***NGHỊCH CẢNH ***
**********************
**thơ*mộng thường**
Cuộc đời sao lắm trớ trêu
Người xài không hết kẻ nhiềù khổ đeo
Xót thương bao cảnh đói nghèo
Trẻ con thân khổ chèo queo bên đường
Nhìn bao nghịch cảnh thảm thương
Ở bên vệ đường lấy cát che thân
Thương trẻ nghèo đói cô bần
Người sang có xót kẻ gần bên ta
Ngọc ngà cao qúi tiền là
Lót thảm để mà cuộc sống cao sang
Có hay lắm cảnh lầm than
Cơm áo không đủ đang còn bơ vơ...
**12*06*15**
..MỘNG THƯỜNG..
Số kiếp lầm than của con người
Bụng kia đói lắm ắt phải bươi
Nhìn bao thống khổ mà chua xót
Bao cảnh giàu sang sung sướng cười
Có biết cho chăng cảnh bần hèn
Cuộc sống đói nghèo phải đua chen
Cơm không đủ ấm lòng ....nhà không có
Đấp cát qua ngày ấm thân hèn
Có phải taọ hóa đã triêu ngươi
Nghiệp chướng cũng thế không nhầm người
Ta mau tỉnh thức đời còn sáng
Qủa báo bây chừ chẳng để ..rơi..
Cuộc sống đau khổ của người đời
Cơm còn chưa ấm ..đói người ơi
Tấm thân rách rưới nhà không có
Cơm vụn qua ngày.. đầu đội trời...
Mồ côi phận hẩm phải lang thang
Đói rách cô đơn cảnh bần hàn
Phù du một kiếp đời đen tối
Tủi hờn số phận lắm phủ phàng
Trời cao có thấu cảnh đời con
Thân nghèo đói rách đến hao mòn
Tấm thân gầy yếu giơ xương xóc
Cơm cặn qua ngày đến heó hon
Mạc vận nên đời khó đổi thay
Tai bay họa gởi đã an bài
Phận nghèo gặp eo xèo muôn kiếp
Nào đâu có dịp để thoát eo
Tích lủy lâu đời mới được sang
Gặp cảnh nghèo đói phải ngó ngàn
Sớt chia cơm áo đôi đồng lẻ
Để dành công đức tâm được an..
Giàu sang cũng phải cày bừa
Còn không hưởng phước của thừa mẹ cha
Sống sao cho phải mới là
Để dành phước đức ông cha của mình
Hãy nên chia sẻ chút tình
Để cho nhân loại điêu linh khó nàn
Kiếp sau được sống giàu sang
Chỉ vì vô lượng công mình đắp xây
Phận nghèo nên quá gian nan
Số kiếp phủ phàn đói khổ bằng ai
Kiếp nghèo nay đã an bài
Phước đức muốn có khó hơn lên trời
Giàu sang làm phước thảnh thơi
Nghèo ăn chưa đủ vậy thời giúp ai
Hãy mau tỉnh MỘNG lầm sai
Có ngày cũng được thới lai rạng ngời
Giàu đi du lịch phương tây
Nghèo thì ăn cháo chưa đầy bụng no
Mặt mũi đói khổ buồn xo
Muốn no muốn ấm phải lo cả đời ..
Nhìn cảnh vợ bở thấy thương
PHONG phải lên đường bó chiếu đó sao
Thương cho lữ KHÁCH anh hào
PHONG TRẦN phải chịu lao đao kiếp nầy
Số nghèo nên hẩm đó thôi
Chỉ vì hoàn cảnh lạc loài khổ chăng
Làm sao có thể sánh bằng
Tấm thân khô héo chỉ còn tấm xương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét