*189**BẾN ĐỢI ***
********************
Sóng nước mênh mông lộng cánh thuyền
Hoa trôi một kiếp phận thuyền quyên
Bình hoa phận bạc bèo lưu luyến
Lạc chốn nghê thường mộng ảo duyên
Những lúc hoàng hôn buông sắc nắng
Mây chiều lãng đãng khuất ánh trăng
Xa nhau mấy bận lòng thầm lặng
Buốt giá hồn tôi người biết chăng
Nhớ lắm người ơi cái thuở nào
Dòng sông chảy xiết đã cùng nhau
Đò kia lỡ chuyến sầu mấy dạo
Bến vẫn chờ đây vẫn khát khao
**thơ*mộng thường**
..07..08..15..
Bài họa cùng binh bo
Một chút nợ trần mãi vấn vương
Chàng nơi viễn sứ đời gió sương
Có hay cô phụ lòng mãi hướng
Bạn tình xa tận ở chiến trường
Hoàng hôn phủ xuống ánh trăng khuya
Bao nhiêu nổi nhớ bổng vọng dìa
Lá thu từng đợt buồn rơi rụng
Đau lòng tình sao mãi cách chia
Cái thuở ngày xưa đã qua rồi
Ngày tình oanh yến vẫn một đôi
Giờ là dĩ vãng lìa quên vội
Một khúc tình ca dạ bồi hồi
**********MT
Viễn xứ người ơi lạnh buốt lòng
Đêm buồn lặng lẻ hoài vọng không
Phương trời xứ lạ ai nào vọng
Bây chừ cách biệt nổi nhớ mong
Xót cảnh quê nhà bậu lỡ duyên
Ta ngày đêm nhớ lắm ưu phiền
Giọt sầu cách trở ôi ngàn dặm
Ta đành gát lại mảnh tình riêng
Mảnh tình gát lại cũng u sầu
Đêm ngày thương nhớ bởi vì đâu
Xa nhau cách trở nên lòng nẩu
Người ở phương trời nhớ canh thâu
******MT
Thuyền đã xa rời cách sơn khê
Buồn lòng con én gọi não nề
Sầu ai cách trở hoài mong thế
Mộng vỡ tan rồi mãi tái tê
Bóng nguyệt dần trôi lã chân đồi
Cõi lòng hoang lạnh bởi chia đôi
Tình nay cách trở đành nông nổi
Nổi nhớ khôn cùng lệ đẫm môi
Nhớ lắm người ơi thuở hôm nào
Đậm tình tha thiết mãi bên nhau
Bây giờ cách biệt tình mấy dạo
Khẽ nhớ nhung người lệ sầu đau
*******MT
Cất bước ra đi cũng đượm sầu
Nổi buồn ly xứ bởi vì đâu
Năm canh nhung nhớ hoài mong bậu
Thồn thức u buồn đẫm giọt châu
Vương làm chi hỡi một chữ tình
Cho lòng mộng mị lắm điêu linh
Cho đêm hoang vắng hoài không tỉnh
Một bóng thu tàn liễu rủ xinh
Một giấc mơ màng chỉ thoảng qua
Tình kia xa khuất đã nhạt nhòa
Cánh nhạn bay dần phương trời lạ
Để lại nơi nầy những xót xa
******MT
Lạnh buốt đời ai ở phương trời
Mây vờn sưởi ấm cõi lòng nơi
Giá băng tan chảy lòng ấm lại
Trút cạn tâm tình mùa tuyết rơi
Cách biệt rồi ai lỡ nợ duyên
Ta về khép chặt nỗi ưu phiền
Tương tư mặn đắng đừng lưu luyến
Chạy theo dĩ vãng ngỡ tình điên
Viễn sứ người ơi cách biệt nhau
Khi yêu cay đắng phải không nào
Nhớ nhau thắm thiết từ mấy dạo
Nỗi buồn ly biệt tình đã trao
********MT
Người hảy ra đi chớ đượm buồn
Cho hồn hoang lạnh lúc chiều buông
Tình kia chết lặng em nào muốn
Cách biệt phương trời lệ sầu tuôn
Chẳng phải vì tiền cách chia đôi
Chỉ vì chữ hiếu nên duyên rồi
Giờ anh hờn trách sầu mỗi tối
Tình tiền rẻ lối nát lòng tôi
Anh hãy quên đi những tháng ngày
Chuyện tình xưa cũ khó dần phai
Em vui duyên mới sầu hoang dại
Rẻ thúy quên người để cùng ai
**********MT
Giấc MỘNG tình đời mãi vấn vương
Con tim tan nát bởi đoạn trường
Người đi tình gởi về muôn hướng
LỆ chảy đôi dòng đẫm tư tương
Tơ kia đã đứt chớ hoài mong
Con tim rạn vỡ vết thương lòng
Ngày xưa dệt mộng là ảo ảnh
Tỉnh giấc mơ màng mỏi mòn trông
Một bóng đơn côi biệt phương trời
Cõi lòng hoang lạnh làm sao vơi
Gởi trọn cho nhau làm sao với
Cách biệt ngàn trùng đứa mỗi nơi
********MT
LỆ rưng khóe mắt những canh trường
Đêm dài nhung nhớ bóng người thương
Lẽ loi thầm nhớ người muôn hướng
Lạc loài đẫm lệ tóc pha sương
Trót gởi tình ai tái tê lòng
Đêm ngày tưởng nhớ người biết không
Vơi đi tất dạ sao còn mộng
Tỉ tê goị bạn lúc chiều đông
Cõi lòng hoang lạnh lúc buông chiều
Hoàng hôn phủ xuống thấy điều hiu
Cho nhau tất cả dường như thiếu
Một bóng đơn côi vấn vương nhiều
*******MT
Binh Bo
Nguyện cầu*189**BẾN ĐỢI ***
********************
Sóng nước mênh mông lộng cánh thuyền
Hoa trôi một kiếp phận thuyền quyên
Bình hoa phận bạc bèo lưu luyến
Lạc chốn nghê thường mộng ảo duyên
Những lúc hoàng hôn buông sắc nắng
Mây chiều lãng đãng khuất ánh trăng
Xa nhau mấy bận lòng thầm lặng
Buốt giá hồn tôi người biết chăng
Nhớ lắm người ơi cái thuở nào
Dòng sông chảy xiết đã cùng nhau
Đò kia lỡ chuyến sầu mấy dạo
Bến vẫn chờ đây vẫn khát khao
**thơ*mộng thường**
..07..08..15..
Bài họa
Một chút nợ trần mãi vấn vương
Chàng nơi viễn sứ đời gió sương
Có hay cô phụ lòng mãi hướng
Bạn tình xa tận ở chiến trường
Hoàng hôn phủ xuống ánh trăng khuya
Bao nhiêu nổi nhớ bổng vọng dìa
Lá thu từng đợt buồn rơi rụng
Đau lòng tình sao mãi cách chia
Cái thuở ngày xưa đã qua rồi
Ngày tình oanh yến vẫn một đôi
Giờ là dĩ vãng lìa quên vội
Một khúc tình ca dạ bồi hồi
**********MT
Viễn xứ người ơi lạnh buốt lòng
Đêm buồn lặng lẻ hoài vọng không
Phương trời xứ lạ ai nào vọng
Bây chừ cách biệt nổi nhớ mong
Xót cảnh quê nhà bậu lỡ duyên
Ta ngày đêm nhớ lắm ưu phiền
Giọt sầu cách trở ôi ngàn dặm
Ta đành gát lại mảnh tình riêng
Mảnh tình gát lại cũng u sầu
Đêm ngày thương nhớ bởi vì đâu
Xa nhau cách trở nên lòng nẩu
Người ở phương trời nhớ canh thâu
******MT
Thuyền đã xa rời cách sơn khê
Buồn lòng con én gọi não nề
Sầu ai cách trở hoài mong thế
Mộng vỡ tan rồi mãi tái tê
Bóng nguyệt dần trôi lã chân đồi
Cõi lòng hoang lạnh bởi chia đôi
Tình nay cách trở đành nông nổi
Nổi nhớ khôn cùng lệ đẫm môi
Nhớ lắm người ơi thuở hôm nào
Đậm tình tha thiết mãi bên nhau
Bây giờ cách biệt tình mấy dạo
Khẽ nhớ nhung người lệ sầu đau
*******MT
Cất bước ra đi cũng đượm sầu
Nổi buồn ly xứ bởi vì đâu
Năm canh nhung nhớ hoài mong bậu
Thồn thức u buồn đẫm giọt châu
Vương làm chi hỡi một chữ tình
Cho lòng mộng mị lắm điêu linh
Cho đêm hoang vắng hoài không tỉnh
Một bóng thu tàn liễu rủ xinh
Một giấc mơ màng chỉ thoảng qua
Tình kia xa khuất đã nhạt nhòa
Cánh nhạn bay dần phương trời lạ
Để lại nơi nầy những xót xa
******MT
Lạnh buốt đời ai ở phương trời
Mây vờn sưởi ấm cõi lòng nơi
Giá băng tan chảy lòng ấm lại
Trút cạn tâm tình mùa tuyết rơi
Cách biệt rồi ai lỡ nợ duyên
Ta về khép chặt nỗi ưu phiền
Tương tư mặn đắng đừng lưu luyến
Chạy theo dĩ vãng ngỡ tình điên
Viễn sứ người ơi cách biệt nhau
Khi yêu cay đắng phải không nào
Nhớ nhau thắm thiết từ mấy dạo
Nỗi buồn ly biệt tình đã trao
********MT
Người hảy ra đi chớ đượm buồn
Cho hồn hoang lạnh lúc chiều buông
Tình kia chết lặng em nào muốn
Cách biệt phương trời lệ sầu tuôn
Chẳng phải vì tiền cách chia đôi
Chỉ vì chữ hiếu nên duyên rồi
Giờ anh hờn trách sầu mỗi tối
Tình tiền rẻ lối nát lòng tôi
Anh hãy quên đi những tháng ngày
Chuyện tình xưa cũ khó dần phai
Em vui duyên mới sầu hoang dại
Rẻ thúy quên người để cùng ai
**********MT
Giấc MỘNG tình đời mãi vấn vương
Con tim tan nát bởi đoạn trường
Người đi tình gởi về muôn hướng
LỆ chảy đôi dòng đẫm tư tương
Tơ kia đã đứt chớ hoài mong
Con tim rạn vỡ vết thương lòng
Ngày xưa dệt mộng là ảo ảnh
Tỉnh giấc mơ màng mỏi mòn trông
Một bóng đơn côi biệt phương trời
Cõi lòng hoang lạnh làm sao vơi
Gởi trọn cho nhau làm sao với
Cách biệt ngàn trùng đứa mỗi nơi
********MT
LỆ rưng khóe mắt những canh trường
Đêm dài nhung nhớ bóng người thương
Lẽ loi thầm nhớ người muôn hướng
Lạc loài đẫm lệ tóc pha sương
Trót gởi tình ai tái tê lòng
Đêm ngày tưởng nhớ người biết không
Vơi đi tất dạ sao còn mộng
Tỉ tê goị bạn lúc chiều đông
Cõi lòng hoang lạnh lúc buông chiều
Hoàng hôn phủ xuống thấy điều hiu
Cho nhau tất cả dường như thiếu
Một bóng đơn côi vấn vương nhiều
*******MT
Nguyện cầu oanh yến mãi không rời
Thỏa lòng mộng ước thuở đôi mươi
Người vui mộng ảo chân trời mới
Lặng lẻ hồn ta khẽ rối bời
Đẹp lắm quê hương thắm tình người
Cánh cò bay lượn cảnh đồng quê
Hồn thơ man mát bùi ngùi thế
Mong mỏi làm sao đến ngày về
Thu đã tàn phai lá rơi vàng
Nỗi buồn xa xứ mãi miên mang
Tâm cang chết lịm chiều nhung nhớ
Một bóng hình thôi quá bẽ bàng
********MT
Men đắng tình ai đã niếm hoài
Mộng đời dệt thắm tặng riêng ai
Ta say nào tỉnh vào biển ái
Chết lặng hồn ta một kiếp nầy
Duyên se không chặt dứt nợ rồi
Người nào tha thiết mảnh tình tôi
Đêm sầu cô quạnh đời trăm mối
Ta đành ly biệt cách xa thôi
Lạc mất nhau rồi chớ sầu đau
Con tim rỉ máu thuở hôm nào
Tình ai nở đoạn ta sầu não
Thương tiếc chi người tình lỡ trao
****MT
Cách biệt người ơi nửa địa cầu
XA vời vạn dặm bởi biển dâu
Dù xa cách trở lòng không cách
Một ngày hai buổi họa cùng nhau
Viễn xứ mù khơi lạnh buốt lòng
Bầu trời băng tuyết cõi lòng mong
Quê hương yêu dấu ngày đêm ngóng
Một mối tình quê hãy còn không
Lữ khách phương xa xa biệt trời
Cõi lòng hoang lạnh lắm người ơi
Tâm tư khép lại nào đâu với
Cho lòng êm ả lúc trăng rơi
*******MT
oanh yến mãi không rời
Thỏa lòng mộng ước thuở đôi mươi
Người vui mộng ảo chân trời mới
Lặng lẻ hồn ta khẽ rối bời
Đẹp lắm quê hương thắm tình người
Cánh cò bay lượn cảnh đồng quê
Hồn thơ man mát bùi ngùi thế
Mong mỏi làm sao đến ngày về
Thu đã tàn phai lá rơi vàng
Nỗi buồn xa xứ mãi miên mang
Tâm cang chết lịm chiều nhung nhớ
Một bóng hình thôi quá bẽ bàng
********MT
Men đắng tình ai đã niếm hoài
Mộng đời dệt thắm tặng riêng ai
Ta say nào tỉnh vào biển ái
Chết lặng hồn ta một kiếp nầy
Duyên se không chặt dứt nợ rồi
Người nào tha thiết mảnh tình tôi
Đêm sầu cô quạnh đời trăm mối
Ta đành ly biệt cách xa thôi
Lạc mất nhau rồi chớ sầu đau
Con tim rỉ máu thuở hôm nào
Tình ai nở đoạn ta sầu não
Thương tiếc chi người tình lỡ trao
****MT
Cách biệt người ơi nửa địa cầu
XA vời vạn dặm bởi biển dâu
Dù xa cách trở lòng không cách
Một ngày hai buổi họa cùng nhau
Viễn xứ mù khơi lạnh buốt lòng
Bầu trời băng tuyết cõi lòng mong
Quê hương yêu dấu ngày đêm ngóng
Một mối tình quê hãy còn không
Lữ khách phương xa xa biệt trời
Cõi lòng hoang lạnh lắm người ơi
Tâm tư khép lại nào đâu với
Cho lòng êm ả lúc trăng rơi
*******MT
********************
Sóng nước mênh mông lộng cánh thuyền
Hoa trôi một kiếp phận thuyền quyên
Bình hoa phận bạc bèo lưu luyến
Lạc chốn nghê thường mộng ảo duyên
Những lúc hoàng hôn buông sắc nắng
Mây chiều lãng đãng khuất ánh trăng
Xa nhau mấy bận lòng thầm lặng
Buốt giá hồn tôi người biết chăng
Nhớ lắm người ơi cái thuở nào
Dòng sông chảy xiết đã cùng nhau
Đò kia lỡ chuyến sầu mấy dạo
Bến vẫn chờ đây vẫn khát khao
**thơ*mộng thường**
..07..08..15..
Bài họa cùng binh bo
Một chút nợ trần mãi vấn vương
Chàng nơi viễn sứ đời gió sương
Có hay cô phụ lòng mãi hướng
Bạn tình xa tận ở chiến trường
Hoàng hôn phủ xuống ánh trăng khuya
Bao nhiêu nổi nhớ bổng vọng dìa
Lá thu từng đợt buồn rơi rụng
Đau lòng tình sao mãi cách chia
Cái thuở ngày xưa đã qua rồi
Ngày tình oanh yến vẫn một đôi
Giờ là dĩ vãng lìa quên vội
Một khúc tình ca dạ bồi hồi
**********MT
Viễn xứ người ơi lạnh buốt lòng
Đêm buồn lặng lẻ hoài vọng không
Phương trời xứ lạ ai nào vọng
Bây chừ cách biệt nổi nhớ mong
Xót cảnh quê nhà bậu lỡ duyên
Ta ngày đêm nhớ lắm ưu phiền
Giọt sầu cách trở ôi ngàn dặm
Ta đành gát lại mảnh tình riêng
Mảnh tình gát lại cũng u sầu
Đêm ngày thương nhớ bởi vì đâu
Xa nhau cách trở nên lòng nẩu
Người ở phương trời nhớ canh thâu
******MT
Thuyền đã xa rời cách sơn khê
Buồn lòng con én gọi não nề
Sầu ai cách trở hoài mong thế
Mộng vỡ tan rồi mãi tái tê
Bóng nguyệt dần trôi lã chân đồi
Cõi lòng hoang lạnh bởi chia đôi
Tình nay cách trở đành nông nổi
Nổi nhớ khôn cùng lệ đẫm môi
Nhớ lắm người ơi thuở hôm nào
Đậm tình tha thiết mãi bên nhau
Bây giờ cách biệt tình mấy dạo
Khẽ nhớ nhung người lệ sầu đau
*******MT
Cất bước ra đi cũng đượm sầu
Nổi buồn ly xứ bởi vì đâu
Năm canh nhung nhớ hoài mong bậu
Thồn thức u buồn đẫm giọt châu
Vương làm chi hỡi một chữ tình
Cho lòng mộng mị lắm điêu linh
Cho đêm hoang vắng hoài không tỉnh
Một bóng thu tàn liễu rủ xinh
Một giấc mơ màng chỉ thoảng qua
Tình kia xa khuất đã nhạt nhòa
Cánh nhạn bay dần phương trời lạ
Để lại nơi nầy những xót xa
******MT
Lạnh buốt đời ai ở phương trời
Mây vờn sưởi ấm cõi lòng nơi
Giá băng tan chảy lòng ấm lại
Trút cạn tâm tình mùa tuyết rơi
Cách biệt rồi ai lỡ nợ duyên
Ta về khép chặt nỗi ưu phiền
Tương tư mặn đắng đừng lưu luyến
Chạy theo dĩ vãng ngỡ tình điên
Viễn sứ người ơi cách biệt nhau
Khi yêu cay đắng phải không nào
Nhớ nhau thắm thiết từ mấy dạo
Nỗi buồn ly biệt tình đã trao
********MT
Người hảy ra đi chớ đượm buồn
Cho hồn hoang lạnh lúc chiều buông
Tình kia chết lặng em nào muốn
Cách biệt phương trời lệ sầu tuôn
Chẳng phải vì tiền cách chia đôi
Chỉ vì chữ hiếu nên duyên rồi
Giờ anh hờn trách sầu mỗi tối
Tình tiền rẻ lối nát lòng tôi
Anh hãy quên đi những tháng ngày
Chuyện tình xưa cũ khó dần phai
Em vui duyên mới sầu hoang dại
Rẻ thúy quên người để cùng ai
**********MT
Giấc MỘNG tình đời mãi vấn vương
Con tim tan nát bởi đoạn trường
Người đi tình gởi về muôn hướng
LỆ chảy đôi dòng đẫm tư tương
Tơ kia đã đứt chớ hoài mong
Con tim rạn vỡ vết thương lòng
Ngày xưa dệt mộng là ảo ảnh
Tỉnh giấc mơ màng mỏi mòn trông
Một bóng đơn côi biệt phương trời
Cõi lòng hoang lạnh làm sao vơi
Gởi trọn cho nhau làm sao với
Cách biệt ngàn trùng đứa mỗi nơi
********MT
LỆ rưng khóe mắt những canh trường
Đêm dài nhung nhớ bóng người thương
Lẽ loi thầm nhớ người muôn hướng
Lạc loài đẫm lệ tóc pha sương
Trót gởi tình ai tái tê lòng
Đêm ngày tưởng nhớ người biết không
Vơi đi tất dạ sao còn mộng
Tỉ tê goị bạn lúc chiều đông
Cõi lòng hoang lạnh lúc buông chiều
Hoàng hôn phủ xuống thấy điều hiu
Cho nhau tất cả dường như thiếu
Một bóng đơn côi vấn vương nhiều
*******MT
Binh Bo
Nguyện cầu*189**BẾN ĐỢI ***
********************
Sóng nước mênh mông lộng cánh thuyền
Hoa trôi một kiếp phận thuyền quyên
Bình hoa phận bạc bèo lưu luyến
Lạc chốn nghê thường mộng ảo duyên
Những lúc hoàng hôn buông sắc nắng
Mây chiều lãng đãng khuất ánh trăng
Xa nhau mấy bận lòng thầm lặng
Buốt giá hồn tôi người biết chăng
Nhớ lắm người ơi cái thuở nào
Dòng sông chảy xiết đã cùng nhau
Đò kia lỡ chuyến sầu mấy dạo
Bến vẫn chờ đây vẫn khát khao
**thơ*mộng thường**
..07..08..15..
Bài họa
Một chút nợ trần mãi vấn vương
Chàng nơi viễn sứ đời gió sương
Có hay cô phụ lòng mãi hướng
Bạn tình xa tận ở chiến trường
Hoàng hôn phủ xuống ánh trăng khuya
Bao nhiêu nổi nhớ bổng vọng dìa
Lá thu từng đợt buồn rơi rụng
Đau lòng tình sao mãi cách chia
Cái thuở ngày xưa đã qua rồi
Ngày tình oanh yến vẫn một đôi
Giờ là dĩ vãng lìa quên vội
Một khúc tình ca dạ bồi hồi
**********MT
Viễn xứ người ơi lạnh buốt lòng
Đêm buồn lặng lẻ hoài vọng không
Phương trời xứ lạ ai nào vọng
Bây chừ cách biệt nổi nhớ mong
Xót cảnh quê nhà bậu lỡ duyên
Ta ngày đêm nhớ lắm ưu phiền
Giọt sầu cách trở ôi ngàn dặm
Ta đành gát lại mảnh tình riêng
Mảnh tình gát lại cũng u sầu
Đêm ngày thương nhớ bởi vì đâu
Xa nhau cách trở nên lòng nẩu
Người ở phương trời nhớ canh thâu
******MT
Thuyền đã xa rời cách sơn khê
Buồn lòng con én gọi não nề
Sầu ai cách trở hoài mong thế
Mộng vỡ tan rồi mãi tái tê
Bóng nguyệt dần trôi lã chân đồi
Cõi lòng hoang lạnh bởi chia đôi
Tình nay cách trở đành nông nổi
Nổi nhớ khôn cùng lệ đẫm môi
Nhớ lắm người ơi thuở hôm nào
Đậm tình tha thiết mãi bên nhau
Bây giờ cách biệt tình mấy dạo
Khẽ nhớ nhung người lệ sầu đau
*******MT
Cất bước ra đi cũng đượm sầu
Nổi buồn ly xứ bởi vì đâu
Năm canh nhung nhớ hoài mong bậu
Thồn thức u buồn đẫm giọt châu
Vương làm chi hỡi một chữ tình
Cho lòng mộng mị lắm điêu linh
Cho đêm hoang vắng hoài không tỉnh
Một bóng thu tàn liễu rủ xinh
Một giấc mơ màng chỉ thoảng qua
Tình kia xa khuất đã nhạt nhòa
Cánh nhạn bay dần phương trời lạ
Để lại nơi nầy những xót xa
******MT
Lạnh buốt đời ai ở phương trời
Mây vờn sưởi ấm cõi lòng nơi
Giá băng tan chảy lòng ấm lại
Trút cạn tâm tình mùa tuyết rơi
Cách biệt rồi ai lỡ nợ duyên
Ta về khép chặt nỗi ưu phiền
Tương tư mặn đắng đừng lưu luyến
Chạy theo dĩ vãng ngỡ tình điên
Viễn sứ người ơi cách biệt nhau
Khi yêu cay đắng phải không nào
Nhớ nhau thắm thiết từ mấy dạo
Nỗi buồn ly biệt tình đã trao
********MT
Người hảy ra đi chớ đượm buồn
Cho hồn hoang lạnh lúc chiều buông
Tình kia chết lặng em nào muốn
Cách biệt phương trời lệ sầu tuôn
Chẳng phải vì tiền cách chia đôi
Chỉ vì chữ hiếu nên duyên rồi
Giờ anh hờn trách sầu mỗi tối
Tình tiền rẻ lối nát lòng tôi
Anh hãy quên đi những tháng ngày
Chuyện tình xưa cũ khó dần phai
Em vui duyên mới sầu hoang dại
Rẻ thúy quên người để cùng ai
**********MT
Giấc MỘNG tình đời mãi vấn vương
Con tim tan nát bởi đoạn trường
Người đi tình gởi về muôn hướng
LỆ chảy đôi dòng đẫm tư tương
Tơ kia đã đứt chớ hoài mong
Con tim rạn vỡ vết thương lòng
Ngày xưa dệt mộng là ảo ảnh
Tỉnh giấc mơ màng mỏi mòn trông
Một bóng đơn côi biệt phương trời
Cõi lòng hoang lạnh làm sao vơi
Gởi trọn cho nhau làm sao với
Cách biệt ngàn trùng đứa mỗi nơi
********MT
LỆ rưng khóe mắt những canh trường
Đêm dài nhung nhớ bóng người thương
Lẽ loi thầm nhớ người muôn hướng
Lạc loài đẫm lệ tóc pha sương
Trót gởi tình ai tái tê lòng
Đêm ngày tưởng nhớ người biết không
Vơi đi tất dạ sao còn mộng
Tỉ tê goị bạn lúc chiều đông
Cõi lòng hoang lạnh lúc buông chiều
Hoàng hôn phủ xuống thấy điều hiu
Cho nhau tất cả dường như thiếu
Một bóng đơn côi vấn vương nhiều
*******MT
Nguyện cầu oanh yến mãi không rời
Thỏa lòng mộng ước thuở đôi mươi
Người vui mộng ảo chân trời mới
Lặng lẻ hồn ta khẽ rối bời
Đẹp lắm quê hương thắm tình người
Cánh cò bay lượn cảnh đồng quê
Hồn thơ man mát bùi ngùi thế
Mong mỏi làm sao đến ngày về
Thu đã tàn phai lá rơi vàng
Nỗi buồn xa xứ mãi miên mang
Tâm cang chết lịm chiều nhung nhớ
Một bóng hình thôi quá bẽ bàng
********MT
Men đắng tình ai đã niếm hoài
Mộng đời dệt thắm tặng riêng ai
Ta say nào tỉnh vào biển ái
Chết lặng hồn ta một kiếp nầy
Duyên se không chặt dứt nợ rồi
Người nào tha thiết mảnh tình tôi
Đêm sầu cô quạnh đời trăm mối
Ta đành ly biệt cách xa thôi
Lạc mất nhau rồi chớ sầu đau
Con tim rỉ máu thuở hôm nào
Tình ai nở đoạn ta sầu não
Thương tiếc chi người tình lỡ trao
****MT
Cách biệt người ơi nửa địa cầu
XA vời vạn dặm bởi biển dâu
Dù xa cách trở lòng không cách
Một ngày hai buổi họa cùng nhau
Viễn xứ mù khơi lạnh buốt lòng
Bầu trời băng tuyết cõi lòng mong
Quê hương yêu dấu ngày đêm ngóng
Một mối tình quê hãy còn không
Lữ khách phương xa xa biệt trời
Cõi lòng hoang lạnh lắm người ơi
Tâm tư khép lại nào đâu với
Cho lòng êm ả lúc trăng rơi
*******MT
oanh yến mãi không rời
Thỏa lòng mộng ước thuở đôi mươi
Người vui mộng ảo chân trời mới
Lặng lẻ hồn ta khẽ rối bời
Đẹp lắm quê hương thắm tình người
Cánh cò bay lượn cảnh đồng quê
Hồn thơ man mát bùi ngùi thế
Mong mỏi làm sao đến ngày về
Thu đã tàn phai lá rơi vàng
Nỗi buồn xa xứ mãi miên mang
Tâm cang chết lịm chiều nhung nhớ
Một bóng hình thôi quá bẽ bàng
********MT
Men đắng tình ai đã niếm hoài
Mộng đời dệt thắm tặng riêng ai
Ta say nào tỉnh vào biển ái
Chết lặng hồn ta một kiếp nầy
Duyên se không chặt dứt nợ rồi
Người nào tha thiết mảnh tình tôi
Đêm sầu cô quạnh đời trăm mối
Ta đành ly biệt cách xa thôi
Lạc mất nhau rồi chớ sầu đau
Con tim rỉ máu thuở hôm nào
Tình ai nở đoạn ta sầu não
Thương tiếc chi người tình lỡ trao
****MT
Cách biệt người ơi nửa địa cầu
XA vời vạn dặm bởi biển dâu
Dù xa cách trở lòng không cách
Một ngày hai buổi họa cùng nhau
Viễn xứ mù khơi lạnh buốt lòng
Bầu trời băng tuyết cõi lòng mong
Quê hương yêu dấu ngày đêm ngóng
Một mối tình quê hãy còn không
Lữ khách phương xa xa biệt trời
Cõi lòng hoang lạnh lắm người ơi
Tâm tư khép lại nào đâu với
Cho lòng êm ả lúc trăng rơi
*******MT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét