*** NÉT VÔ THƯỜNG *** 207
...BÀI HỌA...
Nét đẹp thanh cao vẫn VÔ THƯỜNG
Làm bao nhiêu kẻ phải vấn vương
Yêu chi đề khổ tình muôn hướng
Sắc đẹp nghiêng thành chỉ khói sương
Vẳng đâu đây tiếng hát vọng về
Nổi buồn sâu lắng tựa sơn khê
Cõi lòng thục nữ sầu ai oán
Rèm thưa khép chặt bởi câu thề
Áo lĩnh quần the yếm lụa đào
Má hồng tuyệt sắc nét thanh cao
Lưng ong thắt đáy cho lòng raọ
Rực rỡ hồn nhiên ai xuyến sao
Người đi biền biệt phương nào
Để em ngồi ngắm trăng sao một mình
Đêm buồn lặng lẻ làm thinh
Để cho tìm thức hằng in bóng người
Dáng liễu trắng ngần khách ngẩn ngơ
Lưng ong yếm đỏ ngắm cũng đờ
Thướt tha yểu điệu chàng nhung nhớ
Đêm về ra ngẩn vào mãi ngơ
Làn da trắng dạ phải thanh cao
Cho hồn lữ Khách mãi dạt dào
Em đang tắm mát bên sông đó
Ngắm đã còn chê ..Đẹp sấu sao ..?
Nét đẹp thanh cao cũng vô thường
Ong vờn bướm lượn chút đượm hương
Phai tàn heó úa nào lưu vướng
Chỉ có tâm hồn đẹp mãi vấn vương
Vùi dập hoa chi để hoa tàn
Còn ta một mảnh hồn hoang dại khờ
Yêu nàng ra ngẩn vào ngơ
Cõi lòng hoang lạnh thẩn thờ ngày đêm
Dù trăng có tối ba mươi
Cũng không thoát nổi nụ cười giai nhân
Anh hùng ai thoát ải mỹ nhân
Gian nan lữ Khách lụy hồng trần
Giang sang sụp đổ vì vương vấn
Ái lụy xiêu đình hoại tấm thân
Hồn xiêu phách lạc chốn dương trần
Mắt huyền lóng lánh dáng mỹ nhân
Nếu ai thoát tục không vương vấn
Cạo đầu xuống tóc hầu yên thân
Đệ đi khuất nẻo sơn khê
Tam tạng đắc đạo đệ quay về trần gian
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét