*** ĐÔNG SẼ VỀ ***
****317*************
Thu đã đi mang những gì tiếc nuối
Đông sắp về sao những buổi chiều tan
Bâng khuâng hồn thả về chốn mây ngàn
Lòng buốt giá thu tàn đông chợt tới
Thu xa rồi nỗi sầu sao vời vợi
Lá chẳng còn xin đợi đến mùa xuân
Đông ngang qua lòng se buốt ngập ngừng
Vườn hoang vắng bẻ bàng từng chiếc lá
Đông sẽ đến chẳng sắc màu gì lạ
Trắng một vùng tuyết ngã ở triền non
Thương hàng cây trút lá mãi héo mòn
Trân mình chịu nắng chẳng còn..băng giá...
...thơ mộng thường ...
...02...12...15...
...Bài họa mộng thường ....
Có những thu tàn lá rụng rơi
Sầu riêng vạn nēo nhớ muôn đời
Đông về buốt giá đau vời vợi
Chiếc LÁ nào rơi cuối phương trời
Tuyết đã phủ tràn khắp trời xa
Hồn cây lạnh lẻo bỗng nhạt nhòa
Đông sang tê tái lòng lử khách
Quạnh vắng khung trời ta với ta
Thu đã tàn không còn một chiếc lá
Trơ trụi cành tất cả chỉ mùa Đông
Trời se lạnh buốt giá cõi lòng
Chồi đâm lộc khi mùa Đông từ giả
Xuân sẽ đến với niềm vui rộn rã
Hoa hé cười khi giá lạnh lìa xa
Lòng xao xuyến ký ức chẳng nhạt nhòa
Thu giả biệt đông về là tuyết phủ
Hàng cây ấy trơ cành trong ủ rủ
Sẽ quạnh buồn trong giấc ngủ tàn đông
Ai ngang qua cũng lạnh buốt cõi lòng
Mang giá rét hoài mong mà chạnh nhớ
Thu đã đi xót xa vì bở ngỡ
Để đông về bao nỗi nhớ từng đêm
Hồn thơ rã giọt lệ rớt bên thềm
Bao tiếc nuối ấm êm từng bỏ ngõ
Gió thu qua nỗi niềm sao còn đó
Giờ đông về đã bỏ lá vàng rơi
Bao yêu thương như gió thoảng qua đời
Tiếc chi nửa thu ơi đành giả biệt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét