***MƯA ĐÊM***
**210**********
Mưa đêm rả rít bên thềm
Như lời ru ngọt như êm cõi lòng
Giọt rơi tí tách bên song ..(cửa)
Giọt chảy vào lòng ru mát hồn thơ
Giọt cho ta chút ngẩn ngơ
Một chút đợi chờ hương thoảng mưa đêm
Mưa rơi ướt đẫm con tim
Mưa ru nổi nhớ mưa dìm hồn thơ
Mưa rơi một thoáng hững hờ
Mưa đem một chút bơ vơ đêm về
Mưa đi khắp nẻo sơn khê
Mưa rơi không dứt lối về quạnh hiu
,**thơ mộng thường**
**25**08*15**
...bài họa của mộng...
Giọt mưa rơi mãi đến nao lòng
Hỏi người nơi ấy có buồn không
Con tim buốt giá tìm cõi mộng
Trăng vàng héo uá lả bên sông
Hồn thơ lơ lửng rớt bên sông
Tiếng mưa nghe thảm nát cõi lòng
Mưa giăng khắp nẻo chân trời rộng
Mưa lạnh đêm trường mãi chờ mong
Mưa cho ta nổi thiết tha đợi chờ
Ta ngồi ngắm giọt mưa rơi
Như lời nhắn nhủ người ơi sao đành
Lặng buồn sầu mãi năm canh
Cho lòng tơ rối YẾN oanh chia lìa
Cơn mưa chiều nay về sao vội vã
Để tâm hồn buồn bả suốt mùa thu
Anh ra đi quá vội dưới sương mù
Em ở lại nghe mùa thu buồn lá rụng
Chợt thấy lòng bủn rủn nhớ về anh
Con tim héo úa mãi vẫn chưa lành
Khép chặt tình anh cho vào dĩ vãng
Những buổi chiều mây bay bảng lãng
Chợt nhớ nhiều những khoảng yêu xưa
Nhớ lắm anh yêu biết mấy cho vừa
Ngày xanh ấy dưới trăng thưa mình hai đứa
Dệt mộng vàng ôi ..tình yêu chan chứa
Nay hết rồi mỗi đứa ở một nơi
Một chút mưa thôi ướt cả bầu trời
Chim về mỏi cánh rã rời vì mưa
Người đi ta nhớ ..biết mấy cho vừa
LỆ rơi từng giọt như mưa thu về
Qua ngõ mà sao chẳng ghé nhà
Người gì lạnh giá tựa tuyết xa
Mấy dạo cùng nhau mình thi họa
Bây giờ ngoảnh mặt chẳng la cà
Chẳng tựa như băng Quá hững hờ
Hồn thơ lơ đảng lắm ngẩn ngơ
Người đi hoang vắng trời nhung nhớ
Ở lại nơi nầy chết vần thơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét