*** NHẠT NHÒA ***
****338*************
Cũng ánh trăng xưa rạng rỡ màu
Bây giờ lặng lẽ giữa ngàn sao
Mây giăng bủa khuất thêm mờ ảo
Sóng dập trùng khơi mãi thét gào
Gió vẫn muôn đời quyện biển xanh
Trăng khuya lặng lẽ ở đầu gành
Chênh vênh vách núi quằn đau chịu
Quặn thắt từng cơn sóng nở đành ..
...Thơ mộng thường..
..24..12..15...
Ảo ảnh vầng trăng mãi úa nhào
Mờ trong sương gió giữa trời cao
Âm vang vọng lại ôi buồn não
Sóng vỗ đêm trường nỗi xót đau
Một mối nhân duyên rất đậm đà
Tình kia tháng rộng cũng thiết tha
Chim bay mỏi cánh phương trời lạ
Đậu lại hàn quyên Biển là nhà
Nhật nguyệt bầu trời mãi âm u
Vầng trăng vừa khuyết bởi sương mù
Trào dâng ngọn sóng còn chưa đủ
Ngắm mãi mà sao biển lặng ru
...Mộng thường....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét