*** NGÂY DẠI ***
***328***********
Lạc lõng đơn côi giữa trời băng giá
Qủa tim này đã bị nhốt từ lâu
Giọt yêu thương kết tựu buổi ban đầu
Bởi vì đâu nhốt tình vào dĩ vãng
Chuyện tình yêu sẽ vô cùng lãng mạn
Sẽ không rời nếu khoảng cách đừng xa
Trót yêu chi cay đắng quá nhạt nhòa
Giờ cô quạnh lạnh lùng bên biển vắng
Trái tim kia xót đau vì thầm lặng
Tự nhốt mình bởi nặng mối tình thâm
Trái tim ơi...mi ngây dại sai lầm
Giờ nằm đó đến ngàn năm chết lịm ..
...Thơ mộng thường...
...15..12...15..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét