*** VẪN CHƯA ĐÔNG ***
*****301**********************
Đông chưa đến sao cõi lòng băng giá
Thu tàn rồi lá rụng vẫn còn đây
Tình xa khuất tan nát trái tim gầy
nào hối tiếc vì cây không còn lá ...
Tình ảo mộng có gì đâu là lạ
Chớ nặng lòng mà tất dạ hoài đau
Cố yêu thương tim mãi rỉ máu đào
Như biển mặn chớ thét gào điên dại
Tình có đẹp nhưng mang nhiều ngang trái
Cũng đành buông chớ khắc khoải vì xa
Yêu thương cay đắng rồi cũng nhạt nhòa
Ngàn trắc trở nhớ nhiều phương trời lạ
....thơ mộng thường...
...26...11...15...
...Bài họa mộng thường...
Vẫn biết đông về mang nhiều buốt giá
Thu đã tàn lòng tan rả bởi nhớ nhung
Tình xa khuất không mong mỏi trùng phùng
Nhiều khoảng cách không chung đường sánh bước
Đông sẽ về hồn đẫm ướt tình thơ
Người xa khuất chua xót đến tận giờ
Nào hay biết hửng hờ chiều ly biệt
Gom cay đắng Nuốt cạn tình tha thiết
Biết bao giờ ..đành vĩnh biệt tình thu
Yêu thương chi gió thoảng áng sương mù
Tình chết lịm ru hồn vào giấc ngủ
Tặng cho đời vần thơ đủ buồn không ?
Đã bao lần lá rụng cuối mùa thu
Đông chưa đến sương mù giăng khắp lối
Hàng cây buồn dường như lòng mệt mỏi
Thu đã tàn lòng mong đợi mùa Đông
Tình đã xa không tiếc nuối mệt lòng
Cho tất cả chẳng hoài mong trả lại
Yêu thu chi cho cõi lòng hoang dại
Đã đi rồi có trở lại được không ?
Hẹn thu sau mòn mỏi đắng tơ lòng
Thôi khép lại chờ mong mà khờ dại
Đã không còn tróng trải cả hoàng hôn
Đông sẽ đến cho hồn thơ nức nở ..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét