*** VẦNG TRĂNG KHUÂT***
*****298 *******************
Trăng đã đi đâu đi mất rồi
Đông giờ lạnh giá phải lẽ đôi
Hồn thơ lạc lõng đau vời vợi
Nẻo ái đành xa phải biệt thôi
Trăng hãy ra đi chớ trở về
Lòng ta buốt lạnh bởi tái tê
Cho nhau nỗi nhớ từng đêm đợi
Khoảng cách vì đâu quá não nề
...Thơ mộng thường...
....25..11...15...
Bài họa mộng thường
Trăng vẫn loanh quanh mãi bầu trời
Nỗi sầu trăng KHUYẾT tận biển khơi
Trăng treo lơ lững chân trời mới
Bỏ lại nơi đây đắng nghẹn lời
Vầng trăng lạnh giá giữa hôn hoàng
Nụ cười đã tắt bởi trái ngang
Đợi nửa mà chi chiều bảng lãng
Trăng hãy về đi quá bẻ bàng
Cảm ơn người trả cái vỏ trăng
MỘNG lòng chẳng có vỏ khô cằn
THƯỜNG không cất giữ đừng mang tặng
ở đây chỉ nhận cả vầng trăng ....
Cảm xúc đi hoAng cũng sẽ về
Đêm dài lặng lẽ quá lê thê
Hồn thơ chết lịm ta nào muốn
Nhả khúc thơ buồn mãi tái tê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét