*** VÔ THƯỜNG LÀ THƯỜNG***
****************585**************
Vô thường .. gõ cửa sao mà sợ ..
Chỉ tạm dừng hơi thở ..kiếp này
Áo cũ rách ..phải đổi thay...
Thân kia tứ đại ..rả hoai ..còn gì ...
Hãy vui nhận... rồi đi thanh thản
Buông xác trần hôi hám ...rời nhanh
Tìm nơi gió mát trăng thanh ..
Làm nơi trú ngụ ...dưỡng sanh kiếp người
Hãy làm chủ ...giữa trời sám hối
Đừng vô minh nông nổi lầm than
Ngạ qũy đội lớp dung nhan
Tựa như đức phật ..dẫn đàng là nguy ..
Nếu muốn tỉnh ...không gì khó cả
Hãy buông đi chấp ngã xác trần
Buông bao vật chất ..của thân
Buông nhiều danh vọng ..chẳng cần mới an ...
Buông hoang ..tưởng ...chớ mang.. sao thoát
Chốn..ta bà đi lạc ..sầu thêm...
Như người đi giữa màng đêm
Mò trong u tối ..càng tìm càng sai ...
Ta một kiếp ...trả vay ...vay trả
Cõi hồng trần vất vả ..thôi buông
Mang theo nghiệp quả điên cuồng
Tạo từ vạn kiếp khẫm xuồng ...nào hay ..
Rồi chấp nhận.... đọa đày thân khổ
Rồi than phiền giông tố cuộc đời
Kêu gào khóc thảm khản hơi
Cớ sao nghèo đói lại rơi nhầm nhà
Luật nhân quả.... không tha chẳng thoát
Rất công bằng chính xác ...do mình..
Thân tâm gây tạo ..Rồi in..
Gom mang theo cả ...giống rinh của tiền ....
Vô minh quá ....đảo điên nào hiểu ..
Hãy buông thôi ....vướng vếu chậm chân
Thì thuyền bát nhã ..không phần
Làm sao thoát khỏi ..biển trần ..thế gian...
... Thơ mộng thường ...
...05...09..16....
Tử sinh là lẽ vô thường.
Tịnh duyên có số bình thường vậy thôi.
Hồng trần cõi tạm ở đời.
Ra đi buông bỏ về nơi an bình.
Viet Ct.
Như thế hãy cố giữ mình
Để tâm thanh tịnh nét nhìn lạc an
Đứng đi chớ có vội vàng
Cõi đời là chốn ..thêng thang ...khó lường ...
Mộng thường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét