*** BIỂN VÀ EM***
****398***********
... bài họa ....
Một đời yêu biển là em
Long lanh con sóng xem là phải mê
Vì em chẳng lỗi câu thề
Suốt đời yêu biển ..chẳng về bên nhau
Yêu con sóng mãi lao xao
Chỉ vì lỗi nhịp má đào tàn phai
Yêu chi một ánh trăng cài
Để đời hoang lạnh đêm dài mỏi trông
Ta yêu biển xót xa lòng
Biển thì lặng lẻ mênh mông phương trời
Nên giờ kẻ ở một nơi
Uyên ương gãy cánh cho đời mất nhau
...thơ mộng thường...
..22...02..16...
NHỚ BIỂN
Người một thuở chợt về trong chốc lát
Có nghĩ rằng vì lưu luyến vấn vương
Sóng vẫn vổ và trời cao xanh ngát
Ngươi đi rồi nhung nhớ ngập trùng dương
Tôi đứng lặng bên bờ dài cát trắng
Nghe thì thầm biển hát khúc yêu thương
Ôi đôi mắt cả vùng trời xa vắng
Mãi nhìn theo một bóng cuối con đường
Tôi muốn hỏi gío mây ơi có biết
Cánh chim trời biền biệt chẳng về đây
Tháng ngày trôi người ra đi mải miết
Biển cùng tôi mong ngóng đến héo gầy
Tôi đã hiểu xây lâu đài trên cát
Sóng xô bờ sóng sẽ cuốn xa khơi
Tôi đã hiểu một cỏi lòng tan nát
Đến bao giờ mới tỉnh mộng chơi vơi
Ngày xưa đó biển không buồn như thế
Ghềnh đá nào sóng vổ chẳng reo vui
Ôi còn đâu từng đêm lời sóng kể
Người không về biển nhớ nhớ khôn nguôi!
03-03-16
..NHU ĐẠO GIA...
..BIỂN NHỚ
...
Đã một thuở xây lâu đài tình ái
Nâng chén tình hoang dại biển sầu dâng
Ngây thơ say giấc mộng ấy trong ngần
Trong mơ tỉnh..bâng khuâng chiều tao ngộ
Sóng vẫn thế ngày đêm đùa vui vỗ
Mây dập vờn gieo khổ chuyện trần gian
Gió vi vu thoảng nhẹ chốn thiên đàng
Bao nỗi nhớ lang thang chiều ly biệt
Biển xanh thế mang đến nhiều tha thiết
Để ru buồn thương tiếc mãi hoàng hôn
Lao xao chi khắc đậm ở tâm hồn
Giờ cách khoảng vùi chôn vào ký ức
Biển đẹp lắm in sâu trong tìm thức
Không xóa nhòa như nức nở cùng trăng
Luyến ái chi đau xót tận cung hằng
Giờ tiễn biệt băn khoăn nhiều tiếc nuối
Biển ngây ngất quyện quanh bên triền núi
Mãi dạt dào buồn tủi cát hoài đau
Nắng miên man xoa dịu trắng một màu
Đành khép lại biển hôm nào dậy sóng
...mộng thường...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét