*** KÝ ỨC ***
*****495******
Trang vỡ trắng chưa từng in dấu
Kỷ niệm nào nung nấu hồn ta
Trôi đi cái tuổi ngọc ngà
Hoàng hôn ngã xuống ve ca khúc sầu
Gom ký ức thấy rầu trong dạ
Cánh phượng hồng vội vã tàn phai
Vì đâu héo úa hình hài
Tiếc cho thân phận trang đài đã qua
Ngày tháng ấy đã xa cách trở
Mảnh tình thơ dang dỡ lìa tan
Cớ sao duyên ấy phủ phàng
Một thời áo trắng nhẹ nhàng thoáng nhanh....
...thơ mộng thường..
..21..06..16...
Tuổi thơ ký ức còn in
Đây tà áo trắng xinh xinh thuở nào
Ngày xanh ấy quá ngọt ngào
Cho ta kỷ niệm biết bao ân tình
Ta cố làm sao để thơ buồn
Thỏa lòng mộng ước đẫm lệ tuôn
Mặc ai mai mỉa tùy miệng thế
Thân tâm an nhẹ cảnh lìa ...buông..
Giờ đây đứng dưới sân trường
Bao nhiêu hồi ức vấn vương trở về
Tuổi thơ rảo bước đường quê
Cho ta ký ức đam mê thuở nào ..
Xưa ký ức giờ đâu còn nữa
Tuổi học trò đôi lứa dần xa
Tiếc cho cái tuổi ngọc ngà
Cùng nhành phượng vĩ ve ca suốt ngày
Màu phượng đỏ đã phai tàn úa
Sắc hôm nào như lửa bầu trời
Nay nhìn cách phượng tả tơi
Trên dòng sông lạnh chợt hơi chạnh lòng
Ve khản tiếng vì mong bạn cũ
Cách phương trời nhắn nhũ đừng quên
Phượng thắm rụng Đỏ bờ kênh
Nỗi lòng ai đó mình ên se buồn
Tiếng chim hót như luôn thầm nhủ
Rời mái trường đã cũ rong rêu
Một thời áo trắng thương yêu
Nay đành xa mãi những chiều lánh mưa
...mộng thường...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét