*** SAY GIẤC ĐIỆP ***
****322****************
Gối nửa vầng trăng thỏa giấc nồng
Phiêu bồng hồ điệp ..thả tầng không..
Hồn thơ trót gởi vào ru mộng
Ấm cả tình nàng lúc trở đông
Giữa đỉnh trăng treo giấc mộng dài
Mơ màng lạc cảnh bởi vì ai
Trăng khuya đã khuyết lòng hoang dại
Tỉnh thức mơ màng..chỉ liêu trai ...
...thơ mộng thường...
...11..12..15...
...Bài họa mộng thường...
Biển vẫn đó sao lòng ta cô quạnh
Bởi chạnh lòng nên buốt lạnh con tim
Hồn thơ ướt đẫm.. từng giọt bên thềm
Biển vẫn lặng cho đêm dài cách biệt
Biển vẫn đó với tấm lòng tha thiết
Vẫn sóng trào da diết mãi ngày đêm
Bờ cát trắng thao thức đợi êm đềm
Từng đợt sóng ru thêm vào giấc mộng
giữa trùng khơi mây trời lồng lộng
Bắt nhịp cầu cho mộng chức ngưu
Trời hừng sáng xua tan áng sương mù
Duyên cầm sắc luyến lưu là vạn kiếp
Tình thơ ấy như chưa từng muôn kiếp
Giờ trùng phùng chưa kịp đã rời xa
Bao ký ức chua cay bỗng nhạt nhòa
Đành lao giọt lệ sầu nơi đôi má
Hoàng hôn xuống đàn hải âu bay lả
Thảm thiết gào cho tất dạ thêm đau
Tình xa khuất nỗi nhớ mãi dạt dào
Ta cứ ngỡ Tình đã trao là hết
Chiều buông xuống bao tình thơ đã dệt
Gởi cho người trao hết cả tình chung
Biển hoang vắng sẽ có dịp trùng phùng
Biển vẫn đẹp mông lung và dậy sóng
Đêm đông lạnh buốt cõi lòng nầy
Quạnh vắng đêm trường gởi gió mây
Dạ thắt tơ lòng về nẻo ấy
Ru hồn thỏa mộng chốn nào đây ..
Vầng trăng đã khuyết treo đỉnh trời
Nặng nợ nên tình cũng đầy vơi
Nghĩa ấy thôi đành muôn kiếp đợi
Trăng thời lặn mọc vẫn cứ rơi ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét