*** TÌNH THƠ LỞ RÁCH ***
*****302*******************
Ta vẫn thường yêu mảnh trăng rơi
Cho ta cảm xúc thật tuyệt vời
Cho ta tất cả tình thơ mới
Lãng mạng thơ đời rách tả tơi
Rách cả vần thơ của hôm nào
Thơ tình lở viết đã̉ gởi trao
Sao đành nở rách giờ cách khoảng
Nát vỡ thơ tình quặng thắt đau
...Thơ mộng thường...
...26...11..15....
Á zàà..nhà Mộng.!
Chuyện kể rằng ngày xửa ngày xưa
Khi trời đất mới vừa sinh ra nó
Nàng thơ tôi đã tả tơi mưa gió
Vì thấy buồn nên vội bỏ ra đi
Chuyện kể rằng cho đến một ngày kia
Nàng gặp được giữa trần gian hư thực
Một hoàng tử thơ ca đều vô thức
Nhưng chung tình nên nàng ngõ lời yêu
Chuyện kể rằng cho đến một buổi chiều
Hoàng tử nọ đã cầu hôn nàng ấy
Đem lễ vật là ngàn con hạc giấy
Cùng lời thề trọn vẹn nghĩa phu thê
Chuyện kể rằng rồi một tối nàng về
Mang đi cả gia tài nàng cất gíữ
Chỉ để lại, một bức tình thơ củ
Đã úa nhàu rách nát bụi thời gian
Chuyện kể rằng hoàng tử trót đa mang
Nên đã viết lên tình thơ bằng máu
Hai câu nguyện và một lời than thở
Rằng ngàn sau tình thơ sẽ nát tan.,!
He.he..chuyện kể rằng..k.k.k
Linh Huynh
Chuyện xưa kể..chàng yêu thơ say đắm
Mãi ngắm nhìn nàng quên cả thời gian
Yêu thơ ngây ngất muốn rước cả nàng
Đành dệt mộng cho trăng vàng rơi rụng
Chuyện xưa kể...chàng yêu thơ nao núng
Dệt thơ tình chúc tụng mãi không thôi
Chàng giờ say đắm đến ngẩn ngơ rồi
Như ác mộng không quên vào giấc ngủ
Chuyện xưa kể...bao vì sao tinh tú
Không bằng nàng trong vũ trụ bao la
Muốn bên nhau say đắm ánh trăng ngà
Cùng tha thiết thơ ca cho thỏa mộng
Chuyện xưa kể...giữa trần gian lồng lộng
Có chuyện tình thơ mộng tựa bồng lai
Bên nhau say ngắm dưới ánh trăng cài
Nào hay biết đã cùng nhau say mộng
Chuyện xưa kể...giữa trời cao biển rộng ..
Chỉ có nàng không mơ mộng cao sang
Nắm tay nhau dìu đến cõi thiên đàng
Còn gì nửa ..mơ màng ..giờ tỉnh mộng ..!
....mộng thường.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét