*** CAM PHẬN ..! ***
****287****************
Ừ thì bậu cứ ra đi
Mang theo tất cả những gì bậu gieo
Phận nghèo đời quạnh trớ trêu
Thôi đành cam chịu bao điều đắng cay
Tiếc cho phận liễu trang đài
Mang theo nỗi nhớ tháng ngày nhạt phai
Con tim héo úa hình hài
Phương trời xứ lạ bậu hoài dỏi theo
Chữ tình như mảnh trăng treo
Chợt mờ chợt tỏ cheo leo lưng trời
Trăng giờ xa tít mù khơi
Không chờ chẳng đợi Trăng rơi biển ngàn
Ta giờ đợi mảnh trăng hoang
Treo nơi đỉnh núi vội vàng khuất đi
Trớ trêu một mảnh tình si
Tặng đi tất cả mong gì nhận đâu ..
...Thơ mộng thường...
...05..11..15...
...bài họa mộng thường..
Một gánh nợ tình trĩu nặng vai
Hồn thơ lưu luyến những tháng ngày
Người đi là hết tình ngang trái
Vương vấn tơ lòng mãi Chẳng phai
Thôi hết từ đây giã biệt rồi
Duyên tình không trọn cũng đành thôi
Người vui duyên mới mà rẻ lối
Khép chặt tơ lòng phải lẻ đôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét