*** TÌNH THƠ ĐỨT ĐOẠN ***
*******408********************
Vắt cạn hồn thơ vắt cạn rồi
Đâu còn ý tưởng chỉ buông trôi
Từ nay vức bỏ đành quên lối
Cảm xúc dâng trào lệ đắng môi
Đứt đoạn tình thơ của dạo nào
Nghe lòng thổn thức nhói vì đau
Con tim bé nhỏ giờ rơi máu
Vết rạn..chưa lành ..chẳng xuyến xao...!.
Đã đứt rồi mà có thể sao ??
Con tim vỡ nát lệ tuôn trào
Tình thơ thuở ấy là dĩ vãng
Nhắc lại làm gì phải ngấm đau
Cũng lỡ thôi đành hẹn kiếp sau
Từ nay khép chặt dạ héo nhào
Tim côi quặn thắt từ mấy dạo
Chợt tỉnh hồn thơ quá nghẹn ngào
...thơ mộng thường ...
...14...03...16...
Mộng Thường tỉ
Nửa mãnh trăng treo ở giữa trời
Nửa kia còn lại cũng chơi vơi
Thôi thì hai mãnh mình ghép lại
Cho tròn cung nguyệt mộng thường ơi..
....Dam Trong Tim ...
Một nửa vầng trăng khuất hững hờ
Còn đây một nửa ..cõi bơ vơ
Người xa ..một nửa hồn ta nhớ
Một nửa lìa tan ..vẫn mãi chờ ..
Một nửa vầng trăng lặng biển khơi
Còn kia một nửa lửng bầu trời
Làm sao ghép lại đau vời vợi
Nuối tiếc cho hồn đắng tả tơi
...mộng thường ...
Người đi nửa cõi lòng lịm tắt
Một nửa hiu hắt hóa dại khờ
Còn đây một nửa hồn thơ
Cũng dần mất cả ..ngẩn ngơ bầu trời
..MT..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét