***KHOẢNG CÁCH ***
****242***************
.....tình thơ.........
Khoảng cách đôi ta bởi ngân hà ..
Nên tinh tách rã đành lìa xa
Người không ngoảnh mặt..Lòng băng giá
Tím cả trời hoang xót phận hoa
Cách khoảng đôi ta bởi chẳng duyên
Yêu người đắm đuổi lắm ưu phiền
Thôi đành cách trở đò lỡ chuyến
Nợ dứt chia lìa chữ truân chuyên
...họa....
Đau đớn làm sao lắm đoạn trường
Yêu người vạn dặm để luyến vương
Đành thôi cách trở người mỗi hướng
Đoạn lìa hoang lạnh mãi nhớ thương
**thơ mộng thường**
**30*09*15*
Cách biệt mấy dặm ngân hà
Nên tình đôi lứa phải xa nghìn trùng
Lời hẹn ước mãi thủy chung
Bây chừ Cách biệt trùng phùng được mô
Ngân hà một dãy phía trời xa
Khoảng cách nơi tâm chẳng gọi là
Chỉ tại tình người thay đổi trắng
Nên đành biệt nẽo ..chỉ trăng hoa
Chữ sĩ thời nay ngẫm cũng duyên
Bao nhiêu say đắm chỉ là ghiền
Thơ tình mấy bận lòng lưu luyến
Giả biệt bao lần ..cũng muốn điên
Sắc thắm muôn loài nhử bướm ong
Hồng nhan tránh khỏi đớn đau lòng
Hoa tàn nhụy úa thôi đừng vọng
Cuộc thế u buồn ..bỏ hoài mong
Người đi cõi lòng hiu quạnh
Nhớ thương gì cho chạnh hồn đau hj
Trèo lên tuốt đỉnh ngân hà
Hái sao đem tặng ngọc ngà̀ của anh
Nhan sắc nàng đẹp tựa tranh
Rung cho trăng rụng để dành tặng em
Khoảng cách vẫn mãi êm đềm
Tình kia vẫn mãi trong tim chẳng rời
Dù cho mỗi kẻ một nơi
Tâm tư chôn dấu lệ đời khắc ghi
Giọt đắng tình yêu chớ lụy vào
Yêu là gởi hận mãi cho nhau
Là bao vị chát từ mấy dạo
Trót lỡ ..chôn vùi những đớn đau
Không thể xóa nhòa bóng hình ai
Lặng lẻ Thầm ..xin lỗi em gần năm rồi
Một giấc mơ hoang cũng tỉnh rồi
Nên buồn man mác cách mà thôi
Chim bay mỏi mệt đành xa lối
Cảnh khổ trần gian dạ bồi hồi
Mộng thường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét