*11***LẠC LỐI ***
***233***********
.....tình khúc thơ buồn....
Gió thoảng mây bay cuối nẻo trời
Buồn lòng cánh nhạn lả muôn nơi
Mây vờn vạn dặm giờ xa mãi
Trở lại còn đâu cách biệt rời
Lạc bước phương nào mây gió say
Chim trời mỏi cánh mệt tháng ngày
Dừng chân nghĩ tạm rừng hoa dại
Vội vã tàn phai nỗi đắng cay
**thơ mộng thường**
**22*09*15**
...Bài họa mộng thường..
Thơ BUỒN muôn thuở mãi cứ buồn
Nặng tình gió thoảng mưa cứ tuôn
Sầu kia giăng lối khi chiều xuống
Lặng lẽ hoang hôn liễu rũ buồn
Duyên kia chẳng thắm mới u hoài
Nỗi sầu nhung nhớ bóng hình ai
Rời xa ly biệt lòng khắc khoải
Héo rủ tàn hoa nét trang đài
Lửng lờ mây thả trời xa
Bao nhiêu ký ưć vớ̃ oà vì ̉ đâu
Hoa tím tàn úa nhạt màu
Tim đau rạn vỡ nỗi sầu biệt ly
Ngày xưa hẹn ước những gì
Bây giờ cất bước biệt ly đoạn trường
Hoa rơi môt kiếp phong sương
Để lại nỗi nhớ nỗi buồn riêng ta
Dạo bước vườn hoang cảnh vê chiều
Hoa buồn tím xẩm quá điều hiu
Nỗi buồn sâu thẳm không cần hiểu
Hoang vắng cõi lòng chốn tịch liêu
Cổ tích ngày xưa quá lâm ly
Không kể làm sao hiểu. CHuyện gì
Người nghe cảm giác dường như phí
Thấy dở đừng xem chẳng có chi
Hoa cỏ muôn, loài vẫn giống nhau
Tình yêu đôi lưá cũng dạt dào
Vì đau tim kia đành rỉ máu
Biệt khúc tình ly lệ tuôn trào
Gió thoảng hương bay vạn nẻo nào
Đường đời cách biệt nỗi lòng đau .
Mây bay vạn lối từ mấy dạo
Một nỗi u buồn quá xuyến xao
Hồn thơ buông thả chốn mây trời
Gió lùa hoa rụng khiến tả tơi
Mênh mông mây tỏa làn sương trắng
Gió vẫn vờn quanh lạnh cả đời
Thu đến thu đi lá rụng đầy
Tình nầy gửi gió thả cùng mây
Chim ca oanh hót mùi như vậy
Cỏ cây hoa lá cũng vui lây
Được mất thương đau lẽ tình . Thường
Thu về bỏ lại những sầu vương
Thu đi hoa lá vàng muôn hướng
Đề lại nơi nầy bao tiếc thương
Chỉ thế thôi sao thu khẽ chào
Bao ngày lưu dấu thu khẽ trao
Vu vương gió mát cây thay áo
Xanh rờn khoe sắc én vấ̉y . Chào
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét