*** DÒNG SÔNG HẬU ***
*************591**********
Chiếc xuồng nhỏ qua kênh ngõ bảy
Nhẹ mái chèo nước chảy xuôi dòng
Mồ hôi thắm đượm má hồng
Tình quê luôn mãi ấm nồng trong tôi
Dòng sông hậu bên bồi bên lở
Đi xa rồi vẫn nhớ hàng dừa
Ghe chèo mái đẩy đong đưa
Khăn rằn quấn cổ ..say xưa bơi xuồng
Gió khe khẽ em buông tiếng hát
Nhịp khoan hò át giọng chim quyên
Nụ cười em rất là duyên
Tóc thề buông xỏa nghiêng nghiêng ..trưa hè ...
..Thơ mộng thường ..
..09..09..16....
Xuồng ai đang bơi trên kênh nhỏ.
Nhịp mái chèo cho rõ tình duyên
Hỡi em cô gái miệt vườn
Khua bao nhiêu nhịp, vấn Vương lòng này...
.... VO LAM SON...
Lặng lẻ xuồng kia giữa dòng đời
Em cô gái nhỏ khẽ chèo bơi
Nhìn đôi mắt biết sâu vời vợi
Môi hồng chúm chím ...bé yêu ơiiiiiii..
....MỘNG THƯỜNG....
Tiếng hò....ơ...thoảng trên dòng sông hậu
Bên rặng dừa luôn lắng đọng mãi sâu
Khăn rằn lay năm tháng mãi dãi dầu
Quê mình đẹp còn nơi đâu hơn nữa
NGOC TRUNG TRAN
Tiếng hò vang vọng sông tiền
Câu khoan câu nhặt dịu hiền gái quê
Dáng thon em thả tóc thề
Áo bà ba tím ...tái tê lòng người...
...MỘNG THƯỜNG...
Tuổi em vừa chớm đôi mươi
Má hồng môi thắm nụ cười thắm duyên
Anh về nặng dạ muội phiền
Nhớ nhung lưu luyến cảnh tiên đâu rồi
..NGOC TRUNG TRẦN...
Thiệt không chót lưỡi đầu môi
Tình kia như đã ..đâu rồi lại quên ...
Hỏng biết ...Em sẽ bắt đền ...
Sao anh chọc ghẹo ...gọi tên em hoài ...hj...
...MỘNG THƯỜNG...
Nhớ nhung đâu chỉ một mai
Yêu thương trải khắp ngày dài tháng năm
Gởi hồn về chốn xa xăm
Chiếc xuồng nón lá gọi thầm tên em
Ngoctrung Tran...
Tình kia ..sao nở anh đem ..
Trao cho người khác ...xem như hết rồi ..
Tiễn biệt anh nhé ..thế thôi..
Cùng nhau cạn chén ly bôi ...chia lìa ...
...MỘNG THƯỜNG...
Kinh Ngả Bảy chiều buông mặt nước
Dầm nhẹ khua xuồng lướt theo dòng
Thôn nử cười nụ tươi hồng
Xinh xinh mắt biếc xao lòng khách thơ
Cây đứng lặng bên bờ nhìn ngắm
Đẹp lung linh say đẳm hồn người
Mai về nhớ miệng em cười
Mốt kia lại đến mang mười mâm son
Xin cha mẹ cho con làm rể
Để hoàng hôn bóng xế mỗi chiều
Không gian tỉnh lặng cô liêu
Con ngồi viết được rất nhiều ý thơ
........
Cưới vợ là để làm thơ ??
Thôi cậu về "trển" đợi chờ mười năm.**
NHU ĐẠO GIA 10-09-16
Anh về trển thưa cùng cha mẹ
Bưng cau trầu qua lẹ trể đò
Thò tay mà ngắt ngọn ngò
Thương em đứt ruột ...nên lo não lòng
Cha mẹ đến ...thương.. không là khổ
Anh nhanh chân hãy cố làm lành
Rể hiền nhân đức nên lanh
Không là mất vợ ...phải đành về không
Em thương lắm chỉ mong đến kịp
Duyên nợ mình có dịp tao phùng
Đổ gạo ta nấu cơm chung
Nhưng anh đến muộn ..tơ chùng ..sao se ..
Cha mẹ khó khắt khe cam chịu
Anh quay về hãy hiểu dùm cho
Đôi ta lỗi nhịp câu hò
Làm thơ tình ái ...để cho vơi sầu ....
...MỘNG THƯỜNG....
Thời gian thắm thoát thoi đưa
Bấm tay tính cũng đã vừa mười năm
Nay trở lại về thăm chốn củ
Cảnh u buồn rũ vẻ tiêu sơ
Gặp ông râu tóc bạc phơ
Hỏi thăm cô gái hiện giờ ở đâu
Ông lão nhẹ lắc đầu khẻ nói
Nó theo chồng đi khỏi đã lâu
Nhà nó ngoài vịnh nước sâu
Đứng bên nầy vịnh đầu cầu ngó qua
Cô ấy vẫn còn cha lẫn mẹ
Hai bác giờ có khỏe bình an?
Từ ngày nó bước sang ngang
Cửa nhà đơn chiếc gian nan ông bà
Cám ơn ông! Con xin từ giả
Thôn nữ xưa đã có đôi rồi
Chợt dâng một thoáng bồi hồi
Dòng kinh Ngả bảy bèo trôi xuôi dòng
Bây giờ trời sắp vào đông
Gió sông vi vút nghe lòng chơ vơ
Vẳng như ai hỏi trong mơ
-"Về đây chi khách hởi có ai chờ
-"Ai đưa đón?
-"Dạ xin thưa tôi...lạc bước..."
NHU ĐẠO GIA.. 11-09-16
Anh đi đã mấy mùa mưa
Vẫn chưa trở lại ..thưa cùng mẹ cha ..
Em vâng lệnh ..chữ hiếu mà ..
Sang sông đổ lệ ...xót xa tơ lòng
Chờ anh mãi hoài mong thôi hết
Tình chúng mình đã chết từ đây
Hỏi thăm làng xóm chốn này
Anh đà có vợ..nay đà mấy con ..
Em đau khổ héo hon lòng dạ
Chợt nghe buồn trót đã yêu người
Thôi đành lặng lẻ buông rơi
Tại mình không nợ ...nên đời ly tan
Em chấp nhận dở dang số phận
Bởi vì nghèo lận đận cam rồi
Nhìn ai hạnh phúc tròn đôi
Hai dòng lệ chảy ..bờ môi đắng lòng ....
Anh trở lại bờ sông thuở trước
Để làm gì ...Em bước sang ngang
Phía trước đường rộng thênh thang
Hai ta rẻ lối ..mỗi đàng ..rồi anh ..
Thôi về nhé trăng thanh gió mát
Cùng vợ hiền đến bạc mái đầu
Chúng ta lỗi bước qua cầu
Nợ tình đã hết ...lệ sầu ..vội lau
Xin trả lại ..hãy mau trả lại
Kỷ niệm nào ngang trái chôn vùi
Em ôm nữa mãnh ngoai ngui
Chỉ là dĩ vãng ...ngậm ngùi ...chi đau ....
.....MỘNG THƯỜNG.....
Dòng sông Hậu bên bồi bên lỡ
Tưới mát đôi bờ, mát quê em
Hàng dừa luôn mãi dịu êm
Buôn hàng bóng mát ấm êm đôi bờ
Dinh Dung Pham...
Bóng dừa ngã che bờ sông cũ
Quê em nghèo nước lũ phù sa
Làn da trắng nõn thướt tha
Tóc dài buông xỏa ....mượt mà dễ thương ...
MỘNG THƯỜNG...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét