*** CẢM ƠN ***
*****286*******
Cảm ơn tất cả tình yêu
Mang bao cảm xúc ít nhiều tặng ta
Cảm ơn biển rộng bao la
Cùng vầng trăng sáng nhạt nhòa tháng năm
Mây chiều lãng đảng xa xăm
Mang bao nỗi nhớ như găm cõi lòng
Cảm ơn giá rét mùa đông
Thu tàn lá rụng bên sông lửng lờ
Giúp ta dệt những vần thơ
Cùng con nhạn trắng bơ vơ biển trời
Con sóng nhỏ vỗ trùng khơi
Con thuyền lướt nhẹ về nơi cõi tình
Mặt trời hé rạng bình minh
Mưa ngâu ướt đẫm như in cõi lòng
Chân trời mòn mỏi đợi mong
Cảm ơn giấc mộng tặng ta hương đời ..
...thơ mộng thường...
...05..11..15...
..bài họa mộng thường...
Cảm ơn đời thật vô thường
Để ta tỉnh thức không vương cõi tình
Trời rạng sẽ thấy bình minh
Cảm ơn người đã ân tình thoảng qua
Cuộc đời đẫm giọt lệ nhòa
Xót cho phận liễu tàn tro chử tình
Yêu chi đượm ái đời khinh
Khép chặt tơ lòng cửa đóng cài then
Dần phai hình bóng thân quen
Để đưa cõi nhớ lụi đèn canh khuya
Lệ quên thôi rớt đầm đìa
Cho vào dĩ vãng tình lìa uyên ương
Cõi tình phủ lạnh đêm trường
Buông đi tất cả chẳng vương đau lòng
Thế gian là mớ bồng bong
Lòng người khó hiểu bên trong lẫn ngoài
Mới đó tình đã nhạt phai
Như là diễn kịch hoặc hài trong phim
Yêu chi tan nát con tim
Cho lòng quạnh vắng từng đêm đau buồn
Cảm ơn ka đã ghé tặng MT những vần thơ rất hay rất tuyệt về một cảnh nên thơ
Về nơi xứ lạnh mù sương
Đèo quanh lượn dốc vấn vương tơ lòng
Nhìn xa hoa cỏ thơm không
Bướm vờn đùa lượn nên lòng ngất ngây
Ngoạn cảnh cho thỏa trời mây
Vi vu thông hát bướm đầy trời hoa
Gió thoảng hương lạnh mây ngà
Cõi lòng vẫn ấm thăng hoa hữu tình
Cảm ơn tất cả nhân sinh
Cảm ơn tất cả hữu tình thế gian
Cảm ơn hoa cảnh mây ngàn
Tặng ta cảm xúc chứa chan tuôn trào
Như thế thơ thật ngọt ngào
Có cay có đắng dạt dào ý thơ
Tất cả chỉ có trong mơ
Ta dệt tất cả ngẩn ngơ lòng người
Người xem chắc phải buồn cười
Quanh năm suốt tháng chẳng vui ...thất tình ..
Xem thơ chớ vội miệt khinh
Thơ buồn đã nghiện đã in cõi lòng
Cảm xúc như có như không
Cầm bút nước mắt chảy ròng mới vui
Hoa rực rở đưa em vào cõi mộng
Ngất ngây lòng thuyền lộng cõi trời xa
Trăng khuya lạnh nhạt.. lệ bổng tuôn nhòa
Vần thơ nhả là tâm tư điên đảo
Hồn thơ ấy chết đã từ mấy dạo
Khát khao gì ảo ảnh đã dần xa
Bao cay đắng Nuốt cạn cũng nhạt nhòa
Đời uất nghẹn ta lìa xa dĩ vãng
Rồi dần trôi thuyền ra đi mệt mỏi
Cũng trở về Không nông nổi vì xa
Bình minh rực rỡ sẽ nở đầy hoa
Ong bướm lượn vỡ òa trong ký ức
Thơ nức nở chỉ là trong tìm thức
Chợt tuôn trào nào phải cõi lòng đau
Dù lệ kia như thác mãi dạt dào
Cũng sẽ cạn để mau lành vết sẹo
Đường đời đẩy xô ta đi vạn nẽo
Cũng lối mòn lắt lẻo lắm gai chông
nén thương đau lành lại vết thương lòng
Bao chua xót chỉ vì đời vô vọng
Bao nức nở chỉ vì say đắm mộng
Tỉnh thức là thuyền lộng cõi trời xa
Tình thơ ấy ngày mãi thăng hoa
Đưa nẽo ái dần xa cơn sầu não
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét