Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Thứ Năm, 21 tháng 7, 2016

RÊU PHONG

*** RÊU PHONG ***
***366**************

 Lối cũ  hôm nào phủ kín rêu
Ngày nao sánh bước dạo mưa chiều
Giờ đây quạnh vắng cho lòng trĩu
Én nhạn xa lìa  ..lặng tiếng kêu..

Giả biệt nghìn trùng sao vẫn nhớ
Tình kia một thuở dệt nên thơ
Hoàng hôn bóng ngã chân trời tím
Lạc mất nhau rồi mới ngẩn ngơ ..

...thơ mộng thường...
...20..01..16...

...bài họa mộng thường...

Vắng vẻ đường xưa chỉ một màu
Ngày nào sánh bước đã cùng nhau
Giờ đây biệt nẽo dòng châu ráo
Kẻ ở người đi lệ đẫm trào...

Lối cũ ngày nao đã hẹn hò
Bây giờ cách trở chỉ tàn tro
Ra đi kết thúc tình hôm nọ
Chẳng biệt mà sao lỡ chuyến đò

Một vết thương lòng đã đậm sâu
Làm sao xóa được mối duyên đầu
Tình nay lỗi nhịp lìa giai ngẫu
Trọn kiếp ..xa rời bởi vì  đâu

Sẽ cố chôn vùi mảnh thương đau
Mà sao chẳng đặng..lệ tuôn trào
Tim cang quặn thắt lòng rỉ máu
Nhớ mãi ngày nào đã có nhau

Chẳng biết về đâu nếu chôn vùi
Trăng vàng nửa mảnh làm sao vui
Âm u nẽo vắng lưng chừng núi
Lặng lẻ nhìn mây chút ngậm ngùi

Kỷ niệm hôm nào hoa tuyết rơi
Hai ta ngắm cảnh quá tuyệt vời
Lung linh huyền ảo ôi trắng xóa
Tuyết phủ đêm dài lạnh tả tơi

Đông về buốt giá cõi lòng ai
Quạnh vắng hoài mong suốt đêm dài
Cố nhân ngàn dặm sầu hoang dại
Tuyết trắng chân trời mãi cứ bay

Nặng nợ thôi đành nhớ mãi nhau
Duyên kia chẳng thắm lệ tuôn trào
Đêm về buốt giá lòng trĩu nặng
Đã mấy mùa rồi vẫn xuyến xao

Chỉ có mình em ngắm sao rơi
Ngày xưa quấn quít mãi không rời
Nhìn trăng vời vợi trong đêm vắng
Góp nhặt thơ tình kẻo đánh rơi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét