Vàng bông trĩu nặng tình của bậu
Rộ mùa gặt hái ....khổ vì đâu ...hi

MỘNG THƯỜNG

TÀ ÁO TRẮNG

*** TÀ ÁO TRẮNG ***
*******589************

 Em ngây thơ trong tà áo trắng
Ngày tựu trường dưới nắng heo mây
Tóc dài buông xỏa mỗi ngày
Nghiêng vành nón lá ..bướm bay la đà

Em dệt mộng bay xa xa mãi
Đến chân trời ưu đãi tương lai
Đường đời là khúc sông dài
Đôi tay nhỏ bé đấp xây cùng người

Chân em bước hoa cười nhường lối
Cỏ ven đường hờn dỗi cuối mình
Áo dài tha thướt hữu tình
Sánh đôi hai nhỏ bình minh đến trường ..

....Thơ mộng thường....
...08...09...16...

Anh vẫn đợi em trước cổng trường
Dáng nhỏ em về nắng chiều buông
Áo trắng ngày xưa giờ thương nhớ
Một thời áo trắng để nhớ thương

Dinh Dung Pham

Em đứng đó chờ anh trước cổng
Mắt nai buồn như mộng hồn nhiên
Má hồng ửng nét rất duyên
Một thời áo trắng ...nón nghiêng tóc dài ...

MỘNG THƯỜNG

Áo dài trong buổi nắng mai.
Nghiêng nghiêng vành nón ,,,chờ ai trao tình.
Má đào duyên dáng xinh xinh.
Làm tôi tưởng nhớ..ân tình thuở xưa.

Viet Ct

Em chờ anh đứng dưới mưa
Ướt tà áo trắng ..cho vừa lòng ai
Rối làn tóc xỏa buông dài
Rét bờ vai lạnh...nhạt phai má hồng ....

MỘNG THƯỜNG

Tình đầu tôi vẫn chờ mong.
Cùng ai sánh bước,,đem lòng gửi trao.
Những lời ân ái ngọt ngào.
Phượng hồng tô thắm,,xuyến xao duyên tình.

VIET CT

Duyên tình xưa mãi còn in
Lời xưa còn khắc ..chúng mình sao phai
Gió lùa tà áo trắng bay
Tay trong tay nắm những ngày học chung ..

MỘNG THƯỜNG

Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2016

CHUYỂN MÙA

***  CHUYỂN MÙA ***
*************588*******

 Gió thổi qua hàng cây rụng lá
        Mặt đất vàng nhuộm cả không gian
                 Hàng cây ủ rũ ngỡ ngàng
                        Nét hoang sơ ấy ...vẫn đang úa màu

                               Hoàng hôn xuống xuyến xao hoang dại
                                     Hạt sương còn đọng lại trên cành
                                            Màng đêm phủ lối qua nhanh
                                                   Lũ chim gọi bạn ..thất thanh ..não lòng ..

Trăng chợt đến chợt không sáng tỏ
       Trời đượm buồn chẳng rõ vì sao
              Côn trùng rã rít thì thào
                      Cánh hoa dạ lý hôm nào tỏa hương ...

                                Chẳng khoe sắc mà vương lòng mãi
                                        Nét đơn sơ nhưng lại yêu kiều
                                               Thoảng đâu vang vọng tiếng tiêu
                                                      Xé tan cảnh vật ...cô liêu chạnh lòng ...

Nhìn thảm lá hoài mong dĩ vãng
       Mới hôm nào bảng lãng ru hồn
              Chợt giờ lặng lẻ vùi chôn
                      Vòng tay ấm áp nụ hôn dại khờ

                              Con đường vắng như mơ như thật
                                       Thoáng chút buồn cũng rất nên thơ
                                               Lác đác vài chiếc ngẩn ngơ
                                                      Cành trơ trụi mãi ..đang chờ xuân sang

                                                               ..thơ mộng thường ...
                                                                     ....07..09...16...

Thu tàn đến hàng cây trút lá
        Buâng khuâng  sầu vội vã giao mùa
               Lạnh lùng nhìn cảnh gió đưa
                      Hàng cây xơ xác vàng ưa nổi sầu......

Trách trời đất vì đâu cơn gió
            Trách mùa thu đến ngõ trơ cành
                     Cho ta hiu quạnh tình xanh
                             Hận  người đen bạc tình anh mất rồi......

                                      LẶNG LẺ THẦM

Hạ đã qua lá vàng lát đát
       Chú nai nhìn ngơ ngác trời xa
               Hoàng hôn đón ánh trăng ngà
                       Cho ta nỗi nhớ thiết tha thuở nào

Bao lá rụng là bao hoài cảm
        Đông sẽ về ảm đạm chiều buông
               Cảnh vật đượm ướt u buồn
                       Vàng lên khắp nẽo ..chim muông thảm sầu

                                  MỘNG THƯỜNG

Thu về lá rụng theo mùa
       Còn  tôi rũ áo vào chùa đi tu
             Trần gian lạc bước như mù
                    Tìm về nẻo Phật  theo tu thoát đời

                            PHAM DINH DUNG

Lá vàng chỉ mới chuyển mùa
        Chưa chi anh đã vào chùa đi tu
                Nẽo trần lạc bước cầm tù
                         Làm sao thoát khỏi sương mù bũa quây

                                 MỘNG THƯỜNG

MẤY MÙA THU XƯA

Bây giờ đã là mùa thu
Gió đi biền biệt phiêu du nay về
Gió về dừng bước trên đê
Nghiêng đôi mắt biếc nhìn quê chợt buồn

Dưới kia hàng lũy tre buông
Bếp tranh tỏa khói hoàng hôn tiêu điều
Mẹ già chân bước chậm xiêu
Nắm tay con trẻ một chiều tiển đi

Giờ đây con đã hồi qui
Bước chân hồ hải mấy khi trùng phùng
Khói lam mờ tỏ mông lung
Lan man trăng trắng quyện chung sương mù

Nhớ xưa mẹ khẻ lời ru
Vỏng đưa kẻo kẹt gió thu quạt nồng
Quê nghèo chuyên chú làm nông
Trâu sáng ra đồng chiều lại tắm ao

Mạ xanh như sóng lao xao
Dừa xanh lã ngọn hàng cau trái oằn
Trung thu vành vạnh vầng trăng
Trẻ em nô nức lăng xăng cộ đèn

Lồng đèn sáng cả đêm đen
Giờ thì cảnh đó khó chen vào đời
Thu đến để lá vàng rơi
Buồn nhìn lá rụng nhớ thời thu xưa
Thu nay...mưa...rớt ...lưa ...thưa
                             07-09-16
NHU ĐẠO GIA

Hạ rời bước lá vàng tơi tả
Cơn mưa rào như đã qua đây
Gió như hờn giận chốn này
Nên gây bão tố ..cho cây đau lòng

Nắng xuyên lá hoài mong gặp gỡ
Hạ đi rồi bở ngỡ hàng cây
Con đường rụng lá tràn dầy
Kia chiều hoang lạnh ..nhìn mây cuối trời

Làn gió thoảng ru hời buốt dạ
Chợt u buồn băng giá cõi lòng
Người đi từ thuở lập đông
Đến nay đã mấy ..năm ròng ...biệt tăm ..

Bóng ai mãi xa xăm thôi nhớ
Cớ sao còn trăn trở thâu canh
Tình kia như chỉ treo mành
Dứt duyên hết nợ ..thôi đành biệt ly

Mùa lá trước ngày đi đã hứa
Sẽ trở về lúc giữa giao mùa
Giờ trông mệt mỏi vẫn chưa
Chim bay chốn ấy ...gió mưa ..rã rời ..

Nhìn quang cảnh mà rơi dòng lệ
Cây trơ cành như thế có đau
Hôm kia xanh biếc một màu
Mà nay chợt úa ...cùng nhau đổ đầy ...

MỘNG THƯỜNG

EM ĐI BẾN NƯỚC VẪN CHỜ

*** EM ĐI BẾN NƯỚC VẪN CHỜ ***
**************587*******************

Bến nước đó em ngồi giặt áo
         Vắng vẻ rồi mấy dạo ..theo chồng ..
                  Em đi từ thuở lập đông
                          Đếm mùa lá rụng  ...trổ bông bao lần ...

                           Về bên ấy ..tình nhân có nhớ ..
                      Tôi nơi này dang dở đợi chờ
           Đêm ngày ra ngẩn vào ngơ
Mong hình dáng cũ ..thẩn thờ ...đời trai ...

Nhìn lá đổ heo mai hoài niệm
         Nhớ ai nhiều tắt lịm tim côi
                 Ta đành mất nhau thật rồi
                          Chiếc cầu nằm đó ...mây trôi hững hờ ...

                          Cảnh còn đó ...duyên tơ ..đứt đoạn ...
                 Tôi trở về ngao ngán ..chữ tình
         Trách sao mệnh số của mình
Như con nước chảy ...lục bình xuống lên..

Thôi chấp nhận lênh đênh ..cầu chúc...
         Em bên người hạnh phúc ...riêng tôi ..
                 Giờ đây lặng lẻ đơn côi
                         Gói tình vào mảnh ..khăn tôi trao nàng ...

                         Em trả lại tôi đang cất giữ
                 Kỷ niệm này quá khứ chôn vùi
          Đêm tàn hãy cố tìm vui
Cuộc đời vắng vẻ ..bùi ngùi cảnh xưa...

....thơ mộng thường ...
....06..09...16....

Em theo chồng bỏ tôi đi mãi.
          Đừng nhớ nhung khắc khoải u buồn.
                  Chiều thu vàng ảm đạm mưa tuôn.
                          Còn đợi ai khôn nguôi tình ảo.

                          Bến cũ ngày xưa em ngồi giặt áo.
                  Anh trên cầu thổi sáo tình ca.
          Khung trời yêu hòa mộng thiết tha.
Con đường tình mặn mà sáng tỏ.

Ôi xa rồi tình ta đã lỡ.
        Lòng đớn đau tan vỡ tình đầu.
                Cung đàn ấy đút đoạn   nhịp cầu.
                           Đành dang dở lòng đau muôn thuở.

                                  Viet Ct

                             Tình dang dở thôi anh đừng nhớ
                     Em theo chồng chữ nợ từ đây
           Cách chia đôi ngã ..lệ đầy..
Em về xứ lạ ..đấp xây cùng người

Anh ở lại hãy vui hạnh phúc
        Em bên người chẳng lúc nào quên
                Nhớ hôm giặt  áo bờ kênh
                          Anh ngồi kể chuyện ...gợi lên nổi sầu

                          Vì chữ hiếu em đâu phụ nghĩa
                 Phải vu quy cha mẹ vui lòng
         Anh giờ canh vắng hoài mong
Xin anh quên nhé ...để không đau buồn ...

MỘNG THƯỜNG

Thôi đừng khơi lại làm chi
      Đống tro tàn đã lạnh vì thời gian
            Xin cho em được bình an
                   Ván kia giờ đã đóng thuyền rồi ai!

                       NHẬT HỒ NGUYỄN

                      Thương cho số phận hoa lài
              Chỉ vì chữ hiếu an bài nợ duyên
        Em giờ ván đã đóng thuyền
Bến kia đã cập ...lụy phiền cho anh ...

MỘNG THƯỜNG

Em đi để lại dáng ngà
      Để thương để nhớ để sầu riêng  anh

             PHAM DINH DUNG

                 Yêu em thuở tóc còn xanh
            Bây giờ tình ấy mong manh. Cũng buồn
       Canh tàn đẫm giọt mưa tuôn
Sầu lên gối chiếc ..chim muông lẻ bầy ..

MỘNG THƯỜNG

Chỉ vì đũa bị lệch đôi.
       Hoa nhài khổ lụy một đời xót đau.
              Để em nhung nhớ tình đầu.
                    Trách anh không ngỏ  cho sầu lệ rơi.

                         VIET CT

                           Em giờ lặng lẻ trong đời
                  Nhớ anh nhiều lắm ..bời bời ruột đau
          Từng đêm thao thức nghẹn ngào
Nỗi cô đơn ấy hôm nào còn đây

MỘNG THƯỜNG

Bởi con nước
                Vô tình chảy xuôi
Anh giờ như.
               Cánh thiên di mõi
Bờ đứng yên
               Nước ve vãng mòn
Một ngày không
                  Anh như thế kỷ
Em chờ một
              Đời nơi bến cũ...
Tương giang.

LẶNG LẺ THẦM

Chờ anh một kiếp bẻ bàng
               Chờ thêm kiếp nữa
Trái ngang vẫn chờ
             Yêu anh yêu cả trời thơ
Anh giờ đâu nữa
                Bơ vơ cuộc tình
Làm sao duyên nối chuyện mình
                Lở thuyền lở bến
Điêu linh ..bạc phần

MỘNG THƯỜNG

TA SAY

*** TA SAY ***
****586*******

Say rồi em quá mỹ miều
Say nhan sắc ấy nên yêu mất rồi
Say tình muốn mãi có đôi
Say trong chếnh choáng bờ môi mặn nồng

Say mèm em có biết không
Say đêm mất ngủ  làm đồng  quên ăn
Say như chú cuội say hằng
Say mê một ánh ...sáng trăng đêm rằm

Say em trong nỗi âm thầm
Say mà không nói ...Lặng câm nên sầu
Say khướt ..chẳng biết về đâu
Say đôi mắt ấy nhìn lâu dạt dào

Say nàng tim mãi xuyến xao
Say làn da thắm má đào ngất ngây
Say hồn bay bổng tầng mây
Say không ngày tỉnh ..đọa đày riêng anh ...

....thơ mộng thường ...
...06 09..16...

Say duyên , say nợ, say tình
Say đôi mắt ấy lung linh Mộng Thường
Say người anh mãi vấn vương
Say đêm ân ái còn thương nhau hoài

Dinh Dung Pham

Say tình xưa cũ nào phai
Say con sóng biển lạc loài trời xa
Say vầng trăng sáng nhạt nhòa
Say ân say ái ...thiết tha ...cũng rời

Mộng thường

Thứ Sáu, 9 tháng 9, 2016

VÔ THƯỜNG LÀ THƯỜNG

*** VÔ THƯỜNG LÀ THƯỜNG***
****************585**************

                     Vô thường  .. gõ cửa sao mà sợ ..
              Chỉ tạm dừng hơi thở ..kiếp này
       Áo cũ rách ..phải đổi thay...
Thân kia tứ đại ..rả hoai ..còn gì ...

                      Hãy vui nhận... rồi đi thanh thản
               Buông xác trần hôi hám ...rời nhanh
       Tìm nơi gió mát trăng thanh ..
Làm nơi trú ngụ ...dưỡng sanh kiếp người

                       Hãy làm chủ ...giữa trời sám hối
                Đừng vô minh nông nổi lầm than
        Ngạ qũy đội lớp dung nhan
Tựa như đức phật ..dẫn đàng là nguy ..

                        Nếu muốn tỉnh ...không gì khó cả
                Hãy buông đi chấp ngã xác trần
        Buông bao vật chất ..của thân
Buông nhiều danh vọng ..chẳng cần mới an ...

                       Buông hoang ..tưởng ...chớ mang.. sao thoát
               Chốn..ta bà đi lạc ..sầu thêm...
        Như người đi giữa màng đêm
Mò trong u tối ..càng tìm càng sai ...

                       Ta một kiếp ...trả vay ...vay trả
                Cõi hồng trần vất vả ..thôi buông
        Mang theo nghiệp quả điên cuồng
Tạo từ vạn kiếp khẫm xuồng ...nào hay ..

                      Rồi chấp nhận.... đọa đày thân khổ
               Rồi than phiền giông tố cuộc đời
       Kêu gào khóc thảm khản hơi
Cớ sao nghèo đói lại rơi nhầm nhà

                      Luật nhân quả.... không tha chẳng thoát
                Rất công bằng chính xác ...do mình..
        Thân tâm gây tạo ..Rồi in..
Gom mang theo cả ...giống rinh của tiền ....

                        Vô minh quá ....đảo điên nào hiểu ..
                 Hãy buông thôi ....vướng vếu chậm chân
         Thì thuyền bát nhã ..không phần
Làm sao thoát khỏi ..biển trần ..thế gian...

... Thơ mộng thường ...
...05...09..16....

                         Tử sinh là lẽ vô thường.
                 Tịnh duyên có số bình thường vậy thôi.
        Hồng trần cõi tạm ở đời.
Ra đi buông bỏ về nơi an bình.

Viet Ct.

                     Như thế hãy cố giữ mình
              Để tâm thanh tịnh nét nhìn lạc an
       Đứng đi chớ có vội vàng
Cõi đời là chốn ..thêng thang ...khó lường ...

Mộng thường

MƠ HOANG

*** MƠ HOANG ***
*********584*******

Ước gì
      Em là con sông
           Đò anh..
                Lướt nhẹ ...mênh mông thỏa lòng...
                      Cứ thế
                           Lặng lẻ xuôi dòng
                                  Không cần
                                         Bến đậu ..đục trong chẳng màng
Du thuyền
      Dạo mãi lang thang
            Chân trời
                   Góc biển ..mây ngàn của ta ..
                          Như thế ..
                                Chẳng phải ta bà
                                       Mà đang..
                                               Ngự chốn ..hoàng hà thiên thai
Ô kìa..
       Đang tỉnh hay say
              Mà sao ..
                    Cứ ngỡ ..lạc loài cung trăng
                           Đùa giỡn ..
                                  Cùng với ..chị hằng...
                                          Đắm chìm ..
                                                Vào cõi giá băng ..cung trời
Ôi sao..
     Cảm thấy tuyệt vời..
            Bao la ..
                 Cảnh đẹp ...xin mời ..cùng ta ..
                       Đam mê ..
                             Một ánh trăng ngà
                                    Thả hồn ..
                                             Bay bổng chẳng xa không gần
Lịm rồi ..
       Hình bóng giai nhân
             Trong cơn ...
                     Mê tỉnh lâng lâng ...vì nàng
                            Ôi trời ..
                                   Đang ở trần gian
                                        Mà sao
                                              Cứ ngỡ thiên đàng ngất ngây
                                                    Tỉnh thôi
                                                         Kẻo bị lưu đày
                                                               Về nơi
                                                                      Thế́ giới không ngày không đêm..

                                                                                ...thơ mộng thường ..
                                                                                       ...04..09...16...

Anh đây vẫn mãi là sông
Ước gì Em sẽ là dòng nước xanh.  ...

Sông Quê

Em mãi là vầng trăng thanh
In nơi đáy nước ..chẳng đành rời xa
Hòa quyện với bóng trăng ngà
Để duyên kết chặt ...thiết tha ..Không rời...

Mộng thường..

Một mình lặng lẽ canh thâu
Nhớ chuyện ngày trước thêm sầu nhện giăng..
Hiểu ra thật lý trần gian
Con người thay đổi lợi danh lắm phiền

Lặng Nhìn

Tự tại là chốn an nhiên
Một câu tỉnh thức lụy phiền chợt tan
Thân tâm thanh nhẹ mơ màng
Bao nhiêu hư ảo trần gian ...buông dần ...

Mộng thường

Ôi trời.... đang ở trần gian.
Mà sao Mộng thường mơ hoài đâu đâu.
Phải chăng MỘNG nhớ Ai sầu.
Đêm đêm không ngủ ...bạc đầu tình si.

Vần thơ lai láng bay đi.
 Gửi trao tình thắm những gì trong mơ.
Du thuyền về bến mong chờ.
  Cùng ai vun đắp ....
                          xe tơ chỉ hồng....

Viet Ct

Thôi nè ...
Mộng chẳng mơ màng ..
Dương trần ..
Là chốn dối gian ..Lạ kỳ
Vương chi...
Để lụy ..Để bi..
Để cười ..Để khóc ..có chi ...vô thường
Tuy rằng ..
Cũng phận má hường
Bản lĩnh ..
Cang trường...so   ́ sánh ...nam nhi...
Chớ nghỉ..
Ta lụy ...ta si...
Chữ tình ...
Là cái thứ gì mà mê ..????
Ối trời ...
Thật quá não nề ...
Nhìn đi ..
Sẽ thấy ..thảm thê ..cõi tình ....haha..
Riêng ta ..
Vui thỏa một mình ..
Tiên bồng
TẠI thế  có vinh ..không nào ..
Làm thơ ..
Thì phải chuốt trao..
Nêm thêm ...
Gia vị ngọt ngào hồn thơ...
Yêu chi ...
Cho mắt bị mờ ...
Cái đầu ...
Điên dại ...như khờ ...trên mây...
Con người ...
Chẳng phải cỏ cây ...
Ngu si ..
Mà để đọa đày xác thân
Bộ óc ..
Minh mẫn ..không đần ...
Không để ...
Thiên hạ ..rần rần ...mĩa mai ...
Làm ra ..
Bao chuyện tấu hài
Mà không ..
Hay biết mặt mày để đâu ..

Mộng thường

Mời thuyền hãy lướt trên sông
Ta đây vui thỏa mênh mông với thuyền
Chúng ta sóng nước giao duyên
Hãy mau dạo cảnh thần tiên ..đi nào ...

Mộng thường

Thuyền em cặp bến hoài mơ
Lăn tăn con sóng vỗ bờ yêu thương
Ví dầu tình bậu bốn phương
Đừng chia nam bắc vấn vương nhớ hoài
Nà xin cho hỏi có ai
Chịu nắm tay tiễn liêu trai đoạn đường.kkk

Thuong Nguyen

Cô đơn nè ...chẳng ai thương ..
Người nơi chốn cũ ...tình trường lãng quên
Bây giờ lặng lẻ mình ên
Kẻ nam người bắc ...nói lên được gì ..
Yêu nhau qua những vần thi
Cũng là ảo ảnh...tiếc gì ...buông thôi ...kkk

Mộng thường