*** CẦU XIN ***
****259********
Con cầu phật ở trên cao
Ban con tấm áo mặc vào che thân
Còn nửa lạnh cả đôi chân
Thân con thật khổ muôn phần phật ơi
Nghèo khổ Thân con tã tơi
Thiếu trên hụt dưới kêu trời thấu chăng
Lam lů cả đời làm ăn
Mà sao vẫn Thiếu nhố nhăn thế này
....thơ mộng thường...
....12..10...15...
...bài họa của mộng thường...
Nhìn kỷ thước tấc khiêm nhường
Cho nên đóng móng lẽ thường tình thôi
Chuyện đời im lặng mà coi
Nhân tình thế thái cuộc đời trắng đen
Thi nhau cứ mãi đua chen
Đời suy đạo đức mau rèn dủa thôi
Chắc là phật phải chứng thôi
Nếu không con rủ tểu lần ra đi
Đời nay qủy thịnh đạo suy
Con không có áo lạnh ghì tấm thân
Con nào đâu dám khoe thân
Chỉ vì nóng quá đôi chân thế nầy
Nghèo quá tâm khởi būa dây
Nếu không như thế lấy gì che đây
Con ơi mát mẽ thế con
Có mấy tất vải mà con cũng chừa
Da thịt dư thế ai ưa
Ở chùa kín áo tâm thời rỗng rang
Cớ sao con để hơ hang
Xóm làng di nghị kéo sang xem kìa
Thấy khoái mà miệng chê lia
Cửa phật con nhé đi dìa đi con
Cô hồn xuất hiện chốn tu hành
Thôi đành hoan hỉ kệ chúng sanh
Người không hiểu biết nên lòng lạnh
Kẻ hiểu luật đời chớ luận tranh
Thiếu hiểu nên phơi cả ra
Con người hiểu biết thế à mới điên
Nhìn thấy ôi quá vô duyên
Còn đâu đạo đức cần chuyên sửa rèn
Không sửa đã thành thói quen
Phật trời cũng sợ trắng đen cuộc đời
Nhìn con giống gái ăn chơi
Con mau tỉnh ngộ để đời hanh thông
Trở về nguyên thuỷ của loài người
Không một tất vải vẫn thảnh thơi
Không che không đậy lòng chẳng khởi
Chỉ biết rong chơi lụn cả đời
Thực tế mà có chưởi đâu ?
Thân kia dim dúa thấy dại ...sầu..
Đi chùa cầu khẩn đi buôn lậu
Khấm khá lên nhiều sắm áo nâu ...hi
Cúng phật thân tâm luôn trong sáng
Dù có nghèo rách vá tứ giăng
Phật Không chấp trước chi bằng
Ta nên tu sửa họa chăng kịp thời
Thân tâm nhẹ rỗng tự nhiên an
Tình kia buông bỏ mới vững vàng
Cõi sầu chất chứa ôi liều mạng
Đừng trách trời cao cảnh trái ngang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét