*** VẾT XƯỚT ***
****434***********
Làn sương mỏng phủ trùm lên nỗi nhớ
Dáng hao gầy nặng nợ kiếp phù sa
Mãi lâng lâng với cay đắng nhạt nhòa
Tình đơn lẻ thoáng qua đời thêm lạnh
Bởi mây trôi nơi phương trời hiu quạnh
Chợt u hoài xa lánh chuyện trần gian
Gió thoảng thôi trong phúc chốc vội vàng
Là vết xướt bẻ bàng cho số phận
Hãy buông trôi biển trời là vô tận
Con sóng nào vướng bận đá hoài đau
Ốc bơ vơ bên bờ cát dạt dào
Ôi....cõi vắng nôn nao lòng lữ khách
...thơ mộng thường ...
...28..03...16..
Mãi đơn côi bởi số phận bẻ bàng
Tình lữ khách sang ngang rời cõi ái
Hãy ra đi mang những gì còn lại
Kết cuộc tình hoang dại chỉ sầu dâng
Tình đôi ta thuở ấy thật trong ngần
Giờ ly biệt cuối chân trời hiu quạnh
Ở nơi xa người có nghe lòng lạnh
Gửi chút tình hạnh phúc chốn trời xa
Mộng thường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét