*** BÓNG CHIỀU TÀ ***
********518***********
Ta một bước song hành bạch mã
Nỗi quạnh sầu như đã cùng nhau
Sẽ chia tiếng nấc nghẹn ngào
Mà đời đã tặng hôm nào cho ta
Phi nước kiệu lân la khắp nẽo
Bóng chiều tà như ghẹo hồn thơ
Nhìn đời ánh mắt ngẩn ngơ
Cho hồn hoang lạnh giấc mơ thuở nào
Hoàng hôn phủ xuyến xao thanh vắng
Tiếc làm gì màu nắng phôi pha
Ô kìa vẳng tiếng chim ca
Trỗi lên giai điệu giao hòa tây nguyên
Ta một kiếp thuyền quyên lặng lẻ
Đã dại khờ buồn tẻ ...làm vui..
Chẳng vương sắc biếc.. chôn vùi
Đời là khúc nhạc ngậm ngùi ..thế thôi..!
...thơ mộng thường ..
..07 ..07...16...
Một thuở hồng hoang đã thoảng rồi
Giờ thì chiếc bóng chỉ mình tôi
Bên con bạch mã vào mỗi tối
Lặng lẻ hoàng hôn phủ rạng đồi
**** MT
Trong mờ ảo chìm vào sương khói
Nỗi quạnh buồn le lói thâu canh
Chôn vùi một thuở xuân xanh
Bên con bạch mã đã thành tri âm
*******
Tuấn mã xong pha đến kinh kỳ
Thân là thiếu phụ há ngại chi
Ngày đêm sơn mã làm tri kỹ
Gió ngưa xa trường lẩm liệt ghi
******
THỏa sức anh ơi chớ vội ghì
Ngựa đang̀ sung mãn cứ mà phi
Nào đâu có sợ này kỵ sĩ
Thuyền quyên dũng mảnh há lo gì ...
*****
Lỡ bến lỡ sông lỡ chuyến đò
Nàng giờ quên bỏ những sầu lo
Thuyền kia cập bến từ hôm nọ
Bạch mã dừng chân lỗi hẹn hò...
*****
Việc nước xong rồi chàng về đâu
Thiếp thôi khóc hận với buồn rầu
Phòng khuê khép chặt chờ giai ngẫu
Hẹn sẽ trùng phùng suốt canh thâu ...hì ..
******
Vẹn nghĩa chúng mình ngày thuở trước
Đã xa rồi điếm ngược thời gian
Tình xưa ôi quá phủ phàng
Hẹn người kiếp nữa thiếp chàng sánh đôi
******
Thơ của mộng nhìn tranh mà viết
Yêu thơ tình tha thiết ̃ từ lâu
Trời thương có phép nhiệm mầu
Nên thơ của mộng âu sầu thâu canh
Vì bởi đấng cao sanh dẫn lối
Cho chúng mình cơ hội gặp đây
Vần thơ trao đổi ngất ngây
Để thêm tha thiết những ngày xem thơ
Tình thơ viết ngẩn ngơ mỗi tối
Để vơi sầu tiếng nói con tim
Bao năm mê ngủ im lìm
Chợt giờ tỉnh thức hằng đêm gieo vần
****
Chuyện tình hết nghĩa kể từ đây
Hẹn nhé kiếp sau thỏa mộng đầy
Chàng về nơi ấy bao hạnh phúc
Thiếp ở chốn này lạnh bủa dây ..
*****
Cõi tâm lặng lẻ dưới thiền quang
Núp bóng từ bi khỏi bẻ bàng
Nghe lời phật dạy buông là gốc
Sẽ nhận tình yêu chẳng trái ngang
******MT
********518***********
Ta một bước song hành bạch mã
Nỗi quạnh sầu như đã cùng nhau
Sẽ chia tiếng nấc nghẹn ngào
Mà đời đã tặng hôm nào cho ta
Phi nước kiệu lân la khắp nẽo
Bóng chiều tà như ghẹo hồn thơ
Nhìn đời ánh mắt ngẩn ngơ
Cho hồn hoang lạnh giấc mơ thuở nào
Hoàng hôn phủ xuyến xao thanh vắng
Tiếc làm gì màu nắng phôi pha
Ô kìa vẳng tiếng chim ca
Trỗi lên giai điệu giao hòa tây nguyên
Ta một kiếp thuyền quyên lặng lẻ
Đã dại khờ buồn tẻ ...làm vui..
Chẳng vương sắc biếc.. chôn vùi
Đời là khúc nhạc ngậm ngùi ..thế thôi..!
...thơ mộng thường ..
..07 ..07...16...
Một thuở hồng hoang đã thoảng rồi
Giờ thì chiếc bóng chỉ mình tôi
Bên con bạch mã vào mỗi tối
Lặng lẻ hoàng hôn phủ rạng đồi
**** MT
Trong mờ ảo chìm vào sương khói
Nỗi quạnh buồn le lói thâu canh
Chôn vùi một thuở xuân xanh
Bên con bạch mã đã thành tri âm
*******
Tuấn mã xong pha đến kinh kỳ
Thân là thiếu phụ há ngại chi
Ngày đêm sơn mã làm tri kỹ
Gió ngưa xa trường lẩm liệt ghi
******
THỏa sức anh ơi chớ vội ghì
Ngựa đang̀ sung mãn cứ mà phi
Nào đâu có sợ này kỵ sĩ
Thuyền quyên dũng mảnh há lo gì ...
*****
Lỡ bến lỡ sông lỡ chuyến đò
Nàng giờ quên bỏ những sầu lo
Thuyền kia cập bến từ hôm nọ
Bạch mã dừng chân lỗi hẹn hò...
*****
Việc nước xong rồi chàng về đâu
Thiếp thôi khóc hận với buồn rầu
Phòng khuê khép chặt chờ giai ngẫu
Hẹn sẽ trùng phùng suốt canh thâu ...hì ..
******
Vẹn nghĩa chúng mình ngày thuở trước
Đã xa rồi điếm ngược thời gian
Tình xưa ôi quá phủ phàng
Hẹn người kiếp nữa thiếp chàng sánh đôi
******
Thơ của mộng nhìn tranh mà viết
Yêu thơ tình tha thiết ̃ từ lâu
Trời thương có phép nhiệm mầu
Nên thơ của mộng âu sầu thâu canh
Vì bởi đấng cao sanh dẫn lối
Cho chúng mình cơ hội gặp đây
Vần thơ trao đổi ngất ngây
Để thêm tha thiết những ngày xem thơ
Tình thơ viết ngẩn ngơ mỗi tối
Để vơi sầu tiếng nói con tim
Bao năm mê ngủ im lìm
Chợt giờ tỉnh thức hằng đêm gieo vần
****
Chuyện tình hết nghĩa kể từ đây
Hẹn nhé kiếp sau thỏa mộng đầy
Chàng về nơi ấy bao hạnh phúc
Thiếp ở chốn này lạnh bủa dây ..
*****
Cõi tâm lặng lẻ dưới thiền quang
Núp bóng từ bi khỏi bẻ bàng
Nghe lời phật dạy buông là gốc
Sẽ nhận tình yêu chẳng trái ngang
******MT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét