*** ĐĨNH TUYẾT SƠN ***
*****331*****************
Tuyết phủ loang đầy trắng đĩnh sơn
Đèo quanh lượn dốc áng mây vờn
Sương giăng bướm lả bên triền núi
Thác đỗ như rèm nỗi quạnh đơn
Vẳng vọng từ xa tiếng gọi đàn
Chim rừng ríu rít hót kêu vang
Sơn ca lãnh lót quên ngày tháng
Tuyết vẫn rơi điều ..bởi đông sang
...thơ mộng thường ...
...18..12..15...
ĐÔNG về lạnh cả không gian
ĐÃ mang cái rét buông màng sương khuya
VỀ đây sưởi ấm trăng kia
TUYẾT rơi trắng cả ..lạnh dìa đĩnh sơn
PHỦ trùm khắp cả cung hờn
PHẢI chăng băng giá từng cơn buốt lòng
KHÔNG thề biển hẹn non sông
ANH mang tất cả mùa đông trở về
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét