*** ĐÒ TÌNH ***
***320 **********
Cũng nắm tay nhau để hẹn hò
Cho tình thắm đượm đến tàn tro
Không lìa kết chặc tình hôm nọ
Phụng sẽ cùng loan một chuyến đò
Một chuyến đò ngang kết hẹn thề
Duyên tình thuở ấy mãi đam mê
Loan hòa phụng ái tròn câu thệ
Sẽ chắc không rời hỡi hiền thê
...Thơ mộng thường...
...07...12...15...
...Bài họa mộng thường...
Cái thuở cùng nhau đã hẹn thề
Tình xưa chấm hết nghĩa phu thê
Không tròn ước nguyện thôi đành trễ
Một chuyến đò ngang chẳng kịp về
Cũng bởi vì xa sầu cách trở
Vì nghèo ngoảnh mặt đứt duyên tơ
Chia tay mới hiểu mình không nợ
Khổ cái tình đời chẳng như mơ
Thuc Vien à ...là thơ ..đó ..mừ ..!
Loan phụng hòa nhau chẳng dễ mà..
Nợ kia không có mãi lìa xa
Tình yêu nào trọn Làm sao trả
Trăm năm sao được ấy ...Một nhà
Người xưa lạc lối đã quên rồi
Mỏi cách chim trời phải lẻ đôi
Biển vắng lòng đau vào mỗi tối
Nhìn mãi về xa áng mây trôi
Còn đâu cái nghĩa thuở hôm nào
Mặn đắng tơ lòng phải lìa nhau
Cắn chặt vành môi giờ rỉ máu
Bao ngày lỗi mộng lệ tuôn trào
Cái buổi ban đầu lưu luyến ấy
Nay còn đâu nữa chốn trời mây
Đau lòng cánh nhạn xa biền biệt
Cách nẽo chim trời bậu đó ta đây
Một mảnh tình thơ đã nát nhầu
Đêm buồn tựa cửa suốt canh thâu
Trông về xa ấy lòng ta nẩu
Cõi nhớ tuôn trào.. chẳng thốt câu
Lãng tử phong trần dễ mấy ai
SAO trời lấp lánh suốt canh dài
KIM hoàng mấy bận giờ xa mãi
Hội ngộ tình thơ quả thật tài
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét