***GIÓ THOẢNG ***
***2 31***********9**
.....tình khúc thơ buồn...
.....cảm tác từ tranh...
Tỉnh mộng rồi sao giấc mơ thường
Đêm hoài vọng mãi mối tình vương
Trăng treo đỉnh núi mơ màng tưởng
Mộng vỡ tan rồi tựa khói sương
Gió thoảng hoa rơi vào cõi mộng .
Trăng vàng tỏa sáng lấp tầng không
Tình xưa khuất nẻo đời vô vọng
Ảo ảnh tan dần nỗi nhớ mong
**thơ mộng thường**
**18*09*15**
...Bài họa của mộng thường...
Nhẫn Tâm muội yêu ợ
Có tỉnh hay không chưa biết nè
Thơ buồn tha thiết tựa tiếng ve
Vu vương than thở rồi chết nhé
Qua rồi im lặng những trưa hè
Kkk có buồn mô....
Da diết vần thơ gửi trao người
Lưu tình ái giữ mãi không vơi
Có buông không rớt đành phải đợi
Số mệnh an bài bút phải khơi...
Tình khúc thơ buồn mãi vướng lưu
Trăng trôi đin̉h núi . Lấp sương mù
Người xa vạn dặm luôn thầm nhủ
Cõi . Văng u buồn tựa mùa thu
Mơ mộng chi người chỉ say thơ
Thả hồn sương khói bay hững hờ
Hồn thơ vất vưỡng vào cõi nhớ
Ngơ ngẩn buông dần những tình thơ
Nhẫn Tâm ợ
Cố tỉnh đây nè ...biết được không
Mây trời lãng đãng mệt cõi lòng
Hoàng hôn khuất bóng rơi vào mộng
Nẻo ái mơ màng mỏi mòn trông
Kkk vui lắm muội ợ
Tỷ nào so bút chẳng có tài
muội à văn dở chớ mỉa mai
thơ tình đắm đuối lòng hoang dại
Não nuột tơ lòng hoài vọng ai ...
Dáng nhỏ thơ ngây giữa vườn chiều
Hoàng hôn khuất bóng đời quạnh hiu .
Hồn thơ loang tỏa mây vờn liễu
Cõi vắng u buồn quá cô liêu
Tà dương ́đả khuất bóng chiều tàn
In hình đáy nước phận hồng nhan
Hàng cây rủ bóng rời cánh nhạn
Thả hồn bay bổng lệ . Chứa chan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét