*** MƠ HOANG ***
*********584*******
Ước gì
Em là con sông
Đò anh..
Lướt nhẹ ...mênh mông thỏa lòng...
Cứ thế
Lặng lẻ xuôi dòng
Không cần
Bến đậu ..đục trong chẳng màng
Du thuyền
Dạo mãi lang thang
Chân trời
Góc biển ..mây ngàn của ta ..
Như thế ..
Chẳng phải ta bà
Mà đang..
Ngự chốn ..hoàng hà thiên thai
Ô kìa..
Đang tỉnh hay say
Mà sao ..
Cứ ngỡ ..lạc loài cung trăng
Đùa giỡn ..
Cùng với ..chị hằng...
Đắm chìm ..
Vào cõi giá băng ..cung trời
Ôi sao..
Cảm thấy tuyệt vời..
Bao la ..
Cảnh đẹp ...xin mời ..cùng ta ..
Đam mê ..
Một ánh trăng ngà
Thả hồn ..
Bay bổng chẳng xa không gần
Lịm rồi ..
Hình bóng giai nhân
Trong cơn ...
Mê tỉnh lâng lâng ...vì nàng
Ôi trời ..
Đang ở trần gian
Mà sao
Cứ ngỡ thiên đàng ngất ngây
Tỉnh thôi
Kẻo bị lưu đày
Về nơi
Thế́ giới không ngày không đêm..
...thơ mộng thường ..
...04..09...16...
Anh đây vẫn mãi là sông
Ước gì Em sẽ là dòng nước xanh. ...
Sông Quê
Em mãi là vầng trăng thanh
In nơi đáy nước ..chẳng đành rời xa
Hòa quyện với bóng trăng ngà
Để duyên kết chặt ...thiết tha ..Không rời...
Mộng thường..
Một mình lặng lẽ canh thâu
Nhớ chuyện ngày trước thêm sầu nhện giăng..
Hiểu ra thật lý trần gian
Con người thay đổi lợi danh lắm phiền
Lặng Nhìn
Tự tại là chốn an nhiên
Một câu tỉnh thức lụy phiền chợt tan
Thân tâm thanh nhẹ mơ màng
Bao nhiêu hư ảo trần gian ...buông dần ...
Mộng thường
Ôi trời.... đang ở trần gian.
Mà sao Mộng thường mơ hoài đâu đâu.
Phải chăng MỘNG nhớ Ai sầu.
Đêm đêm không ngủ ...bạc đầu tình si.
Vần thơ lai láng bay đi.
Gửi trao tình thắm những gì trong mơ.
Du thuyền về bến mong chờ.
Cùng ai vun đắp ....
xe tơ chỉ hồng....
Viet Ct
Thôi nè ...
Mộng chẳng mơ màng ..
Dương trần ..
Là chốn dối gian ..Lạ kỳ
Vương chi...
Để lụy ..Để bi..
Để cười ..Để khóc ..có chi ...vô thường
Tuy rằng ..
Cũng phận má hường
Bản lĩnh ..
Cang trường...so ́ sánh ...nam nhi...
Chớ nghỉ..
Ta lụy ...ta si...
Chữ tình ...
Là cái thứ gì mà mê ..????
Ối trời ...
Thật quá não nề ...
Nhìn đi ..
Sẽ thấy ..thảm thê ..cõi tình ....haha..
Riêng ta ..
Vui thỏa một mình ..
Tiên bồng
TẠI thế có vinh ..không nào ..
Làm thơ ..
Thì phải chuốt trao..
Nêm thêm ...
Gia vị ngọt ngào hồn thơ...
Yêu chi ...
Cho mắt bị mờ ...
Cái đầu ...
Điên dại ...như khờ ...trên mây...
Con người ...
Chẳng phải cỏ cây ...
Ngu si ..
Mà để đọa đày xác thân
Bộ óc ..
Minh mẫn ..không đần ...
Không để ...
Thiên hạ ..rần rần ...mĩa mai ...
Làm ra ..
Bao chuyện tấu hài
Mà không ..
Hay biết mặt mày để đâu ..
Mộng thường
Mời thuyền hãy lướt trên sông
Ta đây vui thỏa mênh mông với thuyền
Chúng ta sóng nước giao duyên
Hãy mau dạo cảnh thần tiên ..đi nào ...
Mộng thường
Thuyền em cặp bến hoài mơ
Lăn tăn con sóng vỗ bờ yêu thương
Ví dầu tình bậu bốn phương
Đừng chia nam bắc vấn vương nhớ hoài
Nà xin cho hỏi có ai
Chịu nắm tay tiễn liêu trai đoạn đường.kkk
Thuong Nguyen
Cô đơn nè ...chẳng ai thương ..
Người nơi chốn cũ ...tình trường lãng quên
Bây giờ lặng lẻ mình ên
Kẻ nam người bắc ...nói lên được gì ..
Yêu nhau qua những vần thi
Cũng là ảo ảnh...tiếc gì ...buông thôi ...kkk
Mộng thường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét