*** CHỮ TÂM ***
******************
..Cảm tác từ tranh sưu tầm...
CHỮ TÂM NHẤT TỰ THẾ MÀ HAY
THÀNH BẠI NÊN HƯ BỞI CHỮ NÀY
TUỔI TRẺ GẮNG RÈN GIÀ CỐ GIỮ
CUỘC ĐỜI GẮN TRỌN CẢ VÀO ĐÂY
***********
CHỮ bi cố giữ từ hỷ xã
TÂM định là thấy cả thiền môn
NHẤT tri nhẹ lướt cõi hồn
TỰ nhiên thanh thoát vùi chôn tham tà
THẾ sự thấy toàn ma ngạ qũy
MÀ trần gian lúy túy đắm say
HAY chăng là chốn đọa đày
THÀNH nhân nên giữ nơi này lánh xa
BẠI vì đã la cà tửu sắc
NÊN cuộc đời gieo rắc tai ương
HƯ thân giữa chốn tình trường
BỞI là nhân quả còn đương treo đầy
CHỮ tâm vững không lây bệnh khổ
NÀY hỡi người tỉnh ngộ là bờ
TUỔI xuân dần tắt ngẩn ngơ
TRẺ không tỉnh thức chực chờ trái ngang
GẮNG gìn giữ lòng an thanh tịnh
RÈN cho hồn chẳng bịnh tà dâm
GIÀ nhân nghĩa chớ mê lầm
CỐ buông tấc dạ ..thời tâm rạng ngời
GIỮ được cả là đời thanh thoát
CUỘC thế này bát ngát tỏa hương
ĐỜI vui như ngự thiên đường
GẮN nhanh rảo bước tây phương đang chờ
TRỌN gieo tánh mây mờ phủi sạch
CẢ tâm hồn chẳng cách phật xa
VÀO chùa niệm chữ di đà
ĐÂY là một cõi để ta thành người ....
...thơ mộng thường ....
....17. 07 ..16...
..bài họa...
CHỮ tâm vững rèn bền chắc dạ
TÂM gian tà héo cả nhân gian
NHẤT lòng chí phải bền gan
TỰ nhiên thanh thoát ..mây ngàn thoảng hương
THẾ sự ấy đoạn trường tránh khỏi
MÀ gian tà giã dối lừa nhau
HAY chăng sẽ rỉ máu đào
THÀNH ra biển lửa một màu tang thương
BẠI thất đến tai ương khó tránh
NÊN tu hành xa lánh bệnh tham
HƯ danh tự tánh đành cam
BỞI vì sân hận phải làm dọa soa
CHỮ tâm đó hằng hà thế giới
NÀY không rèn ..nghĩ tới ..buông lơi
TUỔI xuân hết lụy một đời
TRẺ xa đà mãi ham chơi thân tàn
GẮNG đứng dậy xua tan bóng tối
RÈN thân mình nông nỗi từ lâu
GIÀ rồi mới thấy u sầu
CỐ tu để thấy bầu trời thêng thang
GIỮ hồn nhé nhìn sang cõi thế
CUỘC hồng trần chẳng dễ thoát đâu
ĐỜI là một chốn bể dâu
GẮN lo tu niệm để chầu thích ca
TRỌN lòng gởi di đà chín chữ
CẢ chân thành sơn tự là nhà
VÀO chùa chim hót phượng ca
ĐÂY là chân tánh của ta vạn đời
THƠ TÔI NHẶT Ở CHỢ ĐỜI
RAO ĐI BÁN LẠI KHÔNG NGƯỜI CHỊU MUA
NHÌN ĐỜI THẾ SỰ HƠN THUA
LỜI VĂN TÔI HÓA CAY CHUA NGỌT BÙI
THƠ song thất mộng chưa thật hiểu
TÔI gom từ các kểu gieo vần
NHẶT ..chữ ai vức ngoài sân
Ở. nơi trần thế ai cần tôi cho
CHỢ phiên bán người so hay dỡ
ĐỜI thật buồn trăn trở thơ tình
RAO bán mãi sợ người khinh
ĐI tặng tất cả bạn mình xem chơi
BÁN khổ lắm tả tơi mưa ướt
LẠI đem về phơi trước hiên nhà
KHÔNG thèm đi bán nữa đa
NGƯỜI ta chế giễu ôi ..bà thơ điên
CHỊU cay đắng như tiên mắc đọa
MUA danh hề để thỏa niềm riêng
NHÌN kia lắm nỗi ưu phiền
ĐỜI tôi đen bạc chữ tiền bôn ba
THẾ gian mấy người ta thương hại
SỰ chân thành phải trái hững hờ
HƠN ai một chút mộng mơ
THUA người một xí..ít tờ đồng ngân
LỜI ấy nói ngàn cân thắm thía
VĂN chương nghèo có nghĩa vì đâu
TÔI đành gát bút bên cầu
HÓA ra song thất thâm sâu dễ làm
CAY với đắng tôi cam hứng chịu
CHUA cũng đành phận liễu hiên ngang
NGỌT ngào cũng chẳng ai ban
BÙI xin chia bớt họ hàng tri âm
...mộng thường....
Cũng vì con muỗi vo ve
Mà không ngủ được nên vè cho xong
Mắt nai biết nhắm được không
Hay thức tới sáng mắc công tốn tiềǹ ...hì
...thơ mộng thường ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét