*** ÔM TRỌN VẦNG TRĂNG ..***
****314***************************
Vầng trăng ôm trọn vào lòng..
Cũng không ấm nỗi mênh mông đợi chờ
Gởi vào một chút hồn thơ
Vơi đi nỗi nhớ vẫn vơ tháng ngày
Đâu rồi một mãnh trăng phai
Từng đêm dạo mát để ai ngắm nhìn
Ngày nao ôm trọn niềm tin
Cũng không giữ nỗi bóng hình trăng rơi ..
...Thơ mộng thường...
...01..12..15...
...Bài họa mộng thường....
Đùa chút tùng đừng nghĩ sai
Bởi tỷ cũng rất yêu hoài trăng cơ..
Trăng là muôn thuở tình thơ
Nên yêu trăng lắm ngẩn ngơ đêm ngày
Trăng thơ tỷ có lai rai
Tùng Lê có thích ghé ngay mộng thường
Sẽ có những giọt lệ tuôn
Đem về tưới cải cho vườn xanh tươi hjhj
Nào ôm trăng trọn cuộc đời
Vì trăng không ở với người được lâu
Trăng treo lơ lửng trên đầu
Cuối tuần đi mất còn đâu chị hằng
Ôm trăng thôi chớ lăng nhăng
Đòi ôm chị hằng chú cuội rầy đa
Tùng Lê đừng có trăng hoa
Chị hằng biết được chị la tùng giờ hjhj
Mộng thường chuyên viết thơ buồn
Trút cho cạn cả rồi buông cuộc đời
Nỗi sầu rồi sẽ dần vơi
Bởi đời của mộng cũng buồn như trăng
cho thỏa tháng ngày trần gian ..
Lỡ mai số kiếp bẻ bàng
Về nơi âm cảnh ngỡ ngàng tình ai
Lúc ấy Hồn mộng vãng lai
Chẳng còn thơ họa chẳng ai khóc phiền
Hjjj
lúc ấy mộng ở cảnh tiên
Trăng thơ hòa quyện muôn đời
Ngẩn ngơ dệt mộng trăng rơi lưng đồi
Tình trăng muôn thuở có đôi
Nên vầng nhật nguyệt mãi rời cách xa
Yêu thơ thỏa mộng trăng ngà
Xót xa trăng đã la cà biển đông
Giờ trăng đâu nửa mà mong
Gởi bao nỗi nhớ cho lòng thôi đau..
Trăng khuya rơi xuống ao rồi
Để tôi lặng vớt lạnh bời cả thân
Một vầng trăng sáng trong ngần
Tự tay tôi vớt bạn thân tặng nè...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét