*** TRƯA HÈ ***
******577*******
Trưa hè chiếc võng đong đưa mãi
Rèm mi dầy khép lại mê say
Thoáng nghe tiếng quốc ai hoài
Dường như hờn dỗi trông ai xa gần
Trong giấc mộng giai nhân thầm gọi
Hãy trở về mong mỏi bao ngày
Mơ hoang chợt tỉnh chợt say
Một con bướm lượn ..ngất ngây giậu hồng ..
Ôi ...giấc ngủ say nồng diễm tuyệt
Vẫn mơ màng dạo riết cõi tiên
Ngỡ rằng đang ngự gương liên
Chợt bừng tỉnh mộng ...còn duyên chốn trần ...
...thơ mộng thường....
...30...08...16...
Em nằm đưa võng lã lơi
Trưa hè oi bức gió ơi hãy về
Nắng rơi nóng nực tứ bề
Mong người quân tử mau về bên em
Dinh Dung Pham
Em nằm ngủ giấc say nồng
Gió trưa mát dịu bên sông thổi về
Êm đềm giữa cảnh đồng quê
Câu ca dao ấy làm mê lòng người ...
Mộng thường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét