*** DỔI HỜN HOA PHƯỢNG***
*********480*******************
.
Nhặt phượng đỏ ̉ thắm ..dệt khúc tình thơ
Gom kỷ niệm đã từng giờ lắng đọng
Phượng vĩ ơi ..ta một đời vẫn mộng
Dưới sân trường in bóng mãi cùng nhau
Ngày chia tay trang sách cũ nhạt màu
Cánh phượng đỏ rồi cũng mau tàn úa
Tà áo trắng tung tăng đâu còn nữa
Cảnh u buồn cánh cửa khép thờ ơ
Phượng hồng ơi ...phải chi em đừng nở
Để gieo sầu dang dở tiếng khàn ve
Mãi râm ran điệp khúc đã vào hè
Bao kỷ niệm giỏ xe đầy phượng đỏ
....thơ mộng thường...
..09..06..16..
...bài họa của mộng thường ...
Phượng hồng thắm sắc hương yêu
Gợi bao nỗi nhớ những chiều nhặt hoa
Ép từng cánh bướm hôm qua
Để làm kỷ niệm nhạt nhòa tháng năm
Xa trường lớp một bóng mãi buồn tênh
Cánh phượng đỏ nói lên lời từ biệt
Tình bạn học hôm nào ôi ..tha thiết
Nay vẩy chào luyến tiếc phượng hồng ơi ...
Nức nỡ làm sao
Tiếng ve sầu
Sân trường đỏ thắm
Lụy dòng châu
Chia tay chỉ để ...vương niềm nhớ
Phượng nở đầy sân đỏ một màu
HHHha
Mắt tôi sao lại đỏ hoe
Như màu hoa phượng mùa hè trổ bông ...hay..
Giờ đây ấm ức trong lòng
Nhìn hoa phượng nở mà không thấy người
Chắc là lưu lạc khắp nơi
Người đà có vợ ..ắt thời có con..
Cái thời trai trẻ héo mòn
Râu ria rậm rạp ốm còn bộ xương
Mới nhìn thấy cũng xót thương
Thân trai có vợ phải nương cậy nhờ
Vợ yêu thì phải tôn thờ
Ra đi một bước ngẩn ngơ bao người
Thân tàn ngẫm lại cũng vui
Có cô vợ đẹp chế thời cũng cam
Nai thân trâu ngựa để làm
Có tiền cho phỉ rinh nàng về dinh
Bây giờ nghỉ lại thất kinh
Phải chi hồi ấy mình đừng có mê....hjhj
Gốc phượng vĩ hôm nào hẹn ước
Lỗi hẹn rồi như nước qua cầu
Ngày xưa ấy đã về đâu
Thôi đành một kiếp sông sâu chẳng đò
Lời thơ bay bổng mới là
Đam mê của mộng thăng hoa bao ngày
Cảm ơn bạn đã đến đây
Thả đôi câu chữ lòng nầy thêm vui
HẠ VỀ..
HẠ đã về rồi có phải không
Hoa kia trổ thắm cả trời hồng
Ve vang tiếng nấc người xa mãi
Nức nỡ trưa hè khản tiếng mong
Giã biệt đành thôi thời tuổi trẻ
Sân trường thuở ấy cũng vắng hoe
Ôi nhìn phượng vĩ trơ cành rụng
Đỏ cả hoàng hôn bướm lập lòe
Trở lại nơi này đã còn đâu
Xuân xưa héo rũ tóc phai màu
Ven đường lá đổ khơi niềm nhớ
Cái buổi hôm nào mãi khát khao
Đêm sầu bao giọt nhớ mênh mông
Phượng đỏ trời giăng thắm săc hồng
Hạ tới buông lời sao nức nở
Ve gào khản giọng ..té ...bên sông...hj
Hạ về ...réo gọi phượng hồng
Nắng vàng bung nhụy...vài bông hé chào
Ve sầu ..cũng thấy nôn nao
Chia tay trường lớp mà xao xuyến lòng
Bên đường tơi tả mấy bông
Hạ buông tiếng nấc ...trông mưa não nề
Nắng loang ...trãi khắp nẽo quê
Em tà áo trắng ...tóc thề đáng yêu
Ửng hồng ...đôi má mỹ miều
Ôi ..duyên dáng quá..gợi nhiều nhớ mong
Hạ rơi... cái nóng ven sông
Em cô gái nhỏ xuân nồng.. hạ ơi..
Trang vỡ trắng chưa từng in dấu
Kỷ niệm nào nung nấu hồn ta
Trôi đi cái tuổi ngọc ngà
Hoàng hôn ngã xuống ve ca khúc sầu
Gom ký ức thấy rầu trong dạ
Cánh phượng hồng vội vã tàn phai
Vì đâu héo úa hình hài
Tiếc cho thân phận trang đài đã qua
Ngày tháng ấy đã xa cách trở
Mảnh tình thơ dang dỡ lìa tan
Cớ sao duyên ấy phủ phàng
Một thời áo trắng nhẹ nhàng thoáng nhanh....hi
Có thật hay không lại nói liều
Quên trường cả lớp chỉ lo yêu
Ngày xưa quấn quít dường như hiểu
Có nhớ đâu nè ...mới hẫm hiu..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét