*** CẢNH TRẦN ***
****424**************
Cảnh khổ trần gian chẳng phải vừa
Gian tà , dối trá , nghĩ voan thưa..
Nghiệp kia sẽ đến ai nào lựa
Ngửa cổ kêu trời ...Có khổ chưa..?
Cảnh giới kêu gào khắp mọi nơi
Người đau , kẻ bệnh , khóc thành lời ..
Gieo chi nghiệp báo rồi than trách
Phật đã không thương..oán cả trời..
Chẳng oán người ơi phải sửa thôi
Trồng chi gặt ấy đã định rồi
Oan khiên thuở trước đà gây tội
Nhận lấy thân nầy quả gấp đôi
...thơ mộng thường...
...23..03..16...
phật cũng chẳng thương kể cả trời
chỉ mình lấy đức thắng thế thôi
nhân sinh rèn luyện luôn tu dưỡng
thể lực càng tăng đẹp tuyệt vời
...Nguyễn Đình xá..
Phật thánh nào thương bởi gian tà
Người lành ít quá chỉ có ma
Tu bằng miệng lưỡi thua loài ..ngạ. ( qủy)
Đến chết không chừa quả xót xa
...Mộng thường ..
Mộng Thường Sơn Trang
Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2016
GA CHIỀU
*** GA CHIỀU ***
****422**********
Em lặng bước một mình trên ga vắng
Nỗi u buồn quằn nặng đếm thời gian
Nhìn sân ga nuối tiếc quá muộn màng
Đôi chân mỏi..miên mang trong chờ đợi
Sầu lẻ bóng người xưa xa tầm với
Nét u hoài người hỡi nào có hay
Đơn phương cô quạnh.. úa rũ hình hài
Tàu rời bến..mãi say đường rây lạ
Ở chốn nầy cố quên là nghiệt ngã
Nỡ sao đành ga lạ tàu vẫn đi
Lối cũ xưa ai cứ mãi ôm ghì
Đường ga nọ có chi mà luyến tiếc
...thơ mộng thường...
...22..03..16...
SÂN GA BUỒN
Anh về đây trên lối mòn năm cũ
Nơi kỷ niệm một thời phủ rêu phong
Biết bây giờ em còn nhớ tôi không
Người thuở ấy mang trong lòng sầu khổ
Anh về đây nơi con đường bé nhỏ
Sân ga buồn vẫn còn đó thân quen
Ngỡ hôm nào khi còn nắm tay em
Tim bồi hồi rung lên từng nhịp đập
Anh về đây tìm lại bao ước mộng
Quá khứ buồn lắng đọng mãi trong tim
Kẻ cô đơn hoang hoải giữa màn đêm
Bước lang thang kiếm tìm về dĩ vãng
Anh về đây khi tóc xanh điểm trắng
Bờ vai gầy còn nặng gánh mưu sinh
Tìm trong tim chút cảm giác yên bình
Bên kỷ niệm mối tình đầu dang dở......
..My thảo..
...GA BUỒN....
Giờ đành ôm kỷ niệm buồn dang dở
Khóc hay cười duyên nợ cũng lìa xa
Hãy cố quên khi tiếng nấc nhạt nhòa
Đành cách trở ga chiều.. nay quạnh quẻ
Chuyện tình xưa kể từ nay quên nhé
Hết u hoài lặng lẻ kiếp phù du
Đã cùng nhau bên những dốc sương mù
Lời hẹn đó thiên thu mình vẫn nhớ
Giờ đớn đau khóc cho người tình lỡ
Chuyến ga chiều trắc trở ...chuyện tình ta
Người cố quên ta cay đắng chan hòa
Tạm biệt nhé sân ga ...ta rời bước
..Mộng thường ...
..KIẾP GA BUỒN..
Phút xao lòng như bất chợt hiện ra
Thương cho kẻ đứng chờ đêm ga vắng
Dõi tàu đi mà nghe hồn chết lặng.
Ngẫm đời mình tựa như kiếp sân ga.
Tiễn người đi...chỉ còn lại... mình ta
Ôm ảo tưởng rồi đợi chờ khắc khoải
Rồi lặng thầm nghe lệ đắng bờ môi
Kiếp ga buồn..tàu ghé bến ..rồi đi
..Huong Minh
...CHUYẾN TÀU XA..?
Tàu đã xa sao lòng ta mãi nhớ
Sân ga buồn nức nở lệ dầm chan
Yêu thương chi cay đắng quá muộn màng
Hồn chết lịm ngỡ ngàng chiều tiễn biệt
Mới hôm nào đã cùng nhau tha thiết
Nay chợt sầu ôm riết mảnh tình riêng
Cũng muốn quên trút cạn những ưu phiền
là dĩ vãng ...chẳng duyên ...đành cách trở
....Mộng thường ....
..LẠC BƯỚC SÂN GA..
Em lạc bước giữa sân ga lạnh vắng
Nét u hoài quằn nặng bởi thời gian
Anh ra đi mang nuối tiếc giữa hôn hoàng
Tình thuở ấy trái ngang là cõi nhớ
Mãi vấn vương một chuyện tình dang dở
Chuyến ga chiều gặp gỡ để rồi xa
Đã cho nhau kỷ niệm chẳng phai nhòa
Ghi khắc mãi ngày ta cùng hẹn ước
Còn đâu nửa gẩy nhịp cầu ô thước
Ngưu lang giờ cất bước giữa trùng khơi
Chức nữ đau.. nức nở ..cả một đời
Lưu luyến mãi người ơi ..bao truyền thuyết
....Mộng thường ..
****422**********
Em lặng bước một mình trên ga vắng
Nỗi u buồn quằn nặng đếm thời gian
Nhìn sân ga nuối tiếc quá muộn màng
Đôi chân mỏi..miên mang trong chờ đợi
Sầu lẻ bóng người xưa xa tầm với
Nét u hoài người hỡi nào có hay
Đơn phương cô quạnh.. úa rũ hình hài
Tàu rời bến..mãi say đường rây lạ
Ở chốn nầy cố quên là nghiệt ngã
Nỡ sao đành ga lạ tàu vẫn đi
Lối cũ xưa ai cứ mãi ôm ghì
Đường ga nọ có chi mà luyến tiếc
...thơ mộng thường...
...22..03..16...
SÂN GA BUỒN
Anh về đây trên lối mòn năm cũ
Nơi kỷ niệm một thời phủ rêu phong
Biết bây giờ em còn nhớ tôi không
Người thuở ấy mang trong lòng sầu khổ
Anh về đây nơi con đường bé nhỏ
Sân ga buồn vẫn còn đó thân quen
Ngỡ hôm nào khi còn nắm tay em
Tim bồi hồi rung lên từng nhịp đập
Anh về đây tìm lại bao ước mộng
Quá khứ buồn lắng đọng mãi trong tim
Kẻ cô đơn hoang hoải giữa màn đêm
Bước lang thang kiếm tìm về dĩ vãng
Anh về đây khi tóc xanh điểm trắng
Bờ vai gầy còn nặng gánh mưu sinh
Tìm trong tim chút cảm giác yên bình
Bên kỷ niệm mối tình đầu dang dở......
..My thảo..
...GA BUỒN....
Giờ đành ôm kỷ niệm buồn dang dở
Khóc hay cười duyên nợ cũng lìa xa
Hãy cố quên khi tiếng nấc nhạt nhòa
Đành cách trở ga chiều.. nay quạnh quẻ
Chuyện tình xưa kể từ nay quên nhé
Hết u hoài lặng lẻ kiếp phù du
Đã cùng nhau bên những dốc sương mù
Lời hẹn đó thiên thu mình vẫn nhớ
Giờ đớn đau khóc cho người tình lỡ
Chuyến ga chiều trắc trở ...chuyện tình ta
Người cố quên ta cay đắng chan hòa
Tạm biệt nhé sân ga ...ta rời bước
..Mộng thường ...
..KIẾP GA BUỒN..
Phút xao lòng như bất chợt hiện ra
Thương cho kẻ đứng chờ đêm ga vắng
Dõi tàu đi mà nghe hồn chết lặng.
Ngẫm đời mình tựa như kiếp sân ga.
Tiễn người đi...chỉ còn lại... mình ta
Ôm ảo tưởng rồi đợi chờ khắc khoải
Rồi lặng thầm nghe lệ đắng bờ môi
Kiếp ga buồn..tàu ghé bến ..rồi đi
..Huong Minh
...CHUYẾN TÀU XA..?
Tàu đã xa sao lòng ta mãi nhớ
Sân ga buồn nức nở lệ dầm chan
Yêu thương chi cay đắng quá muộn màng
Hồn chết lịm ngỡ ngàng chiều tiễn biệt
Mới hôm nào đã cùng nhau tha thiết
Nay chợt sầu ôm riết mảnh tình riêng
Cũng muốn quên trút cạn những ưu phiền
là dĩ vãng ...chẳng duyên ...đành cách trở
....Mộng thường ....
..LẠC BƯỚC SÂN GA..
Em lạc bước giữa sân ga lạnh vắng
Nét u hoài quằn nặng bởi thời gian
Anh ra đi mang nuối tiếc giữa hôn hoàng
Tình thuở ấy trái ngang là cõi nhớ
Mãi vấn vương một chuyện tình dang dở
Chuyến ga chiều gặp gỡ để rồi xa
Đã cho nhau kỷ niệm chẳng phai nhòa
Ghi khắc mãi ngày ta cùng hẹn ước
Còn đâu nửa gẩy nhịp cầu ô thước
Ngưu lang giờ cất bước giữa trùng khơi
Chức nữ đau.. nức nở ..cả một đời
Lưu luyến mãi người ơi ..bao truyền thuyết
....Mộng thường ..
LÀNG TÔI
*** LÀNG TÔI ***
****420**********
Đường quê rợp bóng tre xanh
Nắng vàng dịu mát chim oanh vui đùa
Đâu rồi cái thuở dầm mưa
Cùng nhau dệt mộng giữa trưa nắng hè
Chim chuyền nhảy nhót nhành tre
Thoảng trong tiếng gió nghe sao lạnh người
Làm sao có thể buông lơi
Làng tôi đẹp thế cả đời không quên
...thơ mộng thường ...
...26..03...16...
Làng tôi ,làng em cũng giống nhau nhỉ ,
Có lũy tre xanh,có chim vàng Anh,
Có con Sáo nhỏ nó hót thanh thanh ,
Chúng ta yêu lũy tre xanh,
Yêu làng ,yêu nước ,yêu luôn Mộng Thường !
Son Nguyen
Làng tôi có lũy tre xanh
Có con sáo sậu đậu cành véo von
Tre giờ phố thị không còn
Chỉ là ký ức đầu non núi rừng
Mộng thường
****420**********
Đường quê rợp bóng tre xanh
Nắng vàng dịu mát chim oanh vui đùa
Đâu rồi cái thuở dầm mưa
Cùng nhau dệt mộng giữa trưa nắng hè
Chim chuyền nhảy nhót nhành tre
Thoảng trong tiếng gió nghe sao lạnh người
Làm sao có thể buông lơi
Làng tôi đẹp thế cả đời không quên
...thơ mộng thường ...
...26..03...16...
Làng tôi ,làng em cũng giống nhau nhỉ ,
Có lũy tre xanh,có chim vàng Anh,
Có con Sáo nhỏ nó hót thanh thanh ,
Chúng ta yêu lũy tre xanh,
Yêu làng ,yêu nước ,yêu luôn Mộng Thường !
Son Nguyen
Làng tôi có lũy tre xanh
Có con sáo sậu đậu cành véo von
Tre giờ phố thị không còn
Chỉ là ký ức đầu non núi rừng
Mộng thường
MẸ & CON
*** MẸ & CON ***
*****417**********
Chính tháng cưu mang đủ tạng hài
Bao ngày nặng dạ nghén vì thai
Hằng đêm vất vả nào lo ngại
Ước vọng con khờ..gái hoặc trai ..
Dẫu gái hay trai cũng tuyệt vời
Con là tất cả mệt nào ngơi
Nhìn con chóng lớn lòng hồ hởi
Khổ nhọc gian nan chẳng thốt lời..
...thơ mộng thường ...
...20..03 ...16...
Công cha nghĩa mẹ nặng quằn
Làm con chữ hiếu nhọc nhằn gian lao
Lời ru của mẹ ngọt ngào
Suốt đời không thể quên sao ân tình
*****417**********
Chính tháng cưu mang đủ tạng hài
Bao ngày nặng dạ nghén vì thai
Hằng đêm vất vả nào lo ngại
Ước vọng con khờ..gái hoặc trai ..
Dẫu gái hay trai cũng tuyệt vời
Con là tất cả mệt nào ngơi
Nhìn con chóng lớn lòng hồ hởi
Khổ nhọc gian nan chẳng thốt lời..
...thơ mộng thường ...
...20..03 ...16...
Công cha nghĩa mẹ nặng quằn
Làm con chữ hiếu nhọc nhằn gian lao
Lời ru của mẹ ngọt ngào
Suốt đời không thể quên sao ân tình
THÁNG TƯ NHÉ
*** tháng tư nhé !..***
****421 ***************
Tháng ba không kịp em về
Anh à đợi nhé...cận kề Tháng tư
Nơi đây em bận rối nhừ
Nhớ anh nhiều lắm lệ dư gối nằm
Thân em là kiếp con tằm
Nhả tơ dệt kén, âm thầm nhớ anh
Đôi ta như yến với oanh
Lượn chân trời lạ dệt thành thơ ca
Anh là bướm em là hoa
Chia vầng nhật nguyệt sáng lòa từng đêm
Cùng nhau say khước môi mềm
Tháng tư anh nhé ..!..ngọt êm tình mình ..
...thơ mộng thường...
...22..03...16...
Tháng tư em đã về rồi
Chúng mình hai đứa nên đôi...nhé chàng ..
Hai ta như phụng với loan
Lượn chân trời mộng nhân gian...ai bằng
Đêm đêm ta dạo ngắm trăng
Thỏa tình hai đứa cuội hằng...bên nhau
Cùng thiếp ước mộng hôm nào
Dệt thơ tình ái xuyến xao....cõi trần
Thiếp là tuyệt thế giai nhân
Chàng là tài tử muôn phần... đẹp trai
Từ nay ta sẽ sánh vai
Uyên ương hồ điệp trai tài ...gái xinh..
Mộng thường ...
Anh à em đã về đây
Chúng ta hai đứa rồng mây thỏa tình
Anh là chú rể đẹp xinh
Em cô dâu trẻ đôi mình sánh vai
...Mộng thường ..
NHỚ EM
Tiếng gà gáy vọng vào đêm
Sương khuya giăng kín ướt mềm bờ vai
Thẩn thơ ánh mắt u hoài
Chòm sao ngơ ngẩn nấp ngoài mái hiên
Tháng tư thơm ngát môi mềm
Xa xăm kết những nỗi niềm thêm yêu
Trắng trong thanh khiết nuột nà
Dịu dàng ánh mắt tình ta vơi đầy
Tháng tư về nỗi nhớ thương
Vấn vương vương vấn đợi chờ bâng khuâng
Tháng tư anh tiếc một điều
Alaska Valdez mong nhớ gọi thầm Mộng Thường...( Tên Em )
Alaska Valdez
Thảo My
Tháng tư hai tiếng thân yêu
Cũng như mời gọi những điều nhớ thương
Thiếp đi muôn nẽo đoạn trường
Ở nơi đất khách vấn vương bóng chàng
Thiếp về sao chẳng thấy sang
Nơi đâu biền biệt vội vàng nở sao
Tháng ba cũng vội qua mau
Để bao luyến tiếc nghẹn ngào chàng ơi
Giờ đây lặng lẻ trong đời
Trông về phương ấy lệ vơi ít nhiều
Thiếp giờ một bóng cô liêu
Gối chăn lạnh lẽo để chiều chợt buông
...Mộng thường ...
****421 ***************
Tháng ba không kịp em về
Anh à đợi nhé...cận kề Tháng tư
Nơi đây em bận rối nhừ
Nhớ anh nhiều lắm lệ dư gối nằm
Thân em là kiếp con tằm
Nhả tơ dệt kén, âm thầm nhớ anh
Đôi ta như yến với oanh
Lượn chân trời lạ dệt thành thơ ca
Anh là bướm em là hoa
Chia vầng nhật nguyệt sáng lòa từng đêm
Cùng nhau say khước môi mềm
Tháng tư anh nhé ..!..ngọt êm tình mình ..
...thơ mộng thường...
...22..03...16...
Tháng tư em đã về rồi
Chúng mình hai đứa nên đôi...nhé chàng ..
Hai ta như phụng với loan
Lượn chân trời mộng nhân gian...ai bằng
Đêm đêm ta dạo ngắm trăng
Thỏa tình hai đứa cuội hằng...bên nhau
Cùng thiếp ước mộng hôm nào
Dệt thơ tình ái xuyến xao....cõi trần
Thiếp là tuyệt thế giai nhân
Chàng là tài tử muôn phần... đẹp trai
Từ nay ta sẽ sánh vai
Uyên ương hồ điệp trai tài ...gái xinh..
Mộng thường ...
Anh à em đã về đây
Chúng ta hai đứa rồng mây thỏa tình
Anh là chú rể đẹp xinh
Em cô dâu trẻ đôi mình sánh vai
...Mộng thường ..
NHỚ EM
Tiếng gà gáy vọng vào đêm
Sương khuya giăng kín ướt mềm bờ vai
Thẩn thơ ánh mắt u hoài
Chòm sao ngơ ngẩn nấp ngoài mái hiên
Tháng tư thơm ngát môi mềm
Xa xăm kết những nỗi niềm thêm yêu
Trắng trong thanh khiết nuột nà
Dịu dàng ánh mắt tình ta vơi đầy
Tháng tư về nỗi nhớ thương
Vấn vương vương vấn đợi chờ bâng khuâng
Tháng tư anh tiếc một điều
Alaska Valdez mong nhớ gọi thầm Mộng Thường...( Tên Em )
Alaska Valdez
Thảo My
Tháng tư hai tiếng thân yêu
Cũng như mời gọi những điều nhớ thương
Thiếp đi muôn nẽo đoạn trường
Ở nơi đất khách vấn vương bóng chàng
Thiếp về sao chẳng thấy sang
Nơi đâu biền biệt vội vàng nở sao
Tháng ba cũng vội qua mau
Để bao luyến tiếc nghẹn ngào chàng ơi
Giờ đây lặng lẻ trong đời
Trông về phương ấy lệ vơi ít nhiều
Thiếp giờ một bóng cô liêu
Gối chăn lạnh lẽo để chiều chợt buông
...Mộng thường ...
DU TỬ TÌNH CA
***DU TỬ TÌNH CA ***
****403****************
....01..04..nha mộng thường tào lao một xí hen các bạn ai muốn chém thì ra tay hen mộng thường chuẩn bị võ khí rồi hen
Du tử chàng ơi..kiếp gió sương
Thiếp đây thiếu phụ tủi canh trường
Đường mưa ngập lối..Người mỗi hướng
Lặng lẻ nơi nầy rũ phấn hương...
Mỗi dấu chân chàng xao xuyến mãi
Âm thầm nỗi nhớ thiếp nào phai
Chàng vui ong bướm đời hoang dại
Du tử ngày nào gió thoảng bay
Lãng tử người ơi thiếp nhớ chàng
Bao ngày cách trở hỡi tình lang
Chim bao thiếp nhớ chàng vô hạn ( nằm mộng )
Có thấu tình chăng vậy hỡi chàng
....thơ mộng thường.....
...11..03...16...
Chị yêu
Bánh. Xe lãng tử lăn rồi
Mà tôi còn đứng trông người ra đi
Mập mờ gió bụi đường thi
Tháng tư ngày cá khắc ghi chuyện tình....
Hi hi vui nhiều nha chị yêu
Lặng Lẻ Thầm
Lãng tử xa rồi đã quá xa
Tim tôi cũng vỡ nát... rồi nà...
Giờ đây rĩ máu lòng đau quá
Có sót thương đừng ném đá nha...haha...
Mộng thường
Lãng tử thoải mái ra đi
Ở nhà gạch đá lượm xây cất lầu
Xây luôn hồ cá chờ nhau
Đợi chàng lãng tử quay đầu nhậu cá .....kkk
Lặng lẻ Thầm
Lãng tử anh yêu hãy cứ đi
Em đây chẳng tiếc có mong gì
Chờ cho gạch đá xây gần đủ
Thiếp sẽ mời chàng nhả vần thi ...
Mộng thường
Có mộng thì em hãy..mộng quàng
Phong trần sẽ chịu kiếp tình lang
Đời vui biết mấy khi loàng quảng
Có chịu thì theo chớ đá chàng kkk...
Lãng Lãng Phong Trần
Thiếp một đời yêu chỉ có chàng
Nên giờ ác mộng hỡi tình lang
Ra đi nở để buồn lai láng
Nức nở tàn canh bởi nhớ chàng huhu ...
nhớ quá làm sao biết ngỏ tìm
Giờ đành cắt bỏ một con tim..
Ai xin thiếp biếu làm kỷ niệm
Để đó nhìn vui khỏi phải tìm nè...hi
Mộng thường
****403****************
....01..04..nha mộng thường tào lao một xí hen các bạn ai muốn chém thì ra tay hen mộng thường chuẩn bị võ khí rồi hen
Du tử chàng ơi..kiếp gió sương
Thiếp đây thiếu phụ tủi canh trường
Đường mưa ngập lối..Người mỗi hướng
Lặng lẻ nơi nầy rũ phấn hương...
Mỗi dấu chân chàng xao xuyến mãi
Âm thầm nỗi nhớ thiếp nào phai
Chàng vui ong bướm đời hoang dại
Du tử ngày nào gió thoảng bay
Lãng tử người ơi thiếp nhớ chàng
Bao ngày cách trở hỡi tình lang
Chim bao thiếp nhớ chàng vô hạn ( nằm mộng )
Có thấu tình chăng vậy hỡi chàng
....thơ mộng thường.....
...11..03...16...
Chị yêu
Bánh. Xe lãng tử lăn rồi
Mà tôi còn đứng trông người ra đi
Mập mờ gió bụi đường thi
Tháng tư ngày cá khắc ghi chuyện tình....
Hi hi vui nhiều nha chị yêu
Lặng Lẻ Thầm
Lãng tử xa rồi đã quá xa
Tim tôi cũng vỡ nát... rồi nà...
Giờ đây rĩ máu lòng đau quá
Có sót thương đừng ném đá nha...haha...
Mộng thường
Lãng tử thoải mái ra đi
Ở nhà gạch đá lượm xây cất lầu
Xây luôn hồ cá chờ nhau
Đợi chàng lãng tử quay đầu nhậu cá .....kkk
Lặng lẻ Thầm
Lãng tử anh yêu hãy cứ đi
Em đây chẳng tiếc có mong gì
Chờ cho gạch đá xây gần đủ
Thiếp sẽ mời chàng nhả vần thi ...
Mộng thường
Có mộng thì em hãy..mộng quàng
Phong trần sẽ chịu kiếp tình lang
Đời vui biết mấy khi loàng quảng
Có chịu thì theo chớ đá chàng kkk...
Lãng Lãng Phong Trần
Thiếp một đời yêu chỉ có chàng
Nên giờ ác mộng hỡi tình lang
Ra đi nở để buồn lai láng
Nức nở tàn canh bởi nhớ chàng huhu ...
nhớ quá làm sao biết ngỏ tìm
Giờ đành cắt bỏ một con tim..
Ai xin thiếp biếu làm kỷ niệm
Để đó nhìn vui khỏi phải tìm nè...hi
Mộng thường
VẾT XƯỚT
*** VẾT XƯỚT ***
****434***********
Làn sương mỏng phủ trùm lên nỗi nhớ
Dáng hao gầy nặng nợ kiếp phù sa
Mãi lâng lâng với cay đắng nhạt nhòa
Tình đơn lẻ thoáng qua đời thêm lạnh
Bởi mây trôi nơi phương trời hiu quạnh
Chợt u hoài xa lánh chuyện trần gian
Gió thoảng thôi trong phúc chốc vội vàng
Là vết xướt bẻ bàng cho số phận
Hãy buông trôi biển trời là vô tận
Con sóng nào vướng bận đá hoài đau
Ốc bơ vơ bên bờ cát dạt dào
Ôi....cõi vắng nôn nao lòng lữ khách
...thơ mộng thường ...
...28..03...16..
Mãi đơn côi bởi số phận bẻ bàng
Tình lữ khách sang ngang rời cõi ái
Hãy ra đi mang những gì còn lại
Kết cuộc tình hoang dại chỉ sầu dâng
Tình đôi ta thuở ấy thật trong ngần
Giờ ly biệt cuối chân trời hiu quạnh
Ở nơi xa người có nghe lòng lạnh
Gửi chút tình hạnh phúc chốn trời xa
Mộng thường
****434***********
Làn sương mỏng phủ trùm lên nỗi nhớ
Dáng hao gầy nặng nợ kiếp phù sa
Mãi lâng lâng với cay đắng nhạt nhòa
Tình đơn lẻ thoáng qua đời thêm lạnh
Bởi mây trôi nơi phương trời hiu quạnh
Chợt u hoài xa lánh chuyện trần gian
Gió thoảng thôi trong phúc chốc vội vàng
Là vết xướt bẻ bàng cho số phận
Hãy buông trôi biển trời là vô tận
Con sóng nào vướng bận đá hoài đau
Ốc bơ vơ bên bờ cát dạt dào
Ôi....cõi vắng nôn nao lòng lữ khách
...thơ mộng thường ...
...28..03...16..
Mãi đơn côi bởi số phận bẻ bàng
Tình lữ khách sang ngang rời cõi ái
Hãy ra đi mang những gì còn lại
Kết cuộc tình hoang dại chỉ sầu dâng
Tình đôi ta thuở ấy thật trong ngần
Giờ ly biệt cuối chân trời hiu quạnh
Ở nơi xa người có nghe lòng lạnh
Gửi chút tình hạnh phúc chốn trời xa
Mộng thường
NHỚ TRĂNG
*** NHỚ TRĂNG ***
*****434************
Buốt lòng trăng rụng biển khơi
Nhặt bao ký ức đánh rơi giọt sầu
Trăng buồn in bóng biển sâu
Trách oan nhành liễu bên cầu lã lơi
Nhớ trăng nên dạ rối bời
Gởi vầng nhật nguyệt bao lời thủy chung
Nhớ hôm sánh bước trùng phùng
Nay đành vội vã não nùng đời nhau
Trăng treo nẽo ái phai màu
Chếch ngang sườn núi mà xao xuyến lòng
Hoàng hôn ngã xuống đợi mong
Gởi ai một chút nỗi lòng nhớ trăng
...thơ mộng thường...
..30..03...16...
Trăng treo nẽo ái phai màu
Chếch ngang sườn núi mà xao xuyến lòng
Hoàng hôn ngã xuống đợi mong
Gởi ai một chút nỗi lòng nhớ trăng (thơ Mộng Thường)(Thích!)
Mien Thao Vu
Ấy gởi cho tôi nổi nhớ mong
Đời vui phấn khởi ở trong lòng
Trăng chia một nửa ru vào mộng
Ngã xuống hoàng hôn có đợi không...
Mộng thường
*****434************
Buốt lòng trăng rụng biển khơi
Nhặt bao ký ức đánh rơi giọt sầu
Trăng buồn in bóng biển sâu
Trách oan nhành liễu bên cầu lã lơi
Nhớ trăng nên dạ rối bời
Gởi vầng nhật nguyệt bao lời thủy chung
Nhớ hôm sánh bước trùng phùng
Nay đành vội vã não nùng đời nhau
Trăng treo nẽo ái phai màu
Chếch ngang sườn núi mà xao xuyến lòng
Hoàng hôn ngã xuống đợi mong
Gởi ai một chút nỗi lòng nhớ trăng
...thơ mộng thường...
..30..03...16...
Trăng treo nẽo ái phai màu
Chếch ngang sườn núi mà xao xuyến lòng
Hoàng hôn ngã xuống đợi mong
Gởi ai một chút nỗi lòng nhớ trăng (thơ Mộng Thường)(Thích!)
Mien Thao Vu
Ấy gởi cho tôi nổi nhớ mong
Đời vui phấn khởi ở trong lòng
Trăng chia một nửa ru vào mộng
Ngã xuống hoàng hôn có đợi không...
Mộng thường
LỀU TRANH
*** LỀU TRANH ***
****435************
cũng chỉ lều tranh một túp nè
Nhà lầu ..sang kệ ..chớ ganh nghe..
Đời ta tự tại..mà an nhé..!
Mái lá lòng vui cũng ấm nhe
Sấu đẹp ừ sao...khác chữ gì..?
Giàu mà át ..tệ..cũng bỏ đi..
Nghèo nhưng đức độ lòng chung thủy
Đẹp sấu răn đời chớ thị phi
..thơ mộng thường
....30...03..16
Một mái nhà tranh cũng ở nè
Cho dù nắng,giột chớ buồn nghe
Cùng nhau hạnh phúc là vui nhé
Nghĩa nặng ân tình hãy nhớ nhe!
Bạc phước giàu sang có được gì?
Không tình lạnh lẽo cũng buồn đi
Người không giữ được lòng chung thủy
Để lại cho đời tiếng thị phi
..Dương Hải triều..
Vách đất nhà tranh để chở che
Dù sao hạnh phúc sớm trưa nè
Người ơi mắm muối lòng an nhé
Cõi tạm nồng nàn dưới lũy tre
Chấp nhận nên đời sẽ rất vui
Cho đi tất cả chớ ngậm ngùi
Đời an bóng tối xua buồn tủi
Thế sự tình đời hãy cố vui
...mộng thường ..
:(sấu):này để nấu canh chua
Xấu kia tốt nết vẫn ưa bình thường
Tỷ ra chợ mua ký đường
Đem ngâm với sấu mùi hương tuyệt vời
Bao giờ có dịp vào chơi
Tỷ cho tý đá thảnh thơi đệ dùng....hihi
Tùng Lê
Sấu kia chua lét chua nè
Nấu canh có thể mà le lưỡi dài
Chưa chi đã sợ sấu giai
Sài gòn có nước hoa nhài khỏi no... hen...
Uống vào ắt sẽ phải lo
Về đến hà lội ...chắc bò luôn hen...kkk
...Mộng thường ...
****435************
cũng chỉ lều tranh một túp nè
Nhà lầu ..sang kệ ..chớ ganh nghe..
Đời ta tự tại..mà an nhé..!
Mái lá lòng vui cũng ấm nhe
Sấu đẹp ừ sao...khác chữ gì..?
Giàu mà át ..tệ..cũng bỏ đi..
Nghèo nhưng đức độ lòng chung thủy
Đẹp sấu răn đời chớ thị phi
..thơ mộng thường
....30...03..16
Một mái nhà tranh cũng ở nè
Cho dù nắng,giột chớ buồn nghe
Cùng nhau hạnh phúc là vui nhé
Nghĩa nặng ân tình hãy nhớ nhe!
Bạc phước giàu sang có được gì?
Không tình lạnh lẽo cũng buồn đi
Người không giữ được lòng chung thủy
Để lại cho đời tiếng thị phi
..Dương Hải triều..
Vách đất nhà tranh để chở che
Dù sao hạnh phúc sớm trưa nè
Người ơi mắm muối lòng an nhé
Cõi tạm nồng nàn dưới lũy tre
Chấp nhận nên đời sẽ rất vui
Cho đi tất cả chớ ngậm ngùi
Đời an bóng tối xua buồn tủi
Thế sự tình đời hãy cố vui
...mộng thường ..
:(sấu):này để nấu canh chua
Xấu kia tốt nết vẫn ưa bình thường
Tỷ ra chợ mua ký đường
Đem ngâm với sấu mùi hương tuyệt vời
Bao giờ có dịp vào chơi
Tỷ cho tý đá thảnh thơi đệ dùng....hihi
Tùng Lê
Sấu kia chua lét chua nè
Nấu canh có thể mà le lưỡi dài
Chưa chi đã sợ sấu giai
Sài gòn có nước hoa nhài khỏi no... hen...
Uống vào ắt sẽ phải lo
Về đến hà lội ...chắc bò luôn hen...kkk
...Mộng thường ...
CHẲNG THẸN
*** CHẲNG THẸN ***
****433**************
Tự sướng thôi mà chớ vội khen
Tâm kia sấu đẹp phải dủa rèn
Hồn kia sáng lạng lòng không thẹn
Đạo đức con người chớ nhỏ nhen
Rạng rỡ hồng tươi tợ đóa sen
Làm người cố sống chẳng thấp hèn
Bên nhau thấu hiểu tình nguyên vẹn
Vấy bẩn gần bùn chớ thấm đen
...thơ mộng thường...
...26,...03..16...
Vợ là tất cả ước mơ
Vợ là cả những vần thơ vơi đầy
Vợ là một chút men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng
Vợ là đồng lúa mênh mông
Vợ là hoa hậu để chồng mê say
Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sỹ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ vợ là hoa
Vợ là chổi biếc vợ là mùa xuân
Vợ là bông tuyết trắng ngần
Vợ là điều sáo trăng ngân đêm dài
Vợ là duyên thắm không phai
Vợ là cả một gia tài bao la
Vợ là cô tấm nết na
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông
Vợ là chỗ dựa của chồng
Xin ai đừng nói vợ không là gì...
Phạm Thuấn
Vợ là tất cả phải không
Vợ luôn chăm xóc cho chồng ngày đêm
Vợ là cô tấm dịu êm
Vợ là thi sĩ dệt mềm câu thơ
Vợ là chổ dựa chồng chờ
Vợ là hoa thắm ngẩn ngơ bao người
Vợ là tất cả nụ cười
Vợ mang nồng ấm niềm vui cho chồng
Vợ là tất cả phải không ?
Bạn tả hết roài
..Mộng thường...
****433**************
Tự sướng thôi mà chớ vội khen
Tâm kia sấu đẹp phải dủa rèn
Hồn kia sáng lạng lòng không thẹn
Đạo đức con người chớ nhỏ nhen
Rạng rỡ hồng tươi tợ đóa sen
Làm người cố sống chẳng thấp hèn
Bên nhau thấu hiểu tình nguyên vẹn
Vấy bẩn gần bùn chớ thấm đen
...thơ mộng thường...
...26,...03..16...
Vợ là tất cả ước mơ
Vợ là cả những vần thơ vơi đầy
Vợ là một chút men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng
Vợ là đồng lúa mênh mông
Vợ là hoa hậu để chồng mê say
Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sỹ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ vợ là hoa
Vợ là chổi biếc vợ là mùa xuân
Vợ là bông tuyết trắng ngần
Vợ là điều sáo trăng ngân đêm dài
Vợ là duyên thắm không phai
Vợ là cả một gia tài bao la
Vợ là cô tấm nết na
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông
Vợ là chỗ dựa của chồng
Xin ai đừng nói vợ không là gì...
Phạm Thuấn
Vợ là tất cả phải không
Vợ luôn chăm xóc cho chồng ngày đêm
Vợ là cô tấm dịu êm
Vợ là thi sĩ dệt mềm câu thơ
Vợ là chổ dựa chồng chờ
Vợ là hoa thắm ngẩn ngơ bao người
Vợ là tất cả nụ cười
Vợ mang nồng ấm niềm vui cho chồng
Vợ là tất cả phải không ?
Bạn tả hết roài
..Mộng thường...
ĐÈN TÂM
*** ĐÈN TÂM ***
****432**********
Thắp ngọn đèn tâm dưới cửa thiền
Bao ngày khép ngõ bởi không duyên
Vô minh khuất lối đời nào thiện
Ảo ảnh che mờ lắm đảo điên
Vạn kiếp luân hồi vạn kiếp qua
Khiêng nhiều nghiệp báo cõi ta bà
Mang theo nặng nợ đầy gian trá
Qủa sẽ đang chờ ...chớ khóc la ..
Mở cửa lòng ra mở cửa tâm
Hồn ta tự tại thoát sai lầm
Oan khiên thuở trước buông đừng nắm
Rạng rỡ đời an ..Cõi mộng thầm ...
...thơ mộng thường...
...27..03..16...
****432**********
Thắp ngọn đèn tâm dưới cửa thiền
Bao ngày khép ngõ bởi không duyên
Vô minh khuất lối đời nào thiện
Ảo ảnh che mờ lắm đảo điên
Vạn kiếp luân hồi vạn kiếp qua
Khiêng nhiều nghiệp báo cõi ta bà
Mang theo nặng nợ đầy gian trá
Qủa sẽ đang chờ ...chớ khóc la ..
Mở cửa lòng ra mở cửa tâm
Hồn ta tự tại thoát sai lầm
Oan khiên thuở trước buông đừng nắm
Rạng rỡ đời an ..Cõi mộng thầm ...
...thơ mộng thường...
...27..03..16...
BỤI TRẦN
*** BỤI TRẦN ***
*****411**********
Lệ đắng tràn mi tủi phận ́ hồng
Trần gian hận chất bũa tầng không
Đời gieo quả đắng..hoa tàn úa...
Buốt lạnh từng cơn ...tái tê lòng ..
Bụi thế...làm sao chẳng sót cay
Rèm mi khép lại mắt u hoài
Buông đi tất cả tâm lìa ái
Lệ đã khô tràn...mặc gió lay...
...thơ mộng thường...
...16...03...16...
*****411**********
Lệ đắng tràn mi tủi phận ́ hồng
Trần gian hận chất bũa tầng không
Đời gieo quả đắng..hoa tàn úa...
Buốt lạnh từng cơn ...tái tê lòng ..
Bụi thế...làm sao chẳng sót cay
Rèm mi khép lại mắt u hoài
Buông đi tất cả tâm lìa ái
Lệ đã khô tràn...mặc gió lay...
...thơ mộng thường...
...16...03...16...
TRỐNG RỖNG
*** TRỐNG RỖNG ***
****402**************
Trống rỗng làm sao nhả ý thơ
Bao nhiêu ký ức lặng như ..vờ
Vầng trăng chẳng tỏ như mờ ảo
Trút cả tâm tình chẳng mộng mơ
Cánh nhạn chim trời xa cách trở
Vì đâu biệt nẽo ái nhòa ngơ
Mây chiều bảng lãng mang sầu nhớ
Gởi lại cho đời những áng thơ...
....thơ mộng thường ...
...10..03...16...
Bấm nhẹ phím đàn ngâm tiềng thơ
Ký ức mờ sương phủ vật vờ
Vầng trăng tròn khuyết đầy một thuở
Bên lầu vọng nguyệt gợi giấc mơ
Chim vằng nhạn thưa vì cách trở
Lạc nẻo đường thơ nên ngẩn ngơ
Điệu thức Hoài Lang gây sầu nhớ
Mầy đoạn xuân tằm một khúc tơ
...NHU ĐẠO GIA ...
16-04-16
Thoảng nhẹ đâu đây lạc phím đàn
Gieo sầu thổn thức điệu hoài lang
Tình kia đứt đoạn đời ngao ngán
Nẽo ái chôn vùi bởi trái ngang
Nguyệt đã bao lần tỏ đồi hoang
Xuân mang sắc thắm đến ngỡ ngàng
Ong vờn bướm lượn tình ai oán
Lối củ giờ đây vắng bóng nàng
....Mộng thường ...
****402**************
Trống rỗng làm sao nhả ý thơ
Bao nhiêu ký ức lặng như ..vờ
Vầng trăng chẳng tỏ như mờ ảo
Trút cả tâm tình chẳng mộng mơ
Cánh nhạn chim trời xa cách trở
Vì đâu biệt nẽo ái nhòa ngơ
Mây chiều bảng lãng mang sầu nhớ
Gởi lại cho đời những áng thơ...
....thơ mộng thường ...
...10..03...16...
Bấm nhẹ phím đàn ngâm tiềng thơ
Ký ức mờ sương phủ vật vờ
Vầng trăng tròn khuyết đầy một thuở
Bên lầu vọng nguyệt gợi giấc mơ
Chim vằng nhạn thưa vì cách trở
Lạc nẻo đường thơ nên ngẩn ngơ
Điệu thức Hoài Lang gây sầu nhớ
Mầy đoạn xuân tằm một khúc tơ
...NHU ĐẠO GIA ...
16-04-16
Thoảng nhẹ đâu đây lạc phím đàn
Gieo sầu thổn thức điệu hoài lang
Tình kia đứt đoạn đời ngao ngán
Nẽo ái chôn vùi bởi trái ngang
Nguyệt đã bao lần tỏ đồi hoang
Xuân mang sắc thắm đến ngỡ ngàng
Ong vờn bướm lượn tình ai oán
Lối củ giờ đây vắng bóng nàng
....Mộng thường ...
TÌNH NGƯỜI
*** TÌNH NGƯỜI ***
**********************
...CÓ.. ..KHÔNG ....
Biển rộng bao la rất mặn nồng
Tình người nhạt nhẻo phải cân đong
Trời cao bão tố ..đời là mộng
Vủ trụ xoay vần ..có ..hoặc Không
....mộng thường ...
...15..04..16...
SAY ĐÊM
Múc chén sao đêm cạn chén sầu
Hồ trường tri kỷ biết tìm đâu
Hởi ngàn tinh tú trên vũ trụ
Trả lời ta đi ..ánh nguyệt câu
... Quê Hương Hồng Xuân
KHÔNG KHÔNG
Tạo hóa xoay vần có...lại không
Đừng nên bỏ bạn rũ ân nồng
Ta bà định sẵn đời như mộng
Chớ cậy hơn người tỏ chí ngông
..Dương Hải Triều _16/4/2016
...SẮC KHÔNG..
Định sẵn muôn loài phải có nhau
Cho dù khác giống lẫn muôn màu
Yêu thương khắn khích đừng trơ tráo
cậy thế tham quyền lệ ứa đau
Mộng ý như vầy bạn có sao ???
làm như có vẻ giận không nào
ngâm thơ hóng gió rồi đi dạo
đậm nghĩa bao ngày đã khát khao...hìhì
....MỘNG thường ...
**********************
...CÓ.. ..KHÔNG ....
Biển rộng bao la rất mặn nồng
Tình người nhạt nhẻo phải cân đong
Trời cao bão tố ..đời là mộng
Vủ trụ xoay vần ..có ..hoặc Không
....mộng thường ...
...15..04..16...
SAY ĐÊM
Múc chén sao đêm cạn chén sầu
Hồ trường tri kỷ biết tìm đâu
Hởi ngàn tinh tú trên vũ trụ
Trả lời ta đi ..ánh nguyệt câu
... Quê Hương Hồng Xuân
KHÔNG KHÔNG
Tạo hóa xoay vần có...lại không
Đừng nên bỏ bạn rũ ân nồng
Ta bà định sẵn đời như mộng
Chớ cậy hơn người tỏ chí ngông
..Dương Hải Triều _16/4/2016
...SẮC KHÔNG..
Định sẵn muôn loài phải có nhau
Cho dù khác giống lẫn muôn màu
Yêu thương khắn khích đừng trơ tráo
cậy thế tham quyền lệ ứa đau
Mộng ý như vầy bạn có sao ???
làm như có vẻ giận không nào
ngâm thơ hóng gió rồi đi dạo
đậm nghĩa bao ngày đã khát khao...hìhì
....MỘNG thường ...
NHỚ LẮM MỘT THỜI
...NHỚ LẮM MỘT THỜI ..
Một thời xuôi ngược ..sơn thủy ngao du
Sáng sớm thơm ngọt ..nếm áng sương mù
Quanh co đèo dốc ..mây bay vần vủ
Thỏa mộng phiêu bồng ngắm ánh trăng thu...
...Mộng thường ..
..16..04...16...
Lên đỉnh Hải Vân dốc sương mù
Thỏa chí tang bồng bước viễn du
Biển giáp tiếp trời mây vần vủ
Gió lộng đèo cao thổi vụt vù
Linh khí giang sơn về hội tụ
Sừng sửng hùng quan đã bao thu
Vè đẹp núi sông ai cãm thụ
Tà dương dần xuống rạng ánh chu
...Nhu Đạo Gia ...
Ngất ngưỡng quanh co lượn dốc đèo
Mây vờn gió thoảng cứ trong veo
Kìa xa ...cánh nhạn từ muôn nẽo
Vỗ cánh từng đàn..thác đổ reo
Lá xếp nghiêng mình mây vắt vẻo
Từng bầy vượn hí gốc cây treo
Hoa rừng sắc đượm dường như ghẹo
Lãng tử trầm tư thả bóng vèo ...
...Mộng thường ...
Đệ nhất hùng quân Hải Vân đèo
Đường quanh dốc lượn núi cheo leo
Trường Sơn một nhánh vươn ra biển
Bạch Mã chắn ngang ngọn gió reo
Chia cách Thừa Thiên vào đât Quảng
Hiểm trở xưa đầy dấu cọp beo
Đèo Mây cảnh vật xinh tuyệt mỹ
Lăng Cô thuyền ngự cập bến neo
.......
...NHU ĐẠO GIA...
Đệ nhất quan hà chỉ hải vân
Lăng cô uốn khúc đến bao lần
Mơ màng bạch mã nao lòng ngẩn
Tiếc nuối không đành nở bước chân
Vẳng tiếng chuông chùa thiên mụ ngân
Nao lòng lữ khách chốn tiên thần
Chôn vùi nhựa sống thiền yên ẩn
Tỉnh mịch cô liêu kiếp tịnh bần
....Mộng thường ...
Một thời xuôi ngược ..sơn thủy ngao du
Sáng sớm thơm ngọt ..nếm áng sương mù
Quanh co đèo dốc ..mây bay vần vủ
Thỏa mộng phiêu bồng ngắm ánh trăng thu...
...Mộng thường ..
..16..04...16...
Lên đỉnh Hải Vân dốc sương mù
Thỏa chí tang bồng bước viễn du
Biển giáp tiếp trời mây vần vủ
Gió lộng đèo cao thổi vụt vù
Linh khí giang sơn về hội tụ
Sừng sửng hùng quan đã bao thu
Vè đẹp núi sông ai cãm thụ
Tà dương dần xuống rạng ánh chu
...Nhu Đạo Gia ...
Ngất ngưỡng quanh co lượn dốc đèo
Mây vờn gió thoảng cứ trong veo
Kìa xa ...cánh nhạn từ muôn nẽo
Vỗ cánh từng đàn..thác đổ reo
Lá xếp nghiêng mình mây vắt vẻo
Từng bầy vượn hí gốc cây treo
Hoa rừng sắc đượm dường như ghẹo
Lãng tử trầm tư thả bóng vèo ...
...Mộng thường ...
Đệ nhất hùng quân Hải Vân đèo
Đường quanh dốc lượn núi cheo leo
Trường Sơn một nhánh vươn ra biển
Bạch Mã chắn ngang ngọn gió reo
Chia cách Thừa Thiên vào đât Quảng
Hiểm trở xưa đầy dấu cọp beo
Đèo Mây cảnh vật xinh tuyệt mỹ
Lăng Cô thuyền ngự cập bến neo
.......
...NHU ĐẠO GIA...
Đệ nhất quan hà chỉ hải vân
Lăng cô uốn khúc đến bao lần
Mơ màng bạch mã nao lòng ngẩn
Tiếc nuối không đành nở bước chân
Vẳng tiếng chuông chùa thiên mụ ngân
Nao lòng lữ khách chốn tiên thần
Chôn vùi nhựa sống thiền yên ẩn
Tỉnh mịch cô liêu kiếp tịnh bần
....Mộng thường ...
NẮNG HẠ
*** NẮNG HẠ ***
****445**********
Cỏ xanh man mát nắng vàng
Thả hồn theo gió lang thang hạ buồn
Vẳng nghe tiếng hót chim muông
Ngắm loài hoa dại mùi hương ngạt ngào
Nhìn thôi dạ mãi xuyến xao
Giữa trưa cháy bỏng ..một màu thảm xanh
Chúng mình đi dạo nhé anh
Ghế kia là cố..để dành đôi ta..
...thơ mộng thường ...
..16..04..16...
Dõi tìm ai... những ngày qua,
Cỏ xanh như thảm, nắng tà đơn côi,
Bóng tinh nhân...đã xa xôi ,
Bóng cây ghế đá mồ côi cuộc tình .
...Minh Dohuu...
Ngẫm buồn cho phận của mình
Đơn côi một bóng chữ tình nơi đâu
Nắng vàng hôn nhẹ thêm sầu
Tình lang giờ đã qua cầu thiên thu ..
....Mộng thường ...
Hoa xuân viên mản nép bên đàng
Oi nồng lửa lựu hạ nhuốm sang
Ve sầu chờ phượng cao giọng hát
Chim trắng vở đàn tiếng kêu vang
Nghiên bút mực xanh buồn không thắm
Tập vở tính anh chợt vỏ vàng
Nắng hạ hương nồng hương lưu luyến
Tình hạ u hoài ba tháng mang
...NHU ĐẠO GIA .. 16-04-16.
Hạ về hoa nép bên đường
Nhường cho ánh nắng đã vương tóc nàng
Xuân đi để lại nắng chan
Thảm xanh cỏ úa buồn loang bầu trời
Mưa đi để nắng sầu rơi
Cõi lòng trinh nữ dạ bời xót xa
Cỏ non vướng gót chân ngà
Tình ba tháng hạ vậy à ...chứa chan
....Mộng thường ...
****445**********
Cỏ xanh man mát nắng vàng
Thả hồn theo gió lang thang hạ buồn
Vẳng nghe tiếng hót chim muông
Ngắm loài hoa dại mùi hương ngạt ngào
Nhìn thôi dạ mãi xuyến xao
Giữa trưa cháy bỏng ..một màu thảm xanh
Chúng mình đi dạo nhé anh
Ghế kia là cố..để dành đôi ta..
...thơ mộng thường ...
..16..04..16...
Dõi tìm ai... những ngày qua,
Cỏ xanh như thảm, nắng tà đơn côi,
Bóng tinh nhân...đã xa xôi ,
Bóng cây ghế đá mồ côi cuộc tình .
...Minh Dohuu...
Ngẫm buồn cho phận của mình
Đơn côi một bóng chữ tình nơi đâu
Nắng vàng hôn nhẹ thêm sầu
Tình lang giờ đã qua cầu thiên thu ..
....Mộng thường ...
Hoa xuân viên mản nép bên đàng
Oi nồng lửa lựu hạ nhuốm sang
Ve sầu chờ phượng cao giọng hát
Chim trắng vở đàn tiếng kêu vang
Nghiên bút mực xanh buồn không thắm
Tập vở tính anh chợt vỏ vàng
Nắng hạ hương nồng hương lưu luyến
Tình hạ u hoài ba tháng mang
...NHU ĐẠO GIA .. 16-04-16.
Hạ về hoa nép bên đường
Nhường cho ánh nắng đã vương tóc nàng
Xuân đi để lại nắng chan
Thảm xanh cỏ úa buồn loang bầu trời
Mưa đi để nắng sầu rơi
Cõi lòng trinh nữ dạ bời xót xa
Cỏ non vướng gót chân ngà
Tình ba tháng hạ vậy à ...chứa chan
....Mộng thường ...
HẠ VỀ
*** HẠ VỀ ***
***446*******
Hạ về ...réo gọi phượng hồng
Nắng vàng bung nhụy...vài bông hé chào
Ve sầu ..cũng thấy nôn nao
Chia tay trường lớp mà xao xuyến lòng
Bên đường tơi tả mấy bông
Hạ buông tiếng nấc ...trông mưa não nề
Nắng loang ...trãi khắp nẽo quê
Em tà áo trắng ...tóc thề đáng yêu
Ửng hồng ...đôi má mỹ miều
Ôi ..duyên dáng quá..gợi nhiều nhớ mong
Hạ rơi... cái nóng ven sông
Em cô gái nhỏ xuân nồng.. hạ ơi..
...thơ mộng thường ...
...17..04...16..
Ve kêu tiếng gọi biệt ly
Tay cầm cánh phương lệ mi tuôn trào
Hè về lòng hỏi tại sao
Một thời áo trắng xuyến xao hồng trần
...Thảo nguyên nguyên...
Hè về bao nổi bâng khuâng
Người đi kẻ ở đã gần biệt ly
Phượng hồng rụng đỏ đường đi
Em còn tiếc nuối xuân thì hôm qua
....Mộng thường ...
Ve ơi đừng gọi nữa mà
Gọi thêm tiếng nửa chia xa mất rồi
Sợ lắm hai chữ phai phôi
Âu sầu nhung nhớ nụ cười của nhau
...Thảo nguyên nguyên...
Ve sầu ta cũng xuyến xao
Phượng hồng rơi rụng là màu chia ly
Hoa khô héo ta vui gì
Là bao luyến ái những gì mộng mơ
...Mộng thường ...
Mùa Thu ta sẽ đợi chờ
Đến ngày hội ngộ tình cờ với nhau
Ấp ôm một mối tình đầu
Mơ mơ mộng mộng trầu cau thuở nào
...Thảo nguyên nguyên..
Phượng hồng trang điểm má đào
Là bao nỗi nhớ nghẹn ngào chia đôi
Em giờ lệ thắm bờ môi
Ngày ấy đâu rồi ..tiếng nấc nỉ non..
...Mộng thường ...
***446*******
Hạ về ...réo gọi phượng hồng
Nắng vàng bung nhụy...vài bông hé chào
Ve sầu ..cũng thấy nôn nao
Chia tay trường lớp mà xao xuyến lòng
Bên đường tơi tả mấy bông
Hạ buông tiếng nấc ...trông mưa não nề
Nắng loang ...trãi khắp nẽo quê
Em tà áo trắng ...tóc thề đáng yêu
Ửng hồng ...đôi má mỹ miều
Ôi ..duyên dáng quá..gợi nhiều nhớ mong
Hạ rơi... cái nóng ven sông
Em cô gái nhỏ xuân nồng.. hạ ơi..
...thơ mộng thường ...
...17..04...16..
Ve kêu tiếng gọi biệt ly
Tay cầm cánh phương lệ mi tuôn trào
Hè về lòng hỏi tại sao
Một thời áo trắng xuyến xao hồng trần
...Thảo nguyên nguyên...
Hè về bao nổi bâng khuâng
Người đi kẻ ở đã gần biệt ly
Phượng hồng rụng đỏ đường đi
Em còn tiếc nuối xuân thì hôm qua
....Mộng thường ...
Ve ơi đừng gọi nữa mà
Gọi thêm tiếng nửa chia xa mất rồi
Sợ lắm hai chữ phai phôi
Âu sầu nhung nhớ nụ cười của nhau
...Thảo nguyên nguyên...
Ve sầu ta cũng xuyến xao
Phượng hồng rơi rụng là màu chia ly
Hoa khô héo ta vui gì
Là bao luyến ái những gì mộng mơ
...Mộng thường ...
Mùa Thu ta sẽ đợi chờ
Đến ngày hội ngộ tình cờ với nhau
Ấp ôm một mối tình đầu
Mơ mơ mộng mộng trầu cau thuở nào
...Thảo nguyên nguyên..
Phượng hồng trang điểm má đào
Là bao nỗi nhớ nghẹn ngào chia đôi
Em giờ lệ thắm bờ môi
Ngày ấy đâu rồi ..tiếng nấc nỉ non..
...Mộng thường ...
NGOẢNH MẶT
*** NGOẢNH MẶT ***
****447**************
Ngoảnh mặt nhìn trăng ngoảnh mặt rồi
bầu trời lặng lẻ nửa vầng trôi
Mình ta lối mộng dừng chân mỏi
Vị đắng trần đời thấm cả môi
Ngậm đắng nhìn nhau lòng mệt lã
Trăng vàng khuất nẽo phía trời xa
Đêm nay nỗi nhớ phương trời lạ
Hỡi gió mây ngàn ...có hiểu ta..
..thơ mộng thường ...
..17..04..16..
A kìa tùng đệ đây thôi
Tháng ba qua rồi ..nắng cháy tháng tư
Trăng khuya đã khuyết từ từ
Bầu trời u tịch.. hồn như tơ vò
Bao nhiêu nỗi nhớ sầu lo
Đợi khi tùng đến hát hò cho vui ...
...mộngthường..
"Vầng trăng khuất nẻo phía trời xa?
Vẫn ngoảnh nhìn về phía có ta
Lưu luyến đêm trường ta vọng nguyệt
Chắc là nguyệt ...thấu nỗi lòng ta ?
...
Hương Namsg
Trăng kia đã khuyết đầu non
Đợi đến khi tròn nỗi nhớ mênh mông
Đêm nay trăng ở trên sông
Ngày mai ra biển nên lòng xuyến xao
Trông chờ ruột rối tơ nhào
làm sao thấu hiểu lệ đào chợt tuôn..
Làm sao ngủ được người ơi
Người ngồi tới sáng ..mộng thời ngâm thơ
Kẻo không ngủ gật bi giờ
Còn có lòng tốt ý ờ ngủ ngoan kkk
Dương Hải Triều chóng mắt lên nha ..
Mộng thường
Nàng thơ ngoảnh mặt bỏ tôi rồi
Để lệ Phong Trần mãi đắng môi
Cõi mộng tan tành ôm khắc khoải
Còn đâu những buổi vẫn tương bồi
😭😭😭..LãPhong Trần Lãngrần
Có bỏ đâu nào hỡi chàng thơ
Con tim bé nhỏ ..ấy ..đang chờ
Từng đêm khắc khoải từng đêm nhớ
Cõi mộng thôi đành..phúc ngẩn ngơ...
Mộng thường
****447**************
Ngoảnh mặt nhìn trăng ngoảnh mặt rồi
bầu trời lặng lẻ nửa vầng trôi
Mình ta lối mộng dừng chân mỏi
Vị đắng trần đời thấm cả môi
Ngậm đắng nhìn nhau lòng mệt lã
Trăng vàng khuất nẽo phía trời xa
Đêm nay nỗi nhớ phương trời lạ
Hỡi gió mây ngàn ...có hiểu ta..
..thơ mộng thường ...
..17..04..16..
A kìa tùng đệ đây thôi
Tháng ba qua rồi ..nắng cháy tháng tư
Trăng khuya đã khuyết từ từ
Bầu trời u tịch.. hồn như tơ vò
Bao nhiêu nỗi nhớ sầu lo
Đợi khi tùng đến hát hò cho vui ...
...mộngthường..
"Vầng trăng khuất nẻo phía trời xa?
Vẫn ngoảnh nhìn về phía có ta
Lưu luyến đêm trường ta vọng nguyệt
Chắc là nguyệt ...thấu nỗi lòng ta ?
...
Hương Namsg
Trăng kia đã khuyết đầu non
Đợi đến khi tròn nỗi nhớ mênh mông
Đêm nay trăng ở trên sông
Ngày mai ra biển nên lòng xuyến xao
Trông chờ ruột rối tơ nhào
làm sao thấu hiểu lệ đào chợt tuôn..
Làm sao ngủ được người ơi
Người ngồi tới sáng ..mộng thời ngâm thơ
Kẻo không ngủ gật bi giờ
Còn có lòng tốt ý ờ ngủ ngoan kkk
Dương Hải Triều chóng mắt lên nha ..
Mộng thường
Nàng thơ ngoảnh mặt bỏ tôi rồi
Để lệ Phong Trần mãi đắng môi
Cõi mộng tan tành ôm khắc khoải
Còn đâu những buổi vẫn tương bồi
😭😭😭..LãPhong Trần Lãngrần
Có bỏ đâu nào hỡi chàng thơ
Con tim bé nhỏ ..ấy ..đang chờ
Từng đêm khắc khoải từng đêm nhớ
Cõi mộng thôi đành..phúc ngẩn ngơ...
Mộng thường
MỒ CÔI
***MỒ CÔI ***
***448*********
..tặng bé khờ ..
Lặng bước mình tôi dạ rối bời
Cha thì ấm đượm..chỉ mình rơi..
Gia đình đủ mặt vào mỗi tối
Chỉ có riêng tôi rớt giữa đời
Mẹ đã rời xa ..đã rất xa..
Mình tôi xứ lạ.. chẳng ruột rà
Bơ vơ một kiếp ..ôi ..Buồn bả
Chợt hiểu tình đời chỉ thoáng qua
..thơ mộng thường...
...18..04..16...
Người ta có mẹ có cha
Còn tôi vắng mẹ xa cha lâu rồi
Ai ơi thấu hiểu mồ côi?
Nay đây mai đó nổi trôi phận đời
Mồ côi tội lắm ai ơi
Nghĩa là mất cả bầu trời yêu thương..
... Loan Thanh...
Cha là chỗ dựa cuộc đời
Mẹ là mái ấm tuyệt vời của con
Cha đi mẹ mất hận còn
Cuộc đời hiu quạnh lối mòn con đi
Thiếu cha vắng mẹ vui gì
Phận mình bất hạnh không bì với ai
..Mộng thường ...
***448*********
..tặng bé khờ ..
Lặng bước mình tôi dạ rối bời
Cha thì ấm đượm..chỉ mình rơi..
Gia đình đủ mặt vào mỗi tối
Chỉ có riêng tôi rớt giữa đời
Mẹ đã rời xa ..đã rất xa..
Mình tôi xứ lạ.. chẳng ruột rà
Bơ vơ một kiếp ..ôi ..Buồn bả
Chợt hiểu tình đời chỉ thoáng qua
..thơ mộng thường...
...18..04..16...
Người ta có mẹ có cha
Còn tôi vắng mẹ xa cha lâu rồi
Ai ơi thấu hiểu mồ côi?
Nay đây mai đó nổi trôi phận đời
Mồ côi tội lắm ai ơi
Nghĩa là mất cả bầu trời yêu thương..
... Loan Thanh...
Cha là chỗ dựa cuộc đời
Mẹ là mái ấm tuyệt vời của con
Cha đi mẹ mất hận còn
Cuộc đời hiu quạnh lối mòn con đi
Thiếu cha vắng mẹ vui gì
Phận mình bất hạnh không bì với ai
..Mộng thường ...
KIẾP PHÙ DUNG
*** KIẾP PHÙ DUNG ***
****449****************
Sắc thắm phù dung cũng nhạt phai
Thân em liễu yếu nét u hoài
Mưa vùi gió cợt..đời hoa dại
Bướm lượn la đà tủi phận ai
Sớm buổi hương khoe trắng bến sông
Chiều say nắng đượm ngã duyên nồng
Hoa tàn rủ cánh đời thôi vọng
Mộng đã chôn vùi ..ấy biết không..?
...Thơ mộng thường...
...18..04...16...
Cái kiếp phù du đúng chẳng sai
Cái thân bèo bọt nổi trôi hoài
Nâng lên dập xuống đời hoa dại
Thương Cho Duyên phận Mộng cùng ai
Sớm mới khoe hướng sắc bên sông
Chiều vui say Mộng ủ men nồng
Hoa tàn lại nở tràn hy vọng
Mộng ước đôi mình ắt thành công.
Loi Pham18/4/20 16.
👍 💖 🌹
Cái phận hồng nhan lắm xót xa
Thâu canh tiếng nấc lệ chan hòa
Hoàng hôn ngã xuống lòng đau rả
Dịu vặt u buồn một kiếp hoa
Chỉ mới hôm nào vừa chớm nở
Nay tàn úa nhụy quá ngẩn ngơ
Ong đùa bướm cợt ̉..phai tàn rủ
Cái phận hồng nhan lắm dại khờ
...Mộng thường ...
Không biết làm sao mộng chôn vùi
Trong khi đời chẳng thiếu niềm vui
Phù dung cánh mỏng nên hờn tủi
Mộng thắm tràn đầy để chột thui!
Thơ buồn xướng họa nguồn an ủi
Người buồn chia sẻ vị ngọt bùi
Rượu đầy thơ vẫn còn một túi
Thơ ngâm, rượu uống thử...biết mùi.
..NHU ĐẠO GIA ..
Rượu đắng ..men cay niếm đủ rồi
Say mèm ngất ngưỡng dạ sầu thôi
Buồn thay nẽo ái đau vời vợi
Mộng thắm hôm nào cũng thả trôi
Ước nguyện trăng tròn có được đâu
Giờ đây khuyết nửa bóng qua cầu
Phù dung phận bạc nao lòng bậu
Tiếc nuối gì thêm.. bể ái ..châu ..
....Mộng thường ...
Anh à lòng dạ rối bời
Xót thương cho phận buông lời thở than
Cũng vì một kiếp hồng nhan
Sớm khoe sắc thắm vội vàng nhạt phai
****449****************
Sắc thắm phù dung cũng nhạt phai
Thân em liễu yếu nét u hoài
Mưa vùi gió cợt..đời hoa dại
Bướm lượn la đà tủi phận ai
Sớm buổi hương khoe trắng bến sông
Chiều say nắng đượm ngã duyên nồng
Hoa tàn rủ cánh đời thôi vọng
Mộng đã chôn vùi ..ấy biết không..?
...Thơ mộng thường...
...18..04...16...
Cái kiếp phù du đúng chẳng sai
Cái thân bèo bọt nổi trôi hoài
Nâng lên dập xuống đời hoa dại
Thương Cho Duyên phận Mộng cùng ai
Sớm mới khoe hướng sắc bên sông
Chiều vui say Mộng ủ men nồng
Hoa tàn lại nở tràn hy vọng
Mộng ước đôi mình ắt thành công.
Loi Pham18/4/20 16.
👍 💖 🌹
Cái phận hồng nhan lắm xót xa
Thâu canh tiếng nấc lệ chan hòa
Hoàng hôn ngã xuống lòng đau rả
Dịu vặt u buồn một kiếp hoa
Chỉ mới hôm nào vừa chớm nở
Nay tàn úa nhụy quá ngẩn ngơ
Ong đùa bướm cợt ̉..phai tàn rủ
Cái phận hồng nhan lắm dại khờ
...Mộng thường ...
Không biết làm sao mộng chôn vùi
Trong khi đời chẳng thiếu niềm vui
Phù dung cánh mỏng nên hờn tủi
Mộng thắm tràn đầy để chột thui!
Thơ buồn xướng họa nguồn an ủi
Người buồn chia sẻ vị ngọt bùi
Rượu đầy thơ vẫn còn một túi
Thơ ngâm, rượu uống thử...biết mùi.
..NHU ĐẠO GIA ..
Rượu đắng ..men cay niếm đủ rồi
Say mèm ngất ngưỡng dạ sầu thôi
Buồn thay nẽo ái đau vời vợi
Mộng thắm hôm nào cũng thả trôi
Ước nguyện trăng tròn có được đâu
Giờ đây khuyết nửa bóng qua cầu
Phù dung phận bạc nao lòng bậu
Tiếc nuối gì thêm.. bể ái ..châu ..
....Mộng thường ...
Anh à lòng dạ rối bời
Xót thương cho phận buông lời thở than
Cũng vì một kiếp hồng nhan
Sớm khoe sắc thắm vội vàng nhạt phai
SẦU RIÊNG
*** SẦU...RIÊNG...!***
****450***************
Cứ nỗi sầu kia đến rộ mùa
Riêng nàng chẳng phải tốn tiền mua
Năm nào cũng thế là muôn thuở
Rộ trái... sầu...riêng..Mộng ̃ ..ăn .chùa
...có ai chia sẻ nỗi sầu riêng..
Xin mời đến nhé xớt ưu phiền
Từ nay ..ký nặng.. không rời ..tiễn..
Chắc chớt..Mộng giờ..ngán bắt điên..haha..
...Mộng thường ..
..19..04..16..
Sắc chín vàng ươm hiến tặng thiên....
Dâng đời ngọt lịm chẳng ưu phiền
Người xưa bỏ ngõ lang thang diễn
Trắc trở duyên sầu giữ lại riêng....
....Lặng Lẻ thầm...
Vàng tươi một mảnh sầu riêng
Ngọt ngào ái lịm ưu phiền vội tan
Thả hồn vãng cảnh thiêng đàng
Bồng lai nguyên soái hỏi nàng đi đâu
Ngẩn ngơ chẳng nói trọn câu
Thẹn thùng e ngại lắc đầu quay lưng
Sầu riêng ..nên cất để dùng
Không dám chia sẻ não nùng thế gian
Mảnh sầu..riêng ấy lệ tràn
Cưu mang là trót trái ngang cả đời
Thôi đành để trái sầu rơi
Mặc cho số phận cuộc đời ra sao
....mộng thường..
****450***************
Cứ nỗi sầu kia đến rộ mùa
Riêng nàng chẳng phải tốn tiền mua
Năm nào cũng thế là muôn thuở
Rộ trái... sầu...riêng..Mộng ̃ ..ăn .chùa
...có ai chia sẻ nỗi sầu riêng..
Xin mời đến nhé xớt ưu phiền
Từ nay ..ký nặng.. không rời ..tiễn..
Chắc chớt..Mộng giờ..ngán bắt điên..haha..
...Mộng thường ..
..19..04..16..
Sắc chín vàng ươm hiến tặng thiên....
Dâng đời ngọt lịm chẳng ưu phiền
Người xưa bỏ ngõ lang thang diễn
Trắc trở duyên sầu giữ lại riêng....
....Lặng Lẻ thầm...
Vàng tươi một mảnh sầu riêng
Ngọt ngào ái lịm ưu phiền vội tan
Thả hồn vãng cảnh thiêng đàng
Bồng lai nguyên soái hỏi nàng đi đâu
Ngẩn ngơ chẳng nói trọn câu
Thẹn thùng e ngại lắc đầu quay lưng
Sầu riêng ..nên cất để dùng
Không dám chia sẻ não nùng thế gian
Mảnh sầu..riêng ấy lệ tràn
Cưu mang là trót trái ngang cả đời
Thôi đành để trái sầu rơi
Mặc cho số phận cuộc đời ra sao
....mộng thường..
THIÊN NHIÊN CÂM PHẪN
*** THIÊN NHIÊN CÂM PHẪN ***
*******451************************
Ôi ..nắng cháy như đốt ngàn tinh tú
Thiêu mây trời ..cho vũ trụ thành tro
Biển bao la.. không dập tắt lửa lò ..
Đang cháy bỏng ..bởi do lòng giận dữ
Mẹ thiên nhiên đã không hề tha thứ
Vì muôn loài.. không gìn giữ trần gian
Giờ kêu la.. khóc thảm quá muộn màng
Sẽ hủy diệt lòng lang ..người dạ sói
Ôi..cám cảnh thiên tai ..nghèo lại đói..
Cứu được gì ..do lỗi của lòng tham
Nhìn lại đi ..những hành động ta làm
Nay hậu quả hãy cam ..đừng than trách..
...thơ mộng thường...
....21..04..16...
Hay quá chi yêu.
Một mưa nước trong lành
Tưới mát cả trời xanh
Hiện tượng amino khắc nghiệt
Xương rồng đành héo khô
Hạn rồi tới tháng sáu
Nước mặn dâng khắp nơi
Ôi sao mà dòng đời
Không có ngày thảnh thơi....
Lặng lẻ Thầm
Tạo hóa bày chi chuyện tức cười
Nơi thì nước ngập người tả tơi
Nơi không một giọt lòng đau khởi
Nước mặn tràn về đắng cả môi
Ruộng cấy làm sao chẳng nước non
Người còn chết khát mạng không còn
Mưa không đến kịp đồng khô cháy
Cạn cả sông ngòi...dạ héo hon..
...mộng thường...
*******451************************
Ôi ..nắng cháy như đốt ngàn tinh tú
Thiêu mây trời ..cho vũ trụ thành tro
Biển bao la.. không dập tắt lửa lò ..
Đang cháy bỏng ..bởi do lòng giận dữ
Mẹ thiên nhiên đã không hề tha thứ
Vì muôn loài.. không gìn giữ trần gian
Giờ kêu la.. khóc thảm quá muộn màng
Sẽ hủy diệt lòng lang ..người dạ sói
Ôi..cám cảnh thiên tai ..nghèo lại đói..
Cứu được gì ..do lỗi của lòng tham
Nhìn lại đi ..những hành động ta làm
Nay hậu quả hãy cam ..đừng than trách..
...thơ mộng thường...
....21..04..16...
Hay quá chi yêu.
Một mưa nước trong lành
Tưới mát cả trời xanh
Hiện tượng amino khắc nghiệt
Xương rồng đành héo khô
Hạn rồi tới tháng sáu
Nước mặn dâng khắp nơi
Ôi sao mà dòng đời
Không có ngày thảnh thơi....
Lặng lẻ Thầm
Tạo hóa bày chi chuyện tức cười
Nơi thì nước ngập người tả tơi
Nơi không một giọt lòng đau khởi
Nước mặn tràn về đắng cả môi
Ruộng cấy làm sao chẳng nước non
Người còn chết khát mạng không còn
Mưa không đến kịp đồng khô cháy
Cạn cả sông ngòi...dạ héo hon..
...mộng thường...
CHUYỆN XƯA
*** CHUYỆN XƯA ***
****452 *************
Chuyện xưa kể nơi trần gian xa lắm
Có loài người luôn say đắm vì yêu
Mãi đam mê lời dịu ngọt mỹ miều
Mà chết lịm thiêu hồn trong biển ái
Lênh đênh trôi giữa dòng đời hoang dại
Khóc hay cười ngang trái lẻ thường thôi
Cứ thầm mơ được có nhau trong đời
Không nuối tiếc lúc chơi vơi vì hiu quạnh
Đã thắm đau bởi tâm hồn băng lạnh
Trách được gì chữ hạnh phúc vời xa
Bao yêu thương thắm đượm cũng nhạt nhòa
Tình nhân thế chỉ là trong ảo mộng
...thơ mộng thường...
...22...04..16...
Yêu là yêu là nhạc lòng lên điệu .
Là tâm hồn ghi khắc bóng hình ai.
Là nhớ nhung mơ mộng suốt đêm dài
. Là chờ đợi bước chân người thương mến .
Yêu là mắt nhìn nhau đầy âu yếm.
Môi ngập ngừng mà nói chẳng nên câu.
Lúc gần nhau quen vẫn nỗi u sầu .
Và thấy cả cuộc đời lên sắc thắm .
..Tuyết Hoa...
Yêu là chết.. cũng vì lòng say đắm
Lệ tuôn trào duyên thắm lại lìa tan
Yêu thương chi cay đắng quá phủ phàng
Giờ ly biệt trái ngang đành lẻ bước
Hãy quên thôi niềm vui còn phía trước
Chỉ là tình ..chẳng được.. mãi buồn đau
Vì cớ sao mà cay đắng nghẹn ngào
Đời Ià mộng xuyến xao ..càng thêm khổ..
...mộng thường ...
yêu khắc lên môi vạn sầu nuốt vội
Đời ngẫm kỷ lại tình bạc như vôi
Đêm vọng về hai tiếng thôi ly biệt
Tìm đâu một vòng tay ôm xiết.
Không yêu câu từ than thở nhiều hơn
Yêu đi cho vị ngọt thắm qua hồn
Và đôi giọt mặn đắng trào khoé mắt
Đểv lạnh lùng hồn thơ vuột trôi mất
Chọn lựa vần luật khắc khoải từng đêm
Ôi buồn vẫn nhớ tha thiết êm đềm
Tim thơ như gió hè ru ta ngủ
Ai chọc .,.tim yêu điên cuồng thật dữ
Mất fcebook .cháy khát bao phủ cuồng say
Nữa hồn ta vào ngục tối đoạ đày
Tình dang dỡ mới biết yêu là chết
Thế rồi cuối cùng tất cả chấm hết
Phải chăng tình đẹp chỉ trong mơ
Và đau đớn không rõ cứ đợi chờ
Ta chính ta yêu thơ cứ ảo vọng
Yêu nhau hạnh phúc là mối tình thơ..,,
YÊU TÌNH THƠ
Lặng lẻ thầm
Nuốt lệ làm vui chín đợi mười chờ
Ra vào ngấn lệ ngẩn ngơ ôm sầu
Thuyền quyên lẻ bạn khóc hận canh thâu
Vì đâu gảy gánh bên cầu thở than
Giờ đây rẻ thúy chia loan
Tình đành chia biệt mỗi đàng một nơi
Người giờ lặng lẻ bên đời
Còn ta chiếc bóng nhìn trời xa xăm
Nhớ ai tuôn lệ gối nằm
Vầng trăng khuyết nửa tối tăm chân trời
Sao băng lạnh giá biển khơi
Tình đơn quạnh vắng người ơi thêm sầu
Lặng buồn chẳng nói trọn câu
Gởi vào nỗi nhớ canh thâu hiểu lòng
Người giờ xa tận biển đông
Ta đây cô lẻ khuê phòng chờ ai ..hj..
...mộng thường...
Mộng Thường ơi !!
Yêu là thấy mình rung tựa lá.
Môi thiết tha em ấp chẳng nên lời,
Mắt ngập ngừng mà lòng vẫn chơi vơi,
Sao không được tí gì trên môi ấy,,??
Phạm Ngọc Hùng
Yêu là điên dại trong lòng một phúc
Là ngây hồn thổn thức lúc kề bên
Là chờ đợi sao người chưa kịp đến
Là giận hờn lỡ bến con đò đưa
Mộng Thường
Yêu rất nhiều nhưng chẳng được bao nhiêu,
Yêu say mê chẳng đợi tháng năm nào.
Yêu để khóc để cười cho thoả thích,
Khóc cho mình hay khóc cả cho nhau.
Cho hoa yêu vỡ mộng ban đầu,
Cho tan vỡ cho mộng sầu cách biệt,
Phạm ngọc Hùng
Em đã quây lưng bởi tình anh nhạt nhẻo
Vì hồn em lạnh lẽo giá băng rồi
Chữ tình đã cạn khó trọn nên đôi
Khuê phòng khép kín bờ môi úa nhào
Yêu chi cay đắng lệ thắm tuôn trào
Mảnh hồn rách nửa thêm đau thêm sầu
Yêu là mắt đượm chút buồn
Là sầu là giận là buông dổi hờn
Âm thầm ôm nỗi quạnh đơn
Để tim lỗi nhịp để đờn đứt dây
Người vui hạnh phúc chốn nầy
Còn ta chiếc bóng nhìn mây bầu trời
...mộng thường...
****452 *************
Chuyện xưa kể nơi trần gian xa lắm
Có loài người luôn say đắm vì yêu
Mãi đam mê lời dịu ngọt mỹ miều
Mà chết lịm thiêu hồn trong biển ái
Lênh đênh trôi giữa dòng đời hoang dại
Khóc hay cười ngang trái lẻ thường thôi
Cứ thầm mơ được có nhau trong đời
Không nuối tiếc lúc chơi vơi vì hiu quạnh
Đã thắm đau bởi tâm hồn băng lạnh
Trách được gì chữ hạnh phúc vời xa
Bao yêu thương thắm đượm cũng nhạt nhòa
Tình nhân thế chỉ là trong ảo mộng
...thơ mộng thường...
...22...04..16...
Yêu là yêu là nhạc lòng lên điệu .
Là tâm hồn ghi khắc bóng hình ai.
Là nhớ nhung mơ mộng suốt đêm dài
. Là chờ đợi bước chân người thương mến .
Yêu là mắt nhìn nhau đầy âu yếm.
Môi ngập ngừng mà nói chẳng nên câu.
Lúc gần nhau quen vẫn nỗi u sầu .
Và thấy cả cuộc đời lên sắc thắm .
..Tuyết Hoa...
Yêu là chết.. cũng vì lòng say đắm
Lệ tuôn trào duyên thắm lại lìa tan
Yêu thương chi cay đắng quá phủ phàng
Giờ ly biệt trái ngang đành lẻ bước
Hãy quên thôi niềm vui còn phía trước
Chỉ là tình ..chẳng được.. mãi buồn đau
Vì cớ sao mà cay đắng nghẹn ngào
Đời Ià mộng xuyến xao ..càng thêm khổ..
...mộng thường ...
yêu khắc lên môi vạn sầu nuốt vội
Đời ngẫm kỷ lại tình bạc như vôi
Đêm vọng về hai tiếng thôi ly biệt
Tìm đâu một vòng tay ôm xiết.
Không yêu câu từ than thở nhiều hơn
Yêu đi cho vị ngọt thắm qua hồn
Và đôi giọt mặn đắng trào khoé mắt
Đểv lạnh lùng hồn thơ vuột trôi mất
Chọn lựa vần luật khắc khoải từng đêm
Ôi buồn vẫn nhớ tha thiết êm đềm
Tim thơ như gió hè ru ta ngủ
Ai chọc .,.tim yêu điên cuồng thật dữ
Mất fcebook .cháy khát bao phủ cuồng say
Nữa hồn ta vào ngục tối đoạ đày
Tình dang dỡ mới biết yêu là chết
Thế rồi cuối cùng tất cả chấm hết
Phải chăng tình đẹp chỉ trong mơ
Và đau đớn không rõ cứ đợi chờ
Ta chính ta yêu thơ cứ ảo vọng
Yêu nhau hạnh phúc là mối tình thơ..,,
YÊU TÌNH THƠ
Lặng lẻ thầm
Nuốt lệ làm vui chín đợi mười chờ
Ra vào ngấn lệ ngẩn ngơ ôm sầu
Thuyền quyên lẻ bạn khóc hận canh thâu
Vì đâu gảy gánh bên cầu thở than
Giờ đây rẻ thúy chia loan
Tình đành chia biệt mỗi đàng một nơi
Người giờ lặng lẻ bên đời
Còn ta chiếc bóng nhìn trời xa xăm
Nhớ ai tuôn lệ gối nằm
Vầng trăng khuyết nửa tối tăm chân trời
Sao băng lạnh giá biển khơi
Tình đơn quạnh vắng người ơi thêm sầu
Lặng buồn chẳng nói trọn câu
Gởi vào nỗi nhớ canh thâu hiểu lòng
Người giờ xa tận biển đông
Ta đây cô lẻ khuê phòng chờ ai ..hj..
...mộng thường...
Mộng Thường ơi !!
Yêu là thấy mình rung tựa lá.
Môi thiết tha em ấp chẳng nên lời,
Mắt ngập ngừng mà lòng vẫn chơi vơi,
Sao không được tí gì trên môi ấy,,??
Phạm Ngọc Hùng
Yêu là điên dại trong lòng một phúc
Là ngây hồn thổn thức lúc kề bên
Là chờ đợi sao người chưa kịp đến
Là giận hờn lỡ bến con đò đưa
Mộng Thường
Yêu rất nhiều nhưng chẳng được bao nhiêu,
Yêu say mê chẳng đợi tháng năm nào.
Yêu để khóc để cười cho thoả thích,
Khóc cho mình hay khóc cả cho nhau.
Cho hoa yêu vỡ mộng ban đầu,
Cho tan vỡ cho mộng sầu cách biệt,
Phạm ngọc Hùng
Em đã quây lưng bởi tình anh nhạt nhẻo
Vì hồn em lạnh lẽo giá băng rồi
Chữ tình đã cạn khó trọn nên đôi
Khuê phòng khép kín bờ môi úa nhào
Yêu chi cay đắng lệ thắm tuôn trào
Mảnh hồn rách nửa thêm đau thêm sầu
Yêu là mắt đượm chút buồn
Là sầu là giận là buông dổi hờn
Âm thầm ôm nỗi quạnh đơn
Để tim lỗi nhịp để đờn đứt dây
Người vui hạnh phúc chốn nầy
Còn ta chiếc bóng nhìn mây bầu trời
...mộng thường...
Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016
MỘT NỬA HỒN THƠ
*:-)183**NỬA HỒN THƠ***:-)
*:-)*********************:-)
Một nửa yêu thương vẫn đợi chờ
Dù rằng một nửa vẫn làm ngơ
Yêu nhau đắm đuối trong sầu nhớ
Chợt tỉnh hồn kia bổng dại khờ
Những phúc bên nhau say mộng ảo
Tình kia lặng lẻ khẽ thầm trao
Người đành cất bước mà buông áo
Bỏ lại tình tôi mãi xuyến sao
Một nửa kia ơi sẽ suốt đời
Ghi lòng tạc dạ mảnh tình rơi
Người vui hạnh phúc chân trời mới
Một nửa nơi tôi khép chặt đời
...thơ mộng thường...
...31..07...15...
Bài họa của mộng thường...
Hồn thơ lặng lẻ trao ai
Trải bao tháng rộng năm dài thiết tha
Cho ta cảm xúc thăng Hoa
Để hồn lai láng thơ ca dạt dào
Yêu thơ nét đẹp thanh cao
Nhả ra từng chữ gởi trao ân tình
Gởi nắng ấm cho bạn mình
Gởi lời say đắm thỏa tình ước mơ
Nếu mãi xa nhau mãi đợi chờ
Cho dù nửa mảnh đã bơ vơ
Ta say ta khước vào nhung nhớ
Ta chết ta mang nửa dại khờ
Ta trót yêu thương một nửa rồi
Giờ đành ôm nửa mảnh đơn côi
Nửa mảnh tim tôi sầu trăm mối
Nửa chìm đáy nước mãi dần trôi
Phản phất Đâu đây giọng ru buồn
Lời yêu chưa tỏ giọt sầu buông
Cho nhau say đắm tình muôn hướng
Gởi về nơi ấy vạn yêu thương
Yêu ai trao cả tình này
Đêm về thao thức trông ngày lẫn đêm
Mưa thu rơi nhẹ bên thềm
Lời yêu đã gởi nỗi niềm trót trao
Mong ngày đôi lứa có nhau
Cùng chung một mảnh trăng sao bầu trời
Người nơi xa ấy vui cười
Còn tôi một bóng đơn côi lạnh lùng
Gió đưa tơi tả giọt mùng
Lòng em trót đã khôn cùng nhớ anh
Nhớ anh thao thức năm canh
Để cho giọt đắng chảy quanh má hồng
Hỏi người nơi ấy buồn không
Còn tôi quạnh quẽ hỏi lòng nhớ ai . ?
Nửa mảnh hồn côi cũng quạnh buồn
Nửa sầu gối chiếc giọt lệ tuôn
Nửa ôm mối hận tình muôn hướng
Nửa mảnh tình thơ quá đoạn trường
Một nửa đâu rồi đã ra đi
Nửa kia . Còn lại chẳng vui gì
Nửa về phương ấy lòng như vậy
Nửa ta ở lại quẳng sầu đi
Ảo Mộng trong ta đã xa vời
Nắng vàng lấp lánh lúc chiều rơi
Nghe sao trong gió lời than thở
Trút cạn tình ta đến nghẹn lời
Nhìn mây lơ lửng phía trời xa
Giọt sầu muôn thuở bổng chan hòa
Bao nhiêu giọt đắng đau lòng dạ
Mộng vẫn muôn đời mộng thiết tha
Gói trọn vần thơ gởi tặng người
Bằng lòng tha thiết để người vui
Đời ta nhung gấm nhưng nào ấm
Gởi trọn yêu thương đỡ . Ngậm ngùi
Một nửa hồn thơ tắt lịm rồi
Còn kia một nửa để buồn trôi
Ta say ảo ảnh tình thơ đối
Ta sầu chết lịm cả hồn thôi
Say đắm làm chi vậy hỡi người
Giọt buồn sâu thẳm làm sao vơi
Tình kia xa lắm ngoài tầm với
Trót lỡ yêu rồi lắm tả tơi
Một nửa yêu thương đã xa rồi
Còn đâu MỘNG ước để chung đôi
Anh về bên ấy tình nông nổi
Ở lại nơi nầy mảnh đơn côi
Thơ tình người cất trong tim
Còn tình yêu ấy người dìm nơi đâu
Chữ tình bốn biển năm châu
Ta xin giử hết giọt sầu riêng ta
Một khoảng trời xanh nặng cánh diều
Đưa lòng lữ Khách gió điều hiu
Mênh mông biển vắng cùng mây trắng
Lặng lẻ sầu dâng cảnh về chiều
Mộng vẫn muôn chiều dạo biển khơi
Thường sao xuyến lạ ảo huyền trời
Vần thơ một nửa thôi đành trả
Lỡ chuyến đò tình đã rong chơi
Mộng vẫn muôn đời mộng ảo thôi
Vần thơ lã lướt cảnh mây trời
Mây xanh lơ lửng ta nào với
Vần thơ khép lại lữ Khách Ơiiiiiiii
Giá buốt tim ai xót cõi lòng
Đau buồn lạnh lẽo lúc chiều đông
Bâng khuâng nuối tiếc thời gian cũng
Tuột mất nhau rồi nhớ hoài công
Em đã ra đi tự độ nào
Nụ hồng duyên dáng em thầm trao
Anh nâng gót ngọc thầm khẽ bảo
Yêu qúa đi thôi nụ hoa đào
Em giờ cất bước theo chồng
Anh còn thương nhớ có hoài mong
Ra đi nặng hiếu vì cha mẹ
Giọt lệ tuôn nhòa anh biết không
Tình anh sâu nặng tựa biển trời
Giọt buồn tuôn chảy loãng biển khơi
Tình yêu xa tít ngoài tầm với
Ta đã mất nhau mất một đời
Tuyệt vọng ai ơi mộng vở rồi
Lệ nhòa khóe mắt rẻ chia đôi
Người vui duyên mới lìa xa vội
Một nửa hồn thơ lạnh lẽo thôi
Chữ tình không trọn nát cõi lòng
Thôi đành cam phận hết hoài mong
Anh về nẻo ấy vui tình mộng
Em còn vương vấn nổi sầu đông
Lặng lẻ một năm lặng lẻ rồi
Vần thơ nằm đó vẫn chờ tôi
Lang thang góc phố đà mệt mỏi
Quay lại thời gian ngán ngẫm... ôi..
Một nửa hồn thơ thả mây chiều
Còn đây một nửa bến cô liêu
Chân trời xứ lạ dường như hiểu
Trút cạn tơ lòng chỉ bấy nhiêu
Tất cả là thơ chỉ ý thơ
Người ơi chớ ngại ..ấy tình cờ
Riêng tôi là cả trời bở ngỡ
Kỷ niệm năm nào ...Quá Mộng mơ ....
*:-)*********************:-)
Một nửa yêu thương vẫn đợi chờ
Dù rằng một nửa vẫn làm ngơ
Yêu nhau đắm đuối trong sầu nhớ
Chợt tỉnh hồn kia bổng dại khờ
Những phúc bên nhau say mộng ảo
Tình kia lặng lẻ khẽ thầm trao
Người đành cất bước mà buông áo
Bỏ lại tình tôi mãi xuyến sao
Một nửa kia ơi sẽ suốt đời
Ghi lòng tạc dạ mảnh tình rơi
Người vui hạnh phúc chân trời mới
Một nửa nơi tôi khép chặt đời
...thơ mộng thường...
...31..07...15...
Bài họa của mộng thường...
Hồn thơ lặng lẻ trao ai
Trải bao tháng rộng năm dài thiết tha
Cho ta cảm xúc thăng Hoa
Để hồn lai láng thơ ca dạt dào
Yêu thơ nét đẹp thanh cao
Nhả ra từng chữ gởi trao ân tình
Gởi nắng ấm cho bạn mình
Gởi lời say đắm thỏa tình ước mơ
Nếu mãi xa nhau mãi đợi chờ
Cho dù nửa mảnh đã bơ vơ
Ta say ta khước vào nhung nhớ
Ta chết ta mang nửa dại khờ
Ta trót yêu thương một nửa rồi
Giờ đành ôm nửa mảnh đơn côi
Nửa mảnh tim tôi sầu trăm mối
Nửa chìm đáy nước mãi dần trôi
Phản phất Đâu đây giọng ru buồn
Lời yêu chưa tỏ giọt sầu buông
Cho nhau say đắm tình muôn hướng
Gởi về nơi ấy vạn yêu thương
Yêu ai trao cả tình này
Đêm về thao thức trông ngày lẫn đêm
Mưa thu rơi nhẹ bên thềm
Lời yêu đã gởi nỗi niềm trót trao
Mong ngày đôi lứa có nhau
Cùng chung một mảnh trăng sao bầu trời
Người nơi xa ấy vui cười
Còn tôi một bóng đơn côi lạnh lùng
Gió đưa tơi tả giọt mùng
Lòng em trót đã khôn cùng nhớ anh
Nhớ anh thao thức năm canh
Để cho giọt đắng chảy quanh má hồng
Hỏi người nơi ấy buồn không
Còn tôi quạnh quẽ hỏi lòng nhớ ai . ?
Nửa mảnh hồn côi cũng quạnh buồn
Nửa sầu gối chiếc giọt lệ tuôn
Nửa ôm mối hận tình muôn hướng
Nửa mảnh tình thơ quá đoạn trường
Một nửa đâu rồi đã ra đi
Nửa kia . Còn lại chẳng vui gì
Nửa về phương ấy lòng như vậy
Nửa ta ở lại quẳng sầu đi
Ảo Mộng trong ta đã xa vời
Nắng vàng lấp lánh lúc chiều rơi
Nghe sao trong gió lời than thở
Trút cạn tình ta đến nghẹn lời
Nhìn mây lơ lửng phía trời xa
Giọt sầu muôn thuở bổng chan hòa
Bao nhiêu giọt đắng đau lòng dạ
Mộng vẫn muôn đời mộng thiết tha
Gói trọn vần thơ gởi tặng người
Bằng lòng tha thiết để người vui
Đời ta nhung gấm nhưng nào ấm
Gởi trọn yêu thương đỡ . Ngậm ngùi
Một nửa hồn thơ tắt lịm rồi
Còn kia một nửa để buồn trôi
Ta say ảo ảnh tình thơ đối
Ta sầu chết lịm cả hồn thôi
Say đắm làm chi vậy hỡi người
Giọt buồn sâu thẳm làm sao vơi
Tình kia xa lắm ngoài tầm với
Trót lỡ yêu rồi lắm tả tơi
Một nửa yêu thương đã xa rồi
Còn đâu MỘNG ước để chung đôi
Anh về bên ấy tình nông nổi
Ở lại nơi nầy mảnh đơn côi
Thơ tình người cất trong tim
Còn tình yêu ấy người dìm nơi đâu
Chữ tình bốn biển năm châu
Ta xin giử hết giọt sầu riêng ta
Một khoảng trời xanh nặng cánh diều
Đưa lòng lữ Khách gió điều hiu
Mênh mông biển vắng cùng mây trắng
Lặng lẻ sầu dâng cảnh về chiều
Mộng vẫn muôn chiều dạo biển khơi
Thường sao xuyến lạ ảo huyền trời
Vần thơ một nửa thôi đành trả
Lỡ chuyến đò tình đã rong chơi
Mộng vẫn muôn đời mộng ảo thôi
Vần thơ lã lướt cảnh mây trời
Mây xanh lơ lửng ta nào với
Vần thơ khép lại lữ Khách Ơiiiiiiii
Giá buốt tim ai xót cõi lòng
Đau buồn lạnh lẽo lúc chiều đông
Bâng khuâng nuối tiếc thời gian cũng
Tuột mất nhau rồi nhớ hoài công
Em đã ra đi tự độ nào
Nụ hồng duyên dáng em thầm trao
Anh nâng gót ngọc thầm khẽ bảo
Yêu qúa đi thôi nụ hoa đào
Em giờ cất bước theo chồng
Anh còn thương nhớ có hoài mong
Ra đi nặng hiếu vì cha mẹ
Giọt lệ tuôn nhòa anh biết không
Tình anh sâu nặng tựa biển trời
Giọt buồn tuôn chảy loãng biển khơi
Tình yêu xa tít ngoài tầm với
Ta đã mất nhau mất một đời
Tuyệt vọng ai ơi mộng vở rồi
Lệ nhòa khóe mắt rẻ chia đôi
Người vui duyên mới lìa xa vội
Một nửa hồn thơ lạnh lẽo thôi
Chữ tình không trọn nát cõi lòng
Thôi đành cam phận hết hoài mong
Anh về nẻo ấy vui tình mộng
Em còn vương vấn nổi sầu đông
Lặng lẻ một năm lặng lẻ rồi
Vần thơ nằm đó vẫn chờ tôi
Lang thang góc phố đà mệt mỏi
Quay lại thời gian ngán ngẫm... ôi..
Một nửa hồn thơ thả mây chiều
Còn đây một nửa bến cô liêu
Chân trời xứ lạ dường như hiểu
Trút cạn tơ lòng chỉ bấy nhiêu
Tất cả là thơ chỉ ý thơ
Người ơi chớ ngại ..ấy tình cờ
Riêng tôi là cả trời bở ngỡ
Kỷ niệm năm nào ...Quá Mộng mơ ....
TÌNH THƠ ĐỨT ĐOẠN
*** TÌNH THƠ ĐỨT ĐOẠN ***
*******408********************
Vắt cạn hồn thơ vắt cạn rồi
Đâu còn ý tưởng chỉ buông trôi
Từ nay vức bỏ đành quên lối
Cảm xúc dâng trào lệ đắng môi
Đứt đoạn tình thơ của dạo nào
Nghe lòng thổn thức nhói vì đau
Con tim bé nhỏ giờ rơi máu
Vết rạn..chưa lành ..chẳng xuyến xao...!.
Đã đứt rồi mà có thể sao ??
Con tim vỡ nát lệ tuôn trào
Tình thơ thuở ấy là dĩ vãng
Nhắc lại làm gì phải ngấm đau
Cũng lỡ thôi đành hẹn kiếp sau
Từ nay khép chặt dạ héo nhào
Tim côi quặn thắt từ mấy dạo
Chợt tỉnh hồn thơ quá nghẹn ngào
...thơ mộng thường ...
...14...03...16...
Mộng Thường tỉ
Nửa mãnh trăng treo ở giữa trời
Nửa kia còn lại cũng chơi vơi
Thôi thì hai mãnh mình ghép lại
Cho tròn cung nguyệt mộng thường ơi..
....Dam Trong Tim ...
Một nửa vầng trăng khuất hững hờ
Còn đây một nửa ..cõi bơ vơ
Người xa ..một nửa hồn ta nhớ
Một nửa lìa tan ..vẫn mãi chờ ..
Một nửa vầng trăng lặng biển khơi
Còn kia một nửa lửng bầu trời
Làm sao ghép lại đau vời vợi
Nuối tiếc cho hồn đắng tả tơi
...mộng thường ...
Người đi nửa cõi lòng lịm tắt
Một nửa hiu hắt hóa dại khờ
Còn đây một nửa hồn thơ
Cũng dần mất cả ..ngẩn ngơ bầu trời
..MT..
*******408********************
Vắt cạn hồn thơ vắt cạn rồi
Đâu còn ý tưởng chỉ buông trôi
Từ nay vức bỏ đành quên lối
Cảm xúc dâng trào lệ đắng môi
Đứt đoạn tình thơ của dạo nào
Nghe lòng thổn thức nhói vì đau
Con tim bé nhỏ giờ rơi máu
Vết rạn..chưa lành ..chẳng xuyến xao...!.
Đã đứt rồi mà có thể sao ??
Con tim vỡ nát lệ tuôn trào
Tình thơ thuở ấy là dĩ vãng
Nhắc lại làm gì phải ngấm đau
Cũng lỡ thôi đành hẹn kiếp sau
Từ nay khép chặt dạ héo nhào
Tim côi quặn thắt từ mấy dạo
Chợt tỉnh hồn thơ quá nghẹn ngào
...thơ mộng thường ...
...14...03...16...
Mộng Thường tỉ
Nửa mãnh trăng treo ở giữa trời
Nửa kia còn lại cũng chơi vơi
Thôi thì hai mãnh mình ghép lại
Cho tròn cung nguyệt mộng thường ơi..
....Dam Trong Tim ...
Một nửa vầng trăng khuất hững hờ
Còn đây một nửa ..cõi bơ vơ
Người xa ..một nửa hồn ta nhớ
Một nửa lìa tan ..vẫn mãi chờ ..
Một nửa vầng trăng lặng biển khơi
Còn kia một nửa lửng bầu trời
Làm sao ghép lại đau vời vợi
Nuối tiếc cho hồn đắng tả tơi
...mộng thường ...
Người đi nửa cõi lòng lịm tắt
Một nửa hiu hắt hóa dại khờ
Còn đây một nửa hồn thơ
Cũng dần mất cả ..ngẩn ngơ bầu trời
..MT..
NÓNG
...NÓNG..:-):-):-)
vắt vẽo trên sông mát cuộc đời
Nhà người máy lạnh..cả xe hơi ..
Còn ta nóng quá nằm kểu mới
Hạnh phúc dâng tràn.. chẳng nói chơi ..hj
..thơ.mộng thường ..
...25..04..16..
Cái nghèo muôn thuở vẫn là eo
Máy lạnh đứa sang ngủ một lèo
Ngâm mãi thân nghèo trong dòng nước
Coi chừng bất cẩn sẽ chết queo...
..Hương thơ ,..
Giàu thì máy lạnh mát tứ chi
Đói rách ngâm ao chẳng thấy kỳ
Ngủ được quên đời...mặc ai kỷ
Khò thêm một giấc...mới lâm li ..hj
Mộng thường
Ông nay chắc ghẻ lở đầy hông
Mới phải ngâm tôm tại rãnh đồng kkk
Hải Triều
Nắng nóng như vầy phải ghẻ thôi
Ngâm trong nước mặn ghẻ không lòi
Rồi thêm lại mát ..mình xin lỗi ..
Bạn dám nằm không để có đôi ..kkk
Ao Huyen
Ngủ mát thôi mà cũng giúp vui
Cười cho nó bổ ấy ..vàng mười
Trời nay nóng bức..mình ngâm dưới
Võng đã treo sông vậy xin mời
Mộng thường
Ngữa mặt lên cao để ngóng trời
Đưa qua đẩy lại mặc ông bơi
Trời cao đất thấp kệ thiên hạ
Thế thái nhân tình lắm kiểu chơi
Ngoc trung trần
Nóng quá nên nằm giữa sông ngơi
Hiu hiu gió mát ́ ngủ quên đời
Trưa hè võng rách vô cùng lợi
Mắt nhắm ôi lòng ngẫm thảnh thơi
Mộng thường
Nhân tình thế thái cũng mặc đời
Kệ cho ong bướm muốn lả lơi
Ai cầu nhân sĩ thì tìm tới
Rượu nhấp vài ly xuống sông bơi
Ngoctrung Tran
Đẹp sấu nào đâu dám lả lơi
Hôm nay nóng lắm tại ông trời
Nên đành nhắm mắt nào nghĩ ngợi
Một giấc no tròn khỏe Mát nơi..hj
Mộng thường
Nắng táp gió lùa bỏ nước buồn
Trời mây định lẻ thế trôi tuồng
Sông kia mắc võng nằm cho mát
Nghỉ khoẻ còn lo tính gió phong...
Lặng lẻ Thầm
Mát quá anh nằm ngáy pho pho
Vô tư chẳng ngại đáy sông.. dò..
Treo đây có rớt Không vỡ sọ
Thẳng cẳng ru hồn chớ âu lo ...kkk mời em
Mộng thường
TÌM CHỔ MÁT
Về quê dạo mát nhất trên đời
Nắng nóng đi tìm chổ xã hơi
Tìm sông kiếm suối giờ cũng mới
Kiểu ấy bây giờ chẳng có chơi
15/5/2016 sao kim
Dạo mát tìm sông tắm phải mê
Quê hương một khúc nhớ não nề
Tình anh chan chứa nồng ấm thế
Chở cả hồn thơ ....dưới sông quê
Mộng thường
NÓNG QÚA
Mùa này nóng qúa chẳng ai mê
Lúa chết đồng khô qúa não nề
Nắng hạ... mưa về saochửa thế!
Thôi đành trở lại tắm sông quê...
...sao kim
Trở lại miền tây tắm nước sông
Anh ơi ..nhớ lắm nắng mưa đồng
Tình quê vẫn đẹp ..trưa hè mộng.
Sẽ có ngày về thỏa chờ mong
Mộng thường
Trở về
Bao giờ trở lại một dòng sông
Nhớ lắm đàn trâu với cánh đồng
Những buổi diều lên... ôi... giấc mộng
Bây giờ nhớ lại... chỉ còn mong...
15/5/2016 sao kim
Ui muội sơ xót huynh đến nhà mà chạy mất tiêu
Hôm nay em sẽ trở về
Dòng sông xưa cũ tình quê dạt dào
Ôi ..nhìn là nhớ xiết bao
Chờ em anh nhé ngọt ngào tình quê
Mộng thường
vắt vẽo trên sông mát cuộc đời
Nhà người máy lạnh..cả xe hơi ..
Còn ta nóng quá nằm kểu mới
Hạnh phúc dâng tràn.. chẳng nói chơi ..hj
..thơ.mộng thường ..
...25..04..16..
Cái nghèo muôn thuở vẫn là eo
Máy lạnh đứa sang ngủ một lèo
Ngâm mãi thân nghèo trong dòng nước
Coi chừng bất cẩn sẽ chết queo...
..Hương thơ ,..
Giàu thì máy lạnh mát tứ chi
Đói rách ngâm ao chẳng thấy kỳ
Ngủ được quên đời...mặc ai kỷ
Khò thêm một giấc...mới lâm li ..hj
Mộng thường
Ông nay chắc ghẻ lở đầy hông
Mới phải ngâm tôm tại rãnh đồng kkk
Hải Triều
Nắng nóng như vầy phải ghẻ thôi
Ngâm trong nước mặn ghẻ không lòi
Rồi thêm lại mát ..mình xin lỗi ..
Bạn dám nằm không để có đôi ..kkk
Ao Huyen
Ngủ mát thôi mà cũng giúp vui
Cười cho nó bổ ấy ..vàng mười
Trời nay nóng bức..mình ngâm dưới
Võng đã treo sông vậy xin mời
Mộng thường
Ngữa mặt lên cao để ngóng trời
Đưa qua đẩy lại mặc ông bơi
Trời cao đất thấp kệ thiên hạ
Thế thái nhân tình lắm kiểu chơi
Ngoc trung trần
Nóng quá nên nằm giữa sông ngơi
Hiu hiu gió mát ́ ngủ quên đời
Trưa hè võng rách vô cùng lợi
Mắt nhắm ôi lòng ngẫm thảnh thơi
Mộng thường
Nhân tình thế thái cũng mặc đời
Kệ cho ong bướm muốn lả lơi
Ai cầu nhân sĩ thì tìm tới
Rượu nhấp vài ly xuống sông bơi
Ngoctrung Tran
Đẹp sấu nào đâu dám lả lơi
Hôm nay nóng lắm tại ông trời
Nên đành nhắm mắt nào nghĩ ngợi
Một giấc no tròn khỏe Mát nơi..hj
Mộng thường
Nắng táp gió lùa bỏ nước buồn
Trời mây định lẻ thế trôi tuồng
Sông kia mắc võng nằm cho mát
Nghỉ khoẻ còn lo tính gió phong...
Lặng lẻ Thầm
Mát quá anh nằm ngáy pho pho
Vô tư chẳng ngại đáy sông.. dò..
Treo đây có rớt Không vỡ sọ
Thẳng cẳng ru hồn chớ âu lo ...kkk mời em
Mộng thường
TÌM CHỔ MÁT
Về quê dạo mát nhất trên đời
Nắng nóng đi tìm chổ xã hơi
Tìm sông kiếm suối giờ cũng mới
Kiểu ấy bây giờ chẳng có chơi
15/5/2016 sao kim
Dạo mát tìm sông tắm phải mê
Quê hương một khúc nhớ não nề
Tình anh chan chứa nồng ấm thế
Chở cả hồn thơ ....dưới sông quê
Mộng thường
NÓNG QÚA
Mùa này nóng qúa chẳng ai mê
Lúa chết đồng khô qúa não nề
Nắng hạ... mưa về saochửa thế!
Thôi đành trở lại tắm sông quê...
...sao kim
Trở lại miền tây tắm nước sông
Anh ơi ..nhớ lắm nắng mưa đồng
Tình quê vẫn đẹp ..trưa hè mộng.
Sẽ có ngày về thỏa chờ mong
Mộng thường
Trở về
Bao giờ trở lại một dòng sông
Nhớ lắm đàn trâu với cánh đồng
Những buổi diều lên... ôi... giấc mộng
Bây giờ nhớ lại... chỉ còn mong...
15/5/2016 sao kim
Ui muội sơ xót huynh đến nhà mà chạy mất tiêu
Hôm nay em sẽ trở về
Dòng sông xưa cũ tình quê dạt dào
Ôi ..nhìn là nhớ xiết bao
Chờ em anh nhé ngọt ngào tình quê
Mộng thường
BIỂN CHỜ
*** BIỂN CHỜ ***
***453***********
Con sóng biển ngày đêm gào mãi
Ánh trăng tàn hoang dại ngoài khơi
Trăng kia yêu biển muôn đời
Hết tròn rồi khuyết không rời được nhau
Có đêm trăng dạo phương trời nào
Để con sóng nôn nao đợi chờ
Trăng tròn nuốt cạn vần thơ
Nhả đôi câu chữ ..ngẩn ngơ tình đời
Biển với trăng không duyên chẳng đợi
Điệp khúc buồn trao gởi niềm đau
Có đêm trăng biển lao xao
Có đêm biển vắng một màu nhớ nhung
..thơ mộng thường ...
..25..04..16...
Biển muôn đời đợi trăng gát bóng
Trăng vô tình lặng mất hai tuần
Sóng bạc đầu vì nhớ tình chung
Gió rì rào cười phẩy ung dung....
Mãi u buồn biển hờn không trách
Đá sỏi vô tình lấn bờ đau
Trăng rằm lại về nhìn xót dạ
Yêu biển nhiều trăng nước hôn nhau....
....Lặng lẻ thầm ...
BIển vẫn thế ngày đêm sóng vỗ
Gió rì rào như cố ghẹo ai
Nên giờ nguyệt giận đi hoài
Biển đêm u tối canh dài thở than
Biển yêu lắm miên man cát trắng
Bởi âm thầm phẳng lặng thủy chung
Ngày đêm sóng vỗ trùng phùng
Không như vầng nguyệt lạnh lùng trời xa
...Mộng thường ...
***453***********
Con sóng biển ngày đêm gào mãi
Ánh trăng tàn hoang dại ngoài khơi
Trăng kia yêu biển muôn đời
Hết tròn rồi khuyết không rời được nhau
Có đêm trăng dạo phương trời nào
Để con sóng nôn nao đợi chờ
Trăng tròn nuốt cạn vần thơ
Nhả đôi câu chữ ..ngẩn ngơ tình đời
Biển với trăng không duyên chẳng đợi
Điệp khúc buồn trao gởi niềm đau
Có đêm trăng biển lao xao
Có đêm biển vắng một màu nhớ nhung
..thơ mộng thường ...
..25..04..16...
Biển muôn đời đợi trăng gát bóng
Trăng vô tình lặng mất hai tuần
Sóng bạc đầu vì nhớ tình chung
Gió rì rào cười phẩy ung dung....
Mãi u buồn biển hờn không trách
Đá sỏi vô tình lấn bờ đau
Trăng rằm lại về nhìn xót dạ
Yêu biển nhiều trăng nước hôn nhau....
....Lặng lẻ thầm ...
BIển vẫn thế ngày đêm sóng vỗ
Gió rì rào như cố ghẹo ai
Nên giờ nguyệt giận đi hoài
Biển đêm u tối canh dài thở than
Biển yêu lắm miên man cát trắng
Bởi âm thầm phẳng lặng thủy chung
Ngày đêm sóng vỗ trùng phùng
Không như vầng nguyệt lạnh lùng trời xa
...Mộng thường ...
NHỚ & QUÊN
*** NHỚ & QUÊN ***
***454**************
Thật không ..?
Nói nhớ rồi quên..!
Bao lời đã hứa.....
Mình ên em chờ...!
Thôi sầu...
Em dệt nên thơ
Bẻ đôi câu chữ
Mơ về bên anh
Nửa đêm...
Dưới ánh trăng thanh
Bao lời anh nói..
Trở thành khói mây
Khi nào ...
Anh trở về đây..?
Nhớ anh nhiều lắm
Hồn vây bũa buồn
Thế là...!
Nước chảy mưa tuôn
Những lời anh nhớ
Nói suôn thôi mà
Thôi đừng...
Nói nhớ nửa nha...
Bắt đền anh đó..
Người ta đang buồn ....
...thơ mộng thường ..
....26..04...16...
***454**************
Thật không ..?
Nói nhớ rồi quên..!
Bao lời đã hứa.....
Mình ên em chờ...!
Thôi sầu...
Em dệt nên thơ
Bẻ đôi câu chữ
Mơ về bên anh
Nửa đêm...
Dưới ánh trăng thanh
Bao lời anh nói..
Trở thành khói mây
Khi nào ...
Anh trở về đây..?
Nhớ anh nhiều lắm
Hồn vây bũa buồn
Thế là...!
Nước chảy mưa tuôn
Những lời anh nhớ
Nói suôn thôi mà
Thôi đừng...
Nói nhớ nửa nha...
Bắt đền anh đó..
Người ta đang buồn ....
...thơ mộng thường ..
....26..04...16...
HẰNG NGA
*** HẰNG NGA ***
***455*************
Một thuở hằng nga lụy thế gian
Xua tan bóng tối để gặp chàng
Bên nhau thắm thiết tình lai láng
Đượm ái men nồng giấc mộng hoang
Ngọc đế bao phen đày hạ giới
Nga nàng đẫm lệ phải đành rơi
Tay bồng ngọc thố lìa cung quảng
Bởi lụy hồn sa mãi một đời...
...thơ mộng thường ...
...26..04..16...
Làm sao sánh được hằng nga
Mộng là cỏ úa hoa tàn thế gian
Thường mơ mộng ước nồng nàn
Cõi trần hoa đẹp vô vàn thơm thoa
***455*************
Một thuở hằng nga lụy thế gian
Xua tan bóng tối để gặp chàng
Bên nhau thắm thiết tình lai láng
Đượm ái men nồng giấc mộng hoang
Ngọc đế bao phen đày hạ giới
Nga nàng đẫm lệ phải đành rơi
Tay bồng ngọc thố lìa cung quảng
Bởi lụy hồn sa mãi một đời...
...thơ mộng thường ...
...26..04..16...
Làm sao sánh được hằng nga
Mộng là cỏ úa hoa tàn thế gian
Thường mơ mộng ước nồng nàn
Cõi trần hoa đẹp vô vàn thơm thoa
TÌNH ĐỜI
*** TÌNH ĐỜI ***
****456*********
Vơi nước mắt bao lần vì nhớ
Lệ lăn dài trót lỡ thầm yêu
Cuộc đời cay đắng trớ triêu
Yêu người chi vội gặt nhiều trái ngang
Ôi...ngẫm thấy tình đời ngao ngán
Người yêu mình lai láng lại chê
Đắm say quên cả lối về
Tình là trái đắng não nề thế gian
Vẫn biết yêu lỡ làng duyên nợ
Cũng cam đành kẻ ở người đi
Héo úa một thuở xuân thì
Một đời con gái bỏ đi vì tình..
...Thơ mộng thường...
..27..04..16..
****456*********
Vơi nước mắt bao lần vì nhớ
Lệ lăn dài trót lỡ thầm yêu
Cuộc đời cay đắng trớ triêu
Yêu người chi vội gặt nhiều trái ngang
Ôi...ngẫm thấy tình đời ngao ngán
Người yêu mình lai láng lại chê
Đắm say quên cả lối về
Tình là trái đắng não nề thế gian
Vẫn biết yêu lỡ làng duyên nợ
Cũng cam đành kẻ ở người đi
Héo úa một thuở xuân thì
Một đời con gái bỏ đi vì tình..
...Thơ mộng thường...
..27..04..16..
MEN CAY
*** MEN CAY ***
*** 459 *********
.. BÀI HỌA...
Cạn chén men nồng đã thắm say
Người nơi cuối nẽo ngóng trông hoài
Hồn thơ ngất ngưỡng tình ngang trái
Mộng ấy hôm nào cất cánh bay
Lọng gió thuyền qua bến vân lâu
Trăng treo nửa mảnh đỉnh giang đầu
Mem say đã thắm lòng mơ bậu
Lạc mãi nơi nào ..chốn mưa ngâu.......?
Nhạt nhẽo nên hồn thả tận đâu
Tim kia rạn vỡ mới nghe sầu
Người đi tất dạ lòng ai nẫu
Vẫn biết yêu là..đẫm giọt châu...
...thơ mộng thường...
...27..04..16..
*** 459 *********
.. BÀI HỌA...
Cạn chén men nồng đã thắm say
Người nơi cuối nẽo ngóng trông hoài
Hồn thơ ngất ngưỡng tình ngang trái
Mộng ấy hôm nào cất cánh bay
Lọng gió thuyền qua bến vân lâu
Trăng treo nửa mảnh đỉnh giang đầu
Mem say đã thắm lòng mơ bậu
Lạc mãi nơi nào ..chốn mưa ngâu.......?
Nhạt nhẽo nên hồn thả tận đâu
Tim kia rạn vỡ mới nghe sầu
Người đi tất dạ lòng ai nẫu
Vẫn biết yêu là..đẫm giọt châu...
...thơ mộng thường...
...27..04..16..
30 ..4..KỶ NIỆM NGÀY RỰC LỬA QUÊ HƯƠNG
*** 30 ,4 KỶ NIỆM NGÀY RỰC LỬA QUÊ HƯƠNG ***
******460********************************************
Đất nước mình đổi mới phải không anh..?
Bốn mốt năm... chuyển mình nhanh là thế
Từ đói nghèo chiến tranh là không dễ
Vượt mây ngàn.. chẳng để mọi người tranh
Đất nước mình khác lạ phải không anh ..?
Chẳng thua ai ..sau những ngày giải phóng
Đã ấm no ..những ngôi nhà nền móng
Cao ngất trời ..cứ ngỡ mộng xây thành
Đất nước mình vững mạnh phải không anh..?
Không để giặc... cướp rừng xanh mình nửa
Biển sóng to ..tuổi trẻ canh..xin hứa..
Giữ đất trời ..biển đảo của hoàng sa
Hứa đi anh ..đất nước mình là tất cả ..
Xây dựng đời vất vã.. vững lòng tin
Mãi đẹp giàu... cho nước bạn không khinh
Hứa nhé anh ..hãy giữ gìn bờ cõi ..!
Em muốn nghe những gì anh vừa nói
Và hứa nhiều không thay đổi nghe không
Chỉ là anh người lính giữ biên phòng
Đừng thất hứa ..non sông...là lỗi đạo..
....Thơ mộng thường ...
..29...04...16...
******460********************************************
Đất nước mình đổi mới phải không anh..?
Bốn mốt năm... chuyển mình nhanh là thế
Từ đói nghèo chiến tranh là không dễ
Vượt mây ngàn.. chẳng để mọi người tranh
Đất nước mình khác lạ phải không anh ..?
Chẳng thua ai ..sau những ngày giải phóng
Đã ấm no ..những ngôi nhà nền móng
Cao ngất trời ..cứ ngỡ mộng xây thành
Đất nước mình vững mạnh phải không anh..?
Không để giặc... cướp rừng xanh mình nửa
Biển sóng to ..tuổi trẻ canh..xin hứa..
Giữ đất trời ..biển đảo của hoàng sa
Hứa đi anh ..đất nước mình là tất cả ..
Xây dựng đời vất vã.. vững lòng tin
Mãi đẹp giàu... cho nước bạn không khinh
Hứa nhé anh ..hãy giữ gìn bờ cõi ..!
Em muốn nghe những gì anh vừa nói
Và hứa nhiều không thay đổi nghe không
Chỉ là anh người lính giữ biên phòng
Đừng thất hứa ..non sông...là lỗi đạo..
....Thơ mộng thường ...
..29...04...16...
Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016
ĐÃ BẢO EM LÙN MÀ
***ĐÃ BẢO EM LÙN MÀ***
************537************
CƯỜI XUYÊN QUỐC TẾ
Em không sấu nhìn coi cũng được
Cảnh báo nè nói trước hơi lùn
Tả cho anh tỏ hình dung ..
Để còn biết rõ nhớ nhung giảm nè
Em chẳng sấu mắt ..e ..hơi lé
Nhìn buồn cười giở quẻ phải không ?
Con bay con đậu lòng vòng
Nhìn em đỏm dáng hay không anh nà
Em đã bảo đừng qua em nữa
Thiệt là khờ hai lửa rồi nha
Sao còn thích ..mãi tặng quà ..
Thân em héo úa ..anh à đen thui...
Em nói thật anh vui lòng nhé
Chuyện chúng mình có lẽ thế thôi
Chân em khập khiển thấy rồi
Làm sao có thể sánh đôi anh à
...thơ mộng thường ...
...27 ..07..16...
** ĐÂY LÀ NHỮNG BÀI XƯỚNG HỌA DÀI NHẤT... VÀ SÀM NHÂT.... TIẾU NHẤT.....KKKK
Em lùn lắm nhưng em rất điệu
Rất thật thà dáng liễu thướt tha
Anh đừng chọc ghẹo em nà
Em đây đã khóc ...anh à kẹo đâu ...hì
Em lùn kèm một chút khùng
Nhưng anh vẫn thích nhớ nhung mỗi ngày
Anh ấy lại rất đẹp trai
Nhưng cứ đeo hoài thiệt chán anh ghê
Em lùn lắm anh hun cũng khổ
Ngày hai lần dụ dỗ người ta
Em bắt ghế mới bằng nà
Muốn hun em á thật là khó nhen ...
Em sấu tệ ..mà sao cứ đuối
Lại còn lùn ..túi chẳng có tiền
Sấu xí lại chẳng có duyên
Vậy mà nhiều lắm anh ghiền là seo ...kkk
Sơ không nào .???
Em lùn quá làm sao chạy nổi
Lại mập ù cái tội ăn nhiều
Anh à chớ vội có yêu
Nhìn em anh chạy mất tiêu lun à. Kkkk
Anh đã hứa cho em rồi kẹo
Em suốt đời nhỏng nhẻo đòi quà
Anh nhớ nhé chớ nói ngoa
Em mà giận á anh là khổ thân ....hi
....mộng thường...
Em lùn anh biết rồi mà
Nhưng anh thương lắm biết là làm sao ?
Dù em chân thấp chân cao
Có anh bên cạnh em nào phải lo
Lòng anh em chẳng phải dò
Em lùn , em xấu vẫn là yêu em
Dù cho mắt có tèm nhèm
Con bay con đậu đã thèm nhớ ai ...
Lòng này anh chẳng nói sai
Để mai thưa mẹ rước em về nhà
Chúng mình trải chiếu kết hoa
Se duyên kết tóc ấy là trăm năm
Hì hì...Duong Kenvil...
Thật không anh trãi chiếu hoa
Rước em làm vợ thiệt nha đừng lừa
Răng em cũng rất là thưa
Yêu em anh nhé ...cho vừa lòng nhau ..
Xe hoa anh kết bảy màu
Cùng đôi ngựa trắng ước ao bao ngày
Tuy rằng con đậu con bay
Nhưng lòng chung thủy ...chân dài kém xa ...
Lùn lắm nhưng tốt à nha
Đốt đèn anh kím đến ba năm ròng
Có ai mà giống em không
Vòng một thì lớn ....còn mông to bè ....kkk
..mộng thường....
Mông to lắm kẻ phải dè
Nhưng mà anh cưỡi anh đè lên trên
Vòng một lớn thật là êm
Hai tay anh nặn cả đêm anh sờ
Anh đây đã hứa rồi mờ
Chiếu hoa đã trải em giờ của anh
Mắt bồ câu cứ long long
Con bay con đậu loanh quanh hớp hồn
Nhìn môi em lại muốn hôn
Răng thưa để lưỡi dầy hơn thôi mà
Em lùn xấu mới thật là
Vợ anh như thế chẳng ma nào mò
Nên lòng anh chẳng phải lo
Mất em hay sợ em cho đứa nào
Chẳng sợ em nhẩy vượt rào
Suốt đời em chỉ thuộc vào tay anh .
Khà khà ..Duong kenvil...
Em lùn anh vẫn muốn hun
Bởi vì anh thích , em lùn kệ em
Đôi ta sánh bước mà xem
Thỏa lòng mong ước có em bên đời...hihi
..phạm thuấn....
Thật không anh hởi ...nói chơi
Suốt đời trọn kiếp không rời nhé anh
Cùng dạo mát dưới trăng thanh
Em đây lùn thiệt cùng anh xứng nè ....hi
Họa hay lắm chúc anh vui vẻ nha
Xin đừng hứa rồi mai chạy mất
Nhìn em rồi anh ngất chết luôn
Lúc ấy thảm cảnh u buồn
Chân dài có muốn cũng không đuợc nè ...
Thiệt hong hứa cuội em hoài
Anh mê chân dài Rồi bỏ em sao ..???kkkk
Em đây tuy thấp chẳng cao
Nhưng mà duyên dáng ..Em nào sánh ....đâu
....mộng thường....
Có em đời sẽ ngọt lành
Béo lùn nhưng lại chung tình sắt son
Nửa đêm hai đứa nỉ non
Em anh hai đứa vẫn còn say xưa
Hứng tình những lúc mây mưa
Thế là hai đứa cùng đua nhau đè
Có lần anh suýt bị què
Bởi đùi to quá em đè lên anh
May mà lần đó kêu nhanh
Để thêm chút nữa chắc anh đi rồi
Lùn và hơi xấu tí thôi
Nhưng mà duyên lắm bởi vì yêu anh
Hì hì Duong kenvil
Em lùn nhưng rất mặn mà
Nước da bánh mật thật là có duyên
Mới nhìn anh đã yêu liền
Bâng khuâng, thơ thẩn anh điên mất rồi
Dinh Dung Pham
Nói đúng nè anh rất mặn mà
Dịu hiền đức hạnh lại nết na
Trâm anh thế phiệt ..hồng đôi má
Chết ngẩn bao chàng ..đại thiếu gia ....
Mộng thường..
Kkkkk chết cười mất ..trời ă ...
Chắc không ..nói thật thương rồi
Nhớ đừng than khóc ỷ ...Oi....gì tình
Em đây không sấu .. chẳng xinh
Nhưng về chuyện ấy....ấy ...thất kinh ...chạy dài
Nhớ kỹ nhé hỡi anh trai
Đừng có hứng bậy ...mặt mày ..xanh xao
Em đây nhan sắc ngọt ngào
Anh nhìn chết lịm hôm nào không hay
Ở đó đùa cợt mưa mây
Có ngày té ngựa ..cái thây chẳng toàn
Yếm lụa em mặc vải voan
Nhìn thoai.. anh đã không còn ... hồn ...phiêu ...kkkk
Họa ghê quá ông tướng trời ơiiiiiii mắc cười quớ kkkk
...MỘNG THƯỜNG...
Yêu em kể khổ cũng nhiều
Bao lần ngợp thở sau chiều mây mưa
Thật lòng nhiều lúc xin thua
Ngựa to khỏe thế biết đua thế nào ?
Bây giờ biết phải làm sao
Nếu mà ngã ngựa chắc đời đi toi
Nhưng mà em lại cứ đòi
Nên anh cũng phải chiều theo thôi mà
Nhiều lần anh đã xin tha
Em nào có chịu còn la anh hoài
Bắt anh cứ phải chạy dài
Tới khi kiệt sức mới thì bỏ qua
Bây giờ người ngợm như ma
Chỉ vì em mới ra nông nỗi này
Hết đêm rồi lại đến ngày
Vì em béo tốt đọa đày thân anh
Khà khà chém tới bến luôn nghe chị
...DUONG KENVIL...
Kkkkk
Em béo khỏe nhưng mà em sợ
Cứ ngủ khò anh nỡ kéo lôi
Em đã bảo em ngủ rồi
Anh nào có chịu cứ đòi là sao ?
Em nức nở nghẹn ngào vì khổ
Có đêm nào dụ dỗ anh say
Thì đêm ấy chẳng bị cày
Còn không là chết cả ngày lẩn đêm ..
Em đã nói ngủ thêm cho khỏe
Anh ngoan nào ..có vẻ không vui
Cứ ôm cứng ..dụ ngọt bùi
Để rồi ngoắt ngoải ... như nùi giẻ lao
Ngủ ngoan nhé lao xao cả tối
Rồi tới ngày..có tội em không
Chìu anh ..ă ..ứ ..bưởi bòng
Đời em sao khổ ...chõng mông nè trời ....chém nhẹ thui
MỘNG THƯỜNG...
Tại vì hấp dẫn em ơi
Bưởi to tép mọng anh thời phải ăn
Làm gì em phải khó khăn ?
Chiều anh một chút có sao đâu nào ?
Làm gì em khóc em gào
Biết em mỏi mệt anh nào cố đâu
Chỉ tại thèm bưởi đã lâu
Của nhà có sẵn vì đâu chịu thèm ?
Chiều anh lần nữa nghe em
Xong rồi mình ngủ tòm tem thật dài
Anh hứa sẽ chẳng cày rai
Để cho em ngủ ngày mai lại cày
Ruộng em cỏ nước đủ đầy
Thân anh gầy yếu nên cày mới lâu
Muốn tốt lúa phải cày sâu
Em kêu nhiều thế sức đâu anh cày ..?
Haha biết tay em chưa ?
Duong Kenvil
____CHỊ TÔI____❤
Mười mấy năm rồi...hỡi... chị tôi
Ôm bao cay đắng chẳng một lời
Ông trời cách biệt chia hai lối
Tình nghĩa vợ chồng ... vỡ thành đôi
Người đã đi rồi bỏ chị tôi
Phu thê gian dối... hỏi...? sao trời...!
Thôi đành nuốt…nhẹ... lau dòng lệ
Tình nghĩa bây giờ .. chỉ mộng thôi
Ngần ấy năm rồi mỗi chị tôi
Nuôi con khôn lớn... trở thành người
Bao điều khó nhọc bao gian dối
Lặng lẽ trong đời...chị vẫn vui
Ngày tháng xa dần vẫn chị tôi
Ôm bao thương nhớ dệt cho đời
Bao lời ước hẹn...bao thề ... hứa …
Giờ vỡ tan rồi... chị lẻ loi
....trí Thắng....
Thân của chị nào than chi khổ
Đã bao ngày giông tố rồi tan
Cuộc đời là giấc mơ hoang
Đẫm trong mờ ảo vội vàng cách chia
Tình thuở ấy đã lìa muôn kiếp
Nghĩa tình người vạn kiếp nào phai
Yêu kia là khúc sông dài
Chợt cay chợt đắng ..lệ dài thâu đêm
Ngày mãi nhớ ôi mềm tấc dạ
Đã bao chiều tan rã đành buông
Mây bay khắp nẽo u buồn
Khoảng trời lồng lộng quây cuồng bảo giông
Thôi hết nhé còn mong chi nữa
Vì cuộc đời là giữa phong ba
Không còn chỗ để cho ta
Yêu thương say đắm ..chỉ là giọt mưa ..
....Mộng thường....
Ông tướng trời ...họa ghê quá ă ...Ông muốn chết hả ...
Bưởi hấp dẫn cũng để dành
Chẳng nhẽ anh đành ép ...cạn tình sao ..?
Nếu không em sẽ kêu gào
Lúc ấy buồn nhé ..thuốc lào kéo đi
Em dù đẹp tợ tây thi
Cũng nên gìn giữ cớ chi lại hành
Cứ chiêm ngưỡng cũng như tranh
Ngày đêm nhìn ngắm để dành ..ngó thôi
Chẳng lẻ mỗi lần anh đòi
Là em phải chịu đứng ngồi không yên
Anh nhìn em giống con điên
Bởi vì ..Em quá vô duyên ..chuyện này ..
Chị sợ em roài em ợ ...:-)
À ơiiiiiii anh ngủ mê say
Để mai lên ruộng anh cày cùng ....????
Ví dầu ...thức suốt canh thâu
Sáng không dậy nỗi ..thì chầu diêm vương..
Mộng thường....
Em ơi anh bảo câu này
Hôm nay cày nốt ruộng này nữa thôi
Em đừng hết đứng lại ngồi
Ôm anh nằm xuống để rồi ngủ ngon
Chúng mình tuổi hãy còn son
Anh còn cố được mình còn say xưa
Bưởi bòng ăn giữa buổi trưa
Đến khi chiều xuống tạnh mưa lại cày
Số anh số khổ đọa đày
Cày ngày chẳng đủ phải cày cả đêm
Em đừng than vãn gì thêm
Tuy rằng mỏi mệt vì em vẫn cày
Xem tranh thì hết cả ngày
Bỏ ra gói lại có ngày phát điên
Em thì đẹp tựa như tiên
Làm sao có thể ở yên không cày ?
Ầu ơiiiiiii em ngủ cho say
Để mai ra ruộng em cày giúp anh
Ví dầu ...thức suốt năm canh
Sáng không muốn dậy bởi anh vẫn cày ...
..duong kenvil...
Ngủ đi sáng dậy ra đồng
Cứ đòi cày cấy cái mông sưng giờ
Ban ngày cứ ngỡ nằm mơ
Tuy còn son đó ...cứ tơ tưởng hoài ..
Em mà sợ sẽ ra tay
Lúc đó anh sẽ nằm dài chớ la
Nhìn ốm yếu dử vậy ta
Cả đêm không ngủ ..sáng là ngà say
Suốt ngày trêu ghẹo gió mây
Em dập một phát bầy nhầy đừng than
Hồn anh chẳng ở dương gian
Bay lên tới đỉnh mây ngàn vi du
Ngắm trăng vui với sương mù
Còn hay đùa giỡn còn đu mỗi ngày
Tướng thì mình hạc xương mai
Cứ mãi lo cày không sống nổi đâu
Ngủ đi dưới rặng trâm bầu
Em hát ví dầu anh nghẻo say sưa
Ngủ đi từ sáng đến trưa
Đừng mơ chớ tưởng ...chuối dưa ..củ mèm....
Chém dữ quá em troai muốn giề
...Mộng thường....
Của có chỉ để ngồi xem
Hỏi rằng ngon thế cớ sao chẳng thèm ?
Chỉ vì anh muốn có em
Mới chăm cày cuốc chẳng màng sớm hôm
Nhìn em anh chỉ muốn ôm
Để quên mệt mỏi mấy hôm đi cày
Vậy mà em lại cứ dày
La anh em lại định đòi đánh anh
Thân hình anh lại mỏng manh
Làm sao chịu nổi mấy đòn em đây ?
Anh thì ốm yếu lại gầy
Lỡ mai anh chết em thì phần ai ?
Héo hon bởi tháng ngày dài
Anh mà chết xuống ai cày ruộng em ?
Em ngồi nghĩ thử mà xem
Tuy gầy tuy yếu , thương em vẫn cày
Giề em cũng muốn chị oi ! Hé hé
....duong kenvil.....
Chỉ có thửa ruộng thôi
Vợ chồng cắn đắng ỉ ôi vậy kìa
Hay là mình hãy cắt chia
Anh cày đồng dưới em dìa nấu cơm
Ở đây gió bắc gió nồm
Mắc công dê sồm sổng cửa chạy ra
Thân em cũng khổ đó đa
Trốn con dê chúa ..suốt ba bốn ngày
Sáng sớm ra ruộng đòi cày
Chiều tối ̀ ngủ mớ cũng cày là sao ?
Ở đây đâu có ruộng nào
Cớ sao siêng thế ...xin chào thua anh
Em đây tóc hãy còn xanh
Ngủ mơ như thế trở thành bạc phơ
Anh hư lắm giống trẻ thơ
Đợi em dạy bảo ..hằng giờ là seo ....kkkk
Bái em lun ă chị thua nè hì
....Mộng thường...
Em không dậy bảo hàng giờ
Thì anh nào khác gã khờ đâu em ?
Sao mà chẳng nghĩ thử xem
Chồng em tài giỏi thì ai được nhờ ?
Em mệt thì thôi lên bờ
Chờ anh mò mẫm nhưng mà hơi lâu
Dê xồm đây chẳng có đâu
Mấy con dê chúa thịt lâu lắm rồi
Đợi anh cày cuốc một hồi
Ruộng to nước lớn thế rồi mới lâu
Anh nào có được ngủ đâu ?
Sợ không xong được đến đêm phải cày
Hì hì này là nhẹ rồi chị nhỉ
....duong kenvil....
Em đã bảo anh nào có hiểu
Ruộng nhà mình có thiếu đâu nào
Ngày đêm làm việc tào lao
Qua ruộng hàng xóm ...vét đào cả đêm
Em không nói làm thêm nữa chắc
Sáng trở về con mắt quần thâm
Lấy chồng như thế sai lầm
Nếu còn tái phạm ...anh nằm bển luôn..
Tui giận lắm nên buồn mấy buổi
Nghĩ thân tàn mà tủi làm sao
Nhìn xem điện nước thiếu nào
Mà đi cấy ruộng tầm phào mới ghê
Tui đã biết chán chê thèm phở
Đêm lẫn ngày tìm cớ ra đường
Hiểu rồi ông chẳng còn thương
Làm tờ ly dị ..vấn vương ..khỉ khèo ....
...tiếp chiêu nè Duong Kenvil tối ta buồn mắt mở không lên nên nghẻo lun xin thứ lỗi hem....ngày mới an lành hạnh phúc nè
....Mộng thường....
Bởi vì gia cảnh mình nghèo
Thương em anh phải trống trèo sớm hôm
Đắp bờ , nhổ cỏ , vét mương
Khơi cho con nước về khu ruộng mình
Sao em lại chẳng thương tình ?
Còn ngồi làm mẩy làm mình với anh ?
Cái thói ghen bậy là nhanh
Suốt ngày anh chỉ quẩn quanh ở nhà
Điện nước em khỏe vậy mà
Sức anh có đủ để dùng hết đâu ?
Số anh còn khổ hơn trâu
Ngày thì cày ruộng , tối thì cày em
Còm nhom , ốm yếu , gầy mèm
Thế nên em chán , em thèm sắn khoai
Nước đầy em đổ cho ai ?
Điện thừa em lại ... Lai dai sóm riềng
Nhìn trai em ngả em nghiêng
Từ già tới trẻ , chẳng kiêng thằng nào
Giờ còn ngồi đó kêu gào
Viết đơn ly dị thì nào đưa đây ...
Ha ha nghỉ một đêm lấy sức điện nước nhiều mang ra chém em hả chị ? Ngại quớ ... Nhưng mà em chém mạnh là chị thiệt đó nha ! Khà khà chị tiếp chiêu " Dâm ô thần chưởng tầng thứ 10 " của em là chỉ có tiêu đời thôi nha ! Kkkkk
...duong kenvil.....
Anh gàn dỡ tào lao đáng ghét
Sang nhà người lắm lét trở về
Bún phở no đủ hả hê
Nằm ưỡn ra đó ̀thấy ghê... bơ phờ
Đang say đắm anh mơ xóm dưới
Về đến nhà thèm bưởi nữa sao
Em à anh muốn ăn đào
Chắc anh muốn chết ...hãy nhào vô đây
Em đã để cái cây nơi cửa
Anh bước vào bật ngửa cho xem
Ai bảo anh dám phụ em
Từ nay nhịn nhé nếu thèm nọ kia..
Em đã nói phân chia công việc
Ở ruộng nhà đơn chiếc chẳng lo
Đi sang thửa ruộng bà bò
Mà lăn mà lết mà mò tới khuya
Về em hỏi mồm kia nói phét
Anh họp hành láo toét nữa kia
Miệng còn phản phất mùi bia
Nước hoa thơm phức áo kìa vết son
Em tuy đã hai con nhan sắc
Cũng mặn mà chưa chắc ai bằng
Vậy mà chồng mãi lăn tăn
Hôm nay em quyết ..cắt phăng ...giục nè ...kkkk
Tiếp chiêu thần chưởng của ta ...Duong Kenvil
...Mộng thường...
Xem anh chị chém nhau gần chết
Mình ở ngoài đọc hết từng câu
Chém nhau túi bụi lát nhàu
Anh sưng củ tỏi..chị đau..bưởi bòng
Như là lúc xung phong trận mạc
Nào xá gì thân xác tả tơi
Chị nghỉ anh lại xin mời
Chúng mình làm tiếp phải chơi đến cùng
Báo tử đầu Lâm Xung... đấy chị
Hỗn dạ xoa..Dương Chí là anh
Xé cho quần áo tanh bành
Không còn một mảnh một manh được lành..
Em khuyên chị khuyên anh dừng lại
Chém đến đây hãy bãi là vừa
Trâu cày ruộng đến quá trưa
Chắc là trâu mệt ruộng bừa rối ra..
Anh với chị đều là kiệt xuất
Với tài thơ chém thật ra trò
Củ Hành với lá Vông to
Hai bên đều giỏi nhịn cho nó lành....hihi em chạy
...Tùng Lê...
Chàng à trận mạc đang sung đánh
Cô long nè.. dáng mảnh võng đu
Dương hóa nhỏ bé lăn cù
Dùng chiêu thần chưởng sương mù tả tơi ...
Thần điêu đại hiệp đã rơi gãy cánh
Chém thần sầu vẫn lãnh một chiêu
Vướng rồi một tấm bùa yêu
Thân tâm mê sảng có liều nhào vô
Chàng nhận lãnh thần cô của thiếp
Nên mê rồi hồ điệp miên mang
Cô long giả dạng cải trang
Chàng mê hồn trận với nàng ...nhập ma...(.tẩu hỏa)
Chuyện ruộng cấy người ta mặc kệ
Chồng của người rất tệ ham cày
Hở ra là đã đắm say
Cái ruộng hàng xóm đọa đày tấm thân
Muốn giết chết phân vân mấy bữa
Ngẫm mà xem ...cái thửa ruộng nhà
Nhìn coi cỏ nước bao la
Không ai dọn cả ..bỏ mà nó hoang
Lại tí tửng nhảy sang cấy hộ
Vợ ở nhà phẫn nộ làm càn
Dạy cho các kểu chẳng ngoan
Nên đành báo cáo cả làng biết luôn ....kkkkkk
Cảm ơn Tùng Lê tặng cho một trận cười biết đã vui quá trời ơiiiiiii sướng cả mồm hay hay chọc cười tốt bái phục
....Mộng thường...
Em còn ngồi đó lè nhè
Tối qua ăn vụng cháo chè cùng ai ?
Giờ còn lên mặt ra oai
Anh đập cho phát ù tai bây giờ
Anh đã cố để làm ngơ
Đợi em từ tối , tận khuya em về
Lúc đi em mặc chỉnh tề
Khi về sộc sệch như phường bất lương
Làm gì còn chút tình thương ?
Khi mà em ngủ trên giường người ta
Còn đâu nghĩ chuyện về nhà
Còn đâu nghĩ tới anh là chồng em ?
Em nhìn lại thử mình xem
Áo thì em mặc của ai thế này ?
Lại còn mấy vết vân tay
Thằng nào nặn bóp lên người của em
Chắc là trời tối nhá nhem
Khoác nhầm cả áo người ta mặc về
Nhìn mà thấy ớn thấy ghê
Lại còn cái mặt hả hê thế nào
Làm gì còn mận với đào ?
Nó ăn sạch vỏ hột còn nuốt luôn
Thế nên anh chán anh buồn
Thôi thì anh ngủ thôi luôn chẳng thèm
Bởi vì thằng ấy với em
Ăn xong thừa thãi mang về trả anh
Nếu em muốn được yên lành
Im ngay không sẽ tanh bành cho coi
Hôm nay chị mạnh dữ kkk tay sách kiếm lúc cầm đao làm em sợ hết hồn
....duong kenvil....
Anh đã bỏ phòng khuê mấy tháng
Em ở nhà ngao ngán chờ hoài
Anh đi mê bóng hình ai
Giờ lại ghen ngược ..có hài hay không ..?
Đi mê gái chổng mông chán chữa
Xịt dầu thơm như ngựa lông bông
Suốt ngày mê bưởi tham bồng
Thân tôi khổ thế ...có chồng ...chẳng ngoan
Thôi một kiếp lỡ làng phận liễu
Có ông chồng ốm yếu tham ăn
Suốt ngày chưng diện lăn tăng
Chỉ lo mê trái ...để măn ..để mò
Anh nhớ nhé đã bo con nhỏ
Chớ than phiền em bỏ ..khi về ..
Ở ngoài bựa nhựa hả hê
Say sưa ngao ngán tràn trề ...bệnh si..
Em chẳng thiết anh đi cho biệt
Lại trở về mắng nhiết ghen tuông
Nhìn anh như rắn rung chuông
Lắm la lắm lét ..rồi chuồn xóm trên
Anh đừng có mà vênh cái mặt
Cứ hẹn hò ...con mắt quần thâm
Cái đồ đáng ghét ..ó đâm
Anh đi cho khuất ...chết dầm cho tui
Chưởi như thế chưa ngui hả giận
Ra khỏi nhà chớ bận gì ..nha..
Tui lột ông xát luôn da
Cái quần tài lỏn ..đã là ...khoan dung ....kkkk...
mắc cười quớ làng nước ợ ... ..nữa không...nà...
...Mộng thường....
Đúng là chẳng biết ngại ngùng
Đã đi ăn vụng về còn la ai
Nhìn mà trái mắt ngang tai
Cả ngày trải chuốt áo quần váy von
Mải mê bỏ mặc chồng con
Lê la bụi chuối , bờ đê sau nhà
Hễ mà vớ được thằng nào
Là em vồ lấy cấu cào lăn lê
Mây mưa cùng nó chán chê
Về nhà mắng chửi anh ghê thế này
Đời sao mà lắm chua cay
Thương hai con nhỏ " mẹ mày " bỏ qua
Hư thân mất nết đó mà
Người đầy bệnh tật " cha " không động vào
Lỡ mà " cha " có làm sao
Hai con nhỏ dại thế này ai lo ?
Thôi thôi chẳng phải rằng co
Anh nhường nhịn hết cho em thỏa lòng
Có vợ mà cũng như không
Thôi thì cắt bỏ cho lòng được yên
Em đừng có thấy anh hiền
Mà càng làm tới là phiền đó nghe
Nói thật chẳng phải anh đe
Em hư thân thế anh đành bỏ thôi ...
Khà khà Em luyện thành Kim phật bất hoại thần công rồi , đao kiếm bất nhập , chưởng của chị em không cần tránh né phiền phức . Không hại được em đâu kkkk.
...duong kenvil....
Tuyệt vời làm sao
Hai người chém nhau
Thơ trào lai láng
Một bữa xả láng
Choáng váng mặt mày
Tâm trí chẳng lay
Hai tay tung chưởng
Ra đòn ngất ngưởng
Trí Thắng lon ton
Nhảy vào kêu lớn
Trúng ngay một phát
Hớt hải la làng
Kêu cứu giần lân
Thiệt là gây cấn
Can gián mệt phờ
Trí ta nằm thở..
Kkkkkkk
Khánh Trinh...
Muội có thấy khổ đời con gái
Lấy chồng điêu nên dại cả đời
Suốt ngày nó lượn khắp nơi
Chổ nào có gái lả lơi nó vào ....
Mộng thường....
Ông đừng có kêu rêu tui nhé
Muốn ở bên vợ bé thì đi
Chớ kiếm chuyện thị phi
Gieo bao tiếng oán ..hòng khi đổi đời
Ông nhớ nhé ham chơi còn lộng
Chữ ân tình tui mộng đấp xây
Giờ đây sự thể thế này
Đường ai nấy bước ..sum vầy kệ ông
Tui chán ghét chẳng mong . Quá tệ
Ông bi giờ như thể mèo hoang
Ở đó mà cứ la làng
Cái tật bêu rếu họ hàng tui khinh
Nhìn cái mặt cứ nghinh là ghét
Ăn vụn về lắm lét khó ưa
Mặt ông sấu ác chẳng vừa
Tui muốn băm vụn cho lừa nó ăn
Tui không thể băn khoăn lần lửa
Nhìn ông thôi tui mửa mấy ngày
Đã sấu bày đặc ra oai
Tưởng đâu mình tốt ...có hài không ta
Úi cái mặt ba hoa đáng ghét
Đừng về nhà tra xét đời tui
Hôm nay tui chẳng được vui
Lộn xộn tui cắt ..Cái nùi tòn ten
Để ông hết mon men các xóm
Thả dê nhiều lọm khọm như già
Ôm lượt tới mấy chục bà
Chắc chôn ông sớm ...giống ma cà rồng
Tui chẳng tiếc không mong chung thủy
Miễn đừng về cải lý nói càng
Cái miệng rộng tựa cái hang
Nói hành nói tỏi la làng giống điên
Muốn gjề
...Mộng thường...
Ê này anh lái buôn ơi!
Vườn nào có gái là chui đầu vào
Khổ thân cho phận má đào
Bấp nhầm họ Sở mà nào có hay.kkk
Tội tỷ qúa đê
Trí Thắng...
Đệ ngồi đó trông coi cửa nẽo
Kẻo ông về bức néo bi giờ
Ông ấy cứ ngỡ nằm mơ
Đang ở trần thế ...mãi mơ cung hằng
Mộng thường...
Tỷ cứ mặc ổng chơi thỏa thích
Mai mốt về mắc bệnh trầm kha
Củ hành củ tỏi ra ma
Lúc đó chị cứ thả ga băm bằm
Giờ có nói ổng cho là nhảm
Cứ để liều mặc ổng thảm thương
Càng nói ổng cố cãi bường
Ngó lơ cán cuốc bình thường thế thôi...
...Khánh Trinh...
TỶ buông thả ông đi biệt tích
Nếu ông về cái đích sưng vù
Cái đầu không bể cũng u
Cho đi luôn đó ...cho dù đẹp trai
Chẳng ưa thích cái loài mất nết
Từ nay chừa đỡ mệt tấm thân
Đàn ông là mớ nợ nần
Tối về ngủ khỏe không cần gối ôm ...kkkk
Mộng thường...
Bây giờ bà bảo tôi điên
Ừ thì thế mới ra nông nỗi này
Để cho bà đọa bà đày
Bà đi phè phỡn bà về bà la
Suốt ngày quần gấm áo hoa
Môi son má phấn lê la ở ngoài
Học đòi mấy đứa chân dài
Mắt xanh môi đỏ bà gài bẫy zai
Sớm tối mơ mộng theo trai
Lại còn cả vú lấp dài miệng em
Tôi đây bà thử nhìn xem
Hận bà tôi cắt ... Tòm tem nỗi gì ?
Bà không nhìn kỹ bà đi
Đừng có la lối làm chi phiền lòng
Tôi giờ đã hết trông mong
Nhìn bà thôi đã thấy không ưa rồi
Tôi , bà chỉ đến đây thôi
Cái ấy cắt rồi , thôi thế là xong
Bà đừng ở đó mà hòng
La lối om xòm đổ tội cho tôi
Bà xem lại mình ấy thôi
Ăn chơi dửng mỡ nó phình thịt ra
Rồi bà cùng mấy thằng cha
Lăn lê hú hí giúp bà mua vui
Tôi đây tuổi cũng già rùi
Chẳng còn cái ấy còn vui nỗi gì
Ham sướng bà hãy cứ đi
Qua cho nó bóp , nó gì , bà la ...
Ha ha ha... Đã bảo là giề em cũng muốn mà ! Chị cứ cho là em đây xin nhận hết ạ ... Kkkkk
....duong kenvil....
Thôi ông biến cho đời tui khỏe
Mấy năm ròng lý lẻ rả hơi
Muốn vui thì phải tả tơi
Đừng than đừng thở ới ời ..bó tay
Tui nói riết mặt dầy không chán
Đi đã về lên án lại tui
Chẳng nghe câu nói ngọt bùi
Cũng mát cái dạ ..cũng vui cái lòng ,..
Già cái tuổi tưởng ông còn trẻ
Lượn ra đường mấy mẹ chân dài
Ngỡ rằng sung sức tơ trai
Nào đâu móm sọm ..răng nhai không còn
Tui mãi nhắc đừng bon chen nữa
Gái chân dài không cửa cho ông
Đứa nào cũng có cái mòng
Cắm sừng ông chạy ..lòng vòng thái nguyên ..
Ai cũng ngỡ ông điên mới chết
Ui ..già rồi mất nết khổ tâm
Về đi cái lão ..ó đâm
Cái tật dại gái ...có câm không nào
Ông đã sấu cẳng cao chân thấp
Còn ham đòi nấp váy mấy nàng
Đi vòng hết cả thế gian
Có ai ngỗ ngược ...ngang tàng như ông
Nói không hiểu chổng mông gào thét
Đứng la làng tui ..đét mấy cây
Hồn vía bay tận tầng mây
Vẫn chưa hồi tỉnh lên phây làm tàng
Kkkkk còn chém nổi không nào em troai chấp lun ă
....Mộng thường...
Vừa nghe bà đã vội vàng
Gấp quần , gập áo sẵn sàng theo trai
Bà nhớ không có ngày mai
Đi rồi chẳng có đường quay trở về
Từ đây đoạn nghĩa phu thê
Mình tôi ở lại thôn quê , xóm nghèo
Một mình tay trống tay trèo
Nuôi con khôn lớn đàng hoàng như ai
Bà vui kiếp sống theo trai
Ăn sung mặc sướng , đeo hai trái bòng
Sướng vui thỏa ngập cõi lòng
Đến khi bưởi lép , lưng còng , tép khô
Bà còn có cặp được bồ ?
Còn có mấy đứa dại dồ mây mưa ?
Có còn sớm đón chiều đưa ?
Có còn tiền bạc đưa cho bà sài ..?
Hay là lúc đó chạy dài
Như con chó dại , xông ra ngoài đường
Để tìm kiếm chút tình thương
Tay gậy , tay bị bốn phương tung hoành
Khi ấy con nó trưởng thành
Bà đừng tìm đến để hành nó nghe
Lúc đó tôi sẽ chẳng zè
Đập bà một nhát , tống ra ngoài đường ...
Khà khà chơi quả này hơi đểu tí chị nha ... Cho chị chớt nè !
....duong kenvil....
Tui sẽ nói cho cha nó biết
Đừng ghẹo tui sẽ tiếc cả đời
Nhìn ông quần rách tả tơi
Ống cao ống thấp ...xin mời ông ra
Tui nói thiệt ba hoa chi mệt
Đã nói rồi cứ lết vào sao
Nói sấu ă ..làm gì nhau ...
Có tội không sửa lại gào ...thấy ghê
Đàn ông tệ ngồi lê đôi mách
Chẳng ở nhà cứ xách....ái... Đi
Tui đây xinh tựa tây thi
Đừng hòng xách dép ...nhớ đi ...ông già ...
Nhìn ông thảm tưởng ma xuất hiện
Ối giật mình muốn điếng hồn luôn
Nói thật đó ..Ông đừng buồn
Cái tội hám sắc ...dại cuồng cái thân
Muốn đấu đá phải cân sức lực
Ui con gà đã đứt hết lông
Trơ trụi cả chẳng còn mòng
Suốt ngày cứ xách lòng vòng để khoe
Tui nói ă ...cũng e còn ít
Nếu nói nhiều phân tích mỏi răng
Cái thân ốm yếu ...lăn tăn
Nhìn mà phát ớn ...nhố nhăng ..xóm làng
Tui tủi phận vì mang thân liễu
Khóc hay cười liệu có ai thương
Ông ăn rồi ở ngoài đường
Suốt ngày đeo gái ..chường ường ...ghẹo gan..
Ông về nhá tui phang cái chết
Đã nói rồi cứ lết tới gần
Mạng ông chỉ ở ngoài sân
Đừng hòng đến nhé ...Không cần ..Ông đâu ...
...Mộng thường....
Lạy anh lạy chị
Lạy tỷ lạy huynh
Cứ chém linh tinh
Bao giờ mới hết
Chị thì mất nết
Đánh chết không chừa
Anh thì chẳng ưa
Suốt ngày mê gái
Có hai hòn....ái
Chảy sệ lòng thòng
Cả ngày lông bông
Hái bòng với bưởi
Chị thì tức tưởi
Chẳng sơ múi gì
Muốn ảnh sờ ti
Nhưng mà hổng được
Anh ra cửa trước
Chị luồn cửa sau
Hai đứa bảo nhau
Ăn nem ăn chả
Song rồi cãi vã
Từ sáng tới chiều
Có mấy cái niêu
Cũng đem đập sạch
Có bờ tường gạch
Bằng đất sét nung
Hai đứa nổi hung
Cùng nhau dảy đổ
Bà chị thì sỗ
Ông anh chẳng vừa
Ôm cả vại dưa
Cùng là hũ mắm
Tối chẳng thèm tắm
Đòi nhảy lên giường
Cái ấy nó cương
Chị không thèm tiếp
Chị thì cũng khiếp
Ăn nói chanh chua
Có hai quả dừa
Như dưa nhão nhoét
Mồ hôi thì khét
Lông lách thì dài
Có bệnh thối tai
Cùng là hôi lách
Chuyên môn hạch sách
Chồng phải chính chuyên
Bắt chồng phải hiền
Bảo sao nghe vậy
Nó mà cầm gậy
Dài cỡ một gang
Cứ chỗ ấy phang
Có mà bỏ mẹ
Nhà em nhắc nhẹ
Anh chị thôi cho
Hẹn chỗ chuồng bò
Em xin phân xử.....
......em lại chạy hihi
...TÙNG LÊ...
Tùng lê , Tùng lê
Vừa đi rình về
Hay sao mà biết ?
Nói chị điên tiết
Chị giết bây giờ .
Thích chết sao mờ
Bảo anh mê gái ?
Có hai hòn ... ái
Chẩy sệ lòng thòng
Chú có hay không ?
Mà sao nói thế
Chú thích ăn khế
Hay thích ăn bòng
Mà chạy lòng vòng
Rình mò người khác
Mắt thì đã lác
Lại cứ hay nhìn
Nếu chú không tin
Có ngày mù mắt
Vì hay tắt mắt
Chuyện nhà người ta
Cái thói lê la
Coi chừng què cẳng
Tính anh nói thẳng
Tốt nhất chú im
Có mỗi cái chim
Coi chừng bị xẻo
Ngủ đi không kẻo
Bị đánh bây giờ
Anh chị mà sờ
Là đời chú ngẻo
Đùng có nói leo
Chuyện nhà người khác
Bảo anh chị ác
Là chẳng đúng đâu
Phạm lỗi lần đầu
Thôi anh chị bỏ
Nếu có lần sau
Là bị thiến ...ái
Không đái được đâu
Chú có xin cầu
Thì thôi đã muộn
Kkkkk...Duong Kenvil....
Tùng Lê chớ ngại
Chỉ tại thân em
LỠ dại nên kèm
Thằng chồng chó chết
Nó lun mất nết
Chẳng chịu ở nhà
Cứ thích chuồng gà
Móng thì đỏ lét
Nhìn thôi đã ghét
Cái mẹt khó ưa
Từ sáng tới trưa
Mãi mê măm bưởi
Nếu em không chưởi
Xách ái ..đi hoài
Chướng tai cay mắt
Còn bắt người ta
Mặt phấn nước hoa
Để ông phè phởn
Cái ông cà chớn
Nhìn đã ói rồi
Cái đồ mắc toi
Loi thôi ba trợn
Giống như mới lớn
Đi ghẹo gái tơ
Nhìn tướng ổng đơ
Thẩn thờ xách ái
Gái đâu có khoái
Nó chỉ mê tiền
Bởi vậy mới điên
Chạy lên chạy xuống
Như muốn cái gì
Ở nhà tây thi
Mà ông ấy ngán
Ăn phở đã chán
Chạy trở về nhà
Sẽ biết tay bà
Nhốt trong chuồng khỉ
Nhìn xem vui nhỉ
Có cả ba con...kkk
...Mộng thường....
Anh biết em giận anh thôi
Mới sang hàng xóm giả ngồi lê la
Thương em anh mới vậy mà
Vì ghen em quá thành ra dại khờ
Hôm trước anh chỉ giả vờ
Chạy sang hàng xóm để mà chăng hoa
Thật tình nhờ cậy người ta
Giả đò như thế để làm em ghen
Bây giờ anh sắp mất em
Làm sao sống được qua đêm qua ngày
Anh thề trong trái tim này
Chỉ có hình bóng của mình em thôi
Nếu mà hai đứa chia phôi
Tình mình hai lối anh thì làm sao ?
Thôi em bớt giận đi nào
Cho anh xin lỗi rồi vào với anh
Chúng mình gương vỡ lại lành
Lại cùng tình cảm lại giành cho nhau
Đừng để hai đứa cùng đau
Mình yêu nhau thế giận nhau làm gì ?
Em đừng có bỏ anh đi
Con thì thiếu mẹ , anh thì thiếu em
Em thì nghĩ lại mà xem
Thôi tha anh nhé ! Anh thì xin em ...
Khà khà nịnh đầm thần chưởng nè ... Tiếp chiêu chị ơi
....duong kenvil....
Nghĩ tình cũ con thơ còn dại
Anh chân thành phải trái trước sau
Nghe ai than thở lòng đau
Em tha anh đó có nhau trọn đời
Những thử thách nguồn khơi đã tỏ
Nhớ ở nhà ra ngõ dòm ai
Đừng nghĩ cái mã đẹp troai
Rồi chường ra đó nhìn hoài gái tơ
Mấy lúc trước làm ngơ không nói
Còn bây giờ le lói yêu thương
Cứ còn mãi đứng ở đường
Đừng trách em nhé chẳng nương tay nè
Nhìn cái mặt e không dám hứa
Có mê ai đừng ngựa nghe không
Nghe nói mát ruột vui lòng
Từ nay nhớ nhé một lòng với em
Nếu không hứa thì xem như đã
Không trọn lời sẽ thả anh đi
Em hứa chẳng tiếc không ghì
Anh đi mặc kệ ..mặt lì thấy ghê
Em trọn giữ tình quê mấy thuở
Anh mà còn gàn dở ..bó tay
Em xin chào nhé bái bay
Chúc anh hạnh phúc cùng ai sớm chiều.....
Chúc bà con làng xóm ngủ ngoan nhá
...Mộng thường...
Vợ chồng nhà nó rất điêu
Văn chửi lại rất mĩ miều nữa cơ
Cãi nhau phải mấy canh giờ
Xong rồi thẽ thọt làm ngơ anh mừng
Con vợ sướng tửng từng tưng
Đêm nay hai đứa nhớ đừng vật nhau
Đàn bà nóng chẳng được lâu
Dỗ dành một tẹo..ngẹo đầu...em thương
Chắc là mấy cái thang giường
Rung lên bần bật vì phường chèo thôi...
Cơm xôi rút lửa đáy nồi
Vợ giận chồng chớ lôi thôi... chít đòn
Cãi nhau vẫn đẻ sòn sòn
Ba năm bốn đứa vẫn còn ít ghê
Thằng chồng con vợ đều...Dê
Chúc cho anh chị lộn mề...đêm nay
Hàng xóm ta cứ ngủ say
Mai xem chúng nó cả ngày cãi nhau...Hihi
...TÙNG LÊ....
Cái anh hàng xóm kia ơiiiiiii
Sao anh lắm lời boi nhọ người ta
Vợ chồng tớ đang mát xa
Mãi mê vật lộn ..Anh đà reo vui
Nhà tui đóng cửa tối thui
Mà anh nhìn thấy muốn đui mắt à
Không im bài hải còn la
Cho làng nước biết chết cha tui rồi
Chẳng nhẽ lại cải tay đôi
Cái mặt hai đứa chúng tôi nó dầy
Kểu này làng nước trên phây
Trăm họ nhìn thấy nghe đầy lổ tai
Anh nói ít giống hai phai
Miệng anh ẻo lả ...bằng hai mẹ già
Mồm anh rộng toét cả ra
Nuốt liền một phát hết ba con cầy
Nhìn anh tưng tửng như ngây
Té ra không phải ..chỉ mây thôi à
Nhìn thế cũng tội nên tha
Không được rình nhà của tớ nghe không
Có khi tớ đép vào mông
Nó dài một thước là ông toi đời
Có rảnh thì hãy đi bơi
Coi chừng con cá nó xơi ..ái ..à ...
Úi trời máu đỏ loang ra
Tiền giang sông hậu chết bà cá trơn
Như thế anh rửa cơn hờn
Mất bà thằng nhỏ ...muốn đờn làm sao
Nhìn tướng thì cũng bảnh bao
Nhưng không có ..ái..con đào bỏ luôn
Thề nè ..nói thiệt đừng buồn
Từ nay nhớ nhé đừng cuồng tắm sông ....kkkkk chém tớ hả cưng đỡ nè
....Mộng thường....
Chị MộngCách nhau có cái bờ tường
Vợ chồng chị phá thảm thương chưa kìa
Còn cái chuyện vật nhau kia
Nhà nào chẳng thế mắng dìa thằng em
Chẳng cần phải ghé mắt xem
Tai nghe là thấy không thèm nhìn đâu
Tối nào chẳng giống như trâuÀ quên nói lộn không đâu.... như bòTiếng của bà chị lại to
Bên này nghe rất chi là rõ cơ
Thế mà giả bộ làm ngơ
Chuyện kia không thích..bây giờ tính sao
Người ta rên chị lại gào
Như còi tàu hỏa lúc vào sân ga
Bực mình rồi mới kể ra
Cho mọi người biết chị à chị ơi
Bây giờ em bận việc rồi
Lúc nào rảnh ta lại ngồi...cà kê...Nhá hihi..
...TÙNG LÊ...
ÚI này cái anh tùng lê
Anh đừng dẻo miệng ..như giề chuối chiên
Rình nhà còn nói huyên thuyên
Như chim chào mảo ...định chuyền cành cây
Anh nằm nghỉ ...mệt cái thây
Sao mà nhiều chuyện cấy cày làng bên
Không cày thì ngủ ..trùm mền
Bịt lỗ tai lại ...ai rên hồi nào
Anh giỏi nói phét tào lao
Làng trên xóm dưới nhà nào anh tha
Nhìn anh như bóng con ma
Lạng lên vèo xuống ...thấy là rình xem ...
Ngoan nhé chị mời ăn kem
Đừng la lớn nữa anh em họ cười
Sáng rồi giỏi nhé ,.đi bươi
Không thì cũng đói ...chết tươi bây giờ ...kkkk. dính chưởng lun
....Mộng thường ....
Duong kenvil....
Em đây chỉ muốn
Anh chị cãi nhau
Túm tóc vặt đầu
Đánh nhau càng thích
Ở ngoài em khích
Để chửi nhau chơi
Mỗi đứa một nơi
Tan tành mới sướng
Anh đi một hướng
Chị ở một nơi
Thế mới tuyệt vời
Em sang cà lẻm
Nói để anh biết
Tính em lèm nhèm
Chuyên đi bán kem
Làng trên xóm dưới
Riêng cái khoản cưỡi
Nói để anh hay
Cái thằng em này
Hơn anh mấy bậc
Nhà em hướng bấc
Con vợ lại già
Chỉ thích mát xoa
Xếp hình bắt chữ..
Anh không gìn giữ
..ái chẳng chảy à
Ai cũng đoán ra
Phải nhìn là kém
Cãi nhau lem lém
Hàng xóm điếc tai
Mồm như như khau dai
Chửi như vã mắm
Tật thì cũng lắm
Tài chẳng bao nhiêu
Từ sáng tới chiều
Mày tao bêu riếu
Sức thì lại yếu
Cày chẳng được nhiều
Con vợ thì điêu
Thằng chồng gian giảo
Hàng xóm khuyên bảo
Đổ tội nói leo
Như đám ong bèo
Dãn ra lại hợp
Tao mày buổi sáng
Tối lại anh em
Chẳng riêng gì em
Mọi người đều thấy
Chắc chắn chuyện cấy
Với lại chuyện cầy
Ai đứng ở đây
Đều cho là thế
Còn...ái chảy sệ
Là bởi ham bơi
Đến cả ông giời
Cũng đều như thế....
Em rất thích khế
Thích bưởi thích bòng
Cùng là đàn ông
Thằng nào chả vậy
Tính em cũng dễ
Thoải mái thôi mà
Đừng có sẻo cà
Thằng em anh nhé
Cà em không bé
Mà cũng chẳng to
Bằng chứng con xo
Của gà đông tảo...
Hihi..em để làm giống đới anh ạ kkkkkk
TÙNG LÊ...
************537************
CƯỜI XUYÊN QUỐC TẾ
Em không sấu nhìn coi cũng được
Cảnh báo nè nói trước hơi lùn
Tả cho anh tỏ hình dung ..
Để còn biết rõ nhớ nhung giảm nè
Em chẳng sấu mắt ..e ..hơi lé
Nhìn buồn cười giở quẻ phải không ?
Con bay con đậu lòng vòng
Nhìn em đỏm dáng hay không anh nà
Em đã bảo đừng qua em nữa
Thiệt là khờ hai lửa rồi nha
Sao còn thích ..mãi tặng quà ..
Thân em héo úa ..anh à đen thui...
Em nói thật anh vui lòng nhé
Chuyện chúng mình có lẽ thế thôi
Chân em khập khiển thấy rồi
Làm sao có thể sánh đôi anh à
...thơ mộng thường ...
...27 ..07..16...
** ĐÂY LÀ NHỮNG BÀI XƯỚNG HỌA DÀI NHẤT... VÀ SÀM NHÂT.... TIẾU NHẤT.....KKKK
Em lùn lắm nhưng em rất điệu
Rất thật thà dáng liễu thướt tha
Anh đừng chọc ghẹo em nà
Em đây đã khóc ...anh à kẹo đâu ...hì
Em lùn kèm một chút khùng
Nhưng anh vẫn thích nhớ nhung mỗi ngày
Anh ấy lại rất đẹp trai
Nhưng cứ đeo hoài thiệt chán anh ghê
Em lùn lắm anh hun cũng khổ
Ngày hai lần dụ dỗ người ta
Em bắt ghế mới bằng nà
Muốn hun em á thật là khó nhen ...
Em sấu tệ ..mà sao cứ đuối
Lại còn lùn ..túi chẳng có tiền
Sấu xí lại chẳng có duyên
Vậy mà nhiều lắm anh ghiền là seo ...kkk
Sơ không nào .???
Em lùn quá làm sao chạy nổi
Lại mập ù cái tội ăn nhiều
Anh à chớ vội có yêu
Nhìn em anh chạy mất tiêu lun à. Kkkk
Anh đã hứa cho em rồi kẹo
Em suốt đời nhỏng nhẻo đòi quà
Anh nhớ nhé chớ nói ngoa
Em mà giận á anh là khổ thân ....hi
....mộng thường...
Em lùn anh biết rồi mà
Nhưng anh thương lắm biết là làm sao ?
Dù em chân thấp chân cao
Có anh bên cạnh em nào phải lo
Lòng anh em chẳng phải dò
Em lùn , em xấu vẫn là yêu em
Dù cho mắt có tèm nhèm
Con bay con đậu đã thèm nhớ ai ...
Lòng này anh chẳng nói sai
Để mai thưa mẹ rước em về nhà
Chúng mình trải chiếu kết hoa
Se duyên kết tóc ấy là trăm năm
Hì hì...Duong Kenvil...
Thật không anh trãi chiếu hoa
Rước em làm vợ thiệt nha đừng lừa
Răng em cũng rất là thưa
Yêu em anh nhé ...cho vừa lòng nhau ..
Xe hoa anh kết bảy màu
Cùng đôi ngựa trắng ước ao bao ngày
Tuy rằng con đậu con bay
Nhưng lòng chung thủy ...chân dài kém xa ...
Lùn lắm nhưng tốt à nha
Đốt đèn anh kím đến ba năm ròng
Có ai mà giống em không
Vòng một thì lớn ....còn mông to bè ....kkk
..mộng thường....
Mông to lắm kẻ phải dè
Nhưng mà anh cưỡi anh đè lên trên
Vòng một lớn thật là êm
Hai tay anh nặn cả đêm anh sờ
Anh đây đã hứa rồi mờ
Chiếu hoa đã trải em giờ của anh
Mắt bồ câu cứ long long
Con bay con đậu loanh quanh hớp hồn
Nhìn môi em lại muốn hôn
Răng thưa để lưỡi dầy hơn thôi mà
Em lùn xấu mới thật là
Vợ anh như thế chẳng ma nào mò
Nên lòng anh chẳng phải lo
Mất em hay sợ em cho đứa nào
Chẳng sợ em nhẩy vượt rào
Suốt đời em chỉ thuộc vào tay anh .
Khà khà ..Duong kenvil...
Em lùn anh vẫn muốn hun
Bởi vì anh thích , em lùn kệ em
Đôi ta sánh bước mà xem
Thỏa lòng mong ước có em bên đời...hihi
..phạm thuấn....
Thật không anh hởi ...nói chơi
Suốt đời trọn kiếp không rời nhé anh
Cùng dạo mát dưới trăng thanh
Em đây lùn thiệt cùng anh xứng nè ....hi
Họa hay lắm chúc anh vui vẻ nha
Xin đừng hứa rồi mai chạy mất
Nhìn em rồi anh ngất chết luôn
Lúc ấy thảm cảnh u buồn
Chân dài có muốn cũng không đuợc nè ...
Thiệt hong hứa cuội em hoài
Anh mê chân dài Rồi bỏ em sao ..???kkkk
Em đây tuy thấp chẳng cao
Nhưng mà duyên dáng ..Em nào sánh ....đâu
....mộng thường....
Có em đời sẽ ngọt lành
Béo lùn nhưng lại chung tình sắt son
Nửa đêm hai đứa nỉ non
Em anh hai đứa vẫn còn say xưa
Hứng tình những lúc mây mưa
Thế là hai đứa cùng đua nhau đè
Có lần anh suýt bị què
Bởi đùi to quá em đè lên anh
May mà lần đó kêu nhanh
Để thêm chút nữa chắc anh đi rồi
Lùn và hơi xấu tí thôi
Nhưng mà duyên lắm bởi vì yêu anh
Hì hì Duong kenvil
Em lùn nhưng rất mặn mà
Nước da bánh mật thật là có duyên
Mới nhìn anh đã yêu liền
Bâng khuâng, thơ thẩn anh điên mất rồi
Dinh Dung Pham
Nói đúng nè anh rất mặn mà
Dịu hiền đức hạnh lại nết na
Trâm anh thế phiệt ..hồng đôi má
Chết ngẩn bao chàng ..đại thiếu gia ....
Mộng thường..
Kkkkk chết cười mất ..trời ă ...
Chắc không ..nói thật thương rồi
Nhớ đừng than khóc ỷ ...Oi....gì tình
Em đây không sấu .. chẳng xinh
Nhưng về chuyện ấy....ấy ...thất kinh ...chạy dài
Nhớ kỹ nhé hỡi anh trai
Đừng có hứng bậy ...mặt mày ..xanh xao
Em đây nhan sắc ngọt ngào
Anh nhìn chết lịm hôm nào không hay
Ở đó đùa cợt mưa mây
Có ngày té ngựa ..cái thây chẳng toàn
Yếm lụa em mặc vải voan
Nhìn thoai.. anh đã không còn ... hồn ...phiêu ...kkkk
Họa ghê quá ông tướng trời ơiiiiiii mắc cười quớ kkkk
...MỘNG THƯỜNG...
Yêu em kể khổ cũng nhiều
Bao lần ngợp thở sau chiều mây mưa
Thật lòng nhiều lúc xin thua
Ngựa to khỏe thế biết đua thế nào ?
Bây giờ biết phải làm sao
Nếu mà ngã ngựa chắc đời đi toi
Nhưng mà em lại cứ đòi
Nên anh cũng phải chiều theo thôi mà
Nhiều lần anh đã xin tha
Em nào có chịu còn la anh hoài
Bắt anh cứ phải chạy dài
Tới khi kiệt sức mới thì bỏ qua
Bây giờ người ngợm như ma
Chỉ vì em mới ra nông nỗi này
Hết đêm rồi lại đến ngày
Vì em béo tốt đọa đày thân anh
Khà khà chém tới bến luôn nghe chị
...DUONG KENVIL...
Kkkkk
Em béo khỏe nhưng mà em sợ
Cứ ngủ khò anh nỡ kéo lôi
Em đã bảo em ngủ rồi
Anh nào có chịu cứ đòi là sao ?
Em nức nở nghẹn ngào vì khổ
Có đêm nào dụ dỗ anh say
Thì đêm ấy chẳng bị cày
Còn không là chết cả ngày lẩn đêm ..
Em đã nói ngủ thêm cho khỏe
Anh ngoan nào ..có vẻ không vui
Cứ ôm cứng ..dụ ngọt bùi
Để rồi ngoắt ngoải ... như nùi giẻ lao
Ngủ ngoan nhé lao xao cả tối
Rồi tới ngày..có tội em không
Chìu anh ..ă ..ứ ..bưởi bòng
Đời em sao khổ ...chõng mông nè trời ....chém nhẹ thui
MỘNG THƯỜNG...
Tại vì hấp dẫn em ơi
Bưởi to tép mọng anh thời phải ăn
Làm gì em phải khó khăn ?
Chiều anh một chút có sao đâu nào ?
Làm gì em khóc em gào
Biết em mỏi mệt anh nào cố đâu
Chỉ tại thèm bưởi đã lâu
Của nhà có sẵn vì đâu chịu thèm ?
Chiều anh lần nữa nghe em
Xong rồi mình ngủ tòm tem thật dài
Anh hứa sẽ chẳng cày rai
Để cho em ngủ ngày mai lại cày
Ruộng em cỏ nước đủ đầy
Thân anh gầy yếu nên cày mới lâu
Muốn tốt lúa phải cày sâu
Em kêu nhiều thế sức đâu anh cày ..?
Haha biết tay em chưa ?
Duong Kenvil
____CHỊ TÔI____❤
Mười mấy năm rồi...hỡi... chị tôi
Ôm bao cay đắng chẳng một lời
Ông trời cách biệt chia hai lối
Tình nghĩa vợ chồng ... vỡ thành đôi
Người đã đi rồi bỏ chị tôi
Phu thê gian dối... hỏi...? sao trời...!
Thôi đành nuốt…nhẹ... lau dòng lệ
Tình nghĩa bây giờ .. chỉ mộng thôi
Ngần ấy năm rồi mỗi chị tôi
Nuôi con khôn lớn... trở thành người
Bao điều khó nhọc bao gian dối
Lặng lẽ trong đời...chị vẫn vui
Ngày tháng xa dần vẫn chị tôi
Ôm bao thương nhớ dệt cho đời
Bao lời ước hẹn...bao thề ... hứa …
Giờ vỡ tan rồi... chị lẻ loi
....trí Thắng....
Thân của chị nào than chi khổ
Đã bao ngày giông tố rồi tan
Cuộc đời là giấc mơ hoang
Đẫm trong mờ ảo vội vàng cách chia
Tình thuở ấy đã lìa muôn kiếp
Nghĩa tình người vạn kiếp nào phai
Yêu kia là khúc sông dài
Chợt cay chợt đắng ..lệ dài thâu đêm
Ngày mãi nhớ ôi mềm tấc dạ
Đã bao chiều tan rã đành buông
Mây bay khắp nẽo u buồn
Khoảng trời lồng lộng quây cuồng bảo giông
Thôi hết nhé còn mong chi nữa
Vì cuộc đời là giữa phong ba
Không còn chỗ để cho ta
Yêu thương say đắm ..chỉ là giọt mưa ..
....Mộng thường....
Ông tướng trời ...họa ghê quá ă ...Ông muốn chết hả ...
Bưởi hấp dẫn cũng để dành
Chẳng nhẽ anh đành ép ...cạn tình sao ..?
Nếu không em sẽ kêu gào
Lúc ấy buồn nhé ..thuốc lào kéo đi
Em dù đẹp tợ tây thi
Cũng nên gìn giữ cớ chi lại hành
Cứ chiêm ngưỡng cũng như tranh
Ngày đêm nhìn ngắm để dành ..ngó thôi
Chẳng lẻ mỗi lần anh đòi
Là em phải chịu đứng ngồi không yên
Anh nhìn em giống con điên
Bởi vì ..Em quá vô duyên ..chuyện này ..
Chị sợ em roài em ợ ...:-)
À ơiiiiiii anh ngủ mê say
Để mai lên ruộng anh cày cùng ....????
Ví dầu ...thức suốt canh thâu
Sáng không dậy nỗi ..thì chầu diêm vương..
Mộng thường....
Em ơi anh bảo câu này
Hôm nay cày nốt ruộng này nữa thôi
Em đừng hết đứng lại ngồi
Ôm anh nằm xuống để rồi ngủ ngon
Chúng mình tuổi hãy còn son
Anh còn cố được mình còn say xưa
Bưởi bòng ăn giữa buổi trưa
Đến khi chiều xuống tạnh mưa lại cày
Số anh số khổ đọa đày
Cày ngày chẳng đủ phải cày cả đêm
Em đừng than vãn gì thêm
Tuy rằng mỏi mệt vì em vẫn cày
Xem tranh thì hết cả ngày
Bỏ ra gói lại có ngày phát điên
Em thì đẹp tựa như tiên
Làm sao có thể ở yên không cày ?
Ầu ơiiiiiii em ngủ cho say
Để mai ra ruộng em cày giúp anh
Ví dầu ...thức suốt năm canh
Sáng không muốn dậy bởi anh vẫn cày ...
..duong kenvil...
Ngủ đi sáng dậy ra đồng
Cứ đòi cày cấy cái mông sưng giờ
Ban ngày cứ ngỡ nằm mơ
Tuy còn son đó ...cứ tơ tưởng hoài ..
Em mà sợ sẽ ra tay
Lúc đó anh sẽ nằm dài chớ la
Nhìn ốm yếu dử vậy ta
Cả đêm không ngủ ..sáng là ngà say
Suốt ngày trêu ghẹo gió mây
Em dập một phát bầy nhầy đừng than
Hồn anh chẳng ở dương gian
Bay lên tới đỉnh mây ngàn vi du
Ngắm trăng vui với sương mù
Còn hay đùa giỡn còn đu mỗi ngày
Tướng thì mình hạc xương mai
Cứ mãi lo cày không sống nổi đâu
Ngủ đi dưới rặng trâm bầu
Em hát ví dầu anh nghẻo say sưa
Ngủ đi từ sáng đến trưa
Đừng mơ chớ tưởng ...chuối dưa ..củ mèm....
Chém dữ quá em troai muốn giề
...Mộng thường....
Của có chỉ để ngồi xem
Hỏi rằng ngon thế cớ sao chẳng thèm ?
Chỉ vì anh muốn có em
Mới chăm cày cuốc chẳng màng sớm hôm
Nhìn em anh chỉ muốn ôm
Để quên mệt mỏi mấy hôm đi cày
Vậy mà em lại cứ dày
La anh em lại định đòi đánh anh
Thân hình anh lại mỏng manh
Làm sao chịu nổi mấy đòn em đây ?
Anh thì ốm yếu lại gầy
Lỡ mai anh chết em thì phần ai ?
Héo hon bởi tháng ngày dài
Anh mà chết xuống ai cày ruộng em ?
Em ngồi nghĩ thử mà xem
Tuy gầy tuy yếu , thương em vẫn cày
Giề em cũng muốn chị oi ! Hé hé
....duong kenvil.....
Chỉ có thửa ruộng thôi
Vợ chồng cắn đắng ỉ ôi vậy kìa
Hay là mình hãy cắt chia
Anh cày đồng dưới em dìa nấu cơm
Ở đây gió bắc gió nồm
Mắc công dê sồm sổng cửa chạy ra
Thân em cũng khổ đó đa
Trốn con dê chúa ..suốt ba bốn ngày
Sáng sớm ra ruộng đòi cày
Chiều tối ̀ ngủ mớ cũng cày là sao ?
Ở đây đâu có ruộng nào
Cớ sao siêng thế ...xin chào thua anh
Em đây tóc hãy còn xanh
Ngủ mơ như thế trở thành bạc phơ
Anh hư lắm giống trẻ thơ
Đợi em dạy bảo ..hằng giờ là seo ....kkkk
Bái em lun ă chị thua nè hì
....Mộng thường...
Em không dậy bảo hàng giờ
Thì anh nào khác gã khờ đâu em ?
Sao mà chẳng nghĩ thử xem
Chồng em tài giỏi thì ai được nhờ ?
Em mệt thì thôi lên bờ
Chờ anh mò mẫm nhưng mà hơi lâu
Dê xồm đây chẳng có đâu
Mấy con dê chúa thịt lâu lắm rồi
Đợi anh cày cuốc một hồi
Ruộng to nước lớn thế rồi mới lâu
Anh nào có được ngủ đâu ?
Sợ không xong được đến đêm phải cày
Hì hì này là nhẹ rồi chị nhỉ
....duong kenvil....
Em đã bảo anh nào có hiểu
Ruộng nhà mình có thiếu đâu nào
Ngày đêm làm việc tào lao
Qua ruộng hàng xóm ...vét đào cả đêm
Em không nói làm thêm nữa chắc
Sáng trở về con mắt quần thâm
Lấy chồng như thế sai lầm
Nếu còn tái phạm ...anh nằm bển luôn..
Tui giận lắm nên buồn mấy buổi
Nghĩ thân tàn mà tủi làm sao
Nhìn xem điện nước thiếu nào
Mà đi cấy ruộng tầm phào mới ghê
Tui đã biết chán chê thèm phở
Đêm lẫn ngày tìm cớ ra đường
Hiểu rồi ông chẳng còn thương
Làm tờ ly dị ..vấn vương ..khỉ khèo ....
...tiếp chiêu nè Duong Kenvil tối ta buồn mắt mở không lên nên nghẻo lun xin thứ lỗi hem....ngày mới an lành hạnh phúc nè
....Mộng thường....
Bởi vì gia cảnh mình nghèo
Thương em anh phải trống trèo sớm hôm
Đắp bờ , nhổ cỏ , vét mương
Khơi cho con nước về khu ruộng mình
Sao em lại chẳng thương tình ?
Còn ngồi làm mẩy làm mình với anh ?
Cái thói ghen bậy là nhanh
Suốt ngày anh chỉ quẩn quanh ở nhà
Điện nước em khỏe vậy mà
Sức anh có đủ để dùng hết đâu ?
Số anh còn khổ hơn trâu
Ngày thì cày ruộng , tối thì cày em
Còm nhom , ốm yếu , gầy mèm
Thế nên em chán , em thèm sắn khoai
Nước đầy em đổ cho ai ?
Điện thừa em lại ... Lai dai sóm riềng
Nhìn trai em ngả em nghiêng
Từ già tới trẻ , chẳng kiêng thằng nào
Giờ còn ngồi đó kêu gào
Viết đơn ly dị thì nào đưa đây ...
Ha ha nghỉ một đêm lấy sức điện nước nhiều mang ra chém em hả chị ? Ngại quớ ... Nhưng mà em chém mạnh là chị thiệt đó nha ! Khà khà chị tiếp chiêu " Dâm ô thần chưởng tầng thứ 10 " của em là chỉ có tiêu đời thôi nha ! Kkkkk
...duong kenvil.....
Anh gàn dỡ tào lao đáng ghét
Sang nhà người lắm lét trở về
Bún phở no đủ hả hê
Nằm ưỡn ra đó ̀thấy ghê... bơ phờ
Đang say đắm anh mơ xóm dưới
Về đến nhà thèm bưởi nữa sao
Em à anh muốn ăn đào
Chắc anh muốn chết ...hãy nhào vô đây
Em đã để cái cây nơi cửa
Anh bước vào bật ngửa cho xem
Ai bảo anh dám phụ em
Từ nay nhịn nhé nếu thèm nọ kia..
Em đã nói phân chia công việc
Ở ruộng nhà đơn chiếc chẳng lo
Đi sang thửa ruộng bà bò
Mà lăn mà lết mà mò tới khuya
Về em hỏi mồm kia nói phét
Anh họp hành láo toét nữa kia
Miệng còn phản phất mùi bia
Nước hoa thơm phức áo kìa vết son
Em tuy đã hai con nhan sắc
Cũng mặn mà chưa chắc ai bằng
Vậy mà chồng mãi lăn tăn
Hôm nay em quyết ..cắt phăng ...giục nè ...kkkk
Tiếp chiêu thần chưởng của ta ...Duong Kenvil
...Mộng thường...
Xem anh chị chém nhau gần chết
Mình ở ngoài đọc hết từng câu
Chém nhau túi bụi lát nhàu
Anh sưng củ tỏi..chị đau..bưởi bòng
Như là lúc xung phong trận mạc
Nào xá gì thân xác tả tơi
Chị nghỉ anh lại xin mời
Chúng mình làm tiếp phải chơi đến cùng
Báo tử đầu Lâm Xung... đấy chị
Hỗn dạ xoa..Dương Chí là anh
Xé cho quần áo tanh bành
Không còn một mảnh một manh được lành..
Em khuyên chị khuyên anh dừng lại
Chém đến đây hãy bãi là vừa
Trâu cày ruộng đến quá trưa
Chắc là trâu mệt ruộng bừa rối ra..
Anh với chị đều là kiệt xuất
Với tài thơ chém thật ra trò
Củ Hành với lá Vông to
Hai bên đều giỏi nhịn cho nó lành....hihi em chạy
...Tùng Lê...
Chàng à trận mạc đang sung đánh
Cô long nè.. dáng mảnh võng đu
Dương hóa nhỏ bé lăn cù
Dùng chiêu thần chưởng sương mù tả tơi ...
Thần điêu đại hiệp đã rơi gãy cánh
Chém thần sầu vẫn lãnh một chiêu
Vướng rồi một tấm bùa yêu
Thân tâm mê sảng có liều nhào vô
Chàng nhận lãnh thần cô của thiếp
Nên mê rồi hồ điệp miên mang
Cô long giả dạng cải trang
Chàng mê hồn trận với nàng ...nhập ma...(.tẩu hỏa)
Chuyện ruộng cấy người ta mặc kệ
Chồng của người rất tệ ham cày
Hở ra là đã đắm say
Cái ruộng hàng xóm đọa đày tấm thân
Muốn giết chết phân vân mấy bữa
Ngẫm mà xem ...cái thửa ruộng nhà
Nhìn coi cỏ nước bao la
Không ai dọn cả ..bỏ mà nó hoang
Lại tí tửng nhảy sang cấy hộ
Vợ ở nhà phẫn nộ làm càn
Dạy cho các kểu chẳng ngoan
Nên đành báo cáo cả làng biết luôn ....kkkkkk
Cảm ơn Tùng Lê tặng cho một trận cười biết đã vui quá trời ơiiiiiii sướng cả mồm hay hay chọc cười tốt bái phục
....Mộng thường...
Em còn ngồi đó lè nhè
Tối qua ăn vụng cháo chè cùng ai ?
Giờ còn lên mặt ra oai
Anh đập cho phát ù tai bây giờ
Anh đã cố để làm ngơ
Đợi em từ tối , tận khuya em về
Lúc đi em mặc chỉnh tề
Khi về sộc sệch như phường bất lương
Làm gì còn chút tình thương ?
Khi mà em ngủ trên giường người ta
Còn đâu nghĩ chuyện về nhà
Còn đâu nghĩ tới anh là chồng em ?
Em nhìn lại thử mình xem
Áo thì em mặc của ai thế này ?
Lại còn mấy vết vân tay
Thằng nào nặn bóp lên người của em
Chắc là trời tối nhá nhem
Khoác nhầm cả áo người ta mặc về
Nhìn mà thấy ớn thấy ghê
Lại còn cái mặt hả hê thế nào
Làm gì còn mận với đào ?
Nó ăn sạch vỏ hột còn nuốt luôn
Thế nên anh chán anh buồn
Thôi thì anh ngủ thôi luôn chẳng thèm
Bởi vì thằng ấy với em
Ăn xong thừa thãi mang về trả anh
Nếu em muốn được yên lành
Im ngay không sẽ tanh bành cho coi
Hôm nay chị mạnh dữ kkk tay sách kiếm lúc cầm đao làm em sợ hết hồn
....duong kenvil....
Anh đã bỏ phòng khuê mấy tháng
Em ở nhà ngao ngán chờ hoài
Anh đi mê bóng hình ai
Giờ lại ghen ngược ..có hài hay không ..?
Đi mê gái chổng mông chán chữa
Xịt dầu thơm như ngựa lông bông
Suốt ngày mê bưởi tham bồng
Thân tôi khổ thế ...có chồng ...chẳng ngoan
Thôi một kiếp lỡ làng phận liễu
Có ông chồng ốm yếu tham ăn
Suốt ngày chưng diện lăn tăng
Chỉ lo mê trái ...để măn ..để mò
Anh nhớ nhé đã bo con nhỏ
Chớ than phiền em bỏ ..khi về ..
Ở ngoài bựa nhựa hả hê
Say sưa ngao ngán tràn trề ...bệnh si..
Em chẳng thiết anh đi cho biệt
Lại trở về mắng nhiết ghen tuông
Nhìn anh như rắn rung chuông
Lắm la lắm lét ..rồi chuồn xóm trên
Anh đừng có mà vênh cái mặt
Cứ hẹn hò ...con mắt quần thâm
Cái đồ đáng ghét ..ó đâm
Anh đi cho khuất ...chết dầm cho tui
Chưởi như thế chưa ngui hả giận
Ra khỏi nhà chớ bận gì ..nha..
Tui lột ông xát luôn da
Cái quần tài lỏn ..đã là ...khoan dung ....kkkk...
mắc cười quớ làng nước ợ ... ..nữa không...nà...
...Mộng thường....
Đúng là chẳng biết ngại ngùng
Đã đi ăn vụng về còn la ai
Nhìn mà trái mắt ngang tai
Cả ngày trải chuốt áo quần váy von
Mải mê bỏ mặc chồng con
Lê la bụi chuối , bờ đê sau nhà
Hễ mà vớ được thằng nào
Là em vồ lấy cấu cào lăn lê
Mây mưa cùng nó chán chê
Về nhà mắng chửi anh ghê thế này
Đời sao mà lắm chua cay
Thương hai con nhỏ " mẹ mày " bỏ qua
Hư thân mất nết đó mà
Người đầy bệnh tật " cha " không động vào
Lỡ mà " cha " có làm sao
Hai con nhỏ dại thế này ai lo ?
Thôi thôi chẳng phải rằng co
Anh nhường nhịn hết cho em thỏa lòng
Có vợ mà cũng như không
Thôi thì cắt bỏ cho lòng được yên
Em đừng có thấy anh hiền
Mà càng làm tới là phiền đó nghe
Nói thật chẳng phải anh đe
Em hư thân thế anh đành bỏ thôi ...
Khà khà Em luyện thành Kim phật bất hoại thần công rồi , đao kiếm bất nhập , chưởng của chị em không cần tránh né phiền phức . Không hại được em đâu kkkk.
...duong kenvil....
Tuyệt vời làm sao
Hai người chém nhau
Thơ trào lai láng
Một bữa xả láng
Choáng váng mặt mày
Tâm trí chẳng lay
Hai tay tung chưởng
Ra đòn ngất ngưởng
Trí Thắng lon ton
Nhảy vào kêu lớn
Trúng ngay một phát
Hớt hải la làng
Kêu cứu giần lân
Thiệt là gây cấn
Can gián mệt phờ
Trí ta nằm thở..
Kkkkkkk
Khánh Trinh...
Muội có thấy khổ đời con gái
Lấy chồng điêu nên dại cả đời
Suốt ngày nó lượn khắp nơi
Chổ nào có gái lả lơi nó vào ....
Mộng thường....
Ông đừng có kêu rêu tui nhé
Muốn ở bên vợ bé thì đi
Chớ kiếm chuyện thị phi
Gieo bao tiếng oán ..hòng khi đổi đời
Ông nhớ nhé ham chơi còn lộng
Chữ ân tình tui mộng đấp xây
Giờ đây sự thể thế này
Đường ai nấy bước ..sum vầy kệ ông
Tui chán ghét chẳng mong . Quá tệ
Ông bi giờ như thể mèo hoang
Ở đó mà cứ la làng
Cái tật bêu rếu họ hàng tui khinh
Nhìn cái mặt cứ nghinh là ghét
Ăn vụn về lắm lét khó ưa
Mặt ông sấu ác chẳng vừa
Tui muốn băm vụn cho lừa nó ăn
Tui không thể băn khoăn lần lửa
Nhìn ông thôi tui mửa mấy ngày
Đã sấu bày đặc ra oai
Tưởng đâu mình tốt ...có hài không ta
Úi cái mặt ba hoa đáng ghét
Đừng về nhà tra xét đời tui
Hôm nay tui chẳng được vui
Lộn xộn tui cắt ..Cái nùi tòn ten
Để ông hết mon men các xóm
Thả dê nhiều lọm khọm như già
Ôm lượt tới mấy chục bà
Chắc chôn ông sớm ...giống ma cà rồng
Tui chẳng tiếc không mong chung thủy
Miễn đừng về cải lý nói càng
Cái miệng rộng tựa cái hang
Nói hành nói tỏi la làng giống điên
Muốn gjề
...Mộng thường...
Ê này anh lái buôn ơi!
Vườn nào có gái là chui đầu vào
Khổ thân cho phận má đào
Bấp nhầm họ Sở mà nào có hay.kkk
Tội tỷ qúa đê
Trí Thắng...
Đệ ngồi đó trông coi cửa nẽo
Kẻo ông về bức néo bi giờ
Ông ấy cứ ngỡ nằm mơ
Đang ở trần thế ...mãi mơ cung hằng
Mộng thường...
Tỷ cứ mặc ổng chơi thỏa thích
Mai mốt về mắc bệnh trầm kha
Củ hành củ tỏi ra ma
Lúc đó chị cứ thả ga băm bằm
Giờ có nói ổng cho là nhảm
Cứ để liều mặc ổng thảm thương
Càng nói ổng cố cãi bường
Ngó lơ cán cuốc bình thường thế thôi...
...Khánh Trinh...
TỶ buông thả ông đi biệt tích
Nếu ông về cái đích sưng vù
Cái đầu không bể cũng u
Cho đi luôn đó ...cho dù đẹp trai
Chẳng ưa thích cái loài mất nết
Từ nay chừa đỡ mệt tấm thân
Đàn ông là mớ nợ nần
Tối về ngủ khỏe không cần gối ôm ...kkkk
Mộng thường...
Bây giờ bà bảo tôi điên
Ừ thì thế mới ra nông nỗi này
Để cho bà đọa bà đày
Bà đi phè phỡn bà về bà la
Suốt ngày quần gấm áo hoa
Môi son má phấn lê la ở ngoài
Học đòi mấy đứa chân dài
Mắt xanh môi đỏ bà gài bẫy zai
Sớm tối mơ mộng theo trai
Lại còn cả vú lấp dài miệng em
Tôi đây bà thử nhìn xem
Hận bà tôi cắt ... Tòm tem nỗi gì ?
Bà không nhìn kỹ bà đi
Đừng có la lối làm chi phiền lòng
Tôi giờ đã hết trông mong
Nhìn bà thôi đã thấy không ưa rồi
Tôi , bà chỉ đến đây thôi
Cái ấy cắt rồi , thôi thế là xong
Bà đừng ở đó mà hòng
La lối om xòm đổ tội cho tôi
Bà xem lại mình ấy thôi
Ăn chơi dửng mỡ nó phình thịt ra
Rồi bà cùng mấy thằng cha
Lăn lê hú hí giúp bà mua vui
Tôi đây tuổi cũng già rùi
Chẳng còn cái ấy còn vui nỗi gì
Ham sướng bà hãy cứ đi
Qua cho nó bóp , nó gì , bà la ...
Ha ha ha... Đã bảo là giề em cũng muốn mà ! Chị cứ cho là em đây xin nhận hết ạ ... Kkkkk
....duong kenvil....
Thôi ông biến cho đời tui khỏe
Mấy năm ròng lý lẻ rả hơi
Muốn vui thì phải tả tơi
Đừng than đừng thở ới ời ..bó tay
Tui nói riết mặt dầy không chán
Đi đã về lên án lại tui
Chẳng nghe câu nói ngọt bùi
Cũng mát cái dạ ..cũng vui cái lòng ,..
Già cái tuổi tưởng ông còn trẻ
Lượn ra đường mấy mẹ chân dài
Ngỡ rằng sung sức tơ trai
Nào đâu móm sọm ..răng nhai không còn
Tui mãi nhắc đừng bon chen nữa
Gái chân dài không cửa cho ông
Đứa nào cũng có cái mòng
Cắm sừng ông chạy ..lòng vòng thái nguyên ..
Ai cũng ngỡ ông điên mới chết
Ui ..già rồi mất nết khổ tâm
Về đi cái lão ..ó đâm
Cái tật dại gái ...có câm không nào
Ông đã sấu cẳng cao chân thấp
Còn ham đòi nấp váy mấy nàng
Đi vòng hết cả thế gian
Có ai ngỗ ngược ...ngang tàng như ông
Nói không hiểu chổng mông gào thét
Đứng la làng tui ..đét mấy cây
Hồn vía bay tận tầng mây
Vẫn chưa hồi tỉnh lên phây làm tàng
Kkkkk còn chém nổi không nào em troai chấp lun ă
....Mộng thường...
Vừa nghe bà đã vội vàng
Gấp quần , gập áo sẵn sàng theo trai
Bà nhớ không có ngày mai
Đi rồi chẳng có đường quay trở về
Từ đây đoạn nghĩa phu thê
Mình tôi ở lại thôn quê , xóm nghèo
Một mình tay trống tay trèo
Nuôi con khôn lớn đàng hoàng như ai
Bà vui kiếp sống theo trai
Ăn sung mặc sướng , đeo hai trái bòng
Sướng vui thỏa ngập cõi lòng
Đến khi bưởi lép , lưng còng , tép khô
Bà còn có cặp được bồ ?
Còn có mấy đứa dại dồ mây mưa ?
Có còn sớm đón chiều đưa ?
Có còn tiền bạc đưa cho bà sài ..?
Hay là lúc đó chạy dài
Như con chó dại , xông ra ngoài đường
Để tìm kiếm chút tình thương
Tay gậy , tay bị bốn phương tung hoành
Khi ấy con nó trưởng thành
Bà đừng tìm đến để hành nó nghe
Lúc đó tôi sẽ chẳng zè
Đập bà một nhát , tống ra ngoài đường ...
Khà khà chơi quả này hơi đểu tí chị nha ... Cho chị chớt nè !
....duong kenvil....
Tui sẽ nói cho cha nó biết
Đừng ghẹo tui sẽ tiếc cả đời
Nhìn ông quần rách tả tơi
Ống cao ống thấp ...xin mời ông ra
Tui nói thiệt ba hoa chi mệt
Đã nói rồi cứ lết vào sao
Nói sấu ă ..làm gì nhau ...
Có tội không sửa lại gào ...thấy ghê
Đàn ông tệ ngồi lê đôi mách
Chẳng ở nhà cứ xách....ái... Đi
Tui đây xinh tựa tây thi
Đừng hòng xách dép ...nhớ đi ...ông già ...
Nhìn ông thảm tưởng ma xuất hiện
Ối giật mình muốn điếng hồn luôn
Nói thật đó ..Ông đừng buồn
Cái tội hám sắc ...dại cuồng cái thân
Muốn đấu đá phải cân sức lực
Ui con gà đã đứt hết lông
Trơ trụi cả chẳng còn mòng
Suốt ngày cứ xách lòng vòng để khoe
Tui nói ă ...cũng e còn ít
Nếu nói nhiều phân tích mỏi răng
Cái thân ốm yếu ...lăn tăn
Nhìn mà phát ớn ...nhố nhăng ..xóm làng
Tui tủi phận vì mang thân liễu
Khóc hay cười liệu có ai thương
Ông ăn rồi ở ngoài đường
Suốt ngày đeo gái ..chường ường ...ghẹo gan..
Ông về nhá tui phang cái chết
Đã nói rồi cứ lết tới gần
Mạng ông chỉ ở ngoài sân
Đừng hòng đến nhé ...Không cần ..Ông đâu ...
...Mộng thường....
Lạy anh lạy chị
Lạy tỷ lạy huynh
Cứ chém linh tinh
Bao giờ mới hết
Chị thì mất nết
Đánh chết không chừa
Anh thì chẳng ưa
Suốt ngày mê gái
Có hai hòn....ái
Chảy sệ lòng thòng
Cả ngày lông bông
Hái bòng với bưởi
Chị thì tức tưởi
Chẳng sơ múi gì
Muốn ảnh sờ ti
Nhưng mà hổng được
Anh ra cửa trước
Chị luồn cửa sau
Hai đứa bảo nhau
Ăn nem ăn chả
Song rồi cãi vã
Từ sáng tới chiều
Có mấy cái niêu
Cũng đem đập sạch
Có bờ tường gạch
Bằng đất sét nung
Hai đứa nổi hung
Cùng nhau dảy đổ
Bà chị thì sỗ
Ông anh chẳng vừa
Ôm cả vại dưa
Cùng là hũ mắm
Tối chẳng thèm tắm
Đòi nhảy lên giường
Cái ấy nó cương
Chị không thèm tiếp
Chị thì cũng khiếp
Ăn nói chanh chua
Có hai quả dừa
Như dưa nhão nhoét
Mồ hôi thì khét
Lông lách thì dài
Có bệnh thối tai
Cùng là hôi lách
Chuyên môn hạch sách
Chồng phải chính chuyên
Bắt chồng phải hiền
Bảo sao nghe vậy
Nó mà cầm gậy
Dài cỡ một gang
Cứ chỗ ấy phang
Có mà bỏ mẹ
Nhà em nhắc nhẹ
Anh chị thôi cho
Hẹn chỗ chuồng bò
Em xin phân xử.....
......em lại chạy hihi
...TÙNG LÊ...
Tùng lê , Tùng lê
Vừa đi rình về
Hay sao mà biết ?
Nói chị điên tiết
Chị giết bây giờ .
Thích chết sao mờ
Bảo anh mê gái ?
Có hai hòn ... ái
Chẩy sệ lòng thòng
Chú có hay không ?
Mà sao nói thế
Chú thích ăn khế
Hay thích ăn bòng
Mà chạy lòng vòng
Rình mò người khác
Mắt thì đã lác
Lại cứ hay nhìn
Nếu chú không tin
Có ngày mù mắt
Vì hay tắt mắt
Chuyện nhà người ta
Cái thói lê la
Coi chừng què cẳng
Tính anh nói thẳng
Tốt nhất chú im
Có mỗi cái chim
Coi chừng bị xẻo
Ngủ đi không kẻo
Bị đánh bây giờ
Anh chị mà sờ
Là đời chú ngẻo
Đùng có nói leo
Chuyện nhà người khác
Bảo anh chị ác
Là chẳng đúng đâu
Phạm lỗi lần đầu
Thôi anh chị bỏ
Nếu có lần sau
Là bị thiến ...ái
Không đái được đâu
Chú có xin cầu
Thì thôi đã muộn
Kkkkk...Duong Kenvil....
Tùng Lê chớ ngại
Chỉ tại thân em
LỠ dại nên kèm
Thằng chồng chó chết
Nó lun mất nết
Chẳng chịu ở nhà
Cứ thích chuồng gà
Móng thì đỏ lét
Nhìn thôi đã ghét
Cái mẹt khó ưa
Từ sáng tới trưa
Mãi mê măm bưởi
Nếu em không chưởi
Xách ái ..đi hoài
Chướng tai cay mắt
Còn bắt người ta
Mặt phấn nước hoa
Để ông phè phởn
Cái ông cà chớn
Nhìn đã ói rồi
Cái đồ mắc toi
Loi thôi ba trợn
Giống như mới lớn
Đi ghẹo gái tơ
Nhìn tướng ổng đơ
Thẩn thờ xách ái
Gái đâu có khoái
Nó chỉ mê tiền
Bởi vậy mới điên
Chạy lên chạy xuống
Như muốn cái gì
Ở nhà tây thi
Mà ông ấy ngán
Ăn phở đã chán
Chạy trở về nhà
Sẽ biết tay bà
Nhốt trong chuồng khỉ
Nhìn xem vui nhỉ
Có cả ba con...kkk
...Mộng thường....
Anh biết em giận anh thôi
Mới sang hàng xóm giả ngồi lê la
Thương em anh mới vậy mà
Vì ghen em quá thành ra dại khờ
Hôm trước anh chỉ giả vờ
Chạy sang hàng xóm để mà chăng hoa
Thật tình nhờ cậy người ta
Giả đò như thế để làm em ghen
Bây giờ anh sắp mất em
Làm sao sống được qua đêm qua ngày
Anh thề trong trái tim này
Chỉ có hình bóng của mình em thôi
Nếu mà hai đứa chia phôi
Tình mình hai lối anh thì làm sao ?
Thôi em bớt giận đi nào
Cho anh xin lỗi rồi vào với anh
Chúng mình gương vỡ lại lành
Lại cùng tình cảm lại giành cho nhau
Đừng để hai đứa cùng đau
Mình yêu nhau thế giận nhau làm gì ?
Em đừng có bỏ anh đi
Con thì thiếu mẹ , anh thì thiếu em
Em thì nghĩ lại mà xem
Thôi tha anh nhé ! Anh thì xin em ...
Khà khà nịnh đầm thần chưởng nè ... Tiếp chiêu chị ơi
....duong kenvil....
Nghĩ tình cũ con thơ còn dại
Anh chân thành phải trái trước sau
Nghe ai than thở lòng đau
Em tha anh đó có nhau trọn đời
Những thử thách nguồn khơi đã tỏ
Nhớ ở nhà ra ngõ dòm ai
Đừng nghĩ cái mã đẹp troai
Rồi chường ra đó nhìn hoài gái tơ
Mấy lúc trước làm ngơ không nói
Còn bây giờ le lói yêu thương
Cứ còn mãi đứng ở đường
Đừng trách em nhé chẳng nương tay nè
Nhìn cái mặt e không dám hứa
Có mê ai đừng ngựa nghe không
Nghe nói mát ruột vui lòng
Từ nay nhớ nhé một lòng với em
Nếu không hứa thì xem như đã
Không trọn lời sẽ thả anh đi
Em hứa chẳng tiếc không ghì
Anh đi mặc kệ ..mặt lì thấy ghê
Em trọn giữ tình quê mấy thuở
Anh mà còn gàn dở ..bó tay
Em xin chào nhé bái bay
Chúc anh hạnh phúc cùng ai sớm chiều.....
Chúc bà con làng xóm ngủ ngoan nhá
...Mộng thường...
Vợ chồng nhà nó rất điêu
Văn chửi lại rất mĩ miều nữa cơ
Cãi nhau phải mấy canh giờ
Xong rồi thẽ thọt làm ngơ anh mừng
Con vợ sướng tửng từng tưng
Đêm nay hai đứa nhớ đừng vật nhau
Đàn bà nóng chẳng được lâu
Dỗ dành một tẹo..ngẹo đầu...em thương
Chắc là mấy cái thang giường
Rung lên bần bật vì phường chèo thôi...
Cơm xôi rút lửa đáy nồi
Vợ giận chồng chớ lôi thôi... chít đòn
Cãi nhau vẫn đẻ sòn sòn
Ba năm bốn đứa vẫn còn ít ghê
Thằng chồng con vợ đều...Dê
Chúc cho anh chị lộn mề...đêm nay
Hàng xóm ta cứ ngủ say
Mai xem chúng nó cả ngày cãi nhau...Hihi
...TÙNG LÊ....
Cái anh hàng xóm kia ơiiiiiii
Sao anh lắm lời boi nhọ người ta
Vợ chồng tớ đang mát xa
Mãi mê vật lộn ..Anh đà reo vui
Nhà tui đóng cửa tối thui
Mà anh nhìn thấy muốn đui mắt à
Không im bài hải còn la
Cho làng nước biết chết cha tui rồi
Chẳng nhẽ lại cải tay đôi
Cái mặt hai đứa chúng tôi nó dầy
Kểu này làng nước trên phây
Trăm họ nhìn thấy nghe đầy lổ tai
Anh nói ít giống hai phai
Miệng anh ẻo lả ...bằng hai mẹ già
Mồm anh rộng toét cả ra
Nuốt liền một phát hết ba con cầy
Nhìn anh tưng tửng như ngây
Té ra không phải ..chỉ mây thôi à
Nhìn thế cũng tội nên tha
Không được rình nhà của tớ nghe không
Có khi tớ đép vào mông
Nó dài một thước là ông toi đời
Có rảnh thì hãy đi bơi
Coi chừng con cá nó xơi ..ái ..à ...
Úi trời máu đỏ loang ra
Tiền giang sông hậu chết bà cá trơn
Như thế anh rửa cơn hờn
Mất bà thằng nhỏ ...muốn đờn làm sao
Nhìn tướng thì cũng bảnh bao
Nhưng không có ..ái..con đào bỏ luôn
Thề nè ..nói thiệt đừng buồn
Từ nay nhớ nhé đừng cuồng tắm sông ....kkkkk chém tớ hả cưng đỡ nè
....Mộng thường....
Chị MộngCách nhau có cái bờ tường
Vợ chồng chị phá thảm thương chưa kìa
Còn cái chuyện vật nhau kia
Nhà nào chẳng thế mắng dìa thằng em
Chẳng cần phải ghé mắt xem
Tai nghe là thấy không thèm nhìn đâu
Tối nào chẳng giống như trâuÀ quên nói lộn không đâu.... như bòTiếng của bà chị lại to
Bên này nghe rất chi là rõ cơ
Thế mà giả bộ làm ngơ
Chuyện kia không thích..bây giờ tính sao
Người ta rên chị lại gào
Như còi tàu hỏa lúc vào sân ga
Bực mình rồi mới kể ra
Cho mọi người biết chị à chị ơi
Bây giờ em bận việc rồi
Lúc nào rảnh ta lại ngồi...cà kê...Nhá hihi..
...TÙNG LÊ...
ÚI này cái anh tùng lê
Anh đừng dẻo miệng ..như giề chuối chiên
Rình nhà còn nói huyên thuyên
Như chim chào mảo ...định chuyền cành cây
Anh nằm nghỉ ...mệt cái thây
Sao mà nhiều chuyện cấy cày làng bên
Không cày thì ngủ ..trùm mền
Bịt lỗ tai lại ...ai rên hồi nào
Anh giỏi nói phét tào lao
Làng trên xóm dưới nhà nào anh tha
Nhìn anh như bóng con ma
Lạng lên vèo xuống ...thấy là rình xem ...
Ngoan nhé chị mời ăn kem
Đừng la lớn nữa anh em họ cười
Sáng rồi giỏi nhé ,.đi bươi
Không thì cũng đói ...chết tươi bây giờ ...kkkk. dính chưởng lun
....Mộng thường ....
Duong kenvil....
Em đây chỉ muốn
Anh chị cãi nhau
Túm tóc vặt đầu
Đánh nhau càng thích
Ở ngoài em khích
Để chửi nhau chơi
Mỗi đứa một nơi
Tan tành mới sướng
Anh đi một hướng
Chị ở một nơi
Thế mới tuyệt vời
Em sang cà lẻm
Nói để anh biết
Tính em lèm nhèm
Chuyên đi bán kem
Làng trên xóm dưới
Riêng cái khoản cưỡi
Nói để anh hay
Cái thằng em này
Hơn anh mấy bậc
Nhà em hướng bấc
Con vợ lại già
Chỉ thích mát xoa
Xếp hình bắt chữ..
Anh không gìn giữ
..ái chẳng chảy à
Ai cũng đoán ra
Phải nhìn là kém
Cãi nhau lem lém
Hàng xóm điếc tai
Mồm như như khau dai
Chửi như vã mắm
Tật thì cũng lắm
Tài chẳng bao nhiêu
Từ sáng tới chiều
Mày tao bêu riếu
Sức thì lại yếu
Cày chẳng được nhiều
Con vợ thì điêu
Thằng chồng gian giảo
Hàng xóm khuyên bảo
Đổ tội nói leo
Như đám ong bèo
Dãn ra lại hợp
Tao mày buổi sáng
Tối lại anh em
Chẳng riêng gì em
Mọi người đều thấy
Chắc chắn chuyện cấy
Với lại chuyện cầy
Ai đứng ở đây
Đều cho là thế
Còn...ái chảy sệ
Là bởi ham bơi
Đến cả ông giời
Cũng đều như thế....
Em rất thích khế
Thích bưởi thích bòng
Cùng là đàn ông
Thằng nào chả vậy
Tính em cũng dễ
Thoải mái thôi mà
Đừng có sẻo cà
Thằng em anh nhé
Cà em không bé
Mà cũng chẳng to
Bằng chứng con xo
Của gà đông tảo...
Hihi..em để làm giống đới anh ạ kkkkkk
TÙNG LÊ...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)