*** TÂY NGUYÊN HUYỀN ẢO ***
**********************************
... Tặng em Nguyên Trưc....
Làn khói mỏng phủ trùm trong băng giá
Tiếng thông rào tất dạ nhớ mùa thu
Đèo uốn quanh lơi lả dưới sương mù
Hoa tỏa ngát như ru mời lãng tử
Nên thơ lắm níu chân người viễn xứ
Nét mơ màng tình trử lúc chiều buông
Vẳng đâu đây réo rắc tiếng tiêu buồn
Hồn ngây dại chim muông gào khản tiếng
Đông ra đi xin người đừng đưa tiễn
Xuân trở về như quyện gót nàng thơ
Bao nhớ nhung hoang lạnh đến ơ thờ
Trời đà lạt mộng mơ đời lử khách ...
....thơ mộng thường ...
....25...02..16...
Anh về Đà Lạt trong chiều sương
Tìm em cô gái anh nhớ thương
Mùa hoa năm nay phượng tím quá
Một đời anh vẫn mãi vấn vương
Dinh Dung Pham
Ai về ngang xứ hoa đào
Cho tôi nhắn gởi biết bao ân tình
Mờ sương đẫm ướt bình minh
Em cô gái nhỏ xinh xinh má hồng
...mộng thường...
****
Hôn...em khẽ bảo rằng....không !
Bởi vì iêm đã có chồng, năm con
Vậy mừ, anh tưởng còn son
"Ga" thêm chút nữa hao mòn xác thân !
Tony Dương
Anh à mới gặp một lần
Mà duyên tình ấy có cần vậy không ?
Em tuy duyên nợ cùng chồng
Anh là bằng hữu ...tình nồng bạn thơ
Thế thì chẳng có sao cơ
Chúng ta hội họa từng giờ ngất ngây
Mộng thường...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét