Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Thứ Năm, 29 tháng 9, 2016

MƯA TIỄN BIỆT

*** MƯA TIỄN BIỆT ***
************604********
 ..tặng em troai Hoa Trệch Loại Duong...

Mưa buốt lạnh ...
Cho tâm hồn hoang dại
Đêm cũng tàn...
 Ngang trái bởi vì đâu
Tình hôm kia...
Như nước chảy qua cầu
Nay từ tạ ...
Thốt lên câu tiễn biệt
***
 Mới đây thôi ...
Tưởng chừng như tha thiết
Quấn quýt nhau  ...
Da diết sẽ chung đôi
Tròn giấc mộng ...
Mình mãi mãi không rời
Trong thoáng chốc ...
Bờ môi thành biển lệ
***
 Hỡi thế gian ...
Chữ tình đau là thế
Cớ sao còn ...
Thêu dệt để sầu thêm
Mưa đêm nay ...
Rơi rớt ở bên thềm
Có ai đó..
Sầu đêm buồn không ngủ
***
 Thôi hãy chôn ..
Dĩ vãng ..và nhắn nhủ
Ru huyệt lòng ..
Tình cũ vào lãng quên
Lối mòn kia ..
Rêu phủ vẫn không tên
Đành khép lại ...
Chỉ mình ên đếm bước ...

....thơ mộng thường ...
...18..09...16...

Tâm hồn tôi chơi vơi
Đêm khuya lạnh
Cơn mưa gỏ cửa vào nhà
Bên ngoài còn gì?
Giá buốt!
Chợt thấy đâu đây
Có ánh mắt ai
Trong lần gặp gở
Má tóc dài bở ngở
Tôi dang tay đón nhận
Khói sương!
Màn đêm cô tịch
Chưa nói gì
Ở lần hẹn cuối
Mưa vẫn rơi
Mờ bóng ai xa vời
Ôi biển thẳm trăng mờ soi cuối bải
Gió xoay chiều se sắt gọi mùa đông
Mong manh thay con sóng giửa dòng
Tàn thu vương chút nắng hồng chưa phai
Viết bài thơ thức trắng đêm dài
Ngàn lời chưa nói
Mưa vẫn ..rơi ..rơi
Ơi!  hởi người ơi...

 NHU ĐẠO GIA. 17-09-16

Mưa thanh thản ..cứ rơi ..
Cảnh đời tôi tan tác
Gió ngoài kia xào xạt
Rủ hồn ai đi hoang  ..lang thang ..
Bài thơ tình lãng mạn
Lai láng giữa canh tàn
Cung đàn thôi lỗi nhịp
Tơ lòng đượm chứa chan ..vội vàng...
Về đâu với đại ngàn
Rừng sâu đồi gió hú
Chim cú gọi kêu vang
Bản tình ca giờ lẻ bạn ...nát tan ...
Ta về đâu ..ngao ngán..
Niềm tin chốn địa đàng
Biệt sầu vùi năm tháng
Cõi lòng đành dở dang ...trái ngang ...

....MỘNG THƯỜNG...

Mưa tiễn biệt rửa lòng ta thanh thản
Tình u buồn có đáng để đau thương
Người đã đi còn gì để tơ vương
Ta đón nhận giọt mưa rơi trên mắt

Dinh Dung Pham

Mưa trút mãi canh tàn tiễn biệt
Tình sao buồn tha thiết cũng rời
Nhìn kia những ánh sao rơi
Cũng đành tắt lịm chân trời ..của nhau ...

...MỘNG THƯỜNG...

Tang thương cảnh ấy vô thường
Người đi kẻ ở đoạn trường lắm thay
Con trẻ lệ đổ canh dài
Vợ thì xa nẽo ..dậm dài ..tha phương ...

MỘNG THƯỜNG...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét