*** CÀPHÊ BIỂN ***
****379*************
Ráng đỏ vừa buông chợt tắt rồi
Cà phê ..biển mặn thắm làn môi
Từng cơn gió thoảng buồn le lói
Vị chát..men nồng quạnh vắng thôi
Khoảnh khắc mong chờ từng giọt đắng
Cho lòng khoảng lặng..nỗi băn khoăn
Hoàng hôn sóng gợn bờ mi khép
Đợi mấy mùa rồi...chỉ ánh trăng ...
...thơ mộng thường...
...01..02...16...
...bài họa mộng thường..
Sóng biển lao sao vẫn mịt mờ
Ru lòng dạ cảm kẻ làm thơ
Bao nhiêu tác ý là duyên nợ
Chở khẩm thuyền đời kiếp nhả tơ
Đã khuất chiều buông ráng đỏ mờ
Cà phê mặn đắng dệt thành thơ
Sóng nhô lấp lánh mà sao nở
Buốt lạnh lòng ai bởi đợi chờ
Biển lặng sao tình ai buốt giá
Trăng̉ bầu trời ..cũng sẽ rời xa
Từng giọt đắng ..héo rũ nét ngà
Sao ngây dại ru hồn vào biển cả
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét