*** THUYỀN ĐỜI ***
****310*************
CÁNH hạc tung trời cảnh tiên sa
Từng đàn xoải cánh dưới trăng ngà
Ngư ông lặng lẽ trầm mặc quá
Quạnh vắng dòng đời nỗi xót xa
Thuyền đời một chiếc cô độc bơi
Mệt mỏi trầm luân muốn rả rời
Hãy cố vui lên chân trời mới
Đang chờ đón đợi khách trần ngơi
Cõi tạm thôi mà có tiếc đâu
Thân ta tứ đại rả nát nhàu
Đem đi tất cả bao nghiệp báo
Tiền tài danh vọng thoảng mất mau
...thơ mộng thường ..
...29...11..15...
...Bài họa mộng thường..?
Trăng treo giữa biển lửng lờ
Thuyền chèo một lái thờ ơ canh tàn
Lặng nhìn một một mãnh trăng loang
Soi trên biển cả ngở ngàng lòng ai
Yêu chi nửa mảnh trăng phai
Xót lòng cô phụ tháng ngày quạnh hiu
Vầng trăng ngã bóng muôn chiều
Gieo bao nỗi nhớ gợi nhiều niềm đau
Thuyền em đã cập bến hương giang
Trót lỡ người ơi mới muộn màng
Chờ ai mà nỗi sầu lai láng
Trăng kia vẫn chiếu ....đợi bóng chàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét