*** NÀNG THƠ ***
****515************
Ta một kiếp độc hành viễn xứ
Dặm quan hà bẻ chữ nhào thơ
Dệt mơ ước cũng tình cờ
Phun châu nhả ngọc lụa tơ muộn màng
Ta yêu lắm sốn sang biển cả
Sóng thủy triều lạnh giá ngoài khơi
Vầng trăng lơ lững bầu trời
Tiếng mưa tí tách gọi mời khát khao
Ta một thuở xuyến xao tình tự
Vần thơ buồn ngôn ngữ yêu thương
Đắm say bao nỗi đoạn trường
Đốt thành tro bụi mảnh vườn tình xưa
Ta yêu mãi trăng thưa đêm vắng
Nó mơ màng mà chẳng lung linh
Dạo chơi cũng lắm trữ̉ tình
Gọi nàng thơ đến sân đình nhỡn nhơ
TA yêu lắm ngẩn ngơ nào sợ
Sóng thét gào đẹp tợ lụa đào
Lòng ta cứ mãi xuyến xao
Biển xanh xanh thế một màu nhớ nhung
Ta yêu biển một khung trời đẹp
Mãi dạt dào như khép hồn thơ
Dạo quanh một khúc tình chờ
Để nghe say khướt vần thơ của người ..
...thơ mộng thường ...
..04..07..16...
Phận liễu nào đâu dám gió sương
Người ơi tống biệt lắm bi trường
Sáo kia trỗi khúc lìa cánh phượng
Lỗi hẹn thôi đành nhạt phấn hương
*****
Ta chỉ muốn nhìn trời xa thẳm
Hái mây về để ngắm chiều rơi
Ok kìa từ phía chân trời
Đàn chim nhạn trắng rong chơi dạo nào
Tiếng sóng vỗ lòng nao biết mấy
Cái chân tình người ấy gởi ta
Lời yêu thắm đượm thiết tha
Và bao triều mến thăng hoa chợt về
Ta yêu biển ngày đêm là thế
Tận cõi lòng không Thể phôi pha
Tình ấy vẫn ở trong ta
Chôn vào cõi nhớ đậm đà sao quên
******
****515************
Ta một kiếp độc hành viễn xứ
Dặm quan hà bẻ chữ nhào thơ
Dệt mơ ước cũng tình cờ
Phun châu nhả ngọc lụa tơ muộn màng
Ta yêu lắm sốn sang biển cả
Sóng thủy triều lạnh giá ngoài khơi
Vầng trăng lơ lững bầu trời
Tiếng mưa tí tách gọi mời khát khao
Ta một thuở xuyến xao tình tự
Vần thơ buồn ngôn ngữ yêu thương
Đắm say bao nỗi đoạn trường
Đốt thành tro bụi mảnh vườn tình xưa
Ta yêu mãi trăng thưa đêm vắng
Nó mơ màng mà chẳng lung linh
Dạo chơi cũng lắm trữ̉ tình
Gọi nàng thơ đến sân đình nhỡn nhơ
TA yêu lắm ngẩn ngơ nào sợ
Sóng thét gào đẹp tợ lụa đào
Lòng ta cứ mãi xuyến xao
Biển xanh xanh thế một màu nhớ nhung
Ta yêu biển một khung trời đẹp
Mãi dạt dào như khép hồn thơ
Dạo quanh một khúc tình chờ
Để nghe say khướt vần thơ của người ..
...thơ mộng thường ...
..04..07..16...
Phận liễu nào đâu dám gió sương
Người ơi tống biệt lắm bi trường
Sáo kia trỗi khúc lìa cánh phượng
Lỗi hẹn thôi đành nhạt phấn hương
*****
Ta chỉ muốn nhìn trời xa thẳm
Hái mây về để ngắm chiều rơi
Ok kìa từ phía chân trời
Đàn chim nhạn trắng rong chơi dạo nào
Tiếng sóng vỗ lòng nao biết mấy
Cái chân tình người ấy gởi ta
Lời yêu thắm đượm thiết tha
Và bao triều mến thăng hoa chợt về
Ta yêu biển ngày đêm là thế
Tận cõi lòng không Thể phôi pha
Tình ấy vẫn ở trong ta
Chôn vào cõi nhớ đậm đà sao quên
******
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét