*** EM ĐI BẾN NƯỚC VẪN CHỜ ***
**************587*******************
Bến nước đó em ngồi giặt áo
Vắng vẻ rồi mấy dạo ..theo chồng ..
Em đi từ thuở lập đông
Đếm mùa lá rụng ...trổ bông bao lần ...
Về bên ấy ..tình nhân có nhớ ..
Tôi nơi này dang dở đợi chờ
Đêm ngày ra ngẩn vào ngơ
Mong hình dáng cũ ..thẩn thờ ...đời trai ...
Nhìn lá đổ heo mai hoài niệm
Nhớ ai nhiều tắt lịm tim côi
Ta đành mất nhau thật rồi
Chiếc cầu nằm đó ...mây trôi hững hờ ...
Cảnh còn đó ...duyên tơ ..đứt đoạn ...
Tôi trở về ngao ngán ..chữ tình
Trách sao mệnh số của mình
Như con nước chảy ...lục bình xuống lên..
Thôi chấp nhận lênh đênh ..cầu chúc...
Em bên người hạnh phúc ...riêng tôi ..
Giờ đây lặng lẻ đơn côi
Gói tình vào mảnh ..khăn tôi trao nàng ...
Em trả lại tôi đang cất giữ
Kỷ niệm này quá khứ chôn vùi
Đêm tàn hãy cố tìm vui
Cuộc đời vắng vẻ ..bùi ngùi cảnh xưa...
....thơ mộng thường ...
....06..09...16....
Em theo chồng bỏ tôi đi mãi.
Đừng nhớ nhung khắc khoải u buồn.
Chiều thu vàng ảm đạm mưa tuôn.
Còn đợi ai khôn nguôi tình ảo.
Bến cũ ngày xưa em ngồi giặt áo.
Anh trên cầu thổi sáo tình ca.
Khung trời yêu hòa mộng thiết tha.
Con đường tình mặn mà sáng tỏ.
Ôi xa rồi tình ta đã lỡ.
Lòng đớn đau tan vỡ tình đầu.
Cung đàn ấy đút đoạn nhịp cầu.
Đành dang dở lòng đau muôn thuở.
Viet Ct
Tình dang dở thôi anh đừng nhớ
Em theo chồng chữ nợ từ đây
Cách chia đôi ngã ..lệ đầy..
Em về xứ lạ ..đấp xây cùng người
Anh ở lại hãy vui hạnh phúc
Em bên người chẳng lúc nào quên
Nhớ hôm giặt áo bờ kênh
Anh ngồi kể chuyện ...gợi lên nổi sầu
Vì chữ hiếu em đâu phụ nghĩa
Phải vu quy cha mẹ vui lòng
Anh giờ canh vắng hoài mong
Xin anh quên nhé ...để không đau buồn ...
MỘNG THƯỜNG
Thôi đừng khơi lại làm chi
Đống tro tàn đã lạnh vì thời gian
Xin cho em được bình an
Ván kia giờ đã đóng thuyền rồi ai!
NHẬT HỒ NGUYỄN
Thương cho số phận hoa lài
Chỉ vì chữ hiếu an bài nợ duyên
Em giờ ván đã đóng thuyền
Bến kia đã cập ...lụy phiền cho anh ...
MỘNG THƯỜNG
Em đi để lại dáng ngà
Để thương để nhớ để sầu riêng anh
PHAM DINH DUNG
Yêu em thuở tóc còn xanh
Bây giờ tình ấy mong manh. Cũng buồn
Canh tàn đẫm giọt mưa tuôn
Sầu lên gối chiếc ..chim muông lẻ bầy ..
MỘNG THƯỜNG
Chỉ vì đũa bị lệch đôi.
Hoa nhài khổ lụy một đời xót đau.
Để em nhung nhớ tình đầu.
Trách anh không ngỏ cho sầu lệ rơi.
VIET CT
Em giờ lặng lẻ trong đời
Nhớ anh nhiều lắm ..bời bời ruột đau
Từng đêm thao thức nghẹn ngào
Nỗi cô đơn ấy hôm nào còn đây
MỘNG THƯỜNG
Bởi con nước
Vô tình chảy xuôi
Anh giờ như.
Cánh thiên di mõi
Bờ đứng yên
Nước ve vãng mòn
Một ngày không
Anh như thế kỷ
Em chờ một
Đời nơi bến cũ...
Tương giang.
LẶNG LẺ THẦM
Chờ anh một kiếp bẻ bàng
Chờ thêm kiếp nữa
Trái ngang vẫn chờ
Yêu anh yêu cả trời thơ
Anh giờ đâu nữa
Bơ vơ cuộc tình
Làm sao duyên nối chuyện mình
Lở thuyền lở bến
Điêu linh ..bạc phần
MỘNG THƯỜNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét