*** MƯA TRÊN PHỐ NHỎ ***
**********594 ****************
Mưa ướt đẫm trở về phố nhỏ
Ánh đèn đường không tỏ mù khơi
Ngoài kia nặng hạt mãi rơi
Sao nghe lạnh buốt ..cuộc đời của nhau ..
Con ngõ vắng hôm nào nằm đó
Xóm u buồn gác trọ ngày xưa
Phủ trùm sau những cơn mưa
Từng cơn lá rụng như vừa xuyến xao
Mưa tơi tả bạc màu lối cũ
Kỷ niệm nào giờ đã ngủ quên
Đường kia vắng vẻ không tên
Chỉ còn nỗi nhớ trỗi lên ..canh tàn..
Ta lặng bước lang thang tìm lại
Ngọn gió nào hoang dại ngang qua
Mưa đêm se thắt nhạt nhòa
Ru tròn giấc mộng ..của ta với người ..
...thơ mộng thường ...
..13...09...16....
Phố củ giờ nầy sao vắng bóng
Tôi ngồi đây trông ngống người xưa
Phố đêm lất phất hạt mưa
Ngồi nhìn những ánh sao thưa... bầu trời
...SON THAI...
Mưa lạnh buốt́ tả tơi chiếc lá
Mãi dập vùi đau rả thân cây
Phố xưa ngập cả ...trời mây...
Một màu u tối ...bũa vây ...thêm sầu ...
...MỘNG THƯỜNG...
Thương thay chiêc lá tã tơi
Dập vùi thân sát mãi rơi bao mùa
Trách trời sao đổ hạt mưa
Làm cho chiếc lá năm xưa xa cành
...SON THÁI....
Mưa cứ đổ năm canh chẳng dứt
Lá rời cành thao thức vì đau
Mưa hoài trong nỗi xuyến xao
Tràn qua lối nhỏ ...thắm màu biệt ly
MỘNG THƯỜNG...
Có biệt ly mất đi hối tiết
Lá xa cành vĩnh biệt từ đây
Mưa giông lá rụng chốn này
Lá xanh không nở bỏ cây đâu mà
SON THAI...
Mưa rơi mãi nhạt nhòa phố cũ
Đã tràn về nhắn nhũ ̉ cùng ai
Ngoài kia lá rụng canh dài
Đêm tàn lạnh giá ..trang đài quạnh đơn ...
...MỘNG THƯỜNG...
Cơn mưa nhỏ ướt mền hoa cỏ
Lối mòn nào ta bỏ đi hoang
Hoàng hôn tắt nắng màu tan
Em giờ như lá lang thang tủi hờn....
...LẶNG NHÌN...
Đêm hoang vắng cô đơn lặng bước
Chiếc lá vàng phía trước rụng rơi
Mình ta quạnh quẻ trong đời
Hoàng hôn chợt xuống bời bời nhớ nhung...
...MỘNG THƯỜNG ...
Cơn mưa thu lòng trai lạnh giá.
Đêm cô đơn,trong dạ đắng cay.
Con đường mơ mộng còn đây.
Con phố nhỏ ấy ,mà nay vắng Nàng.
...VIET CT....
Con đường vắng thêng thang cuối nẽo
Mưa tuôn nhiều lạnh lẽo không gian
Tình kia muôn kiếp phủ phàng
Nhìn con phố nhỏ vắng chàng ...quạnh hiu...
....MỘNG THƯỜNG....
CƠN MƯA BUỒN
( song thất lục bát )
Mưa mưa đến ào ào tuôn chảy
Như lòng em khắc khoải ưu tư
Những đêm đong giọt lệ dư
Tim đau quặng nhói châu từ từ rơi
Lạnh lạnh lắm khắp nơi thân xác
Sầu lại dâng buồn nát cõi lòng
Thương thay phận kiếp má hồng
Nhụy hoa tàn úa bềnh bồng nhạt phai
Mưa mưa mãi rơi hoài không dứt
Cuộc tình tan rạn nứt chia ly
Giọt mưa róc rách thầm thì
Lặng nghe gió buốt ôm ghì nhớ thương
Mưa cứ đổ ngoài đường phố nhỏ
Tiếng mưa buồn vò võ vấn vương
Tình chia rẽ lối đoạn trường
Kiếp hoa run rẩy bên đường mưa sa
21.8.2015
TTMH
Ngoài kia lá đổ mưa tầm tả
Giọt mưa buồn như đã bao mùa
Ai ngồi bên cửa vẫn chưa
Vơi đi nỗi nhớ khi xưa đợi người
Cũng chốn ấy là nơi hò hẹn
Của năm nào không vẹn đành xa
Lệ rơi rồi cũng nhạt nhòa
Cô đơn là chỉ ..để ta quên người
Mảnh tình đó biển khơi lộng gió
Cũng ngọt ngào sóng nhỏ thì thầm
Trách hờn mưa mãi lâm râm
Đôi ta dạo phố ..bao năm quên rồi ..
Thôi xao lãng bồi hồi chi nữa
Giọt mưa rào dập lửa yêu thương
Tình kia là nấc thiên đường
Hãy chôn vùi nhé ..đừng vương thêm sầu ...
...MỘNG THƯỜNG ...
Mưa đã đổ trong nhà cũng ướt
Chẳng u buồn chẳng rước ưu phiền
Tất cả tùy ở nơi duyên
Nếu không muốn lạnh ..đừng siêng ra ngoài ..hj
MỘNG THƯỜNG...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét