Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Thứ Năm, 28 tháng 7, 2016

ƯỚT MI

*** ƯỚT MI ***
****471********
..tặng em đọc giả tình thơ..

Bao lần ướt thẹn bờ môi
Rèm mi khép vội tình thôi đợi chờ
Nở đành đóng chặt tình thơ
Để đau ngòi bút hững hờ giấy trang

Em về để lại ngỡ ngàng
Sầu dâng mắt ngọc xốn xang tim người
Bao ngày lệ đắng tuôn rơi
Ai nào hay biết bời bời vấn vương

 lệ sầu trôi cả phấn hương
Để bao giọt đắng phong sương phủ dầy
Hồn bay thả chốn trời mây
Cho tim chết lịm ..tình say cõi tình

...thơ mộng thường...
...23..05..16...

..họa..

Nhủ lòng quên bao sầu tủi
Nhưng mỗi ngày hai buổi đọc thơ tình
Tìm thức như mãi còn in
Bóng người xưa cũ niềm tin phai mờ

Âm thầm cứ dệt tình thơ
Gởi vào mây gió bơ vơ phương trời
Biển xanh lặng lẻ lả lơi
Hồn mây chết lịm à ơi chữ tình

..mộng thường...

Thơ tình em cất không trao
Vì dòng tâm sự ngọt ngào của ai
Bút nghiêng đã vạch an bài
Nét mực nhoà ta chấp nhận thương đau

...lặng lẻ thầm...

Anh giờ giấc mộng an lành
Em ôm gối mộng trời xanh bạc màu
Nhắc lòng thôi những xuyến xao
Tình xưa nghĩa cũ hôm nào ..vậy thôi..

Tim đau ngấn lệ khô rồi
Chỉ còn nỗi nhớ dần trôi tháng ngày
Ừ thì gió thoảng mây bay
Chỉ là hạt nắng ban mai ..ấm lòng..

..mộng thường...

Rượu  sầu cay đắng  vành  MÔI
Men tình  chua  chát người  THÔI  ta CHỜ
Khắc   vào nhật ký  vần  THƠ
Để  làm kỷ niệm tình  HỜ mấy   TRANG
Tôi nghe  có  chút ngỡ NGÀNG
Vàng  tay khói thuốc  xôn  XANG đó NGƯỜI
Ngoài  hiên trời  đổi  lệ RƠI
Trông tâm ta  lại rối BỜi tơ  VƯƠNG
Khắc  thơ tìm chút dư  HƯƠNG
Nghe  niềm  trăng trở  khói SƯƠNG đã  DẦY
Tinh sầu   ta  gởi theo MÂY
Trong  cơm mộng mị   ......ta  SAY  ái TÌNH ..iihihihihihh

Minh Hiển

Tình sầu biết gởi ai đây
Chỉ nghe trong gió buồn vây bủa buồn
Nhìn trời đẫm giọt mưa tuôn
Nhớ người trong mộng mà vương vấn sầu

Tình kia chưa thốt trọn câu
Đã đành ly biệt giọt ngâu lụy tràn
Mảnh tình ngày ấy trái ngang
Gởi vào mây gió phủ phàng kiếp hoa

Giờ đây mi mắt nhạt nhòa
Bóng người xưa cũ đã xa mịt mùng
Đâu ngày lỡ hẹn trùng phùng
Chỉ còn nuối tiếc khôn cùng thoảng qua

..mộng thường...

Men  sầu  hận ái    còn  Đây
Trong cơn say tỉnh  dạ  Vây nổi Buồn
Không khóc  sao gọi  lệ Tuôn
Nghe  như  tim vỡ  tơ  Vương  chút  Sầu

Ái tinh chưa  khác  trọn Câu
Ma  sao   ly biệt  mưa  Ngâu  ngập  Tràn
Sao người   đanh bước   sang Ngang
Để  cho ta  thấy phủ  Phàng  Đời Hoa

Hôm nay mưa  đổ nhạt  Nhòa
Dư  huong ái  hận  cũng "  Xa mịt Mùng "
Khi nào  minh mới tao Phùng
 Còn  chăng  kỷ  niệm tân Cùng  ... trong Qua=Tôi .../.

...Minh Hiển..

Có khóc đâu .. lệ cứ trào
Tình xưa rẻ lối nghẹn ngào mắt môi
Bóng người giờ đã xa rồi
Còn ta một bóng đứng ngồi chờ ai

Ái tình là mộng liêu trai
Đã gieo sầu nhớ lệ dài thâu canh
Chỉ là mơ tưởng yến oanh
Mà mang luyến tiếc để dành đớn đau

Nhớ ai tiếng nấc nghẹn ngào
Đôi dòng bi thảm là bao hận lòng
Gởi vào mấy cõi tầng không ..
Cho hồn nhẹ nhõm bóng hồng thanh cao

..mộng thường....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét